Chương 14: Thường Ngày Ở Hogwarts

Sắc trời vừa tảng sáng, khi những tia nắng đầu tiên từ phương đông chiếu lên tòa lâu đài cổ kính Hogwarts dường như làm cho nó phủ thêm một chiếc áo tuyệt đẹp. Julius liền từ kí túc xá của Slytherin thức dậy, lần đầu tiên ngủ trên cái giường khác, mặc dù cũng rất thoải mái nhưng mà hắn cũng trằn trọc không thể nào ngủ ngon giấc được như ở nhà. Đây là kí túc của hội con nhà giàu trong Hogwarts nên nó cũng được trang trí khá xa hoa, kết hợp với tông màu xanh lục, tất cả tạo nên một vẻ âm u đúng phong cách Slytherin. Bước chân ra khỏi phòng sinh hoạt chung của Slytherin, bước dọc theo hành lang của Hogwarts, hít thở cái không khí lãnh lẽo, ẩm thấp của nước Anh vào buổi sáng sớm.

Hogwarts là một nơi kì diệu, có tới một trăm bốn mươi hai cầu thang ở Hogwarts. Có cầu thang rộng, sạch bóng; có cầu thang hẹp, ọp ẹp; có cầu thang đến ngày thứ sáu thì dẫn đến một nơi khác hẳn những ngày thường; có cầu thang lại biến mất nửa chừng và người ta đi tới đó phải biết mà nhảy qua. Lại có những cánh của không chịu mở ra nếu không nếu không xin xỏ một cách lễ phép, hay không gõ đúng một điểm nào đó trên cửa. Và có những cánh cửa không hẳn là cửa, mà chỉ là những bức tường chắc chắn trông như cửa. Cũng rất khó mà nhớ nổi vị trí của các đồ vật, vì hình như chúng tự do di chuyển lung tung. Mấy người trong tranh treo tường thì cứ bỏ cái khung mà đi thăm viếng lẫn nhau, còn mấy bộ áo giáp chiến binh thì đi lang thang trong lâu đài. Sau khi hoàn thành chạy bộ buổi sáng, Julius bước vô sảnh chính, thưởng thức bữa sáng đồng thời chờ đợi tiết học đầu tiên của hôm nay. Chương trình học của Hogwarts cũng khá nhiều, cho dù là học sinh năm nhất, bọn họ cũng phải học rất nhiều thứ, ngoài việc cầm cây đũa phép quơ quơ, còn cả đống thứ để học. Vào lúc nữa đêm mỗi thứ tư, bọn trẻ phải nghiên cứu bầu trời bằng kính viễn vọng, học tên các vì sao, và quan sát chuyển động của các hành tinh. Mỗi tuần ba lần chúng phải ra nhà kính phía sau lâu đài để học về các loại dược thảo với một phù thủy nhỏ choắt và chán ngắt gọi là giáp sư Sprout. Ở đó chúng học cách chăm sóc các loại cây cỏ lạ và nấm mốc lạ, tìm hiểu xem mấy thứ đó dùng để làm gì. Lớp học chán nhất là lớp lịch sử pháp thuật. Đây là lớp duy nhất do một con ma dạy. Giáo sư Binns đã già lắm rồi, có khi còn ngủ gục trước lò sưởi phòng giáo viên, sáng hôm sau thức dậy vội vã đến lớp, bỏ quên cả cái xác mình lại trong phòng. Giáo sư Binns cứ giảng và giảng, bọn trẻ cứ cặm cụi ghi và ghi những cái tên và những ngày tháng, rồi lẫn lộn những Emeric quỉ sứ với Uric ghớm ghiếc. Tiết học sáng nay của Julius là môn bùa mê, người đứng lớp giáo sư Flitwick – một phù thủy nhỏ xíu phải đứng trên một đống sách mới nhìn qua được mặt bàn giáo viên. Vào buổi học đầu tiên của môn này, giáo sư bắt đầu bằng cách điểm danh.

