---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---
[ Nhận một Nhiệm Vụ ngày từ Hệ Thống! ]
---------------------------------------------------------
[ Nhiệm Vụ Ngày ]
-Yêu Cầu: Bóp vú Yên Yên, bóp mạnh vào đấy~~
-Thời Hạn: 24h (23:59:44)
-Thưởng: 1500 điểm Dục Vọng, 150 điểm Sức Mạnh.
-Thật Bại: Làm không được thì đập đầu vô háng chết đi.
---------------------------------------------------------
Minh Nhân vốn không biết chạy xe, lao xe tông người khác thì hắn biết? Nhưng cái gì không biết thì phải học, đối với hắn người có IQ chạy không qua nổi 100 điểm thì việc xém chút đâm đầu vào cột điện hai ba lần cũng là việc gì đó quá sức tầm thường.
Đối với hắn mà nói thì, thứ gì không giết được ta sẽ khiến ta mạnh hơn, trong việc học lái xe cũng vậy, xém chết hai ba lần nên giờ cũng có thể lái như một tài xế thực thụ nhưng đối với hắn, kẻ thiểu năng đã thuộc về bản chất thì đôi khi cũng chân vồ ga đạp thắng để đập đầu zô vô lăng thử coi chức năng chống va đập có hoạt động hay không.
Sau cùng thì mọi thứ trở nên yên ổn, hắn thong thả lái như chả có việc gì trên đoạn đường vóc, Yên Yên ngồi cạnh thì không thế, mặt xanh như tàu lá chuối, tay run run nàng thật sự muốn đưa tay gọi cho Mẹ bảo rằng 'Xuân Này Con Không Về ' nhưng nàng không dám, nàng sợ khi nàng làm thế nàng sẽ lơ là để rồi ông thần bên cạnh vồ ga đạp thắng thì tim nàng lại mọc cánh mà bay mất.
Sau vài pha làm nên tên tuổi anh hùng xa lộ, đôi chân vàng trong làng đập phanh xe thì Minh Nhân lúc này mới để ý tới nhiệm vụ ngày, hôm nay nó đến đặc biệt trễ mọi khi là 6h sáng này tận 12h trưa mới có...
Nhìn qua nhiệm vụ thì có vẻ dễ xong khi Minh Nhân nhìn vào thì mắt phải hắn cứ giật liên hồi, tâm thầm kêu có việc gì đó không đúng, miệng thở dài Minh Nhân khiến Yên Yên ngồi cạnh giật mình nhìn sang.
" A-Anh thở dài làm gì? Đ-Đừng bảo là muốn tiết kiệm thời gian nha? Không tốt cho sức khỏe lắm đâu...haha...! "
" Không phải, ta chi là... "
" Là gì? "
Yên Yên mắt chớp động liếc nhìn Minh Nhân, trong lúc nàng không để ý cánh tay hắn lúc nào đã ở trên ngực phải nàng rồi bóp mạnh một cái.
" Kyaa! Tên biến thái này!!! "
Binh-!!!
Yên Yên bị bóp một cái đau điếng người, mắt ướt át vung quyền đánh cho tên biến thái bên cạnh một cái tím tái cả mắt.
[ Nhiệm Vụ Hoàn Thành! ]
[ Thưởng: 1500 điểm Dục Vọng. ]
[ Thưởng: 150 điểm Chiến Lực. ]
Minh Nhân xoa xoa mắt thầm chửi tám đời tổ tiên cái Hệ Thống, biết ngay là nó tính kế, xong thì hắn cũng hiểu ra gì sao mắt phải giật liên hồi, mắt phải giật là mắt trái nâu a!?
[ X đang cười lăn lộn trên đất! ]
[ X donate cho bạn 1000 điểm Dục Vọng! ]
' Ngươi cứ ở đấy mà cười, tốt nhất đừng để ta biết cái địa chỉ a. '
Minh Nhân tâm tư khó chịu, ai đời bị kẻ khác lôi ra làm thú vui tiêu khiển lại vui bao giờ, giờ thì hắn lại có thêm một cái định nghĩa khác với câu nói ' Anh Hùng Không Qua Nổi Ai Mỹ Nhân ' thực tế là bị đánh tới không qua nổi, ai đời kẻ súng đạn bắn không xuyên như hắn lại bị một Nữ Nhân bình thường đấm cho nâu cả mắt.
[ Mở Khóa Thành Tựu: Cưng Chiều Lão Bà! ]
[ Thưởng: 100 điểm Dục Vọng! ]
[ Thưởng: 100 điểm Chiến Lực! ]
[ Mở Khóa Thành Tựu: Thờ Vợ! ]
[ Thưởng: 100 điểm Dục Vọng! ]
[ Thưởng: 100 điểm Chiến Lực! ]
' Ngươi có thôi giở trò đi không, ta thấy méo có vui rồi đấy, bớt bớt lại dùm ta. '
[ Ta thấy vui là được. ]
' Ngươi! '
Minh Nhân mặt mày nhăn nhó, tâm tư cực kì cay cú, tay từ hệ thống lấy ra viên thuốc bỏ vào miệng cắn nuốt, vết bầm trên mắt cũng tan biến ngay sau đó.
