[ Tuyết Nhiên Thân Mật +10 điểm ]
[ Thân Mật Tuyết Nhiên Đạt 100 điểm ]
[ Chúc Mừng! Bạn đã có người phụ nữ đầu tiên cho riêng mình. ]
[ Mở Khóa Thành Tựu: Lời Chúc Phúc Của X ]
[ Lời Chúc Phúc Của X: Những người phụ nữ của bạn sẽ mãi yêu bạn, họ sẽ không chết bởi tuổi tác hay bệnh tật. ]
[ Bạn vừa nhận một Nhiệm Vụ Chính tuyến từ X! ]
[ Bạn vừa nhận một Nhiệm Vụ Phụ tuyến từ Hệ Thống! ]
---------------------------------------------------------
[ Nhiệm Vụ Chính Tuyến (2) ]
-Yêu Cầu: Đạt 100 điểm Thân Mật với Minh Nghi, Phịch cô ta ít nhất một lần.
-Thời Hạn: 3 ngày. ( 71:59:50 )
-Thưởng: Dương Vật +1cm, Tất cả Skill +1 Cấp.
-Thất Bại: Chết.
---------------------------------------------------------
---------------------------------------------------------
[ Nhiệm Vụ Phụ Tuyến ]
-Yêu Cầu: Hãy thể hiện tình cảm của Bạn với Tuyết Nhiên bằng cách khiến cô ấy ra một lần vào hôm nay.
-Thời Hạn: 24h ( 23:59:45 )
-Thưởng: 200 Điểm Dục Vọng.
-Thật Bại: Ngẫu Nhiên Giản Chiến Lực.
Note: có thể hủy nhiệm vụ nếu thích. Hủy nhiệm vụ đồng nghĩa với thất bại.
---------------------------------------------------------
Minh Nhân đang tâm tư nấu cháo cho Tuyết Nhiên thì một loạt thông báo hiện lên, không có âm thanh, chỉ có bản thông báo dưới dạng màn hình máy tính.
Liếc sơ qua thông báo, Minh Nhân tâm liền kích động tay nắm chặt chiếc vá múc canh khiến nó móp méo cong lại.
Ong~ ong...
' Dù đã vô thức làm việc đó với Dì Tuyết nhưng ta vẫn là chưa quen với việc này...họ điều là những người phụ nữ tốt, ta thật sự chả muốn thực hiện nó xíu nào... '
Minh Nhân tâm tư, xong nhìn xuống chiếc vá múc canh trong tay.
" Cái gì đây...? "
Minh Nhân ánh mắt ngạc nhiên rồi đặt chiếc vá múc canh lên bàn.
' Quả nhiên, cơ thể ta có biến đổi...mạnh hơn sao? '
Minh Nhân thở dài, xong tiện tay vứt chiếc vá múc canh vào thùng rác.
" Hệ Thống, hủy nhiệm vụ phụ tuyến. "
[ Có Chắc Chắn Hủy? ]
" Có. "
[ Xác Nhận! ]
[ Nhiệm Vụ bị Hủy, hình phạt sẽ được thực thi. ]
[ Bị bị -3 điểm Chiến Lực! ]
" Grrr...!? "
Hệ thống thông báo bằng giọng nói, ngay lập tức Minh Nhân đau đớn khụy chân, khéo miệng xuất hiện tia máu.
' Cảm giác như bị đánh nát từng khúc xương trên người... '
Minh Nhân thầm nói, xong hắn đưa tay lau đi vết máu trên khéo miệng rồi đứng dậy.
' Cũng đáng. Dì Tuyết bây giờ chắc chắn đang rối rắm, ta vẫn là không nên lấn tới...đau khổ cuối cùng vẫn là Dì ấy. '
Minh Nhân từng bước chân nặng nề, sự đau đớn chắc chắn sẽ con kéo dài, ít nhất là hết hôm nay.
" Con vào đây... "
Minh Nhân mở cửa phòng Tuyết Nhiên bước vào.
" Dì không ngủ thêm sao? " ( Minh Nhân )
" Dì quen rồi, không ngủ thêm được... " ( Tuyết Nhiên )
" Cháo của Dì... " ( Minh Nhân )
" Minh Nhân, mặt con sao thế? "
Tuyết Nhiên lộ vẻ lo lắng khi thấy khuôn mặt nhợt nhạt của Minh Nhân.
" Không sao, có lẽ gì thiếu ngủ. " ( Minh Nhân )
" Con thật tình, cứ làm quá mọi thứ lên, nhìn Dì xem...khỏe rồi đấy thôi. " ( Tuyết Nhiên )
' Nó cảm thấy có lỗi gì làm việc đó với mình sao...nhớ lại thì chồng mình cũng chưa- mình nghĩ gì thế này. Thật không đúng đắn. '
Tuyết Nhiên tâm tư, nàng ta hai má hồng hồng xong vô thức ăn muỗng cháo.
" Minh Nhân... " ( Tuyết Nhiên )
" Sao thế? " ( Minh Nhân )
" Nó ngon quá~! Dì không ngờ là con lại nấu cháo ngon đến thế đấy? " ( Tuyết Nhiên )
" Thật ra thì cũng là lần đầu tiên con nấu...thật may khi Dì thấy ngon. "
Minh Nhân vẻ bối rối nói.
" Khiêm tốn là tốt nhưng Dì không nghĩ con là lần đầu nấu đâu~~ nó thật sự rất ngon. " ( Tuyết Nhiên )
" Nếu Dì thích thì sau này con sẽ nấu ăn cho Dì. "
Minh Nhân vẻ đáng tin cậy nói.