Julius hắn cũng khá mong đợi môn học này, vì so cới Cosmo có thừa lực phá hoại, hắn cần học cách khống chế để có thể thực hiện được những công việc đòi hỏi tính tỉ mỉ, kĩ xảo cao hơn. Trong lớp biến hình của giáo sư McGonagall, đám học sinh năm nhất của nhà Slytherin tương đối ngoan ngoãn, ngoại trừ việc sợ vị giáo sư vô cùng nghiêm khắc này thì lòng hiếu kỳ, mong đợi đối với nghệ thuật biến hình cũng là một nguyên nhân. Thuật biến hình là một trong những phép màu nguy hiểm nhất và phức tạp nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts. Bất cứ ai quậy phá trong lớp sẽ bị đuổi ra và không bao giờ được trở lại. Ta báo trước rồi đó. Giáo sư nói Sau đó bà biến cái bàn giáo viên thành con heo, rồi biến no trở lại thành cái bàn. Bọn trẻ bị kích động hết sức và chỉ muốn bắt tay vào làm ngay. Nhưng chúng cũng sớm nhận ra rằng, để biến từ đồ vật thành thú vật thì thì phải còn lâu. Sau khi ghi chép rất những nhiều công thức rối rắm, bọn trẻ được phát cho mấy que diêm để học cách biến diêm thành kim. Cho đến khi kết thúc buổi học, cả lớp chỉ có mình Julius là có thể làm cho nó trở thành cái kim. Chứ sao, hắn có thể hùng hổ tuyên bố rằng một chiêu thức không bao giờ sử dụng 2 lần trước mặt thánh đấu sĩ, tức là chỉ cần nhìn một lần là hắn có thể học được rồi. Vênh mặt lên vì vừa đem lại cho Slytherin 10 điểm, Julius và đồng bọn nghênh ngang rời khỏi phòng học. Một lớp khác mà đám tân sinh cũng khá mong chờ, là lớp chống lại nghệ thuật hắc ám. Nhưng những bài giảng của giáo sư Quirrell hoá ra lại khá nực cười. Lớp học của ông nồng nặc mùi tỏi. Người ta đồn là ông xài tỏi để xua đuổi bọn ma cà rồng ông đã gặp ở Rumani mà bây giờ ông vẫn sợ có ngày chúng mò lại thăm. Giáo sư nói với bọn trẻ là cái khăn vành quấn đầu của ông là quà tặng của một ông hoàng châu Phi để tạ ơn ông đã giúp hoàn thân thoát khỏi một con yêu tinh cái. Bọn trẻ nghe mà không tin lắm. Vì một lẽ, khi Seamus sốt sắng hỏi ông đã chiến thắng con yêu tinh cái như thế nào thì ông đỏ mặt và nói lảng qua chuyện thời tiết. Mặc khác, bọn trẻ để ý thấy từ cái khăn vành đội trên đầu ông toả ra một mùi rất tức cười. Hai đứa sinh đôi nhà Weasley thì khăng khăng cho rằng cái khăn ấy nhồi đầy tỏi, giáo sư Quirrell đội là để tự bảo vệ mình mọi lúc mọi nơi. Julius cũng khá để ý đến vị giáo sư đồ đệ của ‘kẻ mà ai cũng biết là ai đấy’ này. Tuy nhiên có lẽ Voldemort chỉ còn là trạng thái linh hồn nên Julius thấy hắn cũng không có vẻ gì là mạnh mẽ cho lắm. Thôi việc này để cho trùm trường Dumbledore lo lắng đi, mình cứ tận hưởng cuộc sống trường học này đã. Vừa cất bước, vừa huýt sáo khi thấy gái đẹp đi qua, Julius yy nghĩ.

Sáng thứ 6 là một buổi sáng như bao buổi sáng khác, hôm nay chỉ khác là tụi Slytherin sẽ học buổi độc dược đầu tiên chung với nhà Gryffindor, bên cạnh là thằng Malfoy đang oang oang đang trêu chọc, nhưng khác với nguyên tác, Hermione Granger bây giờ đang trò chuyện thân thiết với Julie nên có cho vàng, tmalfoy cũng không dám gây chuyện với 2 cô gái nhỏ này, Julie dường như đã trở thành ‘đại bàng’ của đám nữ sinh nhà Gryffindor. Buổi sáng cũng là lúc đám cú mang thư hay báo đến, bay vòng vòng trên những cái bàn, tìm kiếm chủ nhân, nhưng chúng nó trở nên nháo nhào khi nhìn thấy có 2 con diều hâu bay vào. Hajz chắc lại thư nhà rồi, Julius thở dài, đeo bao tay vào rồi ngoắc con Dermott của mình đến. Kể từ khi hắn đến Hogwarts, ngày nào mẹ hắn cũng viết thư cho 2 anh em chỉ để hỏi những chuyện như hắn ăn cơm no không, có làm quen được với môi trường không,… đủ mọi vấn đề mà mọi bà mẹ đều muốn hỏi con mình khi lần đầu nó đến trường. Hy vọng chuyện này không kéo dài lâu, hắn viết thư trả lời cho mẹ hắn, cột vào chân con chim đang cấu xé miếng đùi cừu trên bàn, thỉnh thoảng lại kêu lên đe dọa những con cú khác. Sau khi bữa sáng xong xuôi, đám Julius rời khỏi phòng ăn, đi đến phòng học môn Độc Dược.