---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×----
" Minh Nhân...dừng lại...không được, đầy là hiệp thứ...ba rồi...haa...haa...chả phải anh nói cùng em về thăm mẹ sao? "
" Ừm...cũng gần hơn 10h rồi, Anh dẫn em đi mua ít đồ rồi về. Đi tắm trước đi. "
Minh Nhân rút dương vật ra nói, Yên Yên mệt mỏi nằm dài trên giường kéo cái gối che đi khuôn mặt đầy xấu hổ, hắn ta vậy mà liên tục vắt kiệt nàng, hắn thì hay rồi, không mệt, không có xíu mồ hôi, không biết còn bắn được bao nhiêu lần nữa chứ l-n nàng bây giờ chứa đầy tinh dịch của hắn, không sớm thì muộn cũng phải mang thai cho tên này.
[ Bạn đã thị tẩm Yên Yên! ]
[ Thưởng: 100 điểm Dục Vọng. ]
[ Thưởng: 100 điểm Chiến Lực. ]
Dù là thế thì nàng cũng là liên tục đạt cực khoái, hắn quả thật rất giỏi, không chừng đã khiến nàng nghiện mà không bỏ được...càng nghĩ mặt Yên Yên càng đỏ.
" Ừm...anh ra ngoài đi. T-Thay đồ đã..."
" Còn ngại? "
" K-Không phải, nhìn phụ nữ thay đồ anh chắc chắn sẽ đè em ra nữa...không muốn, mau ra đi. "
Minh Nhân nhìn vẻ ngại ngùng dù gối che mặt của nàng mà bật cười, hắn cũng không làm khó nàng thêm, không muốn hắn liền đi ra, cánh cửa đóng lại những ít giây sau lại mở, người mở cửa là Minh Nhân, hắn biết đồ nàng giờ không thể mặc tiếp nên mang đồ của Minh Nghi tới cho nàng thay.
' Còn chu đáo như vậy, sợ ta không có miệng kêu sao? '
Yên Yên phụng phịu nhìn Minh Nhân rời khỏi phòng, ít giây sau nàng trở ra, Minh Nghi lúc này đang ở phòng khách, nhìn thấy nàng bước ra hắn nở nụ cười rồi chỉ tay vào ly sữa được pha sẵn đặt trên bàn.
Yên Yên phút giây ấm áp ngồi xuống cạnh hắn, tay cầm ly sửa nàng nép đầu vào vai Minh Nhân thủ thỉ.
" Lời anh nói lúc nãy là thật chứ? "
" Đừng lo, tật xấu không bỏ được chứ Phụ Nữ thì tuyệt đối không a. "
" Xì, không biết xấu hổ. Rốt cuộc thì sẽ có bao nhiêu người bị anh lừa nữa đây? "
" Em có đọc tiểu thuyết không? "
" Có, sao thế? "
" Biết thứ gọi là Hệ Thống không? "
" Nghe quà vài lần... "
" Anh có một cái, một cái cực kì tệ. Nó là nguyên nhân của mọi thứ... "
Yên Yên nghe xong đơ người, đôi mắt nàng chớp động đầy tò mò nhìn hắn.
" Thật chứ? "
" Đừng hỏi nhiều, anh không thể nói nhiều về việc này. Đợi thêm một thời gian khi ta đủ Điểm liền cho em một cuốn Hỗn Độn Thần Quyết tu luyện như Minh Nghi. "
" Em không cần...em chỉ muốn làm một bình thường. "
" Anh cần, kẻ thù sẽ rất nhiều...em không tự bảo vệ được bản thân sẽ rất nguy hiểm. "
" K-Kẻ thù...sao? "
" Việc này mai sao hả nói, giờ đi mua cho em vài bộ đồ mới, còn quà tặng cho Mẹ Vợ nữa. "
" Không biết xấu hổ, chưa gì đã gọi Mẹ Vợ. "
Yên Yên cúi đầu đỏ mặt, Minh Nhân nhìn nàng rồi bật cười.
---×---
Chớp mắt Yên Yên được Minh Nhân dẫn tới một cửa hàng quần áo lớn, hắn cũng cần thêm vài bộ đồ mới.
Để Yên Yên chọn trước, hắn hôm nay may Cha được làm giám kéo, mỗi lần thay đồ Yên Yên lại tỏa sáng với những bộ quần áo mà Minh Nhân chọn cho xong nàng vẫn không thích những thứ quá nổi bật nên Minh Nghi đã chọn cho nàng những bộ có màu sắc nhẹ nhàng và đời thường hơn một chút.
Đối với hắn thì cũng không có gì quá đặc sắc, gu ăn mặc của hắn cũng là học theo kẻ khác xong màu yêu thích vẫn là màu đen, áo thung đen, quần jean đen, áo khoác đen với một đầu Kim Long uốn lượn.
