Chương 8: Một Tát Đập Bay

Lý Thuấn Du nhào lộn một vòng trên không rồi tiếp đất với tư thế supper man.

•Hử...

Khi ngẩng đầu lên thì thấy trong sân nhà mình đứng mười mấy thân ảnh.

•Cmn, muốn hội đồng ca sao, kéo theo nhiều người như vậy.

Lý Thuấn Du nhổm người lên phủi tay nói. Hoàn toàn không có chút biểu hiện hoảng sợ hay rung động gì.

Trước mặt hắn ngoại trừ mấy người hắn không biết mặt ra thì hắn nhận thức được bốn tên. Chính là mấy người Lý Thất hôm đó. Tuy nhiên hôm nay bọn chúng lại rất thành thật, đứng một chỗ không dám càng quấy như mọi khi.

•Ta nghe nói là ngươi muốn thách thức ta...

Trong đám người đi ra một tên thiếu niên. Thiếu niên này bộ mặt lãnh ngạo, coi thường nhân sinh. Dáng người cao lớn nhưng lại cho người cảm giác thanh tú chứ không thô kệch. Hắn chính là thiên tài của Lý gia Lý Bá Quân.

•Nói vậy ngươi chính là Lý Bá Quân.

Lý Thuấn Du bộ dạng cà lơ phất phơ hỏi.

•Đúng vậy... Ta...

•Vậy ngươi chính là kẻ đạp đổ cổng nhà ta...

Lý Bá Quân vừa định trả lời đã bị Lý Thuấn Du nhảy vào họng nói.

•Thì sao...

Lý Bá Quân lập tức âm trầm đáp. Biểu lộ sắp nộ hỏa.

•Cmn, ngươi còn hỏi. Còn không mau về nhà lấy dụng cụ sửa lại cho ta. Nếu không để coi ta có đem ngươi đánh phụ mẫu nhận không ra hay không.

Lý Thuấn Du vểnh mép, chửi ầm lên. Ngón tay trực tiếp chỉ thẳng vô mặt Lý Bá Quân.

•To gan...

Lý Bá Quân phẫn nộ quát. Từ trước đến nay có ai dám trước mặt hắn làm càn như vậy. Rõ ràng là muốn chết.

•Tên này không muốn sống nữa sao, dám nói với Bá Quân đại ca như vậy..

•Ta thấy hắn chính là muốn tự sát a...

•Tự sát cũng không nên chọn cách như vậy mới đúng.

Đám người sau lưng Lý Bá Quân lập tức xì xào. Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy ở trong Lý gia có kẻ dám càng quấy với Lý Bá Quân như vậy.

•Hừ, ngông cuồng. Để xem hôm nay ai cứu được ngươi.

Lý Thất ẩn trong đám người nhìn Lý Thuấn Du cười lạnh. Hắn vẫn còn cay cú chuyện hôm qua. Vì thế nên mới đem chuyện đó nói cho Lý Bá Quân. Để Lý Bá Quân dạy dỗ Lý Thuấn Du một bài học.

•To gan cái em gái ngươi. Trong lúc lão tử còn chưa nổi giận thì mau mau ngoan ngoãn nghe lời đi.

Lý Thuấn Du xù lông nói. Bộ dạng nếu lằng nhằng nữa liền sẽ động thủ.

•Ngươi muốn chết...

Lý Bá Quân nộ hỏa bốc lên. Đôi mắt như trâu điên trợn trừng. Song thủ siết chặt. Chân khí trong người cuồng bạo phát.

•Chết đi....

Lý Bá Quân hét lớn. Lập tức đánh tới một quyền. Không có chiêu thức hoa mỹ, nhưng lại mang khí thế chẻ đá phá sông.

•Xong rồi...

Đám người đứng xem nhìn thấy một quyền kia cũng hết hồn. Kết cục của Lý Thuấn Du đã xác định trong lòng họ.

•Hừ....

Lý Thuấn Du hừ lạnh. Khóe miệng khẽ động. Khi Lý Bá Quân vừa tới lập tức tán một cái.

