" Đi mua sắm~ đi mua sắm~ "
Minh Nghi tung tăng đi trước, bước sau là ba người Minh Nhân, Lý Nhu, Nghiêm Tuân.
Sau cuộc trò chuyện ở quán ăn, bầu không khí có chút động lại, tiểu điểm của mọi nguyên nhân lại xuất phát từ hai chàng trai.
Lý Nhu lúc này cũng là một mảnh nghi hoặc, khi vừa gặp cả hai vui vẻ và thân thiện, chớp mắt lại biến thành những kẻ không quen biết gì nhau.
---×---
Khu thử quần áo.
" Ta-da~! "
Minh Nghi kéo chiếc rèm và xuất hiện với chiếc váy màu tím nhạt, trong cô lúc này xinh xắn khiến Minh Nhân thích thú.
" Này, anh không có chút thưởng nào hả? "
Minh Nghi chống hông nói.
" Đẹp. " ( Minh Nhân )
" Vậy thôi hả? " ( Minh Nghi )
" Trong em rất đẹp. " ( Minh Nhân )
" Đồ nhạt nhẽo. " ( Minh Nghi )
" Ahaha... " ( Minh Nhân )
' Chịu. ' ( Minh Nhân )
Minh Nhân phút chốc nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo của Minh Nghi khi nhìn vào giá của chiếc váy, nở nụ cười hắn tiến lại gần.
" Em muốn mua nó? " ( Minh Nhân )
" Muốn nhưng giá cao quá, thôi tìm cái khác vậy. "
Minh Nghi nở nụ cười thiên thần nói.
Minh Nhân liếc nhìn giá chiếc váy trên tay Minh Nghi rồi nở nụ cười.
" Anh mua. " ( Minh Nhân )
" Hả? Không được! 2,000,000 lận đấy! Không được phung phí... "
Minh Nghi đôi mắt buồn bã.
" Aizz. Cô ơi~! Tính tiền. "
Minh Nhân vẫy tay gọi người nhân viên lại.
" Tôi có thể giúp được gì cho Ngài? "
" Gói nó lại giúp tôi. " ( Minh Nhân)
Minh Nghi nhìn thấy một cảnh liền giật mình, thân nhanh tiến lại gần níu lấy vạt áo sau của Minh Nhân, quay lại nhìn cô, Minh Nhân nở nụ cười rồi nhẹ xoa đầu cô em gái nhỏ.
" Giữ bí mật nhé~! Ông anh mọt sách của em rất giàu đó~ "
Minh Nhân thủ thỉ bên tai Minh Nghi nói.
" H-Hả? Đừng đùa nữa...anh lấy đâu ra tiền mà... "
Minh Nghi chợt đứng hình khi Minh Nhân lấy ra tấm thẻ ngân hàng màu đen.
" Đ-Đây là... " ( Minh Nghi )
Một mảnh nghi hoặc, Minh Nghi nhìn Minh Nhân chăm chăm.
5 phút trước khi Minh Nhân bước vào quầy quần áo.
[ Mở Khóa Thành Tựu: Shopping. ]
[ Thưởng Thành Tựu: x1 Thẻ Ngân Hàng. ]
[ Mở Khóa Chế Độ: Đổi điểm=>Tiền. ]
[ 1 Điểm Dục Vọng = 10,000,000 VNF. ]
---×---
' Chuyện gì xảy ra thế này?! Ông anh mọt sách lấy đâu ra thẻ ngân hàng thế này??? '
Minh Nghi thầm thét khi người nhân viên quẹt thẻ hợp lệ.
" N-Này, ông anh mọt sách- "
Minh Nghi ý định hỏi bằng được vấn đề thì bị Minh Nhân tay đặt lên môi ngăn lại.
" Suỵt~! Chiếc váy coi như hối lộ đi. "
Minh Nhân cười hiền lành nói.
" H-Hả...? " ( Minh Nghi )
[ Minh Nghi Thân Mật +10 điểm ]
" Anh đi vệ sinh, có muốn mua thêm cứ việc nhé. "
Minh Nhân vẫy tay rời đi.
Minh Nhân chớp mắt từ nhà vệ sinh trở ra, thân vừa đưa tay mở cánh cửa thì một thân ảnh khác xuất hiện.
Nghiêm Tuân bất ngờ đứng phía sau cánh cửa, hai người nhìn nhau cái rồi cười nhạt lướt qua nhau.
" Cậu không phải người yêu của Minh Nghi. "
Nghiêm Tuân bất ngờ cất tiếng, nghe xong Minh Nhân lập tức khựng lại.
" Ồ? "
Quay lại, Minh Nhân khuôn mặt hứng thú nhìn Nghiêm Tuân.
" Minh Nghi luôn tỏ ra xấu hổ khi anh cố ý thân mật với cô ấy, dù thế thì đôi mắt đó không phải... Cậu là Anh Trai của cô ấy? "
Nghiêm Tuân tự tin nói.
Bộp! Bộp!
Minh Nhân một phen hứng thú vỗ tay tán thưởng Nghiêm Tuân.
" Đoán đúng rồi. Vậy thì sẽ có vấn đề gì ở đây? "
Minh Nhân hỏi.
" Không vấn đề gì cả, tôi thấy vui vì mình đoán đúng mà thôi. "
Nghiêm Tuân nhìn Minh Nhân cười nhạt.
" Tôi thì có. Cậu có ý đồ gì với em gái tôi? Trong khi bạn gái bên cạnh thì cậu lại nhìn con bé chăm chăm? "
Minh Nhân tiến lại gần hỏi.
" Đã là anh trai của Minh Nghi thì cũng dễ nói chuyện, tôi muốn theo đuổi cậu ấy. "
Nghiêm Tuân thẳng thắn.
