Chương 4: Quyền pháp
Người dịch: Nxkhiêm
Thời gian nhanh chóng lướt đi, trong nháy mắt chính là mấy ngày trôi qua.
Thanh Châu Hầu Phong Tông mang theo ba đại tướng cùng một đám giáp sĩ tinh nhuệ vẫn ở bên ngoài, thế nhưng mà cũng đã truyền về một ít tin tức.
Trải qua tỉ mỉ điều tra, Phong Tông đã tra ra hắc thủ phía sau màn ngày đó ám sát Phong Nguyên, kết quả cũng gần giống như là suy đoán của mấy người hầu gái, hung thủ là Đông Di Hắc Sơn bộ.
Có người nói, Hắc Sơn bộ là nghe được tin đồn rằng vương triều Đại Thương có ý định chinh phạt Đông Di, muốn tiên hạ thủ vi cường, nơi để cách các bộ tộc lớn của Đông Di gần nhất là Thanh Châu rơi vào hỗn loạn cho nên mới nghĩ ám sát Phong Nguyên.
Thanh Châu là trấn địa trọng yếu tới gần Đông Di nhất của Đại Thương, ở mấy lần chinh phạt Đông Di trước, Thanh Châu liền đảm nhiệm bình phong cho đường lui của đại quân, cùng với khu vực vận tải, cất giữ lương thảo, quân nhu.
Nếu như Thanh Châu xảy ra vấn đề, đại quân chinh phạt của Đại Thương sẽ đường lui bất ổn, uy hiếp đối với Đông Di các bộ tộc lớn giảm mạnh.
Kỳ thực người Đông Di muốn ám sát nhất là Thanh Châu Hầu Phong Tông, chỉ có điều bản thân Phong Tông có thực lực mạnh mẽ, bên người còn có giáp sĩ tinh nhuệ nhất bảo vệ, tỷ lệ thành công khi ám sát cực nhỏ.
Thế là những người Đông Di kia đã dời ánh mắt đi, đặt ở trên người Phong Nguyên địa vị chỉ đứng sau Thanh Châu Hầu trong thành Thanh Châu.
Sau khi Phong Nguyên biết điểm ấy, trong lòng nhất thời phát lạnh, hắn đã bị người Đông Di xem thành mục tiêu, trừ phi trốn ở trong phủ Thanh Châu Hầu không lộ diện, bằng không, sau đó chỉ muốn đi ra ngoài chắc chắn sẽ gặp phải nguy hiểm.
Nghĩ tới đây, Phong Nguyên càng có động lực đối với việc trở nên mạnh mẽ.
Vào lúc này, trong giáo trường của phủ Thanh Châu Hầu, trên người Phong Nguyên mặc võ phục được thiết kế riêng, trên trán đầy mồ hôi, thân hình di động, dựa theo chỉ điểm của Cam Sầm không ngừng điều chỉnh tư thế, ở bên trong giáo trường diễn luyện một bộ quyền pháp.
Bộ quyền pháp này động tác cổ điển, xem ra vô cùng trầm ổn, từng chiêu từng thức đều cho người ta có một loại cảm giác vững chắc như dãy núi bám trên mặt đất.
Vừa mới bắt đầu, động tác của Phong Nguyên còn vô cùng cứng nhắc, chỉ có điều khi diễn luyện lần thứ hai, chiêu thức đã thuần thục hơn rất nhiều, đợi đến lần thứ ba, Phong Nguyên đã có thể thông thạo triển khai ra bộ quyền pháp này.
Tinh thần lực mạnh hơn người bình thường để hắn có thể nhớ lâu hơn, đồng thời ngũ giác nhạy cảm có thể nhận ra được các động tác không phù hợp với mình bên trong quyền pháp.
Sau khi liên tục diễn luyện ba lần, Phong Nguyên bắt đầu chậm rãi thu hồi động tác, thở ra một hơi thật dài. Cả người khí huyết sôi trào, mồ hôi không ngừng chảy ra từ lỗ chân lông.
