Chương 9: Mua Vật Liệu

- Danh hiệu khí sư phẩm cấp thần sư. Sở hữu danh hiệu này sẽ có được những kỹ năng luyện khí của thần sư. Chỉ cần có nguyên liệu có thể luyện thành thần khí.

Thông tin về vật phẩm lập tức hiện ra trong thần thức của Lý Thuấn Du.

-Có sử dụng hay không.

Hệ thống hỏi.

-Sử dụng.

Lý Thuấn Du không chần chừ lập tức ra lệnh.

-Đinh ! Bắt đầu sử dụng.

Hệ thống thông báo.

-Đinh ! Hoàn thành.

Sau đó rất nhanh đã xong. Lý Thuấn Du lập tức cảm giác mỹ diệu khó tả. Hiện tại hắn có cảm giác mình chính là một thần sư thực thụ, trong não cô vô số tri thức, vô khối kỹ năng. Trở thành thần sư trẻ nhất thiên hạ. Nếu nói ra sẽ dọa người ta chết khiếp. Chuyện này ngoại trừ hệ thống ra thì sẽ chẳng có bất cứ ai hay bất cứ cái gì có thể làm được.

-Đinh ! Chúc mừng kí chủ đạt được danh hiệu khí sư. Mở ra chức năng luyện khí.

-Đinh ! Kí chủ đạt được danh hiệu thần sư khen thưởng Hỗn Độn Dung Lô.

Hệ thống lại liên tục thông báo khiến Lý Thuấn Du tròn mắt. Hắn lập tức chọn xem Hỗn Độn Dung Lô.

-Hỗn Độn Dung Lô. Bảo vật cổ xưa. Được thai nghén từ thời hỗn độn sơ khai. Có khả năng luyện hóa vạn vật.

Lý Thuấn Du lập tức nhận được thông tin.

-What the hell 😱! Lần này phát cmnr.

Sau khi đọc xong hắn lập tức không nén được phấn khích mà hét lên. Cái Hỗn Độn Dung Lô này quả thực quá trâu bò đi. Dùng để luyện khí thì chính là không còn gì tốt hơn.

Hiện tại Lý Thuấn Du có một loại xúc động muốn lập tức luyện vài món binh khí. Tuy nhiên với trình độ nghèo nàn của mình, hắn không có nổi một món nguyên liệu.

Đúng lúc hắn cảm thấy cuộc đời chua chát thì ngoài cửa có tiếng gọi.

-Thuấn Du, đệ có trong đó không.

Là tiếng của Lý Bích Giao.

-Ân ! Vào đi.

Lý Thuấn Du từ trong nói vọng ra. Lý Bích Giao nghe vậy lập tức đẩy cửa đi vào. Thấy Lý Thuấn Du ngồi trên giường vẻ mặt suy tư liền cười hỏi.

-Đệ làm gì đó.

Lý Thuấn Du nghe đoạn, quay sang nói.

-Đệ có làm gì đâu. Tỷ tìm đệ có chuyện à.

Lý Bích Giao nhẹ đến bên giường rồi ngồi xuống. Chăm chú nhìn hắn.

-Ta nghe nói Bá Quân tìm đệ, nên mới đến xem một chút.

Nàng cười đáp.

-Không có gì, chuyện nhỏ mà thôi. Đã giải quyết xong rồi.

Lý Thuấn Du nhún vai, thản nhiên trả lời. Hoàn toàn không có để chuyện đó vào lòng.

-Đệ không có việc gì thì tốt. Tuy nhiên Bá Quân con người ích kỷ, nhỏ nhen. Đệ phải cẩn thận hơn mới được.

Lý Bích Giao ôn hòa dặn dò.

-Binh tới tướng đỡ thôi.

Lý Thuấn Du không quan tâm nói.

•À ! Tỷ có ngân lượng không.

Đoạn hắn hỏi.

•Đệ hỏi làm gì...

Lý Bích Giao ngạc nhiên hỏi lại.

•Đệ muốn luyện vài món binh khí, ngặt một nỗi chẳng có tí nguyên liệu nào.

Lý Thuấn Du khó xử trả lời.

•Đệ biết luyện khí.

Lý Bích Giao nghi hoặc hỏi.

•Tại sao tỷ lại hỏi như vậy.

Lý Thuấn Du hỏi lại.

•Đệ trước nay chưa từng luyện khí làm sao có thể luyện được.

Lý Bích Giao trả lời.

•Chưa từng chứ không phải không được. Ta muốn thử một chút. Tỷ cho ta vay ít ngân lượng, sau này nhất định trả lại gấp đôi.

