---×---
[ X rất hứng thú với cuộc trò chuyện của bạn và Lạc Dao Dao ]
[ X vừa giao cho bạn một nhiệm vụ Ẩn ]
---------------------------------------------------------
[ Nhiệm Vụ Ẩn ]
-Yêu Cầu: Hiếp Lạc Dao Dao ít nhất một lần.
-Thời Hạn: 30 ngày. ( 719:59:50s )
-Thưởng: Kỹ Năng Cấp UR đầu tiên.
-Thất Bại: ???
---------------------------------------------------------
Minh Nhân liếc nhìn bản thông báo nhiệm vụ rồi đơ người ra ít lâu, thay vì như mọi khi là đạt 100 điểm Thân Mật thì nhiệm vụ là này lại là Hiếp.
Cưỡng dâm Lạc Dao Dao, đây chính xác là kêu hắn thu rắc rối về mình, người ta là đương kim đại tiểu thư Lạc Gia, kẻ thay quần áo, người rót trà...muốn thân với cô ta là một bậc khó rồi giờ kêu Hiếp, chính xác là muốn hắn bị cả Lạc Gia truy sát, làm kẻ thù với Gia Thế sẽ ảnh hưởng tới Minh Nghi và Tuyết Nhiên, hai người này vốn là phụ nữ bình thường, mong manh dễ vỡ, hắn cũng không phải Thần Thánh mà lúc nào kè kè bảo vệ được hai người...
Muốn hắn làm? Gắn Death Flag đi là vừa.
' Nhiệm Vụ này sẽ liên lụy tới Dì Tuyết và Minh Nghi...ta không làm, có chết cũng không làm. Dù sao cũng còn 30 ngày, đè Dì Tuyết ra rồi bắt Dì ấy sinh cho ta một tiểu bảo bảo là được, đời này sống thế cũng không uổng. '
Minh Nhân tâm tư rồi quay người bỏ đi, điều bất ngờ ập tới khi hắn chưa đi đủ bốn bước chân...
[ X vừa bảo bạn thú vị~ ]
[ X đã sửa lại hình phạt của nhiệm vụ ]
[ Thất Bại: Tuyết Nhiên và Minh Nghi chết. ]
Minh Nhân đơ người, tay úp vào mặt rồi kéo xuống cằm...
' Đáng lý ra ta không nên nghĩ thế, thôi sa ngã rồi...Hiếp cũng vui đó, vậy Hiếp đi. '
[ X rất hài lòng với suy nghĩ của bạn! ]
[ X vừa donate cho bạn 500 điểm Dục Vọng. ]
' Móa! '
Minh Nhân mệt mỏi, thở dài xong liền rời đi.
Trong phòng hợp lúc này chỉ còn lại Lạc Dao Dao, cô đang đứng trước hai lựa chọn, một là cho êm xuôi mọi chuyện, hai là làm tới cùng việc này.
Việc một đương kim đại Tiểu Thư như cô bị một cái bần tiện nghèo hèn hâm dọa là điều không thể chấp nhận, xong suy nghĩ lại nét mặt của Minh Nhân thì cô biết tên này chắc chắn không chỉ hâm dọa đơn thuần.
Mệt mỏi cô ngồi xuống ghế, sở dĩ gọi hắn tới là muốn làm khó hắn ai ngờ bị hắn làm khó lại, trong số mấy cái thiếu gia ăn không ngồi rồi bị Minh Nhân đánh có một ít là con cháu giới thượng lưu, cô cũng chỉ là vi Gia Tộc mà cho bọn này một cái mặt mũi, dù sao thì cũng là đối tác buôn bán với Lạc Gia.
" Tiểu Thư! "
Lạc Thái chạy vào cùng hai tên Vệ sĩ, tiến lại gần hắn nhanh nhẹ quan sát sắc mặt của Lạc Dao Dao, biết cô đang khó chịu nên không nói gì thêm.
' Việc này vẫn là nên đến đây thôi. Cổ Phiếu của Lạc Gia mấy hôm tụt dốc, nếu đoạn video được phanh phui bên a cẩu a miêu kia lại dùng làm cái cớ dìm chết Lạc Gia trong mương. Minh Nhân, ta nhớ rõ tên ngươi rồi...Lạc Dao Dao ta nhất định sẽ trả đủ món nợ hôm nay. '
---×---
Minh Nhân đang thon thả trở về lớp thì chợt nhận ra một ít nam sinh vội vã chạy lên phía trên sân thượng hóng hớt.
Minh Nhân lúc đầu bị lôi đi từ tiết 1 xong bây giờ là tiết 3, đúng lúc được nghỉ hơn 15 phút. Tâm có chút bất an hắn đi theo đám nam sinh, từng bước đi lên phía trên sân thượng hắn cũng là từ từ hóng hớt được sự bàn luận thích thú của bọn đồng học này.
" Chuyện vui, chuyện vui... Lý Nhu trở mặt với Minh Nghi, giờ đem theo hai nam sinh tới tính sổ Minh Nghi. "
" Đùa kiểu gì thế? Hai người này từng là bạn thân làm mưa làm gió ở lớp D mà! "
" Suỵt~! Nghe nói Minh Nghi cướp bạn trai của Lý Nhu... "
" Đùa kiểu gì thế? Là trở mặt vì nam nhân sao?? "
" Tên nào thế? "
" Nghiêm Tuân. "
" Nghiêm Tuân, tên soái ca lớp B đó hả?? "
" Ừm. Hắn đấy, nghe nói không thích Lý Nhu liền chạy sang theo đuổi Minh Nghi. "
" Ẹc~! CMN! Vậy cũng được? "
" Được. "
" Được cái đầu buồi! Đây là lý lẽ gì?? "
" Lý Lẽ? Nó đẹp trai, nó liền có quyền."
" Minh Nghi thì sao? Nữ Thần của ta không được thích tên đê tiện sát gái này!!? "
" Chịu. Có thể sẽ đổ thôi, người ta con cháu Gia Thế, đẹp trai, học giỏi, nhà mặt phố, bố làm to? Ngươi nghĩ Minh Nghi không bị hắn đẩy ngã?. "
" Ngã đấy. " ( Minh Nhân )
Minh Nhân bất ngờ xuất hiện cạnh thiếu niên vừa phát biểu câu xanh rờn.
" Giọng thằng nào lạ thế? "
Thiếu niên quay lại liền tái xanh mặt mày.
" M-Minh Nhân...Lão Đại? Anh tại sao lại ở đây...lên xem việc vui sao? C-Chắc xíu nữa mới có cảnh...xé áo, mời mời...hàng trước nhường Huynh a. "
Thiếu niên mồ hôi lấm tấm nói.
" Biết điều. Lát nữa có cảnh xé áo nhớ xem cho kỹ a, để ta có cớ móc mắt các ngươi. Còn vấn đề nữa, Minh Nghi, em gái ta. "
Minh Nhân ung dung nói, thân lướt qua đám nam sinh, một mảnh tĩnh mịch, không kẻ nào nói được thêm câu gì, tiếng nuốt nước bọt cứ thế vang lên.
" E-Em...Em hắn?? "
" CMN!!! Từ bao giờ!?? "
" G-Giờ c-có xem tiếp không..? "
" Tao nhớ nhà có việc về đây. "
" Nhớ lại con bọn hóng hớt mới bị nó đánh thì phải, ahaha... "
" Người cười cái gì? Mà sao mặt mày ngươi bầm giập thế kia? "
" Ta thấy không khỏe, đi phòng y tế ngủ đây... "
" Này, các ngươi sao rút hết vậy?? "
---×---
Minh Nhân cuối cùng cũng tiến tới cánh cửa, mở cánh cửa những tia sáng Mặt Trời liền chiếu vào mặt hắn.
Xong hắn cũng nghe thấy tiếng của Minh Nghi và Lý Nhu.
" Minh Nghi, tao không ngờ mày là con người như thế đấy? Mày hiểu câu chơi với bạn lại cướp bồ bạn không? "
" Lý Nhu, tao chả phải nói rồi sao? Tao không liên quan gì tới việc này? Ta chả phải có người yêu rồi sao...việc với Nghiêm Tuân là không thể? "
" Không thể? Hư! Ha ha! Nói nghe hay lắm, vậy tại sao anh ta lại chia tay tao? Còn nói là mày tốt hơn tao? Hay lắm Minh Nghi, mày ngày thường ngây ngô giờ chớp mắt liền lộ đuổi hồ ly đi bắt cá hai tay! Lên, xé đồ con ganh này cho tao, tao muốn cả cái trường này nhìn thấy cơ thể nhem nhuốc của nó!!? "
Lý Nhu hét lên trong giận dữ, hai cái nam sinh liền tiến tới liếm môi, mấy khi được sờ cơ thể của nữ nhân, nay lại có dịp lộ trần truồng một nữ thần như vậy.
Minh Nghi cũng là một cái nữ nhân, chân yếu tay mềm, bị tấn công bởi hai cái nam nhân liền sẽ không thể chống cự...hai cái nam nhân tiến tới cô liền lùi lại, lùi cho đến khi chạm lưng vào hàng rào sắt.
" Các ngươi...đừng quá đây... "
Minh Nghi khuôn mặt sợ hãi, chỉ tưởng tượng tới cảnh nam nhân khác chạm tay vào cơ thể mình thôi cô liền sợ hãi không nguôi.
" Minh Nhân...cứu em... "
Minh Nghi đôi mắt ẩm ướt lẩm bẩm.
" Cứu? Hehe! Nó giờ lo thân cho mình không xong còn đòi đi cứu cô? "
" Nữ Thần ngoan, ta sẽ nhẹ nhàng, hehe~~! "
" Ừm. Ta sẽ nhẹ nhàng, ít nhất là nằm viện mấy tháng thôi. " ( Minh Nhân )
Minh Nhân mở cánh cửa bước ra, Minh Nghi nghe giọng nói quen thuộc liền quay lại nhìn với dòng lệ chảy dài.
" Minh Nhân!! Cứu em...híc! "
Minh Nghi che miệng khóc, nàng hôm nay cũng là một phen hoảng sợ.
Tuy nhiên, người sợ không chỉ riêng nàng, hai cái nam sinh kia cũng là run rẩy tay chân...Minh Nhân giờ nói tiếng lắm, à không phải, là tai tiếng mới đúng.
" M-Minh Nhân! Mày sao ở đây?? "
" Hội Hội Học Mời mày đi hỏi việc...kia mmaa-!!! "
Tên này chưa nói xong liền bị một đấm mà ngã lăn trên sàn bê tông, miệng phun ra mấy cái răng, máu me đầy miệng.
" M-Mày...mày muốn l-? "
Tên còn lại run rẩy tay chân, điên cuồng lùi lại, khi lùi tới rào sắt liền bị Minh Nhân túm cổ tát cho hai cái răng cỏ bay tứ tung, kêu la thảm thiết.
---×---