- Hô...
Phong Nguyên đứng bất động, chỉ cảm thấy như là đẩy thớt đá đi hơn nửa ngày, sức lực toàn thân hầu như tiêu hao hơn nửa, miễn cưỡng dựa vào một chút thể lực còn lại duy trì tư thế đứng.
- Không hổ là quyền pháp chuyên môn rèn luyện thân thể! Chỉ luyện ba lần đã có thể rèn luyện hết các bộ vị trên toàn thân một lần! Chỉ cần kiên trì, sớm muộn có thể luyện được thực lực đủ mạnh!
Trong khi thể lực nhanh chóng tiêu hao đồng thời, Phong Nguyên tựa hồ có thể cảm giác được, thân thể của chính mình lại như là đất ruộng đã được cày bừa cuốc xới, tưới đủ phân nước, hạt giống sức mạnh đang mọc rễ nẩy mầm, trưởng thành.
Hắn tu luyện chính là Địa Tái Quyền, quyền pháp đồng bộ với Hồn Thiên Huyền Công gia truyền, dùng để rèn luyện thân thể tăng cường sức mạnh. Lấy ý cảnh đại địa dày nặng, dãy núi hùng hồn là công phu quyền cước nhất định phải tu luyện của huyền công để nhập môn.
- Được! Công tử thực sự là ngộ tính xuất chúng! Tuy rằng môn Địa Tái quyền pháp này đơn giản, nhưng người bình thường muốn diễn luyện quen thuộc ít nhất cũng phải hơn tháng, không nghĩ tới, công tử chỉ mới luyện có nửa ngày đã có thể luyện đến trình độ như thế này!
Cách đó không xa, Cam Sầm thay đổi giáp trụ, tương tự ăn mặc một thân võ phục, khi nhìn thấy Phong Nguyên chỉ luyện chỉ là ba lần đã thành thục thậm chí còn nhớ kỹ được những chỗ cần chú ý trong Địa Tái quyền pháp, trên mặt không khỏi lộ ra cảm xúc tán thưởng.
Thân thể gân cốt của Phong Nguyên không tính quá tốt, hơn nữa trước đây tính tình khá là nôn nóng, chậm chạp chưa thể tu luyện Hồn Thiên Huyền Công gia truyền đến cấp bậc nhập môn, Cam Sầm còn tưởng rằng mấy ngày nay, coi như cố gắng tu luyện, Phong Nguyên cũng sẽ không có tiến triển quá to lớn.
Mà tình cảnh ở trước mắt này để Cam Sầm cảm thấy bất ngờ, ý nghĩ trước kia nhất thời quét đi sạch sành sanh.
- Cam tướng quân quá khen, coi như ta luyện Địa Tái quyền pháp đến đại thành, cũng chỉ miễn cưỡng bước vào Hồn Thiên Huyền Công tầng thứ nhất, thân thể của ta ta tự mình biết, gân cốt tư chất thường thường, kém xa những người khác!
Phong Nguyên khẽ lắc đầu, không hề có một chút tự mãn nào.
Phải biết nơi này chính là thế giới Phong Thần tiên thần vô số, Na Tra vừa ra đời không lâu,đã có thể chém giết Giao Long, những thiên tài như Hoàng Thiên Hóa, Lôi Chấn Tử tu luyện mười mấy năm thì có thể đối đầu tiên thần.
Chỉ cần nghĩ đến điểm này, Phong Nguyên sẽ trở nên vô cùng bình tĩnh.
Dựa theo cách nói của Cam Sầm, thân thể tu luyện có thể đơn giản chia làm Thiên Địa Nhân ba cái cấp độ. Nếu như có thể hoàn toàn kích thích ra tiềm lực của thân thể, lực đạt nghìn quân (đơn vị đo lường của Trung Quốc xưa), thể lực dài lâu, coi như là đạt đến cấp độ thứ nhất, thuộc về Nhân cảnh Võ sĩ.