•Ầm ....

Lý Bá Quân chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã bị đập bay. Như trái bóng đâm sầm vào vách tường. Khoét ra một cái lỗ to tổ bố.

Tĩnh.

Toàn trường chết lặng. Ai nấy vẻ mặt đều như mơ. Không thể tiếp nhận được thông tin trước mắt. Đây mà còn là Lý Bá Quân uy mãnh, lãnh ngạo thường ngày sao. Đứng trước mặt người khác lại bị một tát đập bay. Chuyện này làm sao có thể.

•Hừ, Hậu Thiên Luyện Khí Cảnh tầng mười cũng dám hung hăng càng quấy....

Lý Thuấn Du phủi tay, không để chuyện vừa rồi vào mắt.

•Hít...

Không biết ai đó húp vào một ngụm khí lạnh. Câu nói không coi Hậu Thiên Luyện Khí Cảnh tầng mười ra gì lại phát ra từ miệng của một tên phế vật. Bọn họ cảm thấy thế giới quan sụp đổ rồi. Giun dế lại cắn chết cường long a.

•Còn các ngươi thì sao. Muốn tự cút, hay để ta đưa đi.

Đoạn Lý Thuấn Du quay sang nhìn vào đám người lạnh mặt nói.

Cả đám người bị hắn nhìn chằm chằm trái tim lập tức nhảy lên. Kết cục của Lý Bá Quân rành rành trước mắt. Không có bất cứ kẻ nào muốn dẫm vào vũng nước đục này. Bọn họ biết rõ một chuyện, tên trước mặt đã không còn là phế vật nữa. Hắn bây giờ là một đại hổ đầu, nếu chọc phải lập tức sẽ gặp phải bi kịch.

•Còn không mau cút.

Lý Thuấn Du mất kiên nhẫn kêu lên.

Lập tức bọn người kia xanh mặt. Không dám chậm trễ vội vàng bỏ chạy.

•Khoang đã..

Đột nhiên Lý Thuấn Du gọi lớn. Làm cả đám đang bước chân cũng ngừng bặt lại. Giống như tiểu đội đi đều bước vô cùng buồn cười.

•Các ngươi quên hắn rồi...

Lý Thuấn Du tùy tiện chỉ vào Lý Bá Quân đang ngất xỉu trong đám gạch đá nơi.

Bọn người kia lập tức hiểu ý, lục đục đem Lý Bá Quân như con heo chết vác đi. Rất nhanh liền ra khỏi tiểu viện của Lý Thuấn Du.

*

•Thoải mái...

Sau khi bọn họ đi, Lý Thuấn Du đứng giữa sân vui vẻ nói. Đoạn một mình trở lại phòng rồi sau đó khép cửa lại.

*

Ngồi trong phòng Lý Thuấn Du im lặng suy tư. Sau trận chiến vừa rồi hắn đã hiểu được thực lực bản thân. Hậu Thiên Luyện Khí Cảnh bây giờ đối với hắn đã là tôm tép. Tiên Thiên Hoán Khí Cảnh tầng hai hoàn toàn có thể nghiền ép. Vượt cấp chiến đấu không phải nói chơi.

Suy nghĩ một lát Lý Thuấn Du liền mở ra không gian hệ thống.

•Đinh ! Nhận được phần thưởng đăng nhập mỗi ngày. Thu thập được một lần rút thưởng ngẫu nhiên.

•Đinh ! Có hay không sử dụng.

Vừa mở ra hệ thống hắn lập tức nhận được thông báo.

•Ồ ! Sử dụng...

Lý Thuấn Du ngạc nhiên đáp.

•Đinh ! Đang ngẫu nhiên rút thưởng.

•Đinh ! Nhận được danh hiệu Khí Sư phẩm cấp thần.

Hệ thống hồi đáp hắn.

•What the hell ! Lại là đồ chơi gì.

Lý Thuấn Du lập tức kinh nghi thốt lên.