Chương 27: Sát Nhân Và Đồ Tể

---×---

Ting~~!

[ Tin Nhắn: Minh Nhân cứu Dì. ]

Ngồi trên đầu container với nụ cười rùng rợn của kẻ sát nhân, Minh Nhân ngắm nghía bầu trời đêm phút giây thì tin nhắn của Tuyết Nhiên gửi đến.

Cầm điện thoại trên tay hắn chợt bừng tỉnh trong cơn say mà hiện vẻ mặt lo lắng.

[ Hệ Thống vừa phát cho bạn một Nhiệm Vụ! ]

---------------------------------------------------------

[ Nhiệm Vụ Giới Hạn ]

-Yêu Cầu: Giải cứu Tuyết Nhiên khỏi tên Giám Đốc biến thái, nàng ta đang hôn mê và được đưa đến khách sạn...

[ Bản Đồ 🗺 ]

-Thời Hạn: 90 phút. ( 01:29:55 )

-Thưởng: 500 điểm Dục Vọng, 500 điểm Chiến Lực.

-Thất Bại: Cặp sừng miễn phí.

---------------------------------------------------------

---×---

' Dì Tuyết... '

Minh Nhân nhảy khỏi đầu container, chân lấy đà khiến mặt đường nứt nẻ rồi vỡ thành từng mảnh khi hắn bật nhảy lên cao.

Một cú bật cao tận 100m, cơn gió mát lạnh thổi bay mái tóc đen huyền của, trên không trung rất lạnh nhưng lại nhất có lẽ là tâm hắn.

Tuyết Nhiên vẫn chưa rời khỏi quán ăn, nàng ta chắc hẳn là đang bị chuốc say, vốn là người phụ nữ thông minh và từng trải, nàng ta biết mình đang ở trong hoàn cảnh nào và như thế nào...cầu cứu Minh Nhân là hạ sách cuối cùng mà nàng đưa ra, hôm nay quả thật là một ngày dài.

Đường số 13 liên tục lũng lỗ bởi một thân ảnh áo đen bay lên rồi hạ xuống, xong hôm nay đã không yên bình thì nó phút giây trở nên náo nhiệt hơn.

Đường số 13 lúc này không chỉ Minh Nhân, hôm nay liền xuất hiện một nhân vật đặc biệt khác.

Một Gã Đồ Tể với chiếc áo choàng thần chết trùm đầu, vai vách chiếc lưỡi hái đen phản phất sự chết chóc.

Minh Nhân lúc bật nhảy bất ngờ bị tấn công, một cái thân ảnh đột ngột xuất hiện cho hắn một cước vào vai để rồi cả hai đâm đầu thẳng xuống đất.

Lớp bê tông nứt vỡ tạo nên hai cái hố lớn, hai phía đối diện hai kẻ không thân không quen lườm nhau đầy sát khí.

" Cút Ra. "

Minh Nhân không quan tâm, mục đích hay ý đồ, hắn chỉ biết bản thân đang vội, lòng lạnh nhưng tâm can lại nóng như lửa đốt mà cả người ẩn hiện khí tức màu trắng sáng trong đêm.

" Ke! ke! Ngươi đang vội sao? Gấp gáp nh- "

Chíu-!

Kẻ áo choàng đen chưa nói xong liền bị một viên đạn xuyên đầu gục xuống đất, xong hắn lại bật dậy chỉ sau đó ít giây.

" Chuyến đi này của ta quả thật là lỗ to rồi, khẩu súng này của ngươi không bình thường a, có thể xuyên qua đầu của ta? "

Chíu-!

Keng-!!

Minh Nhân vốn chả có thời gian để vòng vo, lần nữa đưa súng bắn. Khác với lần trước, kẻ áo choàng đen lần này kịp phản ứng mà làm lệch viên đạn bằng lưỡi hái trong tay.

" Ta đến để n- "

Chíu! Chíu! Chíu! Chíu!

Không quan tâm, kẻ ngán đường là kẻ chết vào lúc này, Minh Nhân liên tục nổ súng, gã áo choàng đen liên tục dùng lưỡi hái để làm lệch đường đạn.

Âm thanh va chạm liên tục vang lên, kẻ tấn công kẻ đứng im phòng thủ, tấn công bất thành kẻ bị thiệt tất nhiên là Minh Nhân, hắn hết đạn.

Cạch...cạch...

" Ke ke! Hết đạn? Ta chỉ đến bàn chuyện thôi nhưng xem ra phải làm nguội cái đầu của ngươi đã. Keeee!! "

Tên Đồ Tể nhảy lên cao rồi vung lưỡi hắn vế phía Minh Nhân, bị tấn công Minh Nhân nhảy lùi ba bước liền né được đòn tấn công của kẻ kia.

Nhìn khẩu súng trong tay Minh Nhân tặc lưỡi khó chịu.

" Hàng dùng một lần. "

Nói xong liền quăng nó đi, Minh Nhân lần nữa ẩn hiện khí tức màu trắng xám, hai tay siết chặt hắn lao tới xáp lá cà với kẻ kia.

Minh Nhân lúc này thể hiện tốc độ kinh hoàng mà bản thân hắn sở hữu, chân lấy đà liền phá nát mặt bê tông.

Chớp mắt xuất hiện, Minh Nhân giáng cho kẻ kia một quyền vào bụng khiến hắn cong người đau đớn.