Nếu như lại có thêm đột phá sẽ là Địa cảnh đại tướng.
Mà vị phụ thân tiện nghi Thanh Châu Hầu Phong Tông kia của Phong Nguyên chính là Thiên cảnh Thần tướng duy nhất trong chu vi mấy trăm ngàn dặm của Thanh Châu, là nhân vật cường hãn đã tu luyện Hồn Thiên Huyền Công đến cấp bậc đại thành.
- Công tử không cần quá mức gấp gáp, chỉ cần có thể luyện thành tầng thứ nhất, coi như là bước vào bậc cửa tu hành, trở thành Nhân cảnh Võ sĩ, ngài nên biết Nhân cảnh Võ sĩ phóng tới trong đại quân đủ để đảm nhiệm thiên nhân trưởng (thống lĩnh nghìn quân)!
Tựa hồ có thể cảm giác được sự vội vàng, gấp gáp ẩn giấu trong lời nói của Phong Nguyên, Cam Sầm khẽ nhíu mày, mở miệng nói.
Ở trong Thanh Châu quân cũng không có bao nhiêu Nhân cảnh Võ sĩ, người bình thường muốn đạt đến tầng thứ này, trừ nắm giữ công pháp rèn luyện thân thể còn cần khoảng mười năm khổ công tích lũy.
Thân thể gân cốt của công tử đúng là kém một chút, nhưng ngộ tính xuất chúng đủ để bù đắp nhược điểm này, căn cứ Cam Sầm suy tính, có đại lượng linh dược linh quả bổ sung khí huyết của phủ Thanh Châu Hầu ủng hộ, công tử chỉ cần chừng một năm là có thể luyện thành tầng thứ nhất của Hồn Thiên Huyền Công, trở thành Nhân cảnh Võ sĩ.
Tốc độ này có thể tương đương với những con cháu xuất sắc trong các tướng môn thế gia của vương triều Đại Thương kia rồi, cũng không tính chậm.
Bây giờ chủ nhân của phủ Thanh Châu Hầu là Phong Tông chính trực thịnh niên, chí ít còn có thể duy trì cơ nghiệp của phủ Thanh Châu Hầu mười, hai mươi năm, công tử có đủ nhiều thời gian để trưởng thành.
- Nhân cảnh Võ sĩ... Coi như là Thiên cảnh Thần tướng, ở trong mắt Luyện Khí sĩ cũng là phàm nhân mà thôi!
Trong lòng của Phong Nguyên thầm than, đối phương còn không biết, muốn chẳng mất bao nhiêu năm nữa, chờ sau khi Đế Tân lên ngôi, Phong Thần đại kiếp lan đến toàn bộ thiên địa sẽ bạo phát.
Nếu như dùng thời gian một năm hoặc mấy năm mơi tu luyện Hồn Thiên Huyền Công tầng thứ nhất, dựa theo tốc độ như vậy, coi như trong quá trình tu luyện không hề có một chút bình cảnh, đạt đến cấp độ Thiên cảnh Thần tướng, cũng phải tiêu hao mấy chục năm.
Trong tương lai, phủ Thanh Châu Hầu nhất định sẽ bị cuốn vào đại kiếp, Phong Nguyên căn bản không có nhiều thời gian như vậy để trưởng thành.
- Nếu có thể tìm một cao nhân đạo pháp bái sư là tốt rồi, bất luận là Xiển Giáo hay là Tiệt Giáo, chỉ cần có thể bái sư nhập môn, ta liền có thể cá ướp muối vươn mình, dựa vào việc nắm chặt xu thế tương lai, không hẳn không thể vượt qua đại kiếp!
Đáng tiếc, bây giờ chính là Nhân đạo thịnh thế, đại kiếp ẩn giấu, nhân quả liên hoàn, phàm là tiên thần đạo hạnh cao thâm, phần lớn đều ẩn cư núi rừng, tránh khỏi bị nhiễm hồng trần chi khí.
Rất nhiều Luyện Khí sĩ cất bước ở trong hồng trần đều là tán tu dị sĩ, tu đạo không thành, xuống đến hưởng thụ nhân gian phú quý, trên người không có phương pháp tu hành chính tông.
- Đúng rồi!
Phong Nguyên đột nhiên hỏi:
- Cam tướng quân có từng nghe nói đến những Luyện Khí sĩ có thể triển khai pháp thuật thần thông hay không? Nếu như tu luyện Hồn Thiên Huyền Công đến cấp bậc đại thành, trở thành Thiên cảnh Thần tướng có thể chống đỡ được Luyện Khí sĩ hay không?
- Chuyện này... từ trước đến giờ, những Luyện Khí sĩ nắm giữ pháp thuật thần thông kia đi tới đi lui, rất khó nhìn thấy, ta cũng không phải quá rõ ràng bên nào càng lợi hại hơn, chỉ có điều, bên trong người Đông Di cũng có Tế Ti, Vu Sư tương tự với Luyện Khí sĩ!
- Ta tuỳ tùng Hầu gia chinh phạt Đông Di các bộ, cũng từng chứng kiến năng lực của những Tế Ti cùng Vu Sư này, vô cùng quỷ dị, chỉ có điều vu thuật của bọn hắn không có tác dụng quá lớn đối với Thiên cảnh Thần tướng!
Cam Sầm trầm ngâm một hồi, nghĩ đến một ít tin tức, trả lời vấn đề của Phong Nguyên, cuối cùng lại bổ sung hai câu nói:
- Ta nhớ tới Hầu gia từng nói, chỉ cần có thể tu luyện Hồn Thiên Huyền Công đến cấp bậc đại thành, trở thành Thiên cảnh Thần tướng, thân thể có thể đạt đến một trình độ không thể tưởng tượng nổi, khí huyết vô cùng dồi dào, thậm chí có thể dựa vào khí huyết, phá tan phần lớn pháp thuật, vu thuật bàng môn tà đạo!
- Có người nói Thiên cảnh Thần tướng ở trong miệng người Đông Di, lại được gọi là ‘Bán tiên’, hầu như có thể sánh ngang cùng những tiên nhân ở trong truyền thuyết kia!
Trong lòng của Phong Nguyên khẽ động, ‘Bán tiên’ ư? Nói cho cùng còn không phải tiên nhân chân chính, chỉ có điều, Hồn Thiên Huyền Công chỉ rèn luyện thân thể, tu luyện khí huyết mà có thể khiến người ta đạt tới cảnh giới này, đã tính là vô cùng tốt rồi!
Sau đó, Phong Nguyên không có lại hỏi vấn đề gì nữa.
Sau khi dùng Địa Tái quyền pháp rèn luyện thân thể, Cam Sầm bắt đầu truyền thụ võ nghệ. Địa Tái quyền pháp là pháp môn tăng trưởng khí lực thuộc về Hồn Thiên Huyền Công, không có bao nhiêu chiêu thức sát phạt.
Muốn ra trận, phát huy được khí lực đã tăng trưởng, nhất định phải luyện tập đao thương kiếm kích, nắm giữ các loại vũ khí. Khí lực là căn, võ nghệ là chi, hai bên kết hợp với nhau mới là thực lực chân chính.
Đồng thời, một thanh thần binh lợi khí, một bộ giáp trụ kiên cố có thể tăng cường sức chiến đấu của người sử dụng với mức độ lớn. Không có võ nghệ lợi hại, coi như có thần đao trong tay cũng không cách nào trở thành Đao Thần.
Thân thể của Phong Nguyên tư chất thường thường, thế nhưng dựa vào ngũ giác mạnh mẽ hơn người thường, tu luyện các loại võ nghệ như có thần trợ. Cơ sở đao chiêu luyện mấy lần đã vô cùng quen tay.
Chỉ có điều, chiêu thức luyện được tốt không tính là gì, trọng yếu chính là vận dụng chúng nó vào trong thực chiến.