Chương 19: ai vô sỉ

"Mau tránh ra, danh tính của ta còn không đến lượt bọn lưu manh các ngươi được biết " Long Điệp tức giận rồi nha , từng ánh mắt ghê tởm của những tên đàn ông cứ nhìn chằm chằm vào phía này như xem kịch, mấy tên lưu manh bên cạnh tên Hổ ca đang trong cái tư thế hùng hổ , ánh mắt trừng lớn lên có vẻ đang đe doạ .

Mà đối tượng để đe doạ không ai khác chính là Long Điệp hắn

" Đại ca ngươi xem.. Nàng không chịu phối hợp, có nên cho người bắt nàng lại mang về trại không đại ca " Tiểu Vương khuôn mặt say mê cố che dấu , quay sang hỏi Hổ ca .

Hổ ca nhíu nhíu mày " Nhỡ nàng ấy tức giận thì sao , với cả còn chưa rõ thân phận của người ta , nếu không may bắt phải người của những nhân vật tai to mặt lớn trong triều đình , chính là cách nhanh nhất bước vào con đường chết "

" Đại ca, chính vì cái tính cách này của huynh mà đến tận bây giờ , huynh vẫn chưa lấy được vợ đấy, thật sự là cơ hội trời cho , ngay lúc này bỏ lỡ thật sự là sau này tiếc nuối tận cùng, nàng rõ ràng là xinh đẹp cô nương nhất ta từng thấy trong kinh thành, chỉ cần một nụ cười thôi cũng có vài chục nam nhân vì nàng sẵn sàng bán mạng , nếu cưới được người phu nhân như vậy ....

Tiểu Vương ngập ngừng nói lại vừa quay sang hướng các huynh đệ của mình còn đang ngẩn ngơ vì sắc đẹp của Long Điệp.

Hổ ca khuôn mặt hơi lúng túng suy nghĩ ' đúng rồi, cứ bắt mỹ nữ về trước , xong cùng nàng thành thân động phòng, gạo đã nấu thành cơm thì kể cả trái tim băng giá đến đâu cũng phải quy tâm thôi '

'Hắn là Hổ ca cơ mà, sao lại có thể dè dặt, hèn nhát trước mắt nữ nhân như vậy , thật sự là mất mặt '

Tiểu Vương thấy đại ca mình ngầm gật đầu , liền phất tay ra hiệu cho đám người phía sau hướng phía Long Điệp bước tới ..

" Cô nương đại ca ta mới đổi ý , hôm nay huynh ấy định mời cô nương đến trại vui chơi thăm quan một hồi "

Long Điệp không muốn lằng nhằng ít hay nhiều về cái vấn đề vớ vẩn này thêm một chút nào nữa, liền vận ra một chưởng hướng ngực Tiểu Vương

"Á ~ hộc ~~~"

"Phụt"

Tiểu Vương không nghĩ đến , một người con gái dáng người thanh thoát, chân yếu tay mềm lại có thể có nội công, nàng xuất thủ bất ngờ như vậy hắn tiến gần không có phòng bị liền bị ăn chọn một chưởng bay đập vào thành tường , mồm ngọt ngọt vì phun huyết.

Vương ca

Đệ đệ

Mọi người bên trong căn phòng có vẻ hơi bất ngờ

"Ca ca ta thấy cô nương kia, không đơn giản a " ở bàn ăn cuối góc tửu lầu, Chu Thông trên tay vẫn đang ung dung cầm một ly rượu , hắn vừa uống vừa hướng về đám người đang náo loạn phía trước mở mồm cảm thán.

"Hừ nữ nhân thì cũng chỉ là nữ nhân mà thôi, huynh cũng đừng có đề cao nàng lên quá"

"Cùng ta cạn một ly " Hàn Bảo Câu thì không cho là như vậy, hắn cho rằng Chu Thông thấy cô nương nhà người ta xinh đẹp như thiên tiên, liền mở mồm khen ngợi mong được người ta chú ý mới đúng .