Tuyết Nhiên nhìn thấy khuôn mặt này của hắn lập tức xao xuyến, cúi mặt hay má hồng hồng, nàng đã bao lâu được một người đàn ông đối xử tốt như thế?
Nàng lúc này không hề hay biết, hình bóng đứa cháu nhỏ ngây ngô ngày nào đã hoàn toàn biến mất, Minh Nhân trong lòng nàng bây giờ là một người đàn ông thực thụ.
" Minh Nhân! Anh đây rồi~!! Đừng có như con nít bám lấy Mẹ em nữa! Ra đây nói chuyện với em nào~!! "
" Minh Nghi-! Đ-Đợi đã...đừng kéo, ngã bây giờ!? " ( Minh Nhân )
Bất ngờ cánh cửa mở toạc, Minh Nghi từ ngoài chạy vào kéo Minh Nhân chạy mất với ánh mắt ngơ ngác của Tuyết Nhiên.
" Haiz. Đứa trẻ này bao giờ mới chịu lớn đây... " ( Tuyết Nhiên )
---×---
Phòng khách.
" Minh Nghi, có việc gì thế? "
Minh Nhân nghi hoặc nhìn cô em gái họ của mình hỏi.
" An~h Minh Nhân~! "
Minh Nghi bất ngờ nũng nịu bám lấy cánh tay của Minh Nhân khiến hắn nổi da gà từng đợt.
" Stop! Stop!! Muốn gì nói luôn đi chụy hai, đừng làm vậy...sẽ đau tim chết đấy. "
Minh Nhân tách Minh Nghi ra khỏi tay nói.
" Hừm. Đồ không biết thưởng thức, nói cho ông anh mọt sách biết. Người muốn em làm thế còn xếp hàng dài ngoài kia kia kìa, ông anh mọt sách ở đó mà cự tuyệt. "
Minh Nghi chống tay, khuôn mặt hãnh diện nói.
" Vậy à, vậy à...vậy thì tiếp tục đi, đi ngủ đây...oáp~! "
Minh Nhân quay lưng chủng bị rời đi thì Minh Nghi bất ngờ ôm chầm lấy lưng hắn.
" Không được! Không được! Ông anh mọt sách không được đi ngủ! "
Minh Nghi giọng đáng yêu nói lớn.
" Hí-!! Được! được! Bà cô nhỏ buông tôi ra được không? Ép như vậy sẽ chết người đấy! "
Minh Nhân khuôn mặt đau đớn, nhợt nhạt sợ hãi, thằng đệ mà lên thì không biết sẽ xảy ra việc gì, nhỏ em này của hắn cũng là không có chút ý tứ...trực tiếp ép bộ ngực to tròn ấy vào lưng hắn, không mặc áo ngực đã đành lại còn dùng cái giọng tiểu yêu ma lanh đó để dụ dỗ hắn.
" Không buông... "
Minh Nghi bướng bỉnh.
" Được. Anh đầu hàng, anh đồng ý mọi thứ em yêu cầu. " ( Minh Nhân )
" Thật chứ~? " ( Minh Nghi )
" Thật. " ( Minh Nhân )
" Tốt quá! Ông anh mọt sách làm bạn trai em đi~! Em muốn hẹn hò~!! "
Minh Nghi năng động nhảy lên nói.
" Đi ngủ đây. "
Minh Nhân nghe xong đôi mắt không quan tâm rời đi.
" Khoan đã!! Không như anh nghĩ...giải thích! Nghe em giải thích!! " ( Minh Nghi )
" Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì? "
Minh Nhân quay lại thở dài nhìn Minh Nghi, kẻ đang rưng rưng nước mắt hỏi.
" C-Chuyện là...chuyện là, em được mời đi hẹn hò đôi nhưng lại không có bạn trai, nói ra thì mất mặt nên...nên... "
Minh Nghi uất ức, đôi mắt ướt át với cử chỉ hai ngón trỏ chọt chọt vào nhau nói.
' Nhìn mặt như mèo con vậy, dáng vẻ tiểu ma nữ thường ngày đâu rồi? '
Minh Nhân thầm nghĩ, xong quay lưng bỏ đi.
" Này! Ông anh mọt sách! Không...giúp người ta luôn sao? Cầu xin anh đó~! "
Minh Nghi nũng nịu nói.
" Đi thay đồ, em gái, em không muốn anh họ của mình mặc quần đùi áo thung ba lổ, dép lê đi hẹn hò đó chứ? "
Minh Nhân quay lại chống hông nghiêng đầu nhìn Minh Nghi.
" Ehe~he! Em xin lỗi...là anh không nói gì đã rời đi chứ bộ~ " ( Minh Nhân )
" Rồi, rồi. Anh sợ em rồi...anh đi thay đồ. " ( Minh Nhân )
" Nhanh lên đấy~! Sắp tới giờ rồi đó! "
Minh Nghi cười vui vẻ.
' Không ngờ ông anh mọt sách lại giúp mình, dạo này nhìn anh ấy dễ thương hẳn ra... '
Minh Nghi tâm tư.
[ Minh Nghi Thân Mật +10 điểm ]
Minh Nhân đang thay quần áo thì bản thông báo Hệ Thống bất ngờ hiện lên khiến hắn giật mình nhảy thụt lùi về sau mấy bước.
[ Thân Mật Minh Nghi đạt trên 70 điểm ]
[ Hệ Thống gợi ý: Hãy mau một trong hay món đồ sau. ]
[ Sát Ý Tâm ]
[ Thiên Ý Hồi Nhiên Công ]