' Cái éo gì nữa đây? Ngươi dạo này chạy đi xem phim chưởng à? '
Minh Nhân tâm tư chửi Hệ Thống, xong ngẫm tới nghĩ lui rồi nhấp vào xem thông tin hai Quyển Sách trước mắt.
---------------------------------------------------------
[ Sát Ý Tâm ]
-Tu luyện: Người sẽ ẩn tàn sát ý, một ánh nhìn cũng có thể giết người.
-Lưu Ý: Rất dễ nhập ma trong quá trình tu luyện.
-Hiệu Quả: 50% Tỉ Lệ Bạo Kích tăng theo cấp kỹ năng, 50% Sát Thương Bạo Kích tăng theo cấp kỹ năng. ( +5%/Cấp Kỹ Năng )
-Giá: 3000 Điểm Dục Vọng ( Giảm Giá 90% Khi Hệ Thống Gợi Ý. )
---------------------------------------------------------
---------------------------------------------------------
[ Thiên Ý Hồi Nhiên Công ]
-Tu Luyện: Điều Khí, Vận Công, Điều Hòa Khí Huyết, Ổn Định Kinh Mạch.
-Lưu Ý: Thiên Ý Hồi Nhiên Công chỉ phù hợp với người có Thể Chất Thuần Dương.
-Hiệu Quả: Tăng 50% Khả Năng Hồi Phục tăng theo cấp kỹ năng, Tăng 50% Chiến Lực tăng theo cấp kỹ năng. ( 5%/Cấp kỹ năng )
-Giá: 3000 Điểm Dục Vọng. ( Giảm Giá 90% khi được Hệ thống gợi ý )
---------------------------------------------------------
Minh Nhân nhìn xong ngơ ngẩn, không chút chần chừ, hắn chọn...
[ Xác Nhận Mua, Thiên Ý Hồi Nhiên Công ]
[ Dục Vọng -300 điểm ]
[ Bạn vừa học Thiên Ý Hồi Nhiên Công! ]
[ Chiến Lực vừa tăng 175 điểm! ]
[ Chiến Lực hiện tại: 525 ]
Một loạt thông báo hiện lên, xong cơ thể Minh Nhân có chút dị biến khi cả người nóng bức ẩn hiện quanh cơ thể là nguồn Khí màu trắng xám.
Thình thịch...!
Thình thịch...!
Quả tim Minh Nhân bắt đầu loạn nhịp trước khi ánh mắt hắn lóe sáng, xong đôi mắt Minh Nhân lại trở về với vẻ vô hồn thường thức.
' Đau đầu quá... '
Minh nhân một câu than thở rồi mở cửa rời khỏi phòng.
Vừa ra tới...
" Oa~~! Ông anh mọt sách! Sao đột nhiên thấy anh đẹp trai ra thế? Đúng là người đẹp vì lụa mà~! "
Minh Nghi vẻ lém lỉnh chạy quanh nhìn ngó Minh Nhân, hắn lúc này là một cái vịt hóa thiên nga...
Tóc đen chải ngược, khuôn mặt sáng sủa có đôi chút vô hồn, quần thung đen, áo thung trắng với hoa văn lũy tre làng.
" Trời ơi~! Good Boy từ đâu tớ~i lần này nhỏ bạn sẽ thấy ganh tị mà tranh giành ông anh mọt sách mất, tương lai em lo ngại sẽ mất anh thôi~! "
Minh Nghi đôi tay đanh xen, khuôn mặt nghiêm túc mà nhập vai thiếu nữ đang si tình nói.
" Được lắm tiểu yêu, ta rộng lượng giúp mi rồi mà còn dám ở đấy trêu chọc ta? Chán sống rồi đúng không... "
Minh Nhân tay kéo kéo hai má Minh Nghi nói.
" En sin nhỗi...! " ( Dịch: Em Xin Lỗi! )
Minh Nghi đôi mắt ướt át nói, khi được tha thì hai tay xoa xoa má đầy uất ức.
" Chưa cưới đã ăn hiếp người ta thế này, cưới về rồi ra sao... "
Minh Nghi tiếp tục nhập vai nói.
" Đổi y rồi, em tự giải quyết- " ( Minh Nhân )
" A! Trễ giờ rồi! Đi thôi~~!! "
Minh Nghi vội vã kéo tay Minh Nhân chạy đi.
Cách nhà Minh Nghi và Minh Nhân không xa có một quán cà phê, Minh Nhân bị Minh Nghi kéo tới liền nhìn thấy một cặp đôi đang đứng đợi sẵn.
" Minh Nghi! Bên này! "
Thiếu nữ vẫy tay gọi khi thấy Minh Nghi, người này nhìn qua xinh đẹp, tóc xanh dương thướt tha, khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp, đôi môi đỏ mộng, đôi mi cong dài, đôi mắt có hồn và giọng điệu đầy dễ thương.
" Lý Nhu, xin lỗi...bọn tớ có chút việc. "
Minh Nghi thở gấp, xong hãnh diện quay sang Minh Nhân.
" Giới thiệu hai cậu! Bạn trai mình, Minh Nhân! Ta-da~! "
Minh Nghi lém lỉnh giới thiệu.
" Xin chào, tôi là Minh Nhân. "
Minh Nhân đưa tay chào, ngay lập tức Lý Nhu đứng hình mất mấy giây.
" A-a...xin lỗi, đây là bạn trai mình Nghiêm Tuân. "
Lý Nhu nhìn sang chàng trai đứng cạnh giới thiệu. Chàng trai này ăn mặc sang trọng, người đeo nhiều trang sức đắt giá, đeo kính và là một cái thiếu niên tuấn tú tóc đen.
" Xin chào, tôi là Nghiêm Tuân, bạn trai của Lý Nhu. "
Nghiêm Tuân lịch sử đưa tay ra, Minh Nhân cũng trả lễ mà bắt tay với người này.
Nhìn thấy cảnh này hai cô gái cũng là một phen đỏ mặt xấu hổ, hai gã thiếu niên vậy mà tay lại trắng trẻo hơn cả họ.
" Đâu tiên chúng ta sẽ đi ăn~! "
Minh Nghi hăng hái kéo Minh Nhân chạy trước.
" N-Này, Minh Nghi! Mồ...thật tình, mình đi thôi. "
Lý Nhu nhìn sang Nghiêm Tuân nói.
" Ừm. "
Nghiêm Tuân nhìn theo hình bóng của Minh Nghi và Minh Nhân rồi lặng nắm tay Lý Nhu đi theo.
' Minh Nghi tiểu nha đầu, tớ chỉ định chọc ghẹo cậu một chút bù lại những ngày cậu bắt nạt, vậy mà cậu lại chạy đi tìm người giúp cậu...Aaa! Lại còn đẹp trai như vậy, anh ta rốt cuộc là ai? '
Lý Nhu tâm tư.
---×---
Bàn ăn.
" Minh Nhân, cậu và Lý Nhu quen biết như thế nào? "
Lý Nhu cười mỉm nhìn Minh Nghi, nghe xong Minh Nghi liền giật mình níu lấy tay áo của Minh Nhân.
' Lý Nhu chết tiệt! Có bạn trai liền quay sang bắt này mình...a! Cậu cứ đợi đấy! ' ( Minh Nghi )
" Học cạnh nhau, có một lần bắt gặp cậu ấy đứng đợi bạn ở cổng trường nên đã làm quen và... "
Minh Nhân nhìn Minh Nghi tình tứ nói.
Hướng ngược lại, Minh Nghi chỉ hai má hồng hồng cúi đầu ngại ngùng không nói.
' Oa~! Ông anh mọt sách thật không khiến mình thất vọng! Xíu bị đẩy ngã luôn rồ~i ! ' ( Minh Nghi )
" Là vậy sao, A-ahaha... "
Lý Nhu vẻ ngượng ngùng, tay nâng tách cà phê được gọi trước lên uống.
' Có chủng bị từ trước, Minh Nghi chết tiệt! Tớ nhất định phải trêu chọc được cậu! ' ( Lý Nhu )
" Còn hai người thì sao? "
Minh Nhân bất ngờ hỏi, đôi mắt nhìn về phía Nghiêm Tuân.
" Chúng tôi là bạn cùng lớp, Minh Nghi không nói với cậu việc này sao? "
Nghiêm Tuân hỏi lại.
" U-Ừm. Bình thường ham chơi, gặp nhau là bị cô ấy kéo đi chơi thôi. "
Minh Nhân bình thản trả lời.
' Trời ơi~! Ông anh mọt sách, anh đi làm diễn viên là xuất sắc luôn đấy! ' ( Minh Nghi )
' Minh Nghi con bánh bèo này! Rốt cuộc kiếm đâu ra một soái ca nhẹ nhàng như vậy...grrr-! Tức chết mình rồi!? ' ( Lý Nhu )
Trong khi hai thiếu nữ một vẻ xấu hổ thì Minh Nhân và Nghiêm Tuân tiếp tục cuộc trò chuyện.
" Nhìn cậu có vẻ là con cháu Gia Thế? " ( Minh Nhân )
" Cậu nhìn ra sao? Tớ đã chọn những thứ đơn giản nhất vậy mà... " ( Nghiêm Tuân )
" Sao thế? Cậu ngại chơi với người bình dân như chúng tớ? "
Minh Nhân cười nhạt hỏi.
" Ấy, đừng hiểu lầm. Tớ chỉ là không muốn quá phô trương mà thôi. "
Nghiêm Tuân cười hiền lành nói.
" Vậy sao? Thật may mắn, cậu xem ra đặc biệt hơn họ. "
Minh Nhân đưa qua vai Minh Nghi rồi kéo nàng ta sát lại người mình.
" A! Thật tình, làm gì vậy...xấu hổ chết được. "
Minh Nghi nhỏ giọng.
" Xem ai đang ngại ngùng kìa, bộ dạng Đàn Chụy thường ngày chạy đâu mất tiêu luôn~! "
Lý Nhu nghiêng đầu chạm vào vai Nghiêm Tuân cười nói.
" Xì, tớ thích nhõng nhẽo với bạn trai mình đấy. Cậu ghen à? "
Minh Nghi hậm hực đáp trả.
" Úi chà~! Giận rồi, giận rồi, tớ đùa xíu thôi mà. "
Lý Nhu che miệng cười duyên dáng đôi mắt nhìn sang Minh Nhân.
Nghiêm Tuân nhìn thấy cảnh Minh Nhân và Minh Nghi thân mật liền có chút nhíu mày.
" Cậu thì sao Minh Nhân, nhìn cậu cũng giống con cháu Gia Thế? " ( Nghiêm Tuân )
" Xuất thân của tớ bình thường, không giàu, không nghèo. " ( Minh Nhân )
' Người này cũng thật thú vị. ' ( Nghiêm Tuân )
' Tên này thú vị. ' ( Minh Nhân )