Chương 5: Lương Tâm

[ Nhiệm Vụ Hoàn Thành! ]

[ Dương Vật Bạn Vừa +1 cm ]

[ Nhận 100 000 VNF ]

[ Bắt Đầu Thống Kế Phần Thưởng Khi Chịch Tuyết Nhiên... ]

[ Chiến Lực +200 ]

[  Điểm Dục Vọng +150 ]

[ Mở Khóa Thành Tựu: Người Phụ Nữ Đầu Tiên ]

[ Mở Khóa Thành Tựu: Loạn Luân ]

[ Chiến Lực +50 ]

[ Điểm Dục Vọng +50 ]

[ Chiến Lực +50 ]

[ Điểm Dục Vọng +50 ]

[ Tuyết Nhiên Thân Mật -5 Điểm ]

[ Tuyết Nhiên Rơi Vào Trạng Thái Hoang Mang Do Bạn Vừa Cưỡng Hiếp Cô Ta! ]

[ Trạng Thái Hoang Mang Bị Xóa Bỏ! ]

[ Tuyết Nhiên Vừa Được Bạn Giải Tỏa Nhu Cầu Tình Dục Của Bản Thân! ]

[ Tuyết Nhiên Thân Mật +10 Điểm ]

[ Tuyết Nhiên Thân Mật: 90/100 ]

[ Tuyết Nhiên Đã Sa Vào Lưới Tình Của Bạn! ]

[ Hệ Thống Ghi Nhận Sự Cố Gắng Của Bạn! ]

[ Skill Doggy Được Thêm Vào! ]

---------------------------------------------------------

Tên: Minh Nhân

Thể Lực: 5/100

Ham Muốn: ???

Chiến Lực: 353

Dương Vật: 10 cm.

Kỹ Năng:

  • Massage LV.1 (21%)

  • Cơ Thể Của Phụ Nữ LV.3 (11%)

  • Mê Hoặc LV.1 (5%)

Kỹ Năng Tình Dục:

+Tư Thế Truyền Thống LV.4 (22%)

  • Doggy LV.1 (1%)

Điểm Dục Vọng: 350

---------------------------------------------------------

Minh Nhân đầu óc ong ong tỉnh lại qua cái ồn ào của Thông Báo Hệ Thống.

Đôi mắt mơ màng, hắn ngồi dậy trên giường với khuôn mặt nhăn nhó, tay đưa xoa lấy giữa thái dương.

' Ta đã làm gì thế này... Còn thô bạo với Dì ấy như vậy... '

Minh Nhân vuốt mặt ngao ngán, cùng lúc này cánh cửa phòng nhẹ mở.

" Minh Nhân, con cảm thấy cơ thể giờ thế nào? "

Tuyết Nhiên trong bộ đồ ngủ kín đáo bước vào, sau hôm nay, nàng sẽ chả dám ăn mặc hở hang trước mặt Minh Nhân nữa.

" Con ổn. Rốt cuộc...đã xảy ra việc gì? "

Minh Nhân nhìn sang Tuyết Nhiên hỏi.

" Hu-huh...không gì, con bỗng nhiên ngất trong nhà tắm, làm ta lo chết đi được. "

" Con xin lỗi, để Dì phải lo lắng rồi. "

" K-Không sao... "

Tuyết Nhiên bỗng lảo đảo, Minh Nhân giật mình vội vã chạy đến đỡ nàng vào lòng.

" Dì Tuyết! Dì ổn chứ?? "

" Ta hơi chóng mặt...con đưa ta về phòng được chứ? "

Tuyết Nhiên tay xoa trán, tay còn lại run run sờ phần dưới của mình, những cú thút như vũ bão của Minh Nhân lúc này khiến l-n nàng cảm thấy đau đớn vào lúc này.

Minh Nhân lập tức hiểu ra nguyên nhân, cảm giác tội lỗi chồng chất rồi nhẹ nhàng bế Tuyết Nhiên lên.

" A! Minh Nhân...kiểu bế này...? "

Tuyết Nhiên lo ngại nhìn Minh Nhân, xong nàng cũng không nói gì thêm.

' Mình sao thế này... Minh Nhân nó là Cháu ruột của mình... ' ( Tuyết Nhiên)

' Nhẹ quá...cơ thể mình có gì thay đổi sao? ' ( Minh Nhân)

Minh Nhân nhanh chóng bế Tuyết Nhiên về phòng, nhẹ nhàng đóng cánh cửa, đặt nàng xuống rồi lại lo lắng nhìn sắc mặt nàng ta.

" Minh Nhân, Dì không sao... "

Tuyết Nhiên bộ dạng mệt mỏi nói, xong cánh tay Minh Nhân nhẹ đặt lên trán nàng kiểm tra.

' Sốt rồi... ' ( Minh Nhân )

" Đợi con một chút, con đi lấy thuốc cho Dì. "

Minh Nhân bất ngờ để lộ ra khuôn mặt đáng tin cậy, khuôn mặt mà lâu nay hắn không hề thể hiện ra dù chỉ một lần.

