Chương 16: Sora Và Quá Khứ.....................

Sora, cô bé thuộc lang tộc, 1 bộ tộc ẩn cư trong rừng floria rộng lớn, cách rất xa chỗ Shana sinh sống, cũng phải đi bộ cả tháng trời mới tới nơi. Bộ lạc đó đã bị hủy diệt bới tộc gấu, bộ tộc hiếu chiến, luôn tham vọng cai trị cả khu rừng floria.

Nghe nói khoảng rừng nơi Sora sinh sống đã bị đốt sạch sẽ, trong cuộc thảm sát 1 chiều ấy, toàn bộ trai tráng, người già đều bị giết hại, chỉ có phụ nữ cùng bé gái được lưu lại để thỏa mãn dục vọng kinh tởm của bọn cầm thú kia.

............

Hôm đó là 1 ngày yên bình như bao ngày khác, Sora đang chơi đuổi bắt với đám bạn trong làng trên 1 khoảng cỏ trống trong rừng. Từ nhỏ nàng đã mồ côi ba mẹ do căn bệnh quái ác hoành hành năm xưa trong làng. Sora sống với bà ngoại và anh trai. Lúc đó, nàng 5 tuổi, cao tầm 1m3. Là thần tượng trong mắt bọn con trai cùng lứa bởi vẻ ngoài xinh đẹp, tính cách dễ thương. Biết bao người tình nguyện đi theo em suốt đời nhưng đều bị từ chối.

"Sora, Sora, giỏi thì bắt mình đi nè" một đứa trẻ vừa cười vừa trêu trọc. Sora nghe thế, lập tức tăng tốc đuổi theo. Cả đám chạy lăng xăng xung quanh, bỗng

"Aaaaaaaaa.........." một tiếng hét rung trời vang lên, lập tức Sora nhận ra, "đó là tiếng của Mamoo" hoảng hốt nói

Đám trẻ chạy ngay đến chỗ tiếng hét

"Aaaaaaaa......"tất cả đều hét lên

Sora mở to mắt nhìn chằm chằm phía trước, Mamoo đang nằm trong vũng máu, cậu bé bị 1 nhát chém dài tầm 1m, khắc sâu trên người, nhìn như đã đứa đôi nhưng vẫn còn dính lại vì ít thịt sau lưng, ruột gan lộ hết ra ngoài, khuôn mặt đã bị che hết bởi máu. Sora bụm miệng, quay lại nôn tháo nôn để, cả mấy đứa bạn kia cũng vậy. Sau khi nôn xong, cả đám cứ đứng đó, không dám tiến lên, người không khỏi run rẩy "rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Không ổn, nguy rồi". Đó là ý nghĩ đầu tiên trong đầu Sora, dù nhỏ tuổi nhưng nàng rất hiểu sự đời, được bà dạy dỗ cẩn thận từ nhỏ.

Đang muốn quay lại dẫn các bạn chạy khỏi đây thì mấy thân hình to lớn không biết đã đứng sau lưng đám trẻ từ bao giờ

"Giết hết! À mà không, gái để lại, trai giết hết, coi như chúng mày xui khi gặp phải tao......hahahaaaa......" tên có gương mặt dữ tợn, trên mắt trái có bết sẹo dài cả khuôn mặt cười to nói

Lúc này, mấy người phía sau lập tức lao đến, đám trẻ la lớn nhằm bốn phía tranh nhau chạy. Nhưng trẻ con sao so với người lớn đây? Vừa chạy được mấy bước, Sora đã bị 1 tên to lớn ôm ngang eo xách ngược lên, mang đến chỗ tên kia. Xung quanh, đám trẻ cũng vậy, không ai thoát được.

Đứng trước mặt tên thủ lĩnh mặt sẹo, lũ trẻ run như cầy sấy, đến thở mạnh cũng không dám

"Aaaaa......", "Aaaaaaa......"......khoảng 5,6 tiếng hét vang lên sau lưng, đám con gái đứng trước sợ hãi, run càng lúc càng mạnh, cả Sora cũng vậy.

Ánh mắt tên thủ lĩnh đảo qua 1 lần, ánh mắt kinh tởm nhìn đến ai, người đó không chủ động được kinh sợ. Tên thủ lĩnh bỗng dừng lại, nhìn chằm chằm vào Sora, người đang cúi đầu tránh ánh mắt hắn.

"Đưa con này cho ta, còn lại tùy các ngươi" tên mặt sẹo lên tiếng, mấy tên nam nhân to lớn kia liền nháo nhào giành nhau như đang giành món hàng, ra sức giằng xé mặc kệ tiếng hét thảm thiết

"Xin ông hãy thả họ đi, tôi sẽ làm mọi điều ông muốn......xin ông......xin ông......làm ơn......." Sora vừa khóc vừa nói

Tên kia nhìn vào gương mặt Sora, miệng cười mỉm kinh tởm "được, chỉ cần ngươi nghe lời ta, ta sẽ thả các bạn ngươi" nhẹ nhàng nâng cằm Sora nên nói

"Đám kia, mau dừng lại, làm bé con ta sợ rồi kìa" hắn quát lên, đám cầm thú kinh ngạc nhìn đại ca mình. Sau khi quát xong, tên sẹo lại mỉm cười rộng đến mang tai, đám đàn em nhìn liền hiểu, ai nấy đều cười nhếch mép rồi dẫn tầm 5 đứa bạn Sora đi.

