Chương 18: Rắc rối, nhầm lẫn

"Ngài chịu khó chờ một chút, nếu bây giờ chúng tôi mời ngài vào để đuổi quan khách người ta đi, thật sự là nhìn không được."

"Thật sự là không để chúng ta vào mắt huynh đệ đâu , mỗi người lấy tay vả vào mồm lão tửu lâu hai mươi cái , để ta xem lại khi nãy là lão ta nói nhầm hay do chúng ta hiểu sai" Hổ ca âm trầm khuôn mặt, tay phất lên như hướng người sau lưng ra hiệu.

"Dừng lại "

"Dù sao tửu lâu chúng ta cũng từng được đương kim thánh thượng ban tặng danh hiệu, đệ nhất tửu lâu Trung Nguyên "

"Nếu ngươi dám náo loạn tấn công người vô tội, ta không thể không viết tấu chương hướng Thánh Thượng đề cập "

Chủ quán thấy Hổ ca có ý định tấn công, không biết làm sao đành đưa Thánh Thượng chỗ dựa mang ra uy hiếp.

Bọn đạo tặc, ôn tặc người người đều có tâm tính không sợ trời không sợ đất , lời này nói ra liệu có thể làm đối phương rút lui sao?

"Hừ còn có đảm lượng uy hiếp ta, Đương Kim Thánh Thượng ư? Ta thật sự là sợ quá đi" nói rồi ra hiệu cho huynh đệ tiến tới người khóa tay, người khóa chân .

Lão chủ quán muốn giẫy giụa ,nhưng sức mạnh ngàn cân cũng không thể bằng đối thủ nhiều người a .

Bốp ~

Bốp ~

Những cát tát vang lên, người này tát xong lại tới phiên người khác, sau hồi chịu trận khuôn mặt chủ lầu bây giờ sưng phồng lên chả khác gì một đầu heo nái.

....

"Đại ca , tửu lâu này tuy được phong danh hiệu đệ nhất Trung Nguyên nhưng ta nãy giờ quan sát, cũng chẳng có chút nào khác hay đặc biệt hơn những tửu lâu trung cấp ngoài kia, sao huynh lại phải chịu uỷ khuất để chờ đợi " Làm việc xong tên chủ tửu lầu , mấy tên tiểu đệ nhìn trái nhìn phải quan sát một hồi, như tò mò vấn đề nào đó, thi nhau hướng về phía Hổ nhỏ giọng hỏi.

"Hừ các ngươi đúng là không biết nhìn xa trông rộng gì cả, tầm nhìn hạn hẹp như vậy thì cả đời có cố gắng bao nhiêu cũng chỉ vô dụng mà thôi " lão Hổ đại ca vừa nói lại vừa nhìn về hướng cuối góc bàn ăn

Một thiếu nữ mặc y phục xanh lam có dáng người như băng như ngọc , khuôn mặt diễm áp quần phương , ánh mắt như nước mùa thu , mái tóc đen được buông thả dài đến ngang lưng .

Khí chất ung dung, cử chỉ nhu mỹ phiêu dật

Thật sự là rất đẹp, nếu nói không ngoa thì nàng chẳng khác gì Liên Hoa Tiên Tử giáng thế đấy

Đây cũng là lý do , cái tửu lầu luôn luôn ế ẩm này, bỗng nhiên hôm nay đắt khách đến vậy , còn nếu không ai lại ngu dốt đến nỗi vào nơi nghỉ chân giá cả gấp đôi những nơi khác, mà phục vụ đồ ăn chất lượng đều như nhau .

Chẳng lẽ là vì cái danh hiệu hữu danh vô thực " đệ nhất tửu lâu Trung Nguyên kia "

......

"Thật... thật đẹp "

"đây là tiên tử sao? "

Lũ tiểu đệ hướng nhìn sang phía đại ca nhắc nhở trợn tròn con mắt, có người còn há hốc mồm ,không kém chút liền nước dãi chảy dòng dòng .

"Kìm chế những con mắt háo sắc của các ngươi lại , ta cảm thấy nàng ta không đơn giản , nhìn linh tinh có ngày phải đánh đổi bằng tính mạng, các ngươi đến lúc đó hối hận lại phát hiện không kịp" hắn Hổ ca là người cũng biết tính trước tính sau, nếu không gần 300 huynh đệ làm sao có thể tin tưởng vào sinh ra tử với hắn suốt 12 năm qua.

" Đại ca cẩn trọng quá cũng không hay đâu, người ta rõ ràng là tiểu thư khuê các chân yếu tay mềm, có gì mà nguy hiểm cơ chứ " Tiểu Vương bên cạnh Hổ ca thì không cho là như vậy.

Chú thích : Tiểu Vương huynh đệ thân cận của Hổ ca

"Chắc là vậy a "

"Ta hiện tại qua chào hỏi nàng ta một chút, các ngươi mau mau chuẩn bị chỗ ngồi đừng để ta đợi lâu " Hổ ca giao việc còn lại cho tiểu đệ, còn hắn cùng Tiểu Vương cùng nhau tại chỗ cô gái xinh đẹp kia hướng tới.

.....

" Haz thiệt là nhàm chán quá đi thôi " Long Điệp hiện tại đang ngồi trong một cái tửu lâu , đây là hắn vào để nghe ngóng tin tức , nhưng một hồi chờ lâu mà kiên nhẫn của hắn lại có hạn .

Đang tính đứng dậy rời đi , thì từ phía sau một giọng nói vội vã vang lên " xin dừng bước, thứ lỗi cho tại hạ mạo muội làm phiền ".

Long Điệp đang vội, bây giờ nào có thời gian quan tâm đến những chuyện khác ngoài nhiệm vụ , đành giả vờ không nghe thấy tiếng gọi bước đi càng nhanh.

"Ey , cô nương sao vội vã đi thế, ở lại uống cùng đại ka ta vài ly rượu , ngươi.. xem thế nào? " nói còn chưa đợi Long Điệp đồng ý , tên Tiểu Vương bên cạnh đã nhanh chóng hướng về phía Long Điệp giang hai tay làm động tác chặn đầu ra.

Long Điệp khuôn mặt xinh đẹp bỗng nhiên trở nên âm trầm, bọn hắn đây là có ý gì?

Cô nương?, cô nương nào ở đây, hắn rõ ràng là trai thẳng hẳn hoi đấy

Long Điệp hắn dáng vẻ bên ngoài nhìn giống loại người dễ bị ức hiếp vậy sao?"

Thật sự là Long Điệp hắn không hề hay biết, hắn vẻ mặt hiện tại đối với từng người trong căn phòng nhìn vào thật sự chẳng khác nào tiên tử đang hờn dỗi , từng cử chỉ hành động bình thường thôi cũng đủ thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người xung quanh.

"Các hạ thật quá bất tiện , ta hiện tại đang có chuyện gấp cần rời đi " Long Điệp đang trong thời gian làm nhiệm vụ liền chả hiểu sao bị người ta chặn đường, hắn sao có thể vui vẻ cho được , khuôn mặt cười miễn cưỡng trả lời.

"Cô nương đại ca ta chỉ muốn mời cô ngồi xuống cùng uống vài ly rượu, chuyện nhỏ như vậy chẳng lẽ cô cũng liền tiện tay từ chối tấm lòng thành của huynh ấy sao? : Tiểu Vương thấy đối phương từ chối, khuôn mặt bắt đầu mất đi sự kiên nhẫn vốn có .

"Hừ, ta với các ngươi chưa từng gặp mặt , thân không nói là thân, quen cũng chẳng thể nói là quen , hai từ "lòng thành" các ngươi nói ra trước mặt ta không thấy nực cười hay sao? "Long Điệp đang vội cũng không muốn mất thời gian quý báu , đành cùng đối phương vạch mặt .

"Hừ kĩ nữ còn muốn lập đền thờ , cứ ra vẻ tiên tử đi , dù sao sau cùng cũng phải nằm dưới háng đại ca ta dâm đãng rên rỉ ~ mà thôi "

" Hừ đúng rồi, đến khi đại cn liền vứt bỏ, chúng ta liền chơi chết ngươi "

" Hahaha, Vương ca nói phải"

Long Điệp giật mình hướng Tiểu Vương, Hổ ca cùng đồng bọn bằng vẻ mặt cùng ánh mắt cổ quái

Chẳng lẽ mấy tên kia lầm tưởng hắn là nữ nhân sao?

Giờ mới để ý, tóc tai trong lúc Long Điệp khinh công đã bắt đầu rối loạn , bản thân đã từng trải nghiệm nhìn qua dáng vẻ giả nữ nhân của bản thân trước đây, thật sự chính hắn còn cầm giữ không nổi thú tính chứ đừng có nói là những người bình thường khác

..

Hổ ca bên này thấy mỹ nữ đang ngẩn người, vẻ mặt không vui cúi đầu

Hắn cũng không đành lòng đành lên tiếng " cô nương không cần quá lo lắng, chỉ cần cô nương cho ta biết danh tự thì... rượu này cô không uống cũng không sao?

" Đại ca sao huynh... " Tiểu Vương bên cạnh đang định nói gì đã bị Hổ ca trừng mắt ra hiệu im lặng.