Tại cung điện tộc Mỹ Nhân Ngư.
- Ha ha, Rafael, lâu lắm mới gặp, ta thấy hình như cái đầu ngươi càng ngày càng nhỏ thì phải.
- Alex, bao nhiêu năm đã trôi qua mà mặt mũi ngươi vẫn còn "ngon" thật, ra đường không khéo hớp hồn được khôi khối đàn bà con gái đấy!
Hai vị Hải Vương vừa thấy mặt đã chém sóng rung trời, những kỉ niệm cùng kí ức đầy hào hùng của một thời tuổi trẻ lại tràn về.
- Hề hề, này, đố ngươi chỗ tốt nhất của Nghịch Kình Biến là ở đâu?
Ngư nhân vương cười.
- Vòng vo, sao không nói thẳng là cái cung điện quý báu của ngươi suýt nữa bị ta làm sập luôn đi, muốn bồi thường hả?
- Ha ha, hóa ra ngươi cũng thông minh đấy chứ, đợi lát nữa uống phạt thêm vài chén là được. Ài, trong đám già khú đế chúng ta mới chỉ có mỗi mình ngươi tới, xem ra những người khác không quan tâm lắm đến thế hệ trẻ rồi.
- Hừm hừm, chưa chắc chưa chắc, bọn họ nếu không cuống hết giò lên thì tại sao trong số Thập đại thần binh đã xuất hiện chín cái rồi? Đám anh em già đã nhiệt tình như vậy, anh đây cũng không có ý định giấu hàng đâu, hê hê.
Lão vừa dứt lời, bỗng có thị vệ vào thông báo Promets điện hạ đã tới.
- Promets tham kiến hai vị bệ hạ.
- Ha ha, đứng dậy đứng dậy đi. Nghe nói hôm nay ngươi thắng một trận rất đẹp mắt nên phụ vương ngươi đặc biệt tới để khen thưởng đó.
Nhìn cả mặt Promets không kiếm được vẻ gì gọi là đắc ý cả, hắn còn đang nghĩ không biết ông già đang thất vọng thế nào về mình.
- Ngươi cảm thấy hôm nay làm ăn thế nào?
Rafael bệ hạ hỏi.
Promets im lặng một lát rồi khẽ trả lời:
- Rất kém!
Rafael gật đầu:
- Được, xem ra ngươi cũng biết bản thân, ta không muốn nói nhiều, hãy về tự ngẫm lại đi. Này, khiêng tới đây!
Hai lực sĩ cá voi lập tức ì ạch khiêng cái rương nặng chịch vào trong điện.
- Cầm lấy rồi đi đi, nhớ đừng làm ta mất mặt, biết chưa?
- Vâng!
Promets cố nén sự kích động đang trào dâng trong lòng, cái ngày hắn mong đợi bao lâu nay cuối cùng đã tới, thần binh của Cự Kình tộc! Chiến đấu thực sự bây giờ mới bắt đầu!
Với những người trẻ tuổi, mệt mỏi là một từ xa lạ.
- Ông anh, đừng quá nghiêm khắc như thế chứ, nếu ngươi có đứa con như con gái ta chắc bị tăng huyết áp mà thăng lâu rồi.
Alex cười.
- Nam khác nữ khác, nếu ta có một cô con gái được đặc cách vào Hải Vương tế như vậy, dù nó có quậy gấp mười đi nữa cũng chẳng sao. Đúng là nằm trong phúc mà không biết phúc. Ê, dạo này thế nào rồi, vẫn sợ vợ như trước đấy hả?
Lạnh người.
- Kẻ nào dám bảo ta sợ vợ?
Alex nổi giận đùng đùng.
- Ài, già đầu rồi sao vẫn dễ bị kích động thế? Cần gì ta nói, người Maya ai chẳng biết chuyện này, giấu làm gì. Sao, lẽ nào ngươi dám có gan cãi lại ý vợ, hử?
- Ơ…ơ… ngươi thì biết cái quái gì, người ta gọi đấy là vợ chồng tương kính như tân, hiểu chửa?
- Rafael bệ hạ, lâu lắm rồi mới được gặp ngài. Hai người vừa nhắc đến ta sao?
Nữ vương Christina xinh đẹp bước ra.
- Khụ, khụ… đâu có đâu có, bao năm rồi không ngờ phong thái bà chị Mỹ Nhân Ngư của chúng ta vẫn không hề thay đổi, ngày càng xinh đẹp hơn xưa.
Lúc còn trẻ, Christina chính là mỹ nữ làm khuynh đảo cả hải tộc, không kém Clara bây giờ chút nào, thậm chí còn có phần hơn. Hai mẹ con họ chỉ khác nhau ở chỗ Clara thân là công chúa nên rất ít khi ra ngoài, còn Christina thì xông xáo bốn biển, không biết đã làm bao nhiêu anh hùng tuấn kiệt trẻ tuổi vỡ mộng nát tim.
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
- Phải chăng Cự Kình vương bệ hạ đến đây để tìm bạn cũ?
- Ha ha, trong đám thanh niên có một thằng nhóc tên gọi Ceasar thật sự rất được, ta đặc biệt đến để xem hắn. Hơn nữa Cửu đại thần binh đã xuất thế, nếu Cự Kinh tộc chúng ta cứ giấu hàng mãi thì lại hóa hẹp hòi.
Alex và Christina đều gật gật đầu.
- Xem ra chúng ta đúng là tư tưởng lớn gặp nhau, thằng nhóc này đúng là không đùa được, lần trước đánh nhau một trận với hắn, suýt nữa bộ xương già của ta cũng đi tong luôn.
Câu nói của Rafael khiến cả hai vợ chồng Mỹ Nhân Ngư vương đều kinh ngạc, rõ ràng là lão không hề nói đùa, chẳng lẽ Ceasar lợi hại đến vậy sao?
- Trước đây một thời gian ngắn, vùng biển của tộc chúng ta đúng là việc xấu dồn dập như sóng triều, con nhỏ Elena bất cẩn bị dính Long ôn của đám vong linh, suýt nữa thì không giữ được tính mạng, lúc đó ta quả thật không biết phải ăn nói với lão Carazo ra làm sao, may mà tên nhóc Ceasar này đỡ hộ.
- Long ôn đúng là thứ khiến người ta nhức đầu, hắn giải quyết làm sao?
- Hắn một thân một mình tiến vào dãy núi Trust của loài người, giết một con Băng Sương Cự Long Vương cướp lấy long tinh khiến con nhỏ Elena trong họa được phúc. Nghe Clara kể lại, Ceasar giết Long vương giữa vòng vây của hàng trăm con Băng Sương Cự Long, còn tiện tay giải thoát Hỏa Phượng Hoàng bị giam trong lòng núi, quả thật loại chuyện hấp dẫn như vậy bản thân ta cũng chưa được nếm trải bao giờ.
- Ôi trời, ngay từ lần gặp đầu tiên ta đã biết thằng nhóc này nhất định sẽ thành châu báu, cho nên lần này mới đặc biệt đưa thần binh cho đứa con trai không ra hồn của mình, hy vọng trận đấu không đến nỗi nhàm chán một chiều quá.
- Ta cũng nghĩ vậy, cứ nhìn tình hình hiện tại mà xét, rất có thể gã Ceasar này sẽ thay đổi cả cục diện của Hải Tộc. Những kẻ tụ tập bên cạnh hắn không ai không là cao thủ, con gái của ta cùng con gái lão Carazo cứ bám chặt lấy, đúng là còn đẹp trai phong lưu hơn cả ta năm đó… Ấy ấy, Na Na đừng hiểu nhầm, ta chỉ tiện mồm chém sóng thôi.
Christina cười nhạt, thôi thì để lại tý mặt mũi cho chồng nói chuyện với anh em vậy. Thực lực của nàng ai cũng biết, ngày xưa Rafael đã từng te tua mấy lần rồi, kỳ thật đám cao thủ thời ấy hầu như kẻ nào cũng ăn ít nhiều đau khổ, kí ức thê thảm thời trai trẻ khiến bọn họ đến bây giờ vẫn còn sợ hãi.
- Ha ha, nếu ta mà có con gái nhất định sẽ cướp hắn về làm rể, cái gì mà sáu cao thủ trẻ tuổi, không đáng nhắc đến.
Rafael cười to nói.
- Thôi đi cha, con gái ngươi kẻ nào dám lấy.
- Vậy ngươi có ý định kén rể hử?
Vợ chồng Alex nhìn nhau cười cười rồi gật đầu khiến Rafael tương đối bất ngờ, nói chơi cuối cùng vẫn là nói chơi, nhưng phò mã của sáu đại vương tộc không thể là kẻ xuất thân từ bình dân, mặc dù thằng nhóc này cũng không kém.
- Là thật sao? Không ngờ quan niệm của các ngươi lại tiến bộ như vậy, đúng là khiến ta được mở rộng tầm mắt.
- Ha ha, cũng không đơn giản như vậy đâu, ngươi cũng biết rồi, tập quán của vương tộc đúng là làm cho người ta phải chán ghét, nhưng ta và Na Na hạnh phúc như vậy khiến chúng ta hiểu rõ trong hôn nhân tình yêu quan trọng tới mức nào. Vì thế, chúng ta sẽ không quá hà khắc với con gái mình nhưng chưa thoáng đến độ chấp nhận được Ceasar. Có điều gần đây rất nhiều chuyện đã xảy ra khiến chúng ta có dịp tiếp xúc nhiều hơn với gã trai trẻ này, không thể không nói chúng ta đã bị hắn lay động. Như chính ngươi nói, trong đám thanh niên không kẻ nào có thể sánh được với hắn, bất kể là ở thực lực, ở sự can đảm hay trầm tĩnh. Chẳng giấu gì ngươi, khi Ceasar vào đại lục con gái ta đã theo hắn, nhan sắc của Clara không cần phải nói, mà tình ý của con bé đám người từng trải như chúng ta ai chẳng thấy mồn một, nhưng không ngờ bọn trẻ ở cạnh nhau trong thời gian dài như vậy mà chuyện gì cũng không xảy ra (Lê: nó đang luyện tịch tà ấy mà) khiến ta không thể không thích thú trước phẩm đức của thằng nhỏ này. Một con người hoàn mỹ như vậy, nói như ngôn ngữ của loài người đúng là đốt đuốc tìm cũng không thấy. Còn cái gọi là thân phận ư, chẳng qua đó chỉ là trò hề, với khả năng của hắn sớm muộn gì cũng có ngày bơi lên. Sự phát triển nhanh chóng trong những năm gần đây của bình dân đã không thể bỏ qua, điều này cả ta và ngươi đều biết, cho nên nếu hai đứa nhỏ nguyện ý, chúng ta sẽ bật đèn xanh.
Rafael giơ giờ ngón tay cái, cười:
- Thật hâm mộ các ngươi quá đi, sinh được đứa con gái tốt, đây đúng là một quyết định sáng suốt. Bây giờ là thời đại nào rồi chứ, muốn đủ sức đánh một trận với loài người chúng ta phải dám vứt bỏ một số quan niệm cũ kỹ, quyết định của ngươi sẽ được đền đáp bằng sự ủng hộ mạnh mẽ của tầng lớp bình dân. Hơn nữa suốt dọc đường đến đây chỗ nào ta cũng nghe thấy truyền thuyết về gã Ceasar này, danh tiếng quả nhiên nổi như cồn.
(Quán bán bưng, cung cấp thuốc nhỏ giọt, mọi nhu cầu xin liên hệ thím Đú, máy lẻ 69)
Nghe giọng điệu của Rafael, Alex cười méo xẹo:
- Đừng có cao hứng giùm sớm quá như thế, chỉ sợ người ta còn không thèm để mắt đến con gái ta thôi.
- Phụt….
- Khụ… khụ… đừng đùa dai thế chứ, ngay cả Clara cũng không lọt vào mắt? Đứa nhỏ của ngươi như ta thấy chắc chắn là cô gái đẹp nhất của biển khơi, tính cách lại vô cùng hoạt bát lương thiện, như vậy còn không muốn, vậy hắn muốn cái quái gì hử?
- Hình như thằng nhóc này vô cùng yêu quý Elena, chẳng những vậy còn rất mực chung tình, bên người có không ít thiếu nữ xuất sắc vây quanh nhưng không hề thay đổi, ta cũng vì chuyện này mà rầu thúi ruột, ôi, con nhỏ Clara tội nghiệp đã bị hãm vào quá sâu rồi.
- Trời ạ, tên Carazo đó nổi tiếng cổ hủ vô địch, biết chuyện này không khéo giở ra cái trò đại nghĩa diệt than tàu khựa gì đó đấy, may mà đầu óc của Hải Tộc cũng không tốt lắm, chuyện này còn chưa truyền ra ngoài.
- Chuyện của đám trẻ chúng ta cũng không cần quan tâm nhiều, cứ để cho thuận theo tự nhiên đi. Có điều con nhỏ Elena đúng là hiểu biết hơn Clara nhiều lắm, lão già Carazo đúng là khéo đẻ.
- Ha ha, vậy bây giờ chuyển sang chủ đề của đám già đi, bạn cũ gặp lại, nhất định không say không về.
Sau bốn ngày tranh tài kịch liệt, sáu mươi tư vị tuyển thủ chỉ còn một nửa, ba mươi hai người này chính là tinh anh trong tinh anh của Hải Tộc, bọn họ là những người đã bộc lộ được tài năng thực sự, vượt qua khảo nghiệm hà khắc qua những trận đấu kịch liệt giữa ngàn vạn tuyển thủ tham gia dự thi ban đầu. Ở đây không có chỗ cho may mắn, chỉ bằng may mắn thì đừng hy vọng trụ được đến lúc này. Một số người mới đầu bị cho rằng chỉ nhờ may mắn đều đã phô bày khả năng thực sự trong vòng chiến tranh đoạt ba mươi hai suất, ví dụ như Triết Biệt người sở hữu Bạo Liệt Cung Monaco, không lên tiếng thì thôi, gáy một tiếng vang động lòng biển, từ lúc đó không ai dám khinh thường đám tuyển thủ vô danh nữa, có trời mới biết trong số đó liệu còn bao nhiêu tên biến thái? Mà Hải Long tứ tinh là những kẻ buồn bực nhất, lão Tam bị người đánh bay, lão Tứ cũng thất bại thê thảm, danh tiếng tuột dốc không phanh, cuộc sống đôi khi luôn tàn khốc như vậy, số má tích lũy bao nhiêu năm bỗng chốc biến mất trong một sớm một chiều, trở thành tảng đá kê chân cho kẻ khác.
Rất nhiều tuyển thủ đang mất ăn mất ngủ vì lo lắng đến trận đấu sắp tới của mình, sẽ gặp ai, đánh thế nào, đấm ra sao, thôi thì hầm bà nhằng tâm trạng…, nhưng có hai con người hạnh phúc đang trải qua những khoảnh khắc ngọt ngào và đẹp đẽ nhất trong cuộc đời, Ceasar và Elena. Họ tối tối ước hẹn, ngày ngày nhớ nhung, quấn quýt như keo sơn, như sam đực và cái, tóm lại một câu: tình yêu mật ngọt. Clara và Tiểu Yêu cũng không rỗi rãi, cứ to nhỏ nỉ non bên tai Elena xin bí quyết dưỡng da, số là thiếu nữ Hải Tộc rời khỏi nước quá lâu làn da sẽ bị khô, rất mất thẩm mỹ, khiến nàng Clara mỗi ngày đều phải bỏ thời gian ngâm mình trong nước mới tạm chữa cháy được, nhưng Elena ngược lại nét mặt tỏa sáng, hừng hực hạnh phúc và xinh đẹp khiến những cô gái khác nhìn vào mà phát ghen. Nhưng nguyên nhân thực sự thì làm sao mà nàng dám nói (Lê: nói đi em, 3P hay 4P hình như hấp dẫn hơn 2P :013:), Clara và Tiểu Yêu do vấn đề kinh nghiệm thực chiến hạn chế nên vắt nát óc mà không tìm ra đáp án, đành quy kết cho Hải Long tộc hợp thủy thổ với mặt đất hơn thôi.
Trận đấu của Ceasar đã sắp tới, vạn con mắt đều đổ dồn vào, đối với gã trai trẻ vô cùng mạnh mẽ này thì ai cũng ngóng trông vô hạn, thậm chí nghe nói ngay cả Cự Kình Vương Rafael và Mỹ Nhân Ngư Vương Alex cũng đến xem.
Tới nơi này, người ta chỉ có một mục đích: xem cường giả PK!
Mà vai diễn của cường giả muốn có Oscar, tất nhiên phải có vai phụ đủ mạnh đi kèm. Vai phụ lần này rất khá: Schindler.
Gã này người bình thường không mấy ai biết tiếng, nhưng trong giới săn lùng tội phạm thì danh nổi như cồn, người ta cứ tưởng hắn không 59 cũng phải 60, ai dè vẫn trẻ như vậy. Trẻ người nhưng không trẻ nghề, những chuyện hắn đã trải qua tuyệt không đơn giản, tất cả những sự tích về hắn đều liên quan đến hải tặc. Chả biết vì ghét cái hình đầu lâu xương chéo hay có thâm thù đại hận gì với họ nhà anh Jack Sparrow, hắn thường xuyên nhận những nhiệm vụ săn giết hải tặc vô cùng nguy hiểm, hễ hải tặc rơi vào tay hắn thì kết cục đều đại loại thê thảm không nỡ nhìn. Nhưng những điều này chỉ là thứ yếu, điều quan trọng nhất khiến hắn có tư cách làm vai phụ, chính thị hắn là thanh niên duy nhất có được huân chương Mạo Hiểm Giả năm sao!
Năm sao, đối với thế hệ trẻ nghĩa là gì?
Chắc chắn là khó tin cỡ cá voi bà nội leo cây, phải biết rằng trong số sáu cao thủ trẻ tuổi kẻ kịch kim cũng chỉ có bốn sao, đương nhiên cũng có khả năng bọn họ không muốn bỏ quá nhiều sức lực vào đấy, nhưng dù thế nào thì cái huân chương năm sao cũng không dễ kiếm như rong biển, năng lực của hắn được tôi rèn trong nguy hiểm chết chóc mà ra, trong quá trình thi đấu tiến vào vòng ba mươi hai người gần như không gặp trở ngại nào, đám học sinh non nớt của các học viện chịu không nổi một đòn của hắn.
Trận đấu này sẽ là một phép thử thật sự, nhà mạo hiểm năm sao lợi hại, hay Ceasar Đại Đế sẽ chứng tỏ được mình đây?
Đây mới là một trận đại chiến cân tài cân sức, ít nhất trong mắt đa số người xem là như vậy. Mặc dù Schindler đứng thứ mười hai trong bảng xếp hạng dự đoán ứng cử viên vô địch, nhưng có lẽ nhờ tổng hợp nhiều nhân tố mới đạt được, vì hiện nay ngay cả Mạo Hiểm Giả công hội cũng không tránh được khuynh hướng đề cao ứng cử viên của các vương tộc lớn. Trong số các đấu thủ, hắn và Ceasar giống nhau ở chỗ đều là bình dân và không có thần binh trong tay. Ceasar là ứng cử viên số một, cái này cả người xem và Mạo Hiểm Giả công hội đều nhất trí, khác nhau ở chỗ mọi người thì nói vậy, còn Mạo Hiểm công hội thì khẳng định vậy.
Dù sao trong lúc chiến đấu, thần binh thực sự có tác dụng quyết định, uy lực không thể tưởng tượng, hơn nữa tùy vào thực lực của chủ nhân mà thể hiện sức mạnh khác nhau.
Điểm khác biệt lớn nhất giữa thần binh và vũ khí thông thường ở chỗ là đôi khi nó ẩn chứa một sức mạnh vượt xa so với người sử dụng, từ đó có thể nói, nếu trình độ không đủ thì chính thần binh điều khiển người sử dụng chứ không phải người sử dụng điều khiển thần binh.
Mọi người chú ý đến trận đấu, ban tổ chức cũng tập chung chuẩn bị toàn diện, tiến hành mở cửa khán đài sớm hơn để khán giả đủ thời gian tiến vào, toàn tâm thưởng thức trận đấu một cách trọn vẹn nhất.
Nhưng thế sự luôn rất khó lường…