Chương 20: Đấu giá

Tại một căn nhà trọ

Long Điệp mấp máy mi mắt, liếc trái liếc phải xem xét thấy không còn ai ngoài mình , liền nhanh chóng ngồi phắt dậy mồm lẩm bẩm " chết mẹ, phải dậy tiếp tục làm nhiệm vụ thôi "

"Cốc cốc cốc, cô nương tỉnh lại chưa vậy, ta vào nhé " đang tìm cách tẩu thoát thì từ phía sau cửa phòng vang lên tiếng gõ cùng một âm thanh nữ nhân vọng lại.

Cửa được mở ra

Một cô gái tóc buộc dài ngang lưng, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn trên tay cầm một bát thuốc còn nóng hổi

Hàn Tiểu Oánh bước vào thấy Long Điệp đang đi qua đi lại trong căn phòng, lo lắng vết thương của hắn còn chưa lành liền tiến tới đỡ Long Điệp về lại giường " Cô nương thân thể chưa lành , sao lại sớm vận động lỡ tác động tới vết thương làm nặng thêm thì sao? "

"Ta không sao , chỉ là vết thương nhỏ, với cả cho ta hỏi chút tính danh của cô nương có được không " một chưởng của tên Hổ ca nói thật là chẳng bằng một vết muỗi chích , Long Điệp đấy chính là cố tình hộc máu ngất xỉu để có lí do tiếp xúc thân mật cũng mỹ nhân.

"Ta tính danh là Hàn Tiểu Oánh , cô nương không cần lo lắng, tên Hổ ca kia đã bị ca ca ta giải quyết, từ giờ sẽ không ai dám làm phiền cô nương nữa đâu " Hàn Tiểu Oách mỉm cười nói.

"Đây là thảo dược của tam ca ta mới sắc vừa nãy , cô nương nhanh chóng uống khi còn nóng hổi, vết thương sẽ nhanh chóng hồi phục nhanh thôi "

"Cảm ơn .. ha.. ha" Long Điệp nhìn vào bát thuốc đen sì , hơi nóng kèm theo mùi vị khó chịu bốc lên làm hắn buồn nôn không thôi.

"Không sao, ta vẫn còn chưa có cảm ơn cô nương giúp ta đỡ ám chưởng , nếu không người đang trọng thương hiện tại không phải là cô nương mà là chính ta đó " Hàn Tiểu Oách híp mắt một bên nói, một bên nhìn về hướng Long Điệp đang chật vật bịt mũi mà vẫn chưa dám uống thuốc.

"Sao cô nương vẫn còn chưa uống thuốc, chẳng lẽ thuốc có vấn đề gì sao? " Hàn Tiểu Oách mặc dù biết lí do tại sao , nhưng vẫn cố tình hỏi Long Điệp.

" À, Hàn Tiểu Oánh cô nương, ta còn chưa có giới thiệu , ta danh xưng là Long Điệp, ta là một nam nhân chân chính, cô đừng có gọi ta là cô nương nọ, cô nương kia có được không....ực ực " Long Điệp tay cầm bát thuốc bốc mùi kinh dị chút vào mồm uống ức một hơi , còn không quên nói ra danh tính và giải thích thân phận nam nhân chân chính của bản thân.

"Cái gì nam nhân" Hàn Tiểu Oách khuôn mặt ngốc trệ lắc lắc đầu, rõ ràng là không thể tin tưởng Long Điệp là nam nhân .

"Giới thiệu lại một lần nữa, ta danh tính Long Điệp, là một nam nhân không phải nữ nhân, các người nhìn vẻ bề ngoài mà luôn luôn đánh giá người khác như thế sao " Long Điệp thấy Hàn Tiểu Oách vẻ mặt không tin tưởng, liền không màng miệng lưỡi đắng chát tiếp tục giải thích.

"Người thật sự là nam nhân , nhưng sao bề ngoài lại thật giống nữ nhân như vậy, rõ ràng còn cực kỳ xinh đẹp nữa nha " Sau khi nghe Long Điệp liên tục lải giải thích, Hàn Tiểu Oánh cuối cùng cũng tạm thời tin tưởng.