"Có nên tới giúp người ta không đây, dù sao nàng cũng là nữ nhân, không thể để bọn lưu manh này động chạm nàng trong sạch " Nam Hi Nhân, Hàn Tiểu Oách bên cạnh đang im lặng ăn uống cũng thấy bên ngoài ầm ĩ náo loạn , trong thân tâm trượng là cha, nghĩa là mẹ, bọn hắn sao có thể đứng nhìn .

...

Cô nương không muốn nể mặt thì thôi đi, đã vậy còn dám trước mặt đánh trọng thương đệ đệ ta thân cận nhất , nếu hôm nay bỏ qua cho nàng dễ dàng như vậy, danh tiếng Hổ ca này chẳng lẽ chỉ đủ để làm trò cười cho thiên hạ thôi sao.

"Nếu nàng chấp nhận theo chúng ta về làm trại chủ phu nhân, chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra, ta cũng sẽ yêu thương nàng " Hổ ca nhìn qua có vẻ đang tức giận không nhẹ, nhưng vẫn cố gắng cắn răng hướng Long Điệp hi vọng nàng đồng ý với điều kiện của mình .

Hắn đây là ngu ngốc đàm phán một cách mù quáng

"Nói ra sợ người không tin, thật ra Long Điệp ta là nam nhân nha " Long Điệp thấy đối phương khuôn mặt si tình như vậy, liền nổi da gà da vịt hướng Hổ ca nói ra sự thật

"Cái... cái gì, nam nhân " Hổ ca nghe Long Điệp nói xong ,liền biểu lộ ra khuôn mặt ngốc trệ , dường như hắn đây là đang cố gắng tiếp thu cái sự thật sau một lời nói.

"Đại ca, đại ca , huynh sao vậy " mấy tên lưu manh đệ đệ đằng sau thấy đại ca mình bỗng nhiên đơ ra như phỗng, liền tưởng nữ nhân kia dùng mị nhãn thôi miên ám hại đại ca mình, tất cả liền không chờ lệnh cùng nhau lao liên hướng Long Điệp tấn công.

"Chờ đã "

Long Điệp nhìn những tên lưu manh hướng về phía mình tấn công bằng vẻ mặt cười cợt , đang định ra tay giải quyết một đám nhanh gọn thì phía sau vang lên một giọng nói thánh thót

Là một nữ nhân

Hàn Tiểu Oách tiến về phía Long Điệp , hướng khuôn mặt xinh đẹp nhìn về đám người lưu manh nói :" các ngươi sao lại muốn bắt nàng lại, ta tại kia ngồi xem tình hình , rõ ràng là các ngươi làm phiền nàng trước đó "

Từ xa khi thấy Long Điệp là nữ nhân bị đám nam nhân ức hiếp, trêu đùa , nàng Hàn Tiểu Oánh cũng là một nữ nhân làm sao có thể ngồi khoanh chân cơ chứ .

"Đúng đó , các ngươi rõ ràng là thấy người ta hiền lành xinh đẹp , liền tiện tay bắt nạt ức hiếp đây mà "

"Thật hổ thẹn, cùng là nam nhân sao có thể khác nhau lớn đến thế "

" Nếu là ta , ta liền lấy đầu đâm vào tảng đậu hũ chết quách cho rồi "

Không chỉ Hàn Tiểu Oánh , các ca ca của nàng cũng bước tới , người người mở miệng chế giễu.

