Chương 21: Đối Đầu Với Quỷ Khổng Lồ

Quirell chưa nói hết câu đã ngã xuống, ngất xỉu.

“Khả năng diễn xuất của lão này cũng tốt đấy nhỉ”. Julius vừa thưởng thức món bánh, vừa nhìn xung quanh. Biểu hiện của giáo sư Quirell đã làm cả căn phòng xôn xao cả lên, bọn nhỏ trở nên hoảng loạn. Đến nỗi Dumbledore phải dùng cây đũa thần của mình vẩy ra một tràng pháo bông đỏ tía mới giữ được trật tự. Cụ ra lệnh:

“Các Huynh trưởng, dẫn học sinh của nhà mình về phòng ngủ ngay lập tức.”

“Học sinh năm thứ nhất, theo tôi, chúng ta trở về hầm Slytherin mau.” Huynh trưởng nhà Slytherin ra lệnh. So với 3 nhà khác, nhà Slytherin có vẻ bình tĩnh hơn nhiều, dù sao cũng là con cháu quý tộc được giáo dục lễ nghi từ bé, bọn họ nhanh chóng đứng lên, thứ tự đi theo huynh trưởng về phòng sinh hoạt chung.

Khi cửa vào căn hầm của Slytherin hiện ra ngay trước mắt, đám tân sinh là Slytherin cũng không nhịn được thở phào một cái, đến đây là an toàn rồi. Bỗng một tiếng la vang lên làm dây thần kinh mới chùng xuống của tụi nó như muốn đứt luôn.

“Này Malfoy, đây không phải lúc đùa giỡn”. Huynh trưởng nhà Slytherin nhìn Malfoy với ánh mắt đầy bất mãn.

“Không thấy Julius đâu hết” Malfoy nhìn huynh trưởng, thanh minh.

“Cái gì, không thấy Landcaster?” Huynh trưởng nhà Slytherin cũng bắt đầu lo lắng, gia tộc Landcaster so với Hogwarts còn lâu hơn, nếu Julius xảy ra chuyện gì. Tra xét trách nhiệm thì hắn cũng không thoát khỏi liên quan nha.

Bỏ mặc sự lo lắng của huynh trưởng nhà Slytherin, lúc này Julius vẫn còn đang ngồi ở phòng ăn, mặc kệ đám đông đang ồn ào, nhốn nháo, hắn vẫn tỉnh bơ thưởng thức món khoai tây nướng.

“Công nhận đám gia tinh này nấu ăn ngon thật” Julius lấy vài cái bánh bí nướng, đứng dậy.

“Hình như trong truyện là con quỷ khổng lồ đang đi đến nhà vệ sinh nữ thì phải”. Julius vừa lẩm nhẩm nhớ lại cốt truyện vừa đi đến nhà vệ sinh nữ, tay còn không quên đưa bánh lên miệng cắn một cái.

Đứng trước của nhà vệ sinh, hắn cất tiếng gọi “Granger, có trong đó không?” Nói thật hắn cũng cảm thấy hơi ngại, may mà lúc này không có ai chứ nếu không. Một thằng con trai đứng trước của toilet nữ hét ầm lên, hình ảnh này chắc chắn sẽ nổi như cồn nếu được đăng lên Facebook.

“Kêu cái gì mà kêu, có bị khùng không?” Đáp lại hắn là giọng nói đầy bất mãn của Julie, chắc con bé đã chạy đến đây tìm Hermione khi nghe lão Quirell nói về con quỷ khổng lồ. Julie và Hermione bước ra, mắt Hermione còn khá đỏ, chắc cô nàng đã khóc rất nhiều.

“Ăn bánh không Hermione? Bánh ngon lắm” Trời xui đất khiến thế nào, hắn lại mời Hermione ăn bánh, mấy cái bánh hắn lấy ở phòng ăn. Julius cũng muốn nói mấy câu an ủi Hermione nhưng không biết mở đầu ra sao, kiếp trước hắn đến lúc chết vẫn còn là FA nha.

“Có lẽ do cũng chưa ăn gì nên khi nhìn thấy mấy cái bánh toả ra hương thơm ngào ngạt, Hermione cũng nhận lấy rồi lí nhí

“Cảm ơn!”