Hắn quay lại, cầm tóc Sora, ngửi ngửi, nói "được rồi, nếu em nghe lời, chắn chắn ta sẽ để bạn em ra đi bình yên"

Hắn cười 1 điệu cười như ma quỷ, rồi lè lưỡi đầy nước dãi, liếm những giọt nước mắt trên mặt Sora

"Đi theo ta" hắn cầm tay Sora dẫn đi.

Đi xuyên qua khu rừng rậm rạp, đến 1 khu đất trống, nơi có vài ba căn lều được dựng tạm. Hắn dẫn Sora vào lều, bế nàng lên, đặt nhẹ xuống chiếc giường đan bằng dây thừng

Nhìn chằm chằm vào Sora như thú dữ thấy mồi ngon, hắn gằn từng chữ "cởi đồ ra"

Sora nghe vậy, sợ hãi, chần chừ 1 lúc

"Nhanh lên, ngươi không sợ bạn mình xảy ra chuyện sao?" Tên kia quát lớn

Cắn răng, nước mắt, nước mũi chảy khắp mặt, Sora cắn răng, run rẩy, chậm chậm cởi từng mảnh đồ, từ chiếc áo kiểu cổ cao màu vàng bà may, đến chiếc dây lưng bằng vải. Nhìn làn da trắng nõn, hồng hào trước mặt tên kia không thể đợi được nữa, hắn xông tới, giật phăng chiếc áo đang cởi dở, xé rách chiếc quần, đè Sora xuống giường, miệng mở lớn đặt lên miệng nàng, cái miệng to hôi thối kia bao lấy gần như cả miệng lẫn mũi nàng, lưỡi đang không ngừng liếm miệng nàng, đút vào trong miệng Sora, mút lưỡi nàng

Thật kinh tởm, Sora lập tức cắn mạnh một cái, tên kia la lớn

"Con khốn, dám cắn tao", hắn quát lên, bàn tay to lớn tát mạnh vào mặt Sora, đến nỗi đã có máu chảy ra từ miệng Sora, nàng chỉ muốn ngất đi cho xong chuyện nhưng đầu óc nàng lại tỉnh táo đến kì lạ. Tên kia thấy Sora đã nằm im, hắn lập tức nhào đến thân thể trần truồng của em, tay vân vê, miệng không ngừng liếm khắp mọi chỗ. Sora chỉ không ngừng khóc "con muốn chết, bà ơi, ba ơi, mẹ ơi.........các bạn ơi, thứ lỗi cho mình.......xin lỗi các bạn......."

Tên mặt sẹo thấy Sora định cắn lưỡi tự tử, lập tức vung lên, cầm chiếc vòng nô lệ trên bàn, đeo vào cổ Sora.

Đang định tự tử, thân thể Sora đột nhiên cứng nhắc, không thể điều khiển, nàng mở trừng mắt, nhìn tên trước mặt đang cười nhếch miệng

"Muốn chết ư, tao sẽ khiến mày sướng đến chết đi sống lại" mặt sẹo nói

Hắn lại tiếp tục liếm khắp người Sora, cái lưỡi kinh tởm kia đi đến đâu, Sora căm ghét bản thân mình đến đó. Bàn tay thô ráp lần từ từ xuống, chạm vào chỗ đó......

Hắn lập tức đứng dậy, bắt đầu cởi quần áo.

Cả thân thể vạm vỡ, to lớn hiện ra trước mặt Sora, có lẽ thân thể hắn phải to gấp 6 lần Sora.

Bỗng Sora sợ hãi đến tột độ, tên kia giống như trâu đực đang đến kì động dục hắn từ từ tiến lại

"Không, ta không muốn, đừng lại gần đây, không không không....." nàng ra sức la lên trong tâm trí, muốn hét lên nhưng không được, muốn giãy dụa nhưng cả người đã không thuộc khống chế của Sora nữa

"Làm ơn .........ai đó........làm ơn.........để ta chết đi ......làm ơn......" nàng than khóc trong tâm trí, nước mắt dơi càng ngày càng nhiều.......

Tên kia đến cạnh Sora, banh mạnh chân ra, dùng thứ đó đâm mạnh vào, mặc kệ cảm nhận của em.

Thứ kinh tởm, bẩn thỉu kia của hắn, to bằng bắp đùi Sora, mỗi lần hắn đâm vào, bụng Sora lại phình lên rất lớn, mỗi lần rút ra, máu lại tung tóe trên giường. Tiếng rên rỉ như đang đạt khoái lạc cực độ của tên kia vang lên "a.....a.....a......ư....", hắn làm càng lúc càng nhanh.......