Mua đồ xong Minh Nhân tiếp tục dẫn Yên Yên đi mua xe, đôi mắt nàng chớp động nhìn hắn, đối với nàng thì Minh Nhân rất nhiều tiền nhưng không ngờ hắn lại giản đơn như vậy.
Không giống con nhà quyền thế, có tiền liền khoe khoang, Minh Nhân thì hoàn toàn không quan tâm với việc đó, hôm nay hắn cũng gì cô mà đi một không ít món...nghĩ tới đây Yên Yên lại cảm thấy mình càng ngày càng không muốn rời xa con người này.
Bước vào bên trong, chào đón hai người là một người phụ nữ xinh đẹp, người này cúi đầu chào cung kính rồi đưa Minh Nhân vào trong.
" Không biết Ngài đây và Phu Nhân muốn mua loại xe nào? "
Người phụ nữ cười xinh đẹp hỏi, Yên Yên kế bên cũng là cúi đầu xấu hổ, miệng lẩm bẩm.
" Phu Nhân gì chứ...? "
Minh Nhân nhìn thấy nàng một mảnh ngại ngùng mà cười nhẹ, tay đưa qua ôm lấy eo nàng.
" A! Minh Nhân...thả em ra xấu hổ chết đi được. "
" Tập quen dần đi, con thế này dài dài đấy. "
Minh Nhân nhìn nàng cười nhẹ nhàng rồi quay sang nhìn cô Nhân Viên, hắn không nhìn thôi, vừa nhìn liền khiến cô nàng trúng Mê Hoặc mà hai má hồng hồng.
" Dẫn tôi đi xem một trước đi, xem cái nào vừa ý tôi sẽ mua. "
" V-Vâng. "
Người nhân viên bắt đầu đi trước với thiệu, nàng nhanh chóng dẫn Minh Nhân tới khu vực để xe, một loạt các loại xe sang trọng được nàng giới thiệu xong cả ba người dừng lại ở một chiếc Toyota Vios màu xanh lam, sáng bóng đẹp đẽ khiến Minh Nhân có chút chú ý.
" Ngài để ý tới nó sao? Loại này giá chỉ 672 triệu... "
Người nhân viên thong thả giới thiệu đúng lúc một nhân viên nữ khác cũng đưa hai người khác tới khu vực này, một tên béo mặc vest và một người phụ nữ son phấn với chiếc đầm dạ hội màu đỏ.
" Vios? Đúng lúc ta muốn mua một chiếc để xu tập, chiếc này đi. "
Tên béo mặc vest chỉ tay vào chiếc xe Minh Nhân đang định mua tiến lại.
" Vị khách này...chiếc xe này đã được ngài đây hỏi mua trước rồi. Loại Vios vẫn còn rất nhiều, Ngài có thể chọn chiếc khác không? "
" Cô giỡn mặt với ta sao?? Ta muốn mua nó thì thế nào!? Nhìn tên nhóc này ăn mặc nghèo nàn, không biết bánh xe có mua nổi không chứ đi mua xe? "
Tên béo liếc Minh Nhân khinh thường nói, xong hắn lại liếc Yên Yên với con mắt soi mói. Nhận thấy ánh mắt săm soi của tên biến thái Yên Yên nép sát vào người Minh Nhân.
Minh Nhân liếc tên béo bằng nửa con mắt, đúng lúc tên béo này lại hùng hổ quát.
" CMN!? Mày liếc ai đấy? Có ti- Ặc! "
" Á! "
Minh Nhân bất ngờ vang rộng tay, như một lẽ tự nhiên nhưng thật chất là cố tình, tên béo ăn một đấm liền cấm đầu xuống đất gãy vài cái răng, người phụ nữ kế bên giật mình hét lớn.
" Mày...Dám đán- "
Tên béo giận dữ đứng dậy xong im bặt khi Minh Nhân lấy ra tấm thẻ Ngân Hàng Màu Đen.
" Chiếc này cũng không đẹp lắm, lấy tôi chiếc Mercedes-Benz C200 màu trắng đi. "
Minh Nhân nhìn sang nữ nhân viên rồi đưa tấm thẻ cho cô, hiểu ý nữ Nhân viên che miệng nhìn tên béo cái rồi rời đi.
Yên Yên cũng bên cạnh che miệng cười khúc khích, tên béo gân nổi đầy trán hậm hực đứng lên, xong tặc lưỡi quay đầu bỏ đi.
" Mọe nó! Gặp phải Kiêu Tử Thế Gia, đúng là giẫm phải cứt chó! "
Lúc nào cũng thế, Thẻ Ngân Hàng màu đen luôn khiến ai đó có một sự e dè nhất định, không con cháu thế gia thì cũng người trong nhà nước hay ông hoàng bá chúa, thứ này kẻ bình thường vốn không thể có những nó lại đang trong tay một kẻ bình thường.
---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---×---