' Tim mình sao thế này...tại sao lại đập nhanh như thế? Minh Nhân dạo này tuấn tú hẳn ra... '

Tuyết Nhiên mơ màng trong suy nghĩ, mệt mỏi nàng ta thiếp đi ngay sau đó.

[ Skill Mê Hoặc Level Up! ]

Minh Nhân đang loay hoay nấu nước nóng cho Tuyết Nhiên thì giật mình bởi giọng nói đột ngột của Hệ Thống.

' Im đi! Do mi mà ta mới gây ra rắc rối cho Dì Tuyết đấy! Thật tình... '

Minh Nhân thở dài ngao ngán, xong vẫn là tìm ít thuốc giảm đau cho Tuyết Nhiên.

[ Hệ Thống gợi ý: Cửa hàng có những thứ bạn cần. ]

Minh Nhân mắt chớp động nhìn sang bản thông báo.

" Ta nghĩ chả sai! Ngươi quả nhiên có suy nghĩ độc lập, nói đi! Mục đích của ngươi rốt cuộc là gì? "

[ Hệ Thống gợi ý: Những thứ bạn cần có trong cửa hàng hệ thống. ]

" Đừng có đánh trống lảng, mau trả lời ta. "

Minh Nhân tắt bếp, tay kéo cái ghế rồi ngồi xuống nhìn bản thông báo trước mặt.

5s sau...

[ Sex. ]

" Chỉ vậy thôi? "

Minh Nhân giọng buồn bực.

[ Vậy thôy. ]

" Ngươi xem ra vẫn là không muốn nói chuyện. "

Minh Nhân tay khẽ động, khác với lúc bình thường chậm chạp, thao tác tay của hắn lúc này trên Hệ Thống cực kỳ nhanh.

[ Mua x1 Thuốc Giảm Đau! ]

[ Điểm Dục Vọng -10 ]

[ Mua x1 Thuốc Giảm Sốt ]

[ Điểm Dục Vọng -10 ]

' Bực mình... '

Minh Nhân thầm nghĩ, xong liền trở lại phòng của Tuyết Nhiên, nhìn Tuyết Nhiên trán lấm tấm mồ hôi tay liền lấy khăn lau cho nàng.

" Hmm...Minh Nhân, về phòng ngủ đi, Dì không sao. "

Tuyết Nhiên giọng yếu ớt.

" Nhìn Dì chả có chỗ nào giống không sao cả? "

Minh Nhân nhẹ nhàng đỡ Tuyết Nhiên tựa lưng lên đầu giường, xong đưa thuốc và nước ấm cho nàng.

" Minh Nhân, đầy là... "

Tuyết Nhiên nhìn hai viên thuốc kỳ lạ trong tay hỏi.

" Thuốc giảm đau và hạ sốt. "

" Minh Nhân quả nhiên con... "

" Xin lỗi, là con không đúng với Dì. "

Minh Nhân khuôn mặt tội lỗi, tay nhẹ nhàng nắm lấy tay Tuyết Nhiên nói.

" Là Dì không đúng...đáng ra Dì không nên, ăn mặc quá hở hang và... "

Tuyết Nhiên khuôn mặt tối đi khi nhớ đến việc ở phòng tắm, xong khi nằng ngước nhìn Minh Nhân thì môi hai người chạm nhau.

Minh Nhân vậy mà bạo dạn cưỡng hôn nàng.

" Ư...ư! Minh Nhân, đừng... "

Tuyết Nhiên đẩy Minh Nhân ra một cách đầy yếu ớt, khuôn mặt lập tức đỏ ửng lên.

" Lúc đó, là còn thật lòng. Dù biết mối quan hệ này chả đi tới đâu nhưng con không muốn Dì một mình gánh vác mọi thứ. "

Minh Nhân ngã đầu xuống đùi Tuyết Nhiên thủ thỉ.

" Minh Nhân, dù là thế thì- " ( Tuyết Nhiên )

" Đừng nói nữa, con đã bắt đầu nó rồi...dù Dì hay Con thì cũng không thể nào xóa nhòa đoạn ký ức đó đúng không?. " ( Minh Nhân )

Trước những lời nói của Minh Nhân, Tuyết Nhiên lặng im không nói, nội tâm bắt đầu cắn xé lẫn nhau.

' Quả thật là không thể quay lại được...mối quan hệ này rồi sẽ đi về đâu? Thật đáng kinh tởm, mình lại làm việc này với chính cháu ruột của mình...Minh Nghi, Mẹ xin lỗi. '

Ánh đèn phòng Tuyết Nhiên vụt tắt, giờ chỉ còn lại ánh đèn ngủ mờ nhạt, đôi mắt nàng ướt lệ, tâm trí mệt mỏi thiếp đi lúc nào trả hay.

Hướng ngược lại, Minh Nhân một phen giằng xé tâm can, hắn hối hận rồi, phải chỉ lúc đấy hắn buông xuôi để Hệ Thống chấm dứt mạng sống của mình thì giờ người cưu mang hắn đâu phải đau khổ.