"Ta cũng không biết, cái này ...cô nương có biết cuộc tranh tài bảo vật các phái sắp khai mở trong năm nay không " Long Điệp cũng chẳng biết trả lời đối phương vì sao nữa, hắn đành hỏi luôn vào cái vấn đề đang tìm kiếm hai hôm nay khi phải vào Trung Nguyên .

"Tranh tài bảo vật, cô nương cũng có ý định báo danh tranh tài ư ?"

Bên cạnh cánh cửa vang lên một giọng nói trầm thấp, tựa vào đó là một tên nam nhân có vẻ ngoài thanh tú, tay cầm một chiếc quạt phe phẩy .

"Ai đây "

Vẫn giả ngu như mọi khi, dù biết tên kia là Chu Thông rồi nhưng Long Điệp vẫn quay người hỏi Hàn Tiểu Oánh bằng vẻ mặt cảnh giác.

" À ta còn chưa có giới thiệu tính danh các ca ca cho Long Điệp huynh đúng không "

"Đây là nhị ca Chu Thông , huynh ấy tài cao hiểu rộng , trên đời không vật gì, thông tin gì mà huynh ấy không biết, người người đặt cho huynh ấy một cái biệt danh ' kẻ hóng hớt nhất Trung Nguyên ' " Hàn Tiểu Oách một bên nhanh chóng giới thiệu.

"Hừ, muội đang khen hay đang đá đểu ta vậy, eh... Anh đợi đã Long Điệp kia không phải nữ nhân sao? " Chu thông khuôn mặt tiếc rẻ, lắc lắc đầu tỏ vẻ tiếc nuối.

Sau khi được Long Điệp không não giống Tiểu Oách, cũng không quá lâu Chu Thông cuối cùng cũng hiểu ra

-Ông trời thật biết trêu đùa lòng người mà

" Cô nương ...à không Long Điệp ngươi muốn tới báo danh tranh tài bảo vật ư" Chu thông khi biết Long Điệp là nam nhân , trên khuôn mặt tỏ ra một chút tiếc hận nhưng cũng rất nhanh biến mất , tay phất phất quạt hướng vào vấn đề chính hỏi.

"Ừ thân thể ta nội thương cũng không quá nghiêm trọng, nếu thuận lợi ngày mai ta liền tiến tới báo danh "

"Nhưng điều ta thắc mắc là địa điểm nơi báo danh, cũng vì vấn đề này mà hai ngày nay thật sự lãng phí vô ích

, Tiểu Oánh cô nương , Chu Thông huynh hai người liệu có biết... " Long Điệp cũng lắc lắc đầu, cái nhiệm vụ này thật rắc rối, hệ thống chỉ thông báo nhiệm vụ, nó không hề cho Long Điệp biết thêm chút nào thông tin.

"Long Điệp ngươi cũng coi như may mắn , chúng ta cũng mới xuất hành từ Mông cổ vừa về lại Trung Nguyên để nhanh chóng báo danh tranh tài bảo vật, nếu ngươi không sợ phiền phức thì cứ theo huynh muội chúng ta " Chu Thông chính trực vỗ vai Long Điệp mỉm cười nói, hắn cũng không ngại thêm một đối thủ trên võ đài.

"Đúng đó Long Điệp ngươi uống thuốc rồi thì nằm xuống nghỉ ngơi đi, vài hôm nữa ta cùng các ca ca sẽ cùng ngươi tới gia nhập báo danh so tài, chẳng may trên võ đài nếu có gặp nhau, ngươi cũng đừng có nương tay cho người nào hết " Hàn Tiểu Oánh bên cạnh đỡ Long Điệp nằm xuống giường , cười nhẹ nói.

......

Buổi tối

'Kẹo hồ lô ngon ngọt 3 đồng một xiên đây '

'Trâm ngọc cài tóc này cô nương , thấy cô xinh đẹp ta chỉ bán 50 đồng thôi "

Long Điệp nằm trong căn phòng kia rất chán, nên cuối cùng hắn quyết định chờ Hàn Tiểu Oanh nghỉ ngơi một hồi xong liền trộm trốn một mình khinh công ra ngoài.

Biết bao nhiêu đồ ăn ngon mà trước kia hắn chưa từng được nếm thử

Biết bao nhiêu đồ vật kì lạ mà trước đây hắn chưa từng được biết tới

Hắn có được coi là một tên lạc hậu không nhỉ? , rõ ràng Long Điệp hắn là người hiện đại hẳn hoi nha..