" Khặc! Khặc! Nhanh... Keee!!! "

Như nổi điên, kẻ này toàn thân hiện lên màu đỏ chết chóc phía sau lưng liên xuất hiện một gã Tử Thần thân cầm Lưỡi Hái.

Tên Đồ Tể giữ chân làm trụ, cong người ra sao rồi bật lại như thân tre, vung tay hắn chém lưỡi hái xéo từ vai xuống hông trái của Minh Nhân.

Máu bắn tung té, Minh Nhân khụy gối tưởng chừng đổ gục trên mặt đường nhưng tay kịp chống lại, miệng liền nôn ra máu tươi.

" Khụ...! "

" Ke! Nhóc con, ta nể là mặt Tam Nương tới mời ngươi về nói chuyện. Ngoan ngoãn đi, biết điều một chút, Ke! Ke! "

Tên Đồ Tể nở giọng cười nhiễu cợt, hắn lúc này lộ ra thân phận là gã áo đen đứng cạnh người phụ nữ tên Tam Nương ở quán Bar.

Hắn, Đồ Tể Nack...con Quỷ của Đau Đớn và Sợ Hãi.

Vết thương trên ngực của Minh Nhân chớp mắt lành lại với cái trợn mắt ngạc nhiên của Nack.

Rắc! Rắc...!

" Haha! Haha-haaha! "

Minh Nhân bất chợt cười lên đầy điên loạn, móng tay hóa đen với đợt khí tức bùng phát đầy lui Nack về phía sau.

' Cái lạ, sau ta lại cảm nhận được mùi của đồng loại trên người tên nhóc này... '

" Ngươi thật Nhiễu Sự! "

Nack phút giây lơ là lập tức phải trả giá, hắn trợn mắt kinh ngạc trước khi đầu bị Minh Nhân kèo lìa với cái xương sống đung đưa, tứ chi sau đó cũng bị Minh Nhân giật đứt quăng khắp nơi.

" Grrr... "

Minh Nhân lúc này hiện rõ sự khác máu, đôi mắt thuần một màu đen, miệng xuất hiện thêm bốn cái răng nanh, khắp người xuất hiện những hình xăm kỳ lạ ẩn hiện rồi chợt thu lại.

Minh Nhân lảo đảo, tay lại tiếp tục bóp đầu mình một cách hung bạo trước khi bật nhảy biến mất khỏi con đường.

" Keee! Tiểu Quỷ, nói chuyện thôi mà lấy của tận hai mạng...Tam Nương, cô kiếm được thứ hay ho rồi. "

Nack đầu và tứ chi bay lơ lửng trên không rồi nối lại với nhau qua những tia máu đỏ lấp lánh, đừng dậy hắn nở nụ cười thích thú rồi biến mất trong màn đêm.

[ Thời Hạn: 90phút. (00:19:22) ]

Minh Nhân kiểm tra thời gian Nhiệm Vụ, thân bước vào bên trong khách sạn với vết máu chảy dài trên khuôn mặt.

Máu, không phải của hắn, máu là của bảo vệ, hôm nay hắn hóa điên thành quỷ dữ, kẻ ngáng đường liền chết mặc kệ thiện ác.

Bỏ mặt đạo đức lại phía sau và thành thật hơn với bản thân, không có con người văn minh...chỉ có con người không biết văn minh, bản chất của hắn cũng thế. Sống quá lâu dưới lớp vỏ vô hại khiến hắn phút giây quên mất bản thân mình.

Đi quanh khách sạn với vết máu tươi xuất hiện khắp trên những bức tường, nơi hắn đi qua bỏ lại là màu và xác thịt, khắp nơi một mảnh máu tanh với ánh đèn chớp tắt đầy kinh dị.

[ Phòng 1402 ]

Đưa chìa khóa hắn mở cửa phòng, bước vào bên trong hắn nhìn thấy Tuyết Nhiên hôn mê nằm trên giường với khuôn mặt đỏ ửng.

Hắn đã đến đúng lúc, nàng ta chỉ mới được đưa đến đây không lâu...

Phía bên trong là tiếng nước chảy, nhìn qua lớp kính mờ mờ là thân ảnh của một gã trung niên. Nở nụ cười đầy nham nhở, Minh Nhân lấy ra con dao găm tiến tới cảnh cửa phòng tắm rồi bước vào bên trong đóng chặt cửa lại.

Tiếng la hét, tiếng vang xin tha mạng với những tia máu bắn tung té lên cửa phòng tắm, đôi bàn tay đẫm máu của ai đó đặt lên cửa trước khi bị con Quỷ lôi lại với điệu cười rạn nứt nhưng tấm kính trong phòng.

Vòi sen vẫn chảy, nước dưới sàn lúc này không phải màu trắng mà là màu đỏ, ai đó vẫn thôi thóp với tiếng hét đau đớn mỗi khi da thịt bị cắt thành từng mảnh nhỏ.

[ Nhiệm Vụ Hoàn Thành ]

[ Thưởng: 500 điểm Dục Vọng ]

[ Thưởng: 500 Chiến Lực ]

[ X đang cười thích thú! ]

[ X chúc mừng bạn không bị mọc sừng! ]

[ X donate cho bạn 500 điểm Dục Vọng! ]

---×---