Còn Sora thì sao? Nàng mới đầu thấy đau, rất đau, thứ kinh khủng kia như xé rách nàng làm đôi, mỗi lần vào ra là nàng thấy như cả ruột gan của mình bị lôi ra ngoài........nhưng sau 1 phút, nàng chả cảm thấy gì, không thấy đau nữa. Cả thế giới bỗng lặng im đáng sợ, trong mắt nàng chỉ còn bóng tối, tất cả ký ức kéo đến, nàng như đang xem khúc phim quay chậm của cuộc đời mình, "cha, mẹ, bà, mọi người, con nhớ mọi người..........con xin lỗi.....xin lỗi......xin lỗi......" hình ảnh cha mẹ bế em, ru em ngủ, đưa em đi chơi, hình ảnh bà ngồi đan áo cho em "các bạn, mình xin lỗi........không thể bảo vệ được các bạn........" hình ảnh bạn bè vui đùa vụt qua báo hiệu cái chết đang cận kề "ba ba, mama, bà, các bạn.......mọi người đến đón con sao? Con đến với mọi người ngay đây." Ba ba, mama, bà, bạn em cùng dang tay, mỉm cười như tha thứ, đón chào Sora, giải thoát cho nàng khỏi cái địa ngục này.

Nàng nhào đến chỗ mọi người, tất cả nắm tay nhau đi đến phía ánh sáng đằng xa. Đêm đó, tất cả những bạn gái, đều bị giống Sora,........và.......tất cả đều chết........không ai được đón ánh nắng bình minh hôm sau........chết trong sự đau đớn, cô đơn, lạnh lẽo, những đứa trẻ chỉ mới 5-6 tuổi, phải chết như vậy...........

Ngay đêm hôm đó, người dân làng Sora đổ xô đi tìm lũ trẻ......nhưng không 1 ai trở về, đàn ông, người già bị giết ngay lập tức, phụ nữ bị cưỡng hiếp tới chết bởi cùng lúc mấy chục gã đàn ông to lớn.

Đêm đó, ngọn lửa bùng lên dữ dội, mùi khét bốc khép khu rừng, máu nhuộm đỏ mặt đất.

Đêm đó, không ai sống sót, gió trời rít gào, cỏ cây hoa lá phẫn nộ, mẹ thiên nhiên nổi giận. Đoán cướp từ đó cũng không bao giờ thấy xuất hiện. Trên trời, mưa bão ùn ùn kéo đến. Giông bão, sấm sét xé tung trời. Khung cảnh như địa ngục.

Một bóng đen từ từ trồi lên từ dưới đất, di chuyển dần dần, chậm rãi, đến chỗ của Sora. Bóng đen dừng lại, chậm rãi bế Sora lên, hôn nhẹ vào trán nàng

"Hỡi sinh linh bé bỏng của ta, con đã cho ta thấy sức sống phi thường, có lẽ tất cả mọi người ở đây đều hi vọng con sống" giọng nói êm ái, hiều từ vang lên, bóng đen nhìn xung quang, bỗng dần dần những bóng mờ trắng đục xung quanh Sora hiện lên, kia là cô bán thuốc cạnh nhà Sora, kia là anh thanh niên tốt bụng hay sang sửa nhà giúp bà Sora......gần Sora nhất, chính là bà nàng, bà đang hiền từ, nhẹ nhành vuốt tóc Sora, ánh mắt như đang khóc.......tất cả mọi người đều ở đây, hi sinh năng lượng siêu thoát cuối cùng của mình, bảo toàn sinh mệnh cho nàng, kêu gọi đất mẹ cứu giúp.

Bóng đen gật đầu với mọi người "ta sẽ giúp, các ngươi yên tâm đi"

Ánh trăng xuyên qua tán lá, chiếu rọi vào khung lều, từng linh hồn, từng linh hồn tan biến.

Bóng đen kia lẳng lặng nhìn mọi người ra đi, họ sẽ không được đầu thai, họ sẽ biến mất mãi mãi. Đó là cái giá phải trả

Bóng đen chậm rãi bế Sora đặt vào lòng, âu yếm nói

"Con của ta, hãy tỉnh dậy, hãy đi tìm định mệnh của mình, đừng bỏ cuộc dù có thế nào đi nữa. Ta tin con sẽ làm được và ta cũng tin chắc rằng con sẽ hạnh phúc khi tìm được định mệnh đó. Giờ, hãy tỉnh dậy đi con của ta"

Khu rừng bỗng sáng lên lạ thường, màu xanh lá cây tăng thêm vẻ huyền bí, từ hạt lấp lánh nhứ đom đóm xanh lá bay lên trời, một đám cạnh Sora thì bay vào người nàng, vết thương đang khép lại, làn da hồng hào trở lại, sức sống cũng đang đầy trở lại, bên ngoài Sora trở lại trước kia

Bóng đen mờ dần rồi biến mất nhưng giọng nói vẫn vang lên

"Con của ta, ta chỉ có thể giúp con như vậy thôi. Chặng đường sau này phải do chính con chọn. Ta sẽ luôn ở bên và dõi theo con"

Mắt Sora từ từ mở ra..............