“Công nhận bánh ngon thiệt” Julie nhận xét sau khi lấy đi cái bánh còn lại trên tay Julius, đưa vào miệng cắn một miếng. Đứng trước nhà vệ sinh ăn uống cũng hơi kì kì nên Julius vội vàng đề nghị cả đám trở về phòng ăn.

Bất chợt, một mùi hôi thối xộc thẳng vô mũi khiến hắn xém nôn hết cả bữa tối ra. Một cái mùi hỗn hợp của vớ cũ và nhà vệ sinh công cộng lâu ngày không chùi rửa. 2 cô nàng Julie và Hermione chỉ kịp bịt miệng, chạy thẳng vô nhà vệ sinh.

“Moá, mùi gì kinh tởm vãi”. Julius bịt mũi, chửi ầm lên.

Và rồi hắn nghe thấy –chậm rãi nhưng nặng nề –tiếng giẫm thình thịch của những bước chân khổng lồ. Julius ngẩng đầu lên, dưới ánh trăng, một con quái vật khổng lồ đang tiến về phía hắn. cao gần bốn thước, da xám ngoét và dầy cui, thân hình thô kệch xù xì như một tảng đá nhám với cái đầu hói nhỏ xíu nhô lên như trái dừa khô.

Chân con quỷ khổng lồ này ngắn ngủn và mập ù như những gốc cây với bàn chân dẹt ra lởm chởm gai. Cái mùi phát ra từ con quỷ tởm lợm không tả được. Cánh tay dài quá cỡ của nó cầm một khúc cây, kéo lê trên sàn.

“Xấu cũng không phải lỗi của mày, nhưng mà chạy lung tung hiếp dâm mắt người khác thì mày không đúng rồi”. Julius nhìn con quỷ khổng lồ, chề môi khinh bỉ.

Nhìn con quỷ khổng lồ tiến gần về phía mình, Julius cũng rút đũa phép ra, chuẩn bị đưa con quỷ về đúng nơi của nó – địa ngục thì bất ngờ, cánh cửa nhà vệ sinh nữ đóng sầm lại.

“Chắc là lũ ngốc Potter rồi, bộ tụi bay nghĩ cái cây con quỷ này cầm làm cảnh chắc, nó mà đập một cái, tường còn nát chứ đừng nói của nhà vệ sinh”. Khinh bỉ trí thông minh của đám nhóc này, Julius cũng không quên tập trung vào con quỷ khổng lồ càng ngày càng gần mình hơn. Đứng trước mặt con quỷ, nhân vật chính của chúng ta trông chẳng khác gì một đứa bé đứng trước một người trưởng thành, chỉ khác là, đứa bé này có khả năng đưa người trưởng thành lên bảng mà thôi.

Julie và Hermione cũng đã chạy ra khỏi phòng vệ sinh sau khi nghe thấy tiếng bước chân của con quỷ khổng lồ này. Tuy nhiên phản ứng của 2 cô nàng lại hoàn toàn bất đồng, Hermione trông có vẻ sợ hãi trong khi Julie bịt mũi, mặt không thèm nhìn. “Xin lỗi, nhưng để bạn đọc không nói tao vô dụng, mày có thể lên đường được rồi.” Julius tay cầm đũa phép, bước về phía con quỷ.

Có lẽ cảm thấy con kiến trước mắt đang làm phiền mình, con quỷ giơ khúc cây nó đang cầm lên, đập mạnh về phía Julius. Hermione hét lên một tiếng rồi nhắm mắt lại, cô nàng không dám nhìn cảnh tượng một người đang sống sờ sờ bị đập ra thành thịt vụn.

Nghe tiếng hét, đám Harry vội vàng mở cửa xông vào, nhưng cảnh tượng trước mắt làm bọn nó cảm thấy chắc mình đang nằm mơ. Lúc này Hermione cũng đã mở mắt ra sau khi phát hiện điều gì đó không đúng, cô nàng cũng có cảm giác giống bọn Harry khi chứng kiến cảnh tượng đang diễn ra trước mắt.

Cánh tay phải của Julius đang cầm đũa, đỡ khúc cây so với người hắn còn to hơn mà lại giống như đang làm một việc vô cùng nhẹ nhang, chẳng tốn công sức nào. Cả đám mắt chữ O, miệng chữ A, chỉ trừ Julie, nãy giờ con bé vẫn bịt mũi vì cái mùi kinh tởm toả ra từ người con quỷ, nó biết quá rõ sức mạnh của ông anh mình. Đừng nói một con quỷ khổng lồ yếu đuối, cho dù đứng trước một con rồng, Julie cũng không tin anh trai mình sẽ thua.