" Minh Nhân, anh làm gì vậy hả? Đau lắm đấy biết không hả?? "
Yên Yên hậm hực xoa xoa ngực mình rồi khuôn mặt giận dữ quay sang kéo tay Minh Nhân, ai đời lại đùa kiểu hung tàn như thế? Đau tới rớt nước mắt, Yên Yên thật sự thịnh nộ với cái tên không biết thương hoa tiếc ngọc này.
" Ta vô tội a, đừng kéo tai, đang lái xe đấy! Không cần mạng nữa hả? "
Yên Yên phút giây như nhớ ra vấn đề gì đó quan trọng hơn nên vội vã buông tay, thân thục nữ ngồi yên lặng trên ghế.
" Lần sau còn đùa kiểu đó chết với Em. "
Yên Yên gầm gừ, Minh Nhân bên cạnh một phen mồ hôi hột rơi lã chã, chính hắn lúc này còn chẳng biết tại sao mình sợ? Tương lai sắp tới sao mà tối om không thấy lối về...
---×---
Trở lại với Minh Nhân, sau màn đùa nghịch với Yên Yên hắn cuối cùng cũng đưa cô tới nhà, nơi Yên Yên sinh ra và lớn lên cũng không xa Thành phố Hiên Nhiên là mấy. Hiên Nhiên là Thành Phố thì nơi này cũng là một Tỉnh, không nhỏ hơn là bao. Minh Nhân liếc nhìn, nơi này cực kì sạch sẽ với vô số dãy biệt thự nối liền nhau, cây xanh cũng rất được chăm chút trồng dài hai bên đường, người qua lại tấp nập không khác mấy nơi Thành Phố.
Tìm một nơi gửi xe, Minh Nhân và Yên Yên đi dài trên con đường lớn trước khi đi vào một con hẻm nhỏ, nơi đây nhìn qua cũ kĩ và dơ dáy, càng tiến vào sâu thì càng thấy mặt tối của Tỉnh Giang Luân này. Đây không phải hẻm, đây giống một con đường dẫn vào mặt tối của xã hội văn minh và phồn hoa hơn, một khu ổ chuột đích thực.
Hút chích công khai, tụ tập ăn nhậu, xuân sắc liếc qua liền thấy khắp nơi, nhà trợ hay lối rẽ hơi tối liền thấy mấy cô gái bán hoa cùng một số xăm trổ trò chuyện.
Yên Yên lúc này khuôn mặt tối đi, tay níu lấy vạc áo của Minh Nhân run rẩy.
" Anh thất vọng rồi sao? Khi biết xuất thân của em, từ một nơi thế này? "
" Có gì đáng chú ý sao? Anh thích em chứ có thích nơi em sống đâu, hỏi lạ lùng thế? "
Minh Nhân bật cười kéo Yên Yên lại sát người ôm ấp. Cùng lúc, từ một góc tối nào đấy có vài đối mắt nhìn tới chỗ Yên Yên và Minh Nhân.
Ăn mặc sang trọng vào nơi này chắc chắn là một ý kiến tồi, bỏ một con kiến vàng giữa một bầy kiến đen chắc chắn sẽ là thảm cảnh. Minh Nhân và Yên Yên tiếp tục cất bước trong phút giây họ liền bị chặn lại bởi hai cái Thanh Niên ăn mặc áo thung ba lỗ, thân hình vạm vỡ to lớn, khuôn mặt hung hăng hai tên này liếc nhìn Minh Nhân và Yên Yên.
" Hai đứa mày đi đâu? Nhìn ăn mặc cũng sang trọng đấy, tiền không? Xin ít đi! "
Minh Nhân nghe xong tâm liền lạnh, xong Yên Yên kéo bên bám chặt lấy tay hắn nên tâm tình cũng có chút kéo giãn. Hắn là kẻ có ăn học, hay hắn may mắn là kẻ sinh ra ở một nơi tốt hơn, con người tạo ra xã hội xong xã hội lại thay đổi con người, suy nghĩ tới đây tâm hắn liền hạ xuống đôi phần, tâm ma cũng nhẹ nhàng hơn một chút.
Hắn và những người này không được đặt cùng một vị trí nên vẫn không nên trách nhất họ làm chi.
" Bao nhiêu? "
Minh Nhân liếc nhìn hai kẻ trước mặt.
" Ê, thằng nhóc này được đấy! "
" Có quy tắc, bọn tao chỉ lấy 500k, lấy ra liền cho hai đứa mày đi. "
Minh Nhân không chút chần chừ, từ túi áo lấy ra 500k mỗi kẻ một tờ, nhìn thấy tiền hai kẻ liền đôi mắt sáng lên vội vã giật lấy.
" Thằng nhóc này Đại Gia a! "
" Nhỏ đi kế bên cũng được đấy! Để l- "
Chưa hết câu kẻ này liền bị Minh Nhân tóm cổ đưa lên bởi Yên Yên bên cạnh giật mình ôm chặt lấy tay hắn, nàng ta sợ nên tâm tình hắn cũng tệ theo.
Rắc...rắc!
" Con Mẹ Nó!? Mày dám gây sự ở đây!!"
Tên còn lại hét lớn, phút chốc hơn 10 kẻ gậy gộc mã tấu đi ra vây quanh.
---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---