Trên mặt đất, Promets loạng choạng đứng lên. Sai lầm lần này gây rắc rối không nhỏ cho hắn, không ngờ đối phương lại ém hàng kỹ như thế, nếu hắn có thể đoán ra sớm hơn một chút thì đã không bị dính đòn. Hắn lau vết máu trên khóe miệng đi, vô thức nhìn về phía trước thì liền cảm thấy như bị sét đánh. Ngay cả giữa ngàn vạn người mà mgười này vẫn giