Chương 20: Tranh Luận

---×---

" Mời cậu ngồi. "

Minh Nhân hiện được đưa tới một căn phòng được cho là phòng họp của Hội Học Sinh, chào đón hắn là một thiếu niên đeo kính tóc đen, nhìn qua trí thức, nhìn lại liền thấy một cái ngụy quân tử.

Phòng không có mấy người, tập trung ghế đối diện là hơn chục kẻ bầm giập bị hắn đánh hôm qua, ngồi ở một đầu trung tâm là một cô gái xinh đẹp tóc hồng, mắt hồng, ngực nở mông căng, da dẻ trắng trẻo mịn màng, đôi môi nhỏ xinh hồng nhạt. Nhìn qua cô gái này là Hội Trưởng Hội Học Sinh, tên mắt kính là Thư Ký, hai tên đứng phía sau là vệ sĩ của cô ta.

" Hội Trưởng, chính hắn! Hắn là kẻ đánh chúng tôi! "

Một tên thiếu niên mặt mũi bầm dập chỉ tay về phía Minh Nhân nói, phía mình nhân là không quan tâm, đúng lúc có một nữ sinh đem tới cho hắn tách trà.

Gật đầu cười với cô ta một cái, Minh Nhân trực tiếp khiến nữ sinh này hái má hồng hồng, khuôn mặt hiện nét xấu hổ vội vã chạy đi.

Nhìn thấy cảnh này, Hội Trưởng Hội Học Sinh liền nhíu mày nhìn Minh Nhân, bị kẻ khác tố mà hắn vẫn nhởn nhơ như không có việc gì...

' Kẻ này tâm lặng như tờ, không bộc lộ cảm xúc tiêu cực dù bị chỉ trích thẳng mặt...không đơn giản, có chút đặc biệt. '

Hội Trưởng Hội Học Sinh tâm tư nhìn Minh Nhân.

Minh Nhân lúc này nhìn sang, một bản thông báo hiện lên.

[ Lạc Dao Dao Thân Mật: 0/100 ]

" Lạc Dao Dao? "

Minh Nhân lẩm bẩm, lời nói cửa miệng của hắn trực tiếp khiến Lạc Dao Dao nhíu mày, hai tên vệ sĩ phía sau cũng là một cái trừng mắt nhìn hắn.

" Nhóc con! Tên của Tiểu Thư cũng dám gọi!? "

" Ngươi ngứa đòn đúng không!? "

Hai tên vệ sĩ như voi như hổ bẻ tay găn gắt tiến tới.

Nhìn thấy thuộc hạ của mình một pha làm loạn, Lạc Dao Dao nhíu mày trừng mắt nhìn hai kẻ này.

" Làm Loạn, lui xuống cho Ta! "

"" Vâng... ""

Hai tên vệ sĩ lùi lại, Lạc Dao Dao nhìn sang Minh Nhân với ánh mắt nghi hoặc, tên cô vốn không phải kẻ nào cũng có thể biết, một cái nhân vật bình thường tuyệt đối không thể...vấn đề ở đây là, Minh Nhân, cô không thể nhớ ra đã gặp hắn ở đâu, quen biết lúc nào?

" Trả lời ta. Ngươi có thân thế ra sao? Tại sao lại biết đến tên ta? "

" Không quen. Nhìn cô giống một người bạn thở nhỏ của ta thôi, trùng hợp cô ấy cũng tên Lạc Dao Dao. "

" Ăn nói hàm hồ!? Ở Hiên Nhiên này có kẻ nào dám mang Họ Lạc ngoài trừ người của Lạc Gia, tên trùng với Lạc Tiểu Thư là không thể?? "

Mắt kính xen ngang.

" Hội Trưởng, chó cô cũng biết sủa đấy. Cô xem ra dạy chó không tốt nhỉ? Chủ đang bàn chuyện dám chen vào? "

Minh Nhân cười nhạt khiêu khích.

" Ngươi!!! "

" Lui xuống! Ai cho ngươi lắm lời!? "

" Tiểu Thư hắn-? "

Mắt kính nhíu mày, Lạc Dao Dao trừng mắt khiến hắn run rẩy lùi lại.

' Cách nói chuyện này...tên này rốt cuộc có lai lịch gì? Hắn không phải chỉ là một tên Hạ Đẳng bình thường thôi sao? '

Lạc Dao Dao nhìn sang Minh Nhân.

" Là ta dạy người mình không tốt. Tuy nhiên, ta dạy người mình thế nào chưa tới lượt ngươi xen vào. Không vòng vo nữa, bọn họ là do ngươi đánh? "

Lạc Dao Dao đôi mắt thăm dò nhìn Minh Nhân.

" Lạc Tiểu Thư, cô thật ấu trĩ. "

""" Ngươi !!! """

Hai vệ sĩ và tên mắt kính hung hăng trợn mắt định lao lên nhưng bị cái liếc nhìn của Lạc Dao Dao làm cho sợ hãi lập tức lùi lại.

" Đừng nóng, ta sẽ giải thích...1,2,3,4,5,6,7,8,9,10,11~! Oa! Phô trương như vậy? 11 người lận đó, ngươi đánh lại không? "

Minh Nhân nhìn tên mắt kính hỏi.

" Ngươi... "

" Không lại. Ta cũng thế thôi, 11 kẻ vây đánh ngươi thì chỉ có ôm đầu mà chịu trận thôi, con đây...ngươi xem? 11 tên bầm giập thế kia? Ta là siêu nhân chắc? "

Minh Nhân cười nhạt liếc nhìn 11 kẻ ngồi hướng đối diện, lời nói của hắn lập tức khiến lửa giận bừng bừng của 11 kẻ này hiện lên khuôn mặt.

" CMN!!! Đây là đạo lý gì!? "

" Là ngươi đánh bọn ta!? "

" Phải! Phải chính hắn! Ta chỉ là bị vạ lây... "

Ầm!!!

Lạc Dao Dao vỗ bàn đứng dậy, khuôn mặt cực kỳ lạnh lẽo nhìn đám nam sinh, chớp mắt một mảnh yên lặng.

" Đây là lời giải thích của ngươi? "

Lạc Dao Dao khuôn mặt hậm hực nhìn Minh Nhân, hắn thực tế không để cô trong mắt...việc này khiến cô cực kỳ tức giận.

" Không giải thích. Đây là Giải Trình, ta là kẻ bị hại đó nha~~ nhìn đi, đây chắc là gây sự đánh nhau, đánh thua liền đổ lỗi lên đầu ta. "

Minh Nhân giọng nhiễu cợt.

Lạc Dao Dao nghe xong liền nhíu chặt chân mày...

" Nói hay, vậy lý do gì những kẻ không quen không biết lại đi đổ lỗi cho ngươi? "

" Ta, Đẹp Trai~~ "

" Ngươi! "

Lạc Dao Dao lần nữa bị chọc tức, Hội Trưởng Hội Học Sinh bị trêu chọc, tên này quả nhiên chán sống a!

" Con Mọe Mày Minh Nhân!? Đây là lý do gì??? "

" Khốn nạn! Đừng cản ta!? Ta phải sống chết với thằng chó này!!! "

" Đánh chết mọe nó!!? "

Lời nói tục tĩu, Lạc Dao Dao cau mày nhăn nhó đầy bực mình.

Ầm!!!

Nàng lần nữa vỗ bàn...

" Cút! Cút hết ra ngoài cho ta!?? "

Căn phòng lần nữa im bặt, đám nam sinh lập tức cúi đầu đi ra, phòng lúc này chỉ còn lại Minh Nhân và nhóm người của Lạc Dao Dao.

" Ngươi rất cá tính. Ngươi đừng quên trường có Camera an ninh, ngươi tốt nhất đừng để ta biết có liên quan tới việc này? "

" Xong chưa? Ta bỏ 2 tiết học để đi giải quyết một việc không phải của ta? Cô, Hội Trưởng Hội Học Sinh lại thái độ với ta? Làm Tiểu Thư lâu quá quen thói đúng không. "

" Con Mẹ Nó! Tiểu Thư tôi phải đánh tên nhóc xấc xược này, cô đừng cản tôi!? "

Một cái vệ sĩ lao lên vung đấm, xong lại như mất thăng bằng mà lộn tròn ngã úp xuống sàn phía sau Minh Nhân.

" Ặc-!!! "

Căn phòng một mảnh tĩnh lặng, không ai thấy gì, thứ họ thấy là tên vệ sĩ kia tự lộn nhào té lăn ra sàn mà thôi.

" Phiền rồi đấy, Lạc Tiểu Thư...thân là Hội Trưởng Hội Học Sinh lại cho thuộc hạ dùng vũ lực trong trường, Camera an ninh ở đây chắc phải tốt hơn ở cổng trường đấy. "

Minh Nhân cười nham nhở liếc nhìn camera bốn góc phòng.

" Minh Nhân là mày khiêu khích hắn còn ở đó lý luận, CMN!!? "

Tên mắt kính hét lớn.

" Tiểu Thư? Cô tuyển người từ chợ cá về ư? Miệng tanh như vậy? "

Minh Nhân tiếp tục cười khiêu khích.

" Lạc Thái, ra ngoài! "

" Tiểu Thư... "

" Ra Ngoài!! "

" Vâng. "

Lạc Thái bị đuổi ra đôi mắt giận dữ liếc nhìn Minh Nhân...chuyện của hắn và hắn chắc chắn sẽ không dừng lại chỉ ở cái liếc nhìn.

" Là người của ta không phải phép, xin lỗi. "

Lạc Dao Dao nhẹ cúi người nói.

" Lạc Tiểu Thư khách sáo, người Đại Gia Thế như cô tại sao lại cúi đầu với một tên bán rau như tôi? Lạc Tiểu Thư cũng là giữ một phần mặt mũi Lạc Gia a, Lạc Gia mà bị bôi nhọ thì không tốt... "

Minh Nhân cười như không cười, khuôn mặt vẫn là liếc nhìn Camera ở bốn góc phòng, hắn đâu có cái khách sáo, hắn là đang nói cô ta thu xếp việc này, hắn là đang đe dọa cô ta...

Không cần nghĩ cũng biết, Camera an ninh ở cổng trường vốn bị hổng, cũng chính vì lý do đó mà Hoàng Hùng đợi hắn ở ngoài thay vì chạy vào trường bởi hắn biết nếu vào trong sẽ bị Camera quay lại...bên ngoài thì không.

' Kẻ này rốt cuộc lai lịch thế nào?? '

Lạc Dao Dao nhíu mày nhìn Minh Nhân.

Hướng ngược lại, Minh Nhân đi tới lướt qua Lạc Dao Dao rồi nở nụ cười nhạt, miệng thì thầm vào tai cô ta...

" Cô có thể dùng quyền thế đuổi học ta, nhưng nhớ giữ mặt mũi cho Lạc Gia nha...ta cũng biết Hack Camera an ninh đấy, video này cô không cho người xóa được đâu. "

---×---