Chương 39: “bựa Nhân” Xuất Hiện (1)

Ngoại ô London, lâu đài nhà Landcaster.

Julius đang nằm phơi nắng sau khi tập luyện. Mấy tháng trước sau khi nhận lời giúp đỡ Nicholas Flamel khi cần, Julius cũng đã tìm hiểu về các Elder, hắn vô cùng kinh ngạc khi phát hiện ra một vài cái tên quen thuộc như Anubis, Isis, Osiris,… Mie nó, đây không phải là tên mấy vị thần của Ai Cập sao?

Sau một lúc kinh ngạc, ý chí của hắn cũng dần bốc cháy lên, nhiệm vụ của Thánh Đấu Sĩ là gì? Nói thẳng ra là diệt thần, bảo vệ hoà bình cái qq gì chỉ là khẩu hiệu trưng lên cho đẹp, rồi vịn vào đó tuyên chiến với các thần khác.

Trong đó, Athena chỉ đóng vai trò support thôi, chứ còn trực tiếp ra trận là các Thánh Đấu Sĩ, nên mới nói, nhiệm vụ của bọn họ là diệt thần.

Khi mới đến thế giới này, Julius chẳng bao giờ nghĩ mình sẽ có cơ hội chiến đấu với thần, hắn nghĩ rằng kẻ mạnh nhất thế giới này là Voldemort hay Dumbledore mà thôi.

Nên sau khi chiến thắng Voldemort 2 lần, hắn cũng bắt đầu cảm thấy chán vì không tìm ra đối thủ. Nhưng Nicholas đã mang đến cho hắn những đối thủ khá mạnh. Qua thư từ trao đổi với Nicholas trong mấy tháng nay, Julius có thể áng chừng được sức mạnh của đám Elder bóng tối đó.

Và thế là, sau khi trở về nhà, Julius bắt đầu luyện tập một cách nghiêm túc. Hắn cũng không muốn như đám nhân vật chính trong mấy câu chuyện kia, phải bị phe phản diện đánh cho sml rồi bọn hắn đứng nói nhảm để anh main có cơ hội ra đòn lật ngược thế cờ.

Theo như lời Julius thì người đẹp trai, tương lai đầy hứa hẹn như hắn là phải nằm kèo trên. Một mình cân nguyên team.

Hơn một tháng trước, Nicholas Flamel có đến nhà hắn, ông ta muốn nhân dịp hè để rèn luyện cho anh em hắn. Nhưng khi nhìn thấy Julius vác một tảng đá hơn nửa tấn chạy lông nhông, 2 con mắt của Nicholas xém nữa thì rớt trên mặt đất.

“Mie, thằng nhóc này không phải mới hút lá đu đủ chứ? Trây bò như này có cho người ta sống không?” Ông già đó nghĩ thầm.

Ở lại lâu đài Landcaster mấy ngày, nhìn thấy lịch tập của Julius, Nicholas không chịu được đả kích đành dứt áo ra đi, mặc cho vợ chồng Công Tước Charles tìm mọi cách giữ lại.

Luyện tập gian khổ là thế nhưng thành quả cũng rất khả quan. Julius đã trở nên cao hơn, cơ bắp cũng trở nên săn chắc hơn. Không phải cái loại cơ bắp cuồn cuộn như Super Saiyan hay Terminator, cơ thể Julius trở nên rất cân đối, các khối cơ tạo thành những đường nét nhu hoà.

Nhìn bề ngoài thì vẫn có dáng vẻ thư sinh, nhưng nếu hắn cởi áo ra đảm bảo từ mấy đứa con gái mới lớn, cho tới mấy bà sồn sồn sẽ bao nuôi hắn ngay lập tức.😍😍😍

Julie cũng có tiến bộ khá lớn, sau mấy tháng tập luyện, bây giờ coo nàng này đã kiểm soát được giác quan thứ 7, và đã có thể sử dụng được mấy tuyệt chiêu của các Gold Saint. Bây giờ trong toàn Hogwarts, ngoài cụ Dumbledore ra, anh em hắn chính là mạnh nhất.

Bầu trời trong xanh, cao ngất, ánh mặt trời cũng đã trở nên ôn hoà, không còn gay gắt như những ngày đầu hạ. Thỉnh thoảng một vài cơn mưa rơi xuống, làm cho không khí tại nước Anh vốn dĩ đã ẩm thấp lại càng ẩm ướt hơn. Những dấu hiệu đó cũng báo hiệu một chuyện: kì nghỉ hè sắp hết, tụi nó sắp phải quay lại trường.

“Julius, Julie, các con đâu rồi?” Tiếng mẹ hắn từ bên trong hành lang truyền tới.

“Mommy, con đang ở đây!” Julie trả lời.

“Có chuyện gì sao mẹ?” Julius ngóc đầu lên khi thấy mẹ hắn đi đến, trên tay còn cầm theo 2 phong thư.

“Trường học gửi thư rồi, cục cưng!” Nói rồi mẹ hắn đưa cho anh em hắn 2 cái phong bì giống hệt nhau, bằng giấy da màu vàng và địa chỉ thì được ghi bằng mực xanh.

Nội dung bức thư bảo hắn phải đón tàu Tốc hành Hogwarts như thông lệ, ở nhà ga Ngã Tư Vua vào ngày một tháng chín.

Có cả một danh mục sách mới mà hắn cần cho niên học sắp tới. Học sinh năm thứ hai cần có:

Sách Thần Chú Căn Bản, lớp 2, của Miranda Goshawk

Giải Lao Với Nữ Thần Báo Tử của Gilderoy Lockhart

Lang Thang Với Ma Xó của Gilderoy Lockhart

Nghỉ Lễ Với Phù Thủy của Gilderoy Lockhart

Ngao Du Với Quỷ Khổng Lồ của Gilderoy Lockhart

Hành Trình Với Ma Cà Rồng của Gilderoy Lockhart

Lang Thang Với Người Sói của Gilderoy Lockhart

Một Năm Với Người Tuyết Quạu Quọ của Gilderoy Lockhart.

Đọc xong thư, Julius cũng đổ mồ hôi vì hắn chợt nhớ đến người dạy môn phòng chống nghệ thuật hắc ám năm nay – “giáo sư” Gilderoy Lockhart.

“Năm nay lại không học được gì rồi” Julius lắc đầu ngán ngẩm, thạt sự hắn không hiểu cụ Dumbledore nghĩ gì khi mời Lockhart về dạy, chẳng lẽ không tìm được người khác sao?

“Thật chẳng bù với kiếp trước nha.” Làm giáo viên ở Hogwarts việc nhàn, lương cao, thử ở Việt Nam xem, cửa trước cửa sau đủ mọi cách để vào chứ đừng nói.

“Vậy khi nào các con muốn đi mua sắm?” Thấy anh em tụi nó đã đọc xong thư, mẹ hắn hỏi.

“Ngày mai đi mẹ, dù sao hôm nay cũng trưa rồi.” Julius nghĩ một lát rồi nói.

“Ok, để mẹ nói với ba. Cũng đến giờ ăn cơm rồi, đi thôi mấy đứa” Nói rồi mẹ hắn bước vào trước để chỉ huy đám gia tinh dọn cơm.

Hôm sau, thời tiết khá đẹp. Sau bữa ăn sáng, vợ chồng Công Tước Charles đưa anh em Julius đến Hẻm Xéo. Một năm qua, Hẻm Xéo vẫn chẳng có gì thay đổi, vẫn những cửa tiệm quen thuộc, điều khác biệt duy nhất là hôm nay có vẻ đông đúc hơn mà thôi.

Đạp trên con đường lát sỏi quen thuộc, Julius quyết định đến tiệm may trước. Vì đợt rèn luyện trong hè rồi, hắn đã cao lên khá nhiều, khiến cho những vộ đồng phục cũ cũng trở nên ngắn cộc.

Bước chân vào tiệm may, Madam Malkin vẫn tươi cười niềm nở, chào đón bọn hắn như mọi khi. Một lát sau, bọn hắn hài lòng cầm mấy bộ đồng phục mới bước ra khỏi cửa tiệm.

“Vậy là chỉ cần mua sách nữa thôi.” Mẹ hắn kiểm tra các thứ cần mua trong danh sách rồi nói.

“Vậy chúng ta đến tiệm Phú Quý & Cơ Hàn thôi” Julie tung tăng chạy trước.

Tới gần cửa tiệm, họ kinh ngạc thấy một đám đông bu đen bu đỏ bên ngoài, tìm cách chen lấn vô trong.

Nguyên nhân của sự kiện này được một tấm biểu ngữ tổ chảng giăng ngang phía trên cửa sổ thông báo:

GILDEROY LOCKHART Sẽ ký tên vào quyển tự truyện của ông CÁI TÔI MÀU NHIỆM

Hôm nay, lúc 12:30 trưa đến 4:30 chiều.

Julius bất chợt nghe thấy tiếng Hermione ré lên mừng rỡ. Gặp lại bạn thân, con nhỏ Julie vội chen vô, mấy giây sau, hai đứa nó đã tíu tít như là âu ngày không gặp. Mặc dù Julius biết 2 cô nàng này vẫn viết thư cho nhau một cách khá thường xuyên.

Không để ý đến tụi nó nữa, Julius tiến lên chào hỏi với đám Harry và Ron. Dù sao quan hệ của tụi nó cũng khá tốt. Đứng xếp hàng, Julius nhìn xung quanh, đám đông có vẻ như gồm toàn các bà phù thủy sồn sồn cỡ tuổi bà Weasley – mẹ Ron.

“Cỡ như Lockhart chỉ có mấy mẹ này mê thôi.” Julius bĩu môi, rất may là mẹ và em gái hắn không có ai là fan cuồng của Lockhart, nếu không chắc náo loạn.

Điều này làm Julius nhớ tới kiếp trước, báo chí đăng chuyện các gia đình xào xáo vì lí do các bà các mẹ mê “Cô Dâu 8 tuổi”. Thật kinh khủng.

Một ông phù thủy bối rối ra mặt, đứng ngay cửa ra vào nói:

“Xin quý bà bình tĩnh… Đừng đẩy, coi kìa… để ý dùm những quyển sách, này…

Cả đám chen vô được bên trong. Người ta xếp hàng rồng rắn đến tận cuối tiệm sách, nơi “bựa nhân” Lockhart đang ký tên vào sách.

Mỗi đứa nhanh chóng vớ lấy một cuốn Nghỉ lễ với Phù thủy rồi lẻn lên phía đầu hàng, chỗ anh em nhà Weasley đã đứng xí chỗ cùng với ông bà Granger.

Đây là lần đầu tiên Julius gặp cha mẹ Hermione, họ là một đôi vợ chồng trung niên bình thường, ánh mắt đang hiếu kỳ đánh giá mọi thứ xung quanh. Lễ phép chào hỏi họ, Julius cũng đứng vào hàng.

Bà Weasley nói:

“A, các con đến rồi đây, hay lắm. Đợi chút xíu nữa thôi là chúng ta được gặp ông ấy.”

Trông bà rất hồi hộp, cứ đưa tay vuốt tóc mãi. Gilderoy Lockhart từ từ hiện ra trong tầm mắt của họ khi họ nhích dần tới. Ông ngồi ở một cái bàn, vây quanh là những tấm chân dung lớn của chính ông, cái nào cũng nháy mắt và cười phô hàm răng trắng bóng với đám đông.

Lockhart bằng xương bằng thịt thì mặc bộ áo chùng xanh lơ y chang màu mắt của ông, cái nón phù thủy chóp nhọn ung dung chiếm một góc trên mái tóc dợn sóng của ông.

“Mie, thằng cha này, chắc phải cho lão mấy phát quá, nhìn ngứa cả mắt” Julius nghĩ bụng. Tất nhiên hắn sẽ không thừa nhận vì nhìn Lockhart đẹp trai gần bằng hắn nên hắn ghen ghét.

Một lão lùn xủn có vẻ quạu quọ đang nhảy nhót loanh quanh để chụp hình ông bằng một cái mấy chụp hình đen phụt ra từng cuộn khói tím mỗi khi đèn nhá sáng.

Khi lão lùi ra sau để chọn vị trí chụp ảnh tốt, lão quát Julius:

“Tránh ra coi! Đây là ảnh để đăng trên Nhật Báo Tiên Tri.”