Hắn đã chọn sống cho bản thân thay vì sống cho người khác, tâm trạng này còn khó chịu hơn lúc hắn quyết định cắt dây thắng xe của chồng Tuyết Nhiên khi phát hiện ông ta ngoại tình và có âm mưu giết hại cả hai mẹ con họ.

' Bàn tay này đã nhuộn máu tanh, nay thân thể này lại vấy bẩn người ta yêu thương...ta thật sự tha hóa rồi. '

Minh Nhân một tay che mặt với dòng lệ lăn dài trên má, kể từ hôm nay...hắn, sa ngã.

---×---

Sáng hôm sau, Tuyết Nhiên tỉnh lại với tinh thần sảng khoái, mọi đau đớn và mệt mỏi đêm qua điều tan biến.

Ngồi dậy, nàng lập tức phát hiện Minh Nhân ngồi trên chiếc ghế gục cạnh nơi mình nằm.

' Tội nghiệp...ta khiến thằng bé lo lắng quá rồi. '

Tuyết Nhiên tay dịu dàng vén mái tóc đen ngắn của Minh Nhân lên rồi nhẹ nhàng chạm vào mặt hắn.

" Dì khỏe hơn rồi chứ? "

Minh Nhân áp tay mình lên tay Tuyết Nhiên hỏi, cử chỉ thân mật của Minh Nhân lập tức khiến Tuyết Nhiên loạn nhịp.

" D-Dì tốt, con ở đây suốt đêm qua sao? "

Tuyết Nhiên vẻ bối rối, hình tượng người phụ nữ trưởng thành của nàng ta đơn giản bị đánh ngã bởi duy nhất một cử chỉ thân mật của Minh Nhân.

" Ưuuh~! "

Minh Nhân vươn vai, xong nhìn sang Tuyết Nhiên, người vẫn một vẻ ngơ ngác nhìn hắn.

" Đóng vai một tên biến thái ngắm nhìn một Người Phụ Nữ xinh đẹp ngủ say bên cạnh cũng là một trải nghiệm thú vị ~ "

Minh Nhân cười như không cười nói.

" Minh Nhân mắt con...? "

Tuyết Nhiên ngơ ngẩn nhìn đôi mắt vô hồn đục ngầu của Minh Nhân đầy lo lắng.

' Đôi mắt này...không phải của Minh Nhân mà ta biết. ' ( Tuyết Nhiên )

" Dì quan tâm đến nó sao? Đừng lo, con chỉ có chút mất ngủ mà thôi. "

Minh Nhân thư thái trả lời.

" V-Vậy sao..? "

Trong lúc Tuyết Nhiên đang dần phát hiện ra những điểm kỳ lạ của Minh Nhân thì cánh cửa phòng bỗng mở.

" Mẹ, con có nấu ít cháo...mau dậy ăn đi. "

Minh Nghi từ ngoài bước vào với bát cháo nóng đặt cạnh bàn cho Tuyết Nhiên.

" Ôi trời~! Con Gái của Mẹ hôm nay lại vào bếp, Sợ trời chưa đủ nắng hay sao? "

" Mẹe! Con cũng gì quan tâm cho Mẹ, Mẹ lại đi lấy việc này ra châm chọc con! Không thèm quan tâm tới Mẹ nữa, hừ! "

Minh Nghi tức tối bỏ ra ngoài, Minh Nhân nhìn bóng lưng Minh Nghi phức hẳn rồi quay sang nhìn Tuyết Nhiên.

" C-Con nhìn...Dì chằm chằm thế làm gì? "

Tuyết Nhiên vẫn là một vẻ bối rối mỗi khi ánh mắt Minh Nhân nhìn vào mình.

" Để con đi làm cho Dì ít thức ăn. "

Minh Nhân đứng dậy.

" Khoan đã, chả phải Minh Nghi vừa làm cho Dì xong đây sao? "

Tuyết Nhiên nhìn sang bát cháo trên bàn.

" Không ăn được. "

Minh Nhân nâng vai nói.

" K-Không ăn được...con nói g- "

Tuyết Nhiên cầm lấy bát cháo rồi nếm thử một muỗng, ngay lập tức cô nhíu mày im bặt.

' Quả nhiên không ăn được. Thôi, dù sao cũng là con Gái cất công xuống bếp... '

Tuyết Nhiên nhắm mắt, ý định dùng thêm nhưng nhanh chóng bị Minh Nhân ngăn lại.

" Ăn nữa sẽ bệnh thêm đấy. "

Minh Nhân lấy lại bát cháo từ tay Tuyết Nhiên nói.

" Hôm nay ngày nghỉ, con sẽ làm ít món, Dì tranh thủ nghỉ ngơi tiếp đi. "

Minh Nhân nói tiếp.

" U-ừm...vậy nhờ con rồi, sẵn tiện nhớ dọn bãi chiến trường mà Minh Nghi tạo ra dưới bếp giúp ta luôn nhé. "

" Vâng. "