“Mày chỉ có thế thôi sao, nếu vậy… Đi mạnh giỏi! Ohm” Nói hết câu, một luồng sáng từ người Julius toả ra, nuốt trọn con quỷ khổng lồ. Ánh sáng mạnh đến nỗi tụi Harry đã nhắm chặt mắt lại vẫn có thể cảm nhận được sự mãnh liệt đó.

Mấy giây sau, ánh sáng biến mất, con quỷ ngã xuống, không còn tí dấu hiệu nào cho thấy nó còn có thể sống sót. Mặc dù tụi Harry đã đoán trước được kết quả khi Julius đỡ đòn của con quỷ chỉ bằng một cây đũa phép thanh mảnh, nhưng khi nhìn thấy con quỷ bị hắn hạ bằng một đòn, tụi nó vẫn cảm thấy kinh ngạc trước sức mạnh của Julius.

Bỗng có tiếng cửa đóng mở rầm rầm và tiếng chân người dồn dập. Ba đứa trẻ nhìn ra. Trong lúc đánh nhau, chúng đã không để ý đến tiếng ồn do chúng gây ra, nhưng hẳn nhiên người trên lầu đã nghe thấy tiếng con quỷ rống và tiếng va đổ. Chỉ trong tích tắc, giáo sư McGonagall chạy ào vô phòng, theo sát bà là giáo sư Snape và giáo sư Quirrell. Vừa nhìn thấy con quỷ là ông Quirrell phát ra một tiếng kêu yếu ớt và ngồi gục xuống cạnh một cái bồn cầu, ôm lấy ngực.

Snape nhìn lướt qua cái xác con quỷ, không cần xem kĩ cũng biết con quỷ khổng lồ này đã chết. Giáo sư McGonagall nhìn về phía đám nhóc, dừng lại trước Julius, ánh mắt hơi loé lên vẻ kinh ngạc, nhưng bà che giấu rất nhanh.

“Ai nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Các con nghĩ ra trò gì vậy hả?” Giọng bà tỏ ra khá tức giận khi nhìn về phía đám Harry.

Không chờ bọn nó trả lời, giọng của Snape đã vang lên.

“Rất hiển nhiên, với khả năng phép thuật của quý ngài Potter đây thì việc hạ gục một con quỷ khổng lồ chẳng khác gì đang nằm mơ giữa ban ngày, nên Julius Landcaster, cậu chính là tác giả của vụ này. Ta nói đúng không.” Snape nhìn về phía Julius, ánh mắt bình thường vẫn lạnh như băng bây giờ lại toát lên vẻ mỉm cười.

“Ta chưa từng thấy một học sinh năm nhất nào có thể đánh bại, thậm chí giết chết một con quỷ khổng lồ. 20 điểm cho nhà Slytherin vì tài năng cũng như lòng dũng cảm của trò, trò Julius.” Tuy giáo sư McGonagall cũng cảm thấy kinh ngạc trước thiên phú của Julius nhưng bà càng lo sợ Julius sẽ bị lạc bởi sức mạnh của mình, giống như các thiên tài khác như Grindelwald hay mới đây là “kẻ mà ai cũng biết là ai đấy”. Cho bọn nhóc trở về kí túc xá, bà cảm thấy cần thông báo cho thầy Dumbledore việc này.

Lúc này, giáo sư Quirell mới dám tiến lên, xem xét con quỷ. Nhưng khi ông ta vừa đụng vào cái xác, lập tức nó bị rã ra thành bụi, rớt xuống sàn nhà. Nên nhớ, một thánh đấu sĩ có thể phá huỷ từng nguyên tử, nên việc biến con quỷ thành một đống bụi cũng không phải việc khó đối với Julius, tất nhiên là do con quỷ khổng lồ này quá yếu thôi. Nhìn đống bụi này, chắc không ai nhận ra đây là do con quỷ tạo thành.

“Thánh thần ơi, bùa phép nào mà có sức mạnh như thế này”. Quirell thốt lên đầy sợ hãi.

“Xem ra chúng ta đã đánh giá thấp sức mạnh của Julius”Giáo sư McGonagall nhìn về hướng Julius vừa mới đi khỏi, ánh mắt hiện lên vẻ âu lo.