Hổ ca trong lúc thất thần một lúc này cuối cùng cũng tỉnh táo lại, ra hiệu phất tay hét lớn :" các huynh đệ ngoại trừ hai nữ nhân kia , còn lại người trong căn phòng này tất cả đều giết hết cho ta "

Đây là hắn vẫn chưa thật sự tin Long Điệp trước mặt là nam nhân, Hổ ca cho rằng đây là lý do nàng nói dối để không muốn tiếp tục theo hắn về trại

" Ta đã cho cơ hội mà cô nương không chịu nắm bắt, Hổ ca ta liền phải dùng biện pháp mạnh khiến cô nương phải khuất phục thôi " nói rồi tên Hổ ca không còn khuôn mặt chính trực, quân tử như lúc nãy nữa, thay vào đó là ánh mắt dâm tà, mồm chảy dãi, mỗi liếm qua liếm lại trông thật ghê tởm

Đây với là bản chất thật sự của tên này, rõ ràng khuôn mặt rụt rè quan tâm vừa nãy chỉ là do hắn diễn kịch, do hắn giả tạo mà thành.

Hơn hai mươi tên lưu manh không biết lúc nào đã xuất hiện mỗi tên một thanh đao dài trên tay, nghe được mệnh lệnh từ tên Hổ ca chúng liền hướng hai người Tiểu Oánh cùng Long Điệp tiến tới với ý định bắt người .

Trong căn phòng, những quan khách đang xem kịch khi thấy bọn lưu manh lấy ra đao kiếm , liền run rẩy nhanh chóng không cần mặt mũi , người người thi nhau chui rúc xuống gầm bàn.

Hàn Tiểu Oách thấy đám người dám động thủ , kiếm trong tay cũng liền suất ra nhanh chóng hướng tới đối thủ

Cheng cheng

Những đường kiếm vô cùng đẹp mắt, nhưng có vẻ lực đạo hơi yếu nha

Nói thì nói vậy chứ một lũ lưu manh võ công chẳng có, chỉ biết cầm đao cầm kiếm chém bậy bạ , thì sao có thể là đối thủ của một trung cấp võ sư như Hàn Tiểu Oánh

Không mất bao lâu , gần hai mươi tên lưu manh cao lớn liền bị nàng sử đẹp một cách dễ dàng

"cô nương có sao không " Hàn Tiểu Oánh thấy Long Điệp ngẩn ngơ, còn tưởng nàng bị đám lưu manh làm cho doạ sợ, liền quay người bước tới an ủi.

"Hổ Trảo Quyền " trong lúc mọi người đang hướng về Long Điệp hỏi han, tên Hổ ca liếc trái liếc phải , một tay đang ở giấu phía sau liền vận một chưởng, nhanh chóng khinh công hướng sau lưng Hàn Tiểu Oánh với ý định đánh lén.

"Mỹ nữ cẩn thận phía sau "

Cứ tưởng một chưởng này sẽ phải chúng người Hàn Tiểu Oánh... nhưng không, Long Điệp trong lúc nói chuyện cùng mọi người vẫn đang âm thầm quan sát từng hành động của tên Hổ ca này, thấy hắn vận chưởng sau lưng định đánh lén thì Long Điệp chợt nở nụ cười bí ẩn hiếm thấy trên môi.

Cũng không ngại sự giúp đỡ từ tên Hổ ca, Long Điệp dùng lực đẩy Hàn Tiểu Oánh sang một bên, hắn liền ăn chọn một chưởng của tên Hổ ca , theo kế sách anh hùng cứu mỹ nữ một cách hoàn chỉnh .

"a... Phụt " Long Điệp khuôn mặt xinh đẹp phun một ngụm máu, thân thể như mất cân bằng loạng quạng một hồi, rồi lui về phía nghiêng người sau bất tỉnh .

"Cô nương " Hàn Tiểu Oanh bất ngờ nhất thời tỉnh lại, lo lắng nhanh chóng hướng lại phía Long Điệp đỡ lấy hắn, lấy tay quơ qua mũi thấy đối phương vẫn còn thở thì tâm tình nàng cũng bắt đầu an tâm lên một chút.