" Hư. Theo đuổi, tôi cần lời giải thích đấy? "
Minh Nhân nở nụ cười lạnh nhạt.
" Tôi và Lý Nhu chỉ là tìm- "
Nghiêm Tuân chưa nói hết câu đã bị Minh Nhân đấm cho một phát lăn lộn trên sàn.
" Cút. Quên ý định đó đi. "
Minh Nhân nhìn Nghiêm Tuân khéo miệng gớm máu rồi rời đi.
' Hừ! Ngươi càng bảo vệ Minh Nghi, ta càng muốn có nàng ta bằng được. '
Nghiêm Tuân tâm tư.
---×---
' Thật khó chịu, ta lại bắt đầu trở nên ích kỷ...Minh Nghi không thể thuộc về bất cứ kẻ nào. '
Minh Nhân tâm tư, thân mấy bước chân liền trở lại nơi chọn đồ với Minh Nghi.
" Hể? Họ đâu mất rồi~? Đợi lâu quá rồi đấy... "
Minh Nghi than thở, mắt nhìn chăm chăm vào màn hình điện thoại trong tay.
[ Tin Nhắn: Bọn tớ về trước, Nghiêm Tuân cảm thấy không khỏe... ]
" A! Dám để bọn này đợi rồi chạy về mất. Thật quá quắt. "
Minh Nghi giẫm chân giận dỗi, xong nhìn sang Minh Nhân.
" Về thôi. "
Minh Nhân nói.
" Trong anh không có vẻ gì ngạc nhiên? "
Minh Nghi liếc xéo Minh Nhân.
" Ngạc nhiên? Phải việc của mình đâu, về thôi. "
Minh Nhân kéo tay Minh Nghi rời đi.
" C-Chờ chút! Sao giọng anh như kẻ vô trách nhiệm thế? " ( Minh Nhân )
" Chả phải trả lời rồi sao? Không phải việc của mình. " ( Minh Nhân )
Minh Nhân và Minh Nghi đoán chiếc xe rồi trở về nhà với con đường tắt vắng vẻ, nơi đây đặt biệt ít người qua lại bởi thường xuất hiện một số vụ việc trấn lột nơi đây.
" Ông anh mọt sách, rốt cuộc thì anh kiếm đâu ra nhiều tiền thế? "
Minh Nghi đôi mắt chớp động nhìn Minh Nhân.
" Cướp ngân hàng đấy. "
Minh Nhân cười mỉm trả lời.
" Này! Không nói thì thôi, hứ! "
Trong lúc hai người nói chuyện thì bất ngờ trở thành mục tiêu của hai kẻ lạ mặt, đúng lúc khúc đường vắng, hai kẻ này đứng ra chặn đứng hai người lại.
" Này nhóc con! Đi đâu đấy? "
" Có tiền không, xin ít hút thuốc coi! "
Minh Nhân nhíu mày, nhìn qua là hai cái thanh niên, một đầu cắt bờm ngựa, một cái trọc đầu to lớn.
Nhìn thấy hai kẻ hung hăng, Minh Nghi một phen bị dọa liền nấp phía sau Minh Nhân.
" Minh Nhân... "
Minh Nghi giọng sợ hãi.
" Ý? Có cô em gái nhỏ xinh xắn này? "
" Không tồi, không xin tiền nữa, để cô gái này lại chơi với bọn tao đi! "
Hai tên côn đồ nhìn Minh Nghi với ánh mắt dâm dục rồi liếm môi đầy thèm thuồng tiến lại gần.
Hướng Minh Nhân, nhìn hai kẻ này một cái liền hút sâu rồi đấm cho tên đầu cắt bờm ngựa một phát vào bụng khi kẻ này tiến lại gần.
" Ặc!! Con mẹ nó...Mà-!? "
Chưa kịp nói lời hai kẻ này lập tức bị Minh Nhân cho một khuỷu tay vào lưng nằm bất động trên đất.
" Móa! Chán sống hả thằ- "
Tên trọc đầu một thân to lớn lao lên nhưng lập tức hứng một cú đá cao vào hàm dưới, dính đòn kẻ nào lảo đảo rồi ngã úp mặt trên đất.
" Về thôi. "
Minh Nhân nhìn Minh Nghi phía sau cái rồi thon thả rời đi.
" V-Vâng... "
' Ông...anh mọt sách...ngầu quá! Ổng biết đánh nhau từ lúc nào thế? '
Minh Nghi hai má hồng hồng nhìn bóng lưng Minh Nhân rồi vội vã chạy theo.
" Anh Minh Nhân~! Em cũng muốn học! " ( Minh Nghi )
" Không dạy. " ( Minh Nhân )
" Keo kiệt, lè~! " ( Minh Nghi )
Minh Nghi ốm lấy tay Minh Nhân đầy thân mật.
[ Minh Nghi Thân Mật +5 điểm ]
Minh Nhân và Minh Nghi nhanh chóng trở lại nhà nhưng chỉ có Minh Nghi vào trong, Minh Nhân vẫn đứng bên ngoài.
[ Hệ Thống Phát Động Nhiệm Vụ Ẩn ]
---------------------------------------------------------
[ Nhiệm Vụ Ẩn: Sát Phạt ]
-Yêu Cầu: Nhân từ với kẻ địch là tàn nhẫn với bản thân, giết hai kẻ côn đồ bịt đầu mối trước khi sự việc diễn biến phức tạp.
-Thời Hạn: 24h ( 23:59:42 )
-Thưởng: Vũ Khí Bất Kỳ, 350 Điểm Dục Vọng, Dương Vật +1 cm.
-Thất Bại: ???
---------------------------------------------------------