Lý Thuấn Du phân bua. Mặc dù vay tiền nữ nhân có chút mất mặt. Nhưng hết cách rồi, ai biểu hắn nghèo.

•Ta không có nhiều ngân lượng. Đây là hai mươi lượng ta dành dụm được. Cho đệ hết đó.

Bạch Linh Nhi vẻ mặt hơi khó khăn. Nhưng vẫn lấy ra một túi vãi. Bên trong có hai mươi nén vàng. Là tài sản nàng tích lũy mấy năm.

Lý Thuấn Du thấy vậy cũng cảm động không thôi. Vội vàng nói.

•Tỷ yên tâm. Ta nhất định sẽ trả đủ.

Hắn từ khắc này đã tự hứa với lòng, sau này nhất định sẽ đối xử tốt với nàng.

•Thật ra ta định dành dụm để mua một thanh kiếm tốt, tuy nhiên mấy năm rồi vẫn chưa mua nổi. Nếu đệ muốn luyện khí thì ta sẽ tặng cho đệ làm vốn. Sau này nếu có thành tựu thì tặng ta một cái là đủ rồi.

Lý Bích Giao cười dịu dàng. Tuy nhiên dưới nét mày lại mang chút u buồn.

•Tất nhiên. Ta chắc chắn sẽ luyện chế cho tỷ một thanh kiếm thật tốt.

Lý Thuấn Du vui vẻ hứa hẹn. Hắn bây giờ đã là thần sư. Việc luyện thành binh khí chính là dễ như ăn cơm. Hệ thống có nói, chỉ cần có đủ nguyên liệu. Ngay cả thần khí cũng có thể luyện chế.

•Bây giờ chúng ta đi mua đồ đi.

Lý Thuấn Du hào hứng nắm tay Lý Bích Giao đi ra ngoài. Lý Bích Giao thấy thái độ của hắn cũng mỉm cười mặc kệ cho hắn kéo đi.

Bọn họ ra khỏi Lý gia. Đi thẳng đến một thương điếm tên là Vạn Lý Phường. Một cửa hàng buôn bán vật liệu, binh khí ở gần Lý gia.

•Nhị vị khách quan mời vào trong.

Chưởng quầy nhìn thấy họ lập tức niềm nở đón tiếp.

•Cho hỏi hai vị muốn mua gì.

Đoạn hắn xoa tay cười hỏi.

Lý Thuấn Du đảo mắt một vòng. Cửa tiệm hôm nay có vẻ ế khách.

•Ta muốn mua một ít vật liệu luyện khí. Đây là ngân lượng.

Lý Thuấn Du đem túi tiền ném lên quầy nói.

Chưởng quầy lập tức lấy tiền ra một lượt đếm hết.

•Ở đây có hai mươi lượng. Công tử muốn mua hết.

Đoạn hắn hỏi lại Lý Thuấn Du.

•Ừm, lấy hết.

Lý Thuấn Du không do dự gật đầu. Mặc dù bây giờ hai mươi lượng đối với hắn rất nhiều. Tuy nhiên hắn không chút tiếc rẻ nào. Ca là thần sư chả lẽ còn không có tiền. Chỉ cần luyện ra năm ba món lập tức hốt bạc rồi.

•Vậy công tử muốn lấy vật liệu loại nào.

Chưởng quầy lại hỏi.

•Mỗi loại một ít đi.

Lý Thuấn Du tùy ý nói.

•Vậy công tử chờ một chút.

Chưởng quầy lập tức đáp ứng. Đoạn đi vào trong lấy đồ.

Lý Thuấn Du trong lúc chờ đợi bắt đầu đi vòng quanh xem hàng. Ở đây bày bán khá nhiều đồ vật. Hầu hết đều là binh khí, phẩm cấp không cao lắm. Tối đa cũng chỉ linh khí thượng phẩm. Ngoài ra còn có vài món huyền kinh, khoáng thạch cao phẩm. Tuy nhiên tất cả đều treo giá trên trời. Hắn chỉ có thể nhìn chứ đéo mua nổi.

Một lúc sau chưởng quầy cũng đem ra một bao vật liệu. Hai mươi lượng vàng cứ như vậy dùng hết. Tuy nhiên Lý Thuấn Du không đau lòng chút nào.

•À ! Ông chủ này. Chỗ của ông có thu binh khí không.

Sau khi nhận túi đồ Lý Thuấn Du lập tức hỏi.

•Có, công tử muốn bán sao.

Chưởng quầy trả lời.

•Hiện tại chưa có. Nếu có sẽ bán cho ông. Ok.

Lý Thuấn Du lắc đầu đáp.

Sau đó hắn một mình vác túi đồ. Cùng