“Ông vừa nói gì?” Julius nhìn về phía tên phóng viên đó, hỏi.
“Tôi nói… Xin lỗi cậu, là lỗi của tôi” Có lẽ đối diện với ánh mắt đầy sát khí của Julius hoặc đã nhận ra Julius là ai, ông ta đành dịu giọng.
“Hừ” Con nhỏ Julie hừ lên một tiếng, nó đang chuẩn bị cho tên “lều báo” này một bài học đây.
Có lẽ tiếng ồn của bên này đã thu hút sự chú ý của Lockhart, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy Julius – không quen biết, rồi bất chợt ông ta hú lên một tiếng khá quái dị khi nhìn thấy Harry Potter.
“ĐÂY CHÍNH LÀ HARRY POTTER!”
Đám đông tách ra, xì xào kích động. Lockhart nhoài tới, nắm cánh tay Harry, kéo nó lên phía trước đám đông. Khi Lockhart bắt tay nó để chụp hình, mặt Harry nóng bừng lên.
Tiếng kêu của Lockhart cũng đã giải thoát lão chụp hình khỏi tình trạng sợ hãi. Khác với Lockhart, hắn biết mình vừa giẵm vào ai nha – Julius Landcaster, người thừa kế của một gia tộc khổng lồ, có thể bố chết hắn như bóp một con kiến.
Chênh lệch giữa 2 người lớn như là Rank thách đấu với một con gà mờ còn chưa đủ level để đánh Rank. 😁😁😁😁
Đang trong tình trạng lúng túng như vậy, tiếng kêu của Gilderoy Lockhart khiến lão có cảm giác như đang phê lá đu đủ.
Lão vội vàng chào Julius rồi quay về phía bàn kí sách, Lockhart đã ôm vai Harry đứng chờ nãy giờ. Lão vội bấm máy như điên, xịt khói mù mịt vào mặt những người trong gia đình Weasley.
Qua kẽ răng sáng bóng của mình, Lockhart bảo:
“Cười tươi lên Harry! Hai chúng ta gộp lại thì dư sức lên trang nhất.”
Cuối cùng, khi ông buông bàn tay Harry ra, nó cảm thấy mấy ngón tay mình tê rần.
Nó đang tìm cách lỉnh về đứng chung với đám gia đình Weasley, thì Lockhart lại quàng cánh tay qua vai nó và kẹp chặt nó vào hông ông ta. Ông giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng và nói to:
“Thưa quí bà và quí ông, khoảnh khắc này thật phi thường biết bao! Đây là khoảng khắc tuyệt hảo để tôi gởi đến quí vị một thông báo nhỏ mà tôi đã hằng chờ đợi.”
“Hôm nay, khi cậu Harry trẻ tuổi này bước vào nhà sách Phú quý và Cơ hàn, cậu ấy chỉ muốn mua quyển tự truyện của tôi –quyển sách mà tôi sẽ sung sướng ký tặng cậu ngay bây giờ, miễn phí…”
“Tên này cũng biết quảng cáo đấy nhờ” Ron khinh bỉ, ở thế giới phù thuỷ, các hãng sản suất chổi vẫn thường tặng chổi cho các đội Quidditch nên với cụm từ “quảng cáo” Ron cũng không cảm thấy xa lạ.
“Hay là mình cũng đi viết sách bán ta? Đẹp trai, tài năng như mình sẽ trở thành best – seller thôi” Julius vuốt cằm, tự sướng.
Đám đông xung quanh lại vỗ tay rào rào. Lockhart lắc vai Harry mạnh đến nỗi Julius thấy cặp kiếng của nó tuột xuống tới chót mũi.
Ông nói tiếp:
“Cậu ấy không hề biết rằng, chẳng bao lâu nữa, cậu sẽ nhận được nhiều, rất nhiều hơn quyển sách của tôi, quyển Cái tôi màu nhiệm. Thực vậy, cậu ấy và bạn bè cùng trường sẽ tiếp xúc được cái tôi màu nhiệm bằng xương bằng thịt.”
“Vâng, thưa quí bà và quí ông, tôi xin hân hạnh vui mừng thông báo rằng tháng chín này, tôi sẽ nhậm chức giáo sư môn Nghệ thuật Phòng chống Hắc ám ở Hogwarts –học viện đào tạo phù thủy và pháp sư!”
“Không phải chứ..” Ron hoảng sợ kêu lên.
“Thằng cha bựa bựa này sẽ trở thành giáo sư của chúng ta” con nhóc Julie thốt lên. Đổi lại là ánh mắt không hài lòng của bạn thân nó, Hermione chính là fan cứng của thằng cha này nha.
“Có lẽ Lockhart là con riêng của Dumbledore?” Julius bày ra một bộ ta là thám tử lừng danh suy đoán. Thật vậy, hắn không hiểu lí do vì sao Dumbledore lại đưa Lockhart về dạy.
Không lẽ ông già đó tin mấy câu chuyện cổ tích của thằng cha này, không lẽ không có phỏng vấn gì hết hay sao?
“Hay là năm sau mình cũng nộp đơn?” Julius đề nghị.
Không để ý đến thằng nhóc vô liêm sỉ này. Đám đông vỗ tay và hò reo chúc mừng, Harry được tặng toàn bộ tác phẩm của Gilderoy Lockhart.
Nhìn thằng nhỏ vác cái đống sách đó, hơi vẹo người, lê bước tìm đường tới một góc phòng ở ngoài vùng chiếu sáng của ánh đèn sân khấu Julius cũng cảm thấy tội nghiệp.
Harry lảo đảo bước đến bên Ginny, cô bé đang đứng cạnh một cái vạc mới mua. Bỏ sách vô vạc của Ginny, Harry lầm bầm với cô bé:
“Cho em mấy thứ này nè. Anh sẽ mua sách của anh sau…”
“Thì ra là nuôi từ bé, tẩm ngẩm tầm ngầm mà ghê thật.” Nhìn thấy cảnh này, Julius không khỏi bội phục kỹ năng cua gái của Potter mặt sẹo. Đây tuyệt đối là tấm gương sáng cho 500 anh em hội FA noi theo nha.
Đang khi Ginny chuẩn bị trao cho Harry nụ hôn đầu đời kèm với lời thề non hẹn biển sẽ chờ em lớn các loại (theo kịch bản của Julius 😚😚😚) thì một giọng nói phá đám vang lên.
“Chắc mày khoái cái trò đó lắm hả Potter?” Bạn Gay của Harry – Malfoy đến, nó tỏ ra ghen tỵ khi thấy Harry thân thiết với con nhỏ khác và chuẩn bị đánh ghen 😱😱😱.
“Chà, bạn Gay đánh ghen với bạn gái, vụ này hay đây.” Julius lẩm bẩm.
“Bạn Gay là gì anh Ju” Julie tò mò hỏi.
“Ặc… Đó là những người vĩ đại nhất thế giới và chúng ta phải biết ơn họ” Julius trả lời, đầu đầy mồ hôi hột.
“Vậy sao.” Julie cái hiểu cái không gật gật đầu.
Thật vậy, 500 anh em hội FA không nên kỳ thị những người Gay. Bởi vì cứ tồn tại một đứa Gay là sẽ thừa ra được 2 người phụ nữ😎😎😎. Nhất là trong tình trạng hàng hoá khan hiếm như hiện nay, thì chúng ta càng phải biết ơn những con người đó😆😆😆
Thôi không lạc đề nữa, quay lại câu chuyện.
Malfoy khinh khỉnh nhìn Harry và Ginny, nó nói tiếp
“Harry Potter lừng lẫy đến nỗi có vô nhà sách không thôi mà cũng không thể không lên trang nhất nhật báo hả!”
Ginny cũng không phải dạng vừa, con nhỏ bật giáp phản dame ngay lập tức.
“Để anh ấy yên. Anh ấy không hề muốn tất cả những cái trò đó.”
Đây là lần đầu tiên Ginny mở miệng tuyên bố chủ quyền trước mặt Harry. Cô bé đang quắc mắt nhìn Malfoy. Thằng này dài giọng lè nhè:
“Mày kiếm được cả một con bồ nhí cho mày nữa hả, Potter?” Julius có thể thấy ánh mắt Malfoy bốc lửa vì ghen 😂😂.
Ginny gượng chín cả người. Vừa lúc đó Ron và Hermione đã chen được lối đến bên bọn chúng, cả hai đứa đều khệ nệ với cái bị đầy sách của Lockhart.
Ron nhìn Malfoy như thể nhìn một cái gì gớm lắm dính ở đế giày nó:
“Thì ra mày! Chắc mày ngạc nhiên lắm khi thấy Harry ở đây hả?”
Malfoy cãi lại:
“Cũng không ngạc nhiên bằng chuyện thấy mày trong nhà sách đâu Weasley. Tao đoán chừng ba má mày phải nhịn đói cả tháng mới dành dụm đủ tiền trả cho mớ sách đó.”
Ron cũng đỏ lên không kém gì Ginny. Nó cũng quẳng mớ sách vô cái vạc của Ginny, rồi xấn vô Malfoy, nhưng Harry và Hermione túm lưng áo khoác của nó lại.
Anh em Julius thì đang hăng hái quan sát trận đánh ghen đầy máu lửa này, chỉ thiếu việc hò reo cổ vũ nữa thôi.
“Ron!”
Ông Weasley gọi, ông vất vả bươn tới cùng với Fred và George.
“Các con làm gì ở đây? Trong này đông quá, chúng ta đi ra ngoài thôi!”
Thấy bên này có vẻ ồn ào, cha mẹ Julius đành bỏ ngang cuộc nói chuyện với ông bà Granger đi đến.
“Á à… Arthur Weasley.”
Malfoy cha xuất hiện, đứng bên cạnh Malfoy con, quàng một cánh tay qua vai nó, nụ cười khinh khỉnh trên mặt, y như ông con.
Ông Weasley lạnh lùng gật đầu chào:
“Chào ông Lucius.”
Ông Malfoy nói:
“Tôi nghe nói dạo này ở Bộ bận lắm hả? Tất cả những trò khám xét đó… Tôi hy vọng họ trả tiền làm thêm giờ chứ hả?”
Ông ta thò tay vô cái vạc của Ginny, lượm từ trong đống sách lòe loẹt của Lockhart ra một quyển rất cũ, hầu như long bìa sờn gáy rồi, đó là quyền Hướng dẫn nhập môn thuật Biến, rồi ông ta nói tiếp.
“Rõ ràng là họ không trả lời rồi. Cha chả, sỉ nhục thanh danh phù thủy bằng cách trả lương lậu không ra sao thì ích lợi gì kia chứ?”
Mặt ông Weasley còn đỏ hơn cả Ron và Ginny.
Ông đáp:
“Chúng tôi nghĩ hoàn toàn khác ông về cái gọi là đánh mất danh dự phù thủy ông Malfoy à.”
“Hiển nhiên rồi.”
Ông Malfoy nói, đảo đôi mắt nhợt nhạt về phía cha mẹ Hermione đang đứng theo dõi câu chuyện một cách lo lắng, nhưng khi nhìn thấy vợ chồng Công Tước Charles đang đứng cạnh ông bà Granger, thái độ của Lucius quay ngoắt 180 độ.
Ông ta mỉm cười hoà ái, chào hỏi cha mẹ Julius bằng giọng thân mật như những người bạn thân gặp lại.
“À, chào Charles, vợ chồng anh vẫn vậy nhỉ, hoà ái thân cận với mọi người. Nhưng anh hãy cẩn thận, có vài người muốn lợi dụng lòng tốt của anh để mưu lợi đó”