Không biết từ lúc nào, trước mặt Long Điệp liền xuất hiện một toà nhà to lớn , mỗi bên được trang trí thêm hai đầu sư tử trông thật uy nghi

Trên bảng có khắc thêm ba chữ 'Hoàng kim phòng đấu giá ' được mạ vàng xung quanh , như đang cố gắng nhắc nhở chỉ tiếp đón những khách mời thật sự có tiền, còn dân thường chớ vào .

Không biết tại sao, khi đứng tại đây , Long Điệp lại cảm nhận được một nguồn lực lượng kì lạ thu hút lấy tâm trí hắn

Nó rất quen thuộc, hình như hắn đã từng gặp ở đâu rồi thì phải.

Không hề do dự, Long Điệp liền bước vào phía trong căn phòng hoàng kim đấu giá .

"Vật phẩm thứ hai là Hoàng Giáp Thú , nó có chức năng ngăn chặn một chưởng toàn lực của một cao cấp võ giả, nếu chỉ là ngăn chặn một quyền toàn lực thôi thì cũng rất bình thường đúng không, điều đặc biệt khiến chiếc Giáp thú này được xuất hiện tại Hoàng kim đấu giá là sau khi chịu một đòn toàn lực, chiếc giáp thú này sẽ không bị hư hỏng, sau một ngày thời gian nó sẽ lại hồi phục và có tác dụng ngăn chặn như lúc ban đầu" trước sảnh đấu giá, một nữ nhân khuôn mặt yêu mị , dáng người nhỏ nhắn uốn éo như hồ ly đang từng bước giới thiệu vật phẩm đấu giá

Long Thần khi bước vào chứng kiến được nữ nhân có sắc đẹp như vậy, cũng hơi ngẩn người , xong một hồi hắn liền giật mình phát hiện , giọng nói nàng phát ra tại căn phòng có kèm theo mê lực khiến người bình thường nghe phải mắc vào tình trường , một mực si mê người thi triển.

Nữ nhân này thật đáng sợ

-10 vạn hoàng kim

-15 vạn

-Ta 25 vạn

...vv

Không biết bao lâu sau, cái giáp hoàng thú này chỉ từ 10 vạn hoàng kim liền tăng lên một cái giá chóng mặt 47 vạn

Vật phẩm giao đi , tiền thu về , nữ nhân xinh đẹp như hồ ly kia yêu kiều phất tay hướng cửa căn phòng một cái

vật phẩm thứ ba nhanh chóng mang lên

Người toàn căn phòng nhìn qua thì thấy rõ ràng chỉ là một viên đá bình thường, không thể bình thường hơn thì đành thất vọng hướng về yêu mị nữ nhân chờ nàng giới thiệu.

"Nếu nhìn sơ qua thì các người chỉ biết nói , nó trông giống một viên đá bình thường thôi đúng không? , nếu như vậy thì hãy nghe ta giới thiệu lại lại lịch , đây là một viên thạch nham vĩnh cửu, có tác dụng dùng để chống lại hàn khí , không chỉ vậy viên đá này bề ngoài cực kỳ rắn chắc " Thấy viên đá này cũng không có quá nhiều tác dụng, yêu mị nữ nhân cũng chẳng mong chờ bán được nó với giá thành cao.

500 hoàng kim

1 vạn

1 vạn 2

Đúng là như vậy thật ,tuy nàng hơi có chút thất vọng những nụ cười vẫn luôn luôn nở rộ trên môi

- "1 van 2 lần thứ nhất "

-"1 vạn 2 lần thứ hai, ai ra giá cao hơn nữa không... "

-"1 vạn 2 lần thứ....

"Ta trả 50 vạn hoàng kim " không chờ nàng nói câu cuối cùng chốt giá, Long Điệp đột nhiên mở miệng chen ngang

"Cái gì ! , mua một viên đá với giá 50 vạn hoàng kim, rõ ràng là cha mẹ thừa tiền con cái phá hộ đây mà "

" Mỹ nữ xinh đẹp của nhà nào đây ,ta muốn làm quen a "

...vv

Toàn người trong phòng đấu giá đang im lặng, cũng chỉ vì một câu nói của Long Điệp mà bây giờ bắt đầu xôn xao bàn tán.