Người không chết, vẫn cứu được ...... .......cứu được

"Tên ác tặc đáng chết , còn dám đánh lén muội muội , hôm nay liền cho ngươi nếm thử phục ma trận pháp của Kha Trấn Ác ta "

"Mau tránh ra, danh tính của ta còn không đến lượt bọn lưu manh các ngươi được biết " Long Điệp tức giận rồi nha , từng ánh mắt ghê tởm của những tên đàn ông cứ nhìn chằm chằm vào phía này như xem kịch, mấy tên lưu manh bên cạnh tên Hổ ca đang trong cái tư thế hùng hổ , ánh mắt trừng lớn lên có vẻ đang đe doạ .

Mà đối tượng không ai khác chính là Long Điệp hắn

" Đại ca ngươi xem.. Nàng không chịu phối hợp, có nên cho người bắt nàng lại mang về trại không đại ca " Tiểu Vương khuôn mặt say mê cố che dấu , quay sang hỏi Hổ ca .

Hổ ca nhíu nhíu mày " Nhỡ nàng ấy tức giận thì sao , với cả còn chưa rõ thân phận của người ta , nếu không may bắt phải người của những nhân vật tai to mặt lớn trong triều đình , chính là cách nhanh nhất bước vào con đường chết "

" Đại ca, chính vì cái tính cách này của huynh mà đến tận bây giờ , huynh vẫn chưa lấy được vợ đấy, thật sự là cơ hội trời cho , ngay lúc này bỏ lỡ thật sự là sau này tiếc nuối tận cùng, nàng rõ ràng là xinh đẹp cô nương nhất ta từng thấy trong kinh thành, chỉ cần một nụ cười thôi cũng có vài chục nam nhân vì nàng sẵn sàng bán mạng , nếu cưới được nguồn phu nhân như vậy ta..

Tiểu Vương ngập ngừng nói lại vừa quay sang hướng các huynh đệ của mình còn đang ngẩn ngơ vì sắc đẹp của Long Điệp.

Hổ ca khuôn mặt hơi lúng túng suy nghĩ ' đúng rồi, cứ bắt mỹ nữ về trước , xong cùng nàng thành thân động phòng, gạo đã nấu thành cơm thì kể cả trái tim băng giá đến đâu cũng phải quy phụng thôi '

'Hắn là Hổ ca cơ mà, sao lại có thể dè dặt, hèn nhát trước mắt nữ nhân như vậy , thật sự là mất mặt '

Tiểu Vương thấy đại ca mình ngầm gật đầu , liền phất tay ra hiệu cho đám người phía sau hướng phía Long Điệp bước tới ..

" Cô nương đại ca ta mới đổi ý , hôm nay huynh ấy định mời cô nương đến trại vui chơi thăm quan một hồi "

Long Điệp không muốn lằng nhằng ít hay nhiều về cái vấn đề vớ vẩn này thêm một chút nào nữa, liền vận ra một chưởng hướng ngực Tiểu Vương

"Á ~ hộc ~~~"

"Phụt"

Tiểu Vương không nghĩ đến , một người con gái dáng người thanh thoát, chân yếu tay mềm lại có thể có nội công, nàng xuất thủ bất ngờ như vậy hắn tiến gần không có phòng bị liền bị ăn chọn một chưởng bay đập vào thành tường , mồm ngọt ngọt vì phun huyết.

Vương ca

Đệ đệ

Mọi người bên trong căn phòng có vẻ hơi bất ngờ

"Ca ca ta thấy cô nương kia, không đơn giản a " ở bàn ăn cuối góc tửu lầu, Chu Thông trên tay vẫn đang ung dung cầm một ly rượu , hắn vừa uống vừa hướng về đám người đang náo loạn phía trước mở mồm cảm thán.

"Hừ nữ nhân thì cũng chỉ là nữ nhân mà thôi, huynh cũng đừng có đề cao nàng lên quá"

"Cùng ta cạn một ly " Hàn Bảo Câu thì không cho là như vậy, hắn cho rằng Chu Thông thấy cô nương nhà người ta xinh đẹp như thiên tiên, liền mở mồm khen ngợi mong được người ta chú ý mới đúng .

"Có nên tới giúp người ta không đây, dù sao nàng cũng là nữ nhân, không thể để bọn lưu manh này động chạm nàng trong sạch " Nam Hi Nhân, Hàn Tiểu Oách bên cạnh đang im lặng ăn uống cũng thấy bên ngoài ầm ĩ náo loạn , trong thân tâm trượng là cha, nghĩa là mẹ, bọn hắn sao có thể đứng nhìn .

...

Cô nương không muốn nể mặt thì thôi đi, đã vậy còn dám trước mặt đánh trọng thương đệ đệ ta thân cận nhất , nếu hôm nay bỏ qua cho nàng dễ dàng như vậy, danh tiếng Hổ ca này chẳng lẽ chỉ đủ để làm trò cười cho thiên hạ thôi sao.

"Nếu nàng chấp nhận theo chúng ta về làm trại chủ phu nhân, chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra, ta cũng sẽ yêu thương nàng " Hổ ca nhìn qua có vẻ đang tức giận không nhẹ, nhưng vẫn cố gắng cắn răng hướng Long Điệp hi vọng nàng đồng ý với điều kiện của mình .

Hắn đây là ngu ngốc đàm phán một cách mù quáng

"Nói ra sợ người không tin, thật ra Long Điệp ta là nam nhân nha " Long Điệp thấy đối phương khuôn mặt si tình như vậy, liền nổi da gà da vịt hướng Hổ ca nói ra sự thật

"Cái... cái gì, nam nhân " Hổ ca nghe Long Điệp nói xong ,liền biểu lộ ra khuôn mặt ngốc trệ , dường như hắn đây là đang cố gắng tiếp thu cái sự thật sau một lời nói.

"Đại ca, đại ca , huynh sao vậy " mấy tên lưu manh đệ đệ đằng sau thấy đại ca mình bỗng nhiên đơ ra như phỗng, liền tưởng nữ nhân kia dùng mị nhãn thôi miên ám hại đại ca mình, tất cả liền không chờ lệnh cùng nhau lao liên hướng Long Điệp tấn công.

"Chờ đã "

Long Điệp nhìn những tên lưu manh hướng về phía mình tấn công bằng vẻ mặt cười cợt , đang định ra tay giải quyết một đám nhanh gọn thì phía sau vang lên một giọng nói thánh thót

Có vẻ là một nữ nhân

Hàn Tiểu Oách tiến về phía Long Điệp , hướng khuôn mặt xinh đẹp nhìn về đám người lưu manh nói :" các ngươi sao lại muốn bắt nàng lại, ta tại kia ngồi xem tình hình , rõ ràng là các ngươi làm phiền nàng trước đó "

Từ xa khi thấy Long Điệp là nữ nhân bị đám nam nhân ức hiếp, trêu đùa , nàng Hàn Tiểu Oánh cũng là một nữ nhân làm sao có thể ngồi khoanh chân cơ chứ .

"Đúng đó , các ngươi rõ ràng là thấy người ta hiền lành xinh đẹp , liền tiện tay bắt nạt ức hiếp đây mà "

"Thật hổ thẹn, cùng là nam nhân sao có thể khác nhau lớn đến thế "

" Nếu là ta , ta sẵn sàng lấy đầu đâm vào tảng đậu hũ chết quách cho rồi "

Không chỉ Hàn Tiểu Oánh , các ca ca của nàng cũng bước tới , người người mở miệng chế giễu.

Hổ ca trong lúc thất thần một lúc này cuối cùng cũng tỉnh táo lại, ra hiệu phất tay hét lớn :" các huynh đệ ngoại trừ hai nữ nhân kia , còn lại người trong căn phòng này tất cả đều giết hết cho ta "

" Ta đã cho cơ hội mà cô nương không chịu nắm bắt, Hổ ca ta liền phải dùng biện pháp mạnh khiến cô nương phải khuất phục thôi " nói rồi tên Hổ ca không còn khuôn mặt chính trực, quân tử như lúc nãy nữa, thay vào đó là ánh mắt dâm tà, mồm chảy dãi, mỗi liếm qua liếm lại trông thật ghê tởm

Đây với là bản chất thật sự của tên này, rõ ràng khuôn mặt rụt rè quan tâm vừa nãy chỉ là do hắn diễn kịch, do hắn giả tạo mà thành.

Hơn hai mươi tên lưu manh không biết lúc nào đã xuất hiện mỗi tên một thanh đao dài trên tay, nghe được mệnh lệnh từ tên Hổ ca chúng liền hướng hai người Tiểu Oánh cùng Long Điệp tiến tới với ý định bắt người .

Trong căn phòng, những quan khách đang xem kịch khi thấy bọn lưu manh lấy ra đao kiếm , liền run rẩy nhanh chóng không cần mặt mũi , người người thi nhau chui rúc xuống gầm bàn.

Hàn Tiểu Oách thấy đám người dám động thủ , kiếm trong tay cũng liền suất ra nhanh chóng hướng tới đối thủ

Cheng cheng

Những đường kiếm vô cùng đẹp mắt, nhưng có vẻ lực đạo hơi yếu nha

Nói thì nói vậy chứ một lũ lưu manh võ công chẳng có, chỉ biết cầm đao cầm kiếm chém bậy bạ , thì sao có thể là đối thủ của một trung cấp võ sư như Hàn Tiểu Oánh

Không mất bao lâu , gần hai mươi tên lưu manh cao lớn liền bị nàng sử đẹp một cách dễ dàng

"cô nương có sao không " Hàn Tiểu Oánh thấy Long Điệp ngẩn ngơ, còn tưởng nàng bị đám lưu manh làm cho doạ sợ, liền quay người bước tới an ủi.

"Hổ Trảo Quyền " trong lúc mọi người đang hướng về Long Điệp hỏi han, tên Hổ ca liếc trái liếc phải , một tay đang ở giấu phía sau liền vận một chưởng, nhanh chóng khinh công hướng sau lưng Hàn Tiểu Oánh với ý định đánh lén.

"Mỹ nữ cẩn thận phía sau "

Cứ tưởng một chưởng này sẽ phải chúng người Hàn Tiểu Oánh... nhưng không, Long Điệp trong lúc nói chuyện cùng mọi người vẫn đang âm thầm quan sát từng hành động của tên Hổ ca này, thấy hắn vận chưởng sau lưng định đánh lén thì Long Điệp chợt nở nụ cười bí ẩn hiếm thấy trên môi.

Cũng không ngại sự giúp đỡ từ tên Hổ ca, Long Điệp dùng lực đẩy Hàn Tiểu Oánh sang một bên, hắn liền ăn chọn một chưởng của tên Hổ ca , theo kế sách anh hùng cứu mỹ nữ một cách hoàn chỉnh .

"a... Phụt " Long Điệp khuôn mặt xinh đẹp phun một ngụm máu, thân thể như mất cân bằng loạng quạng một hồi, rồi lui về phía nghiêng người sau bất tỉnh .

"Cô nương " Hàn Tiểu Oanh bất ngờ nhất thời tỉnh lại, lo lắng nhanh chóng hướng lại phía Long Điệp đỡ lấy hắn, lấy tay quơ qua mũi thấy đối phương vẫn còn thở thì tâm tình nàng cũng bắt đầu an tâm lên một chút.

Người không chết, vẫn cứu được ...... .......cứu được

"Tên ác tặc đáng chết , còn dám đánh lén muội muội , hôm nay liền cho ngươi nếm thử phục ma trận pháp của Kha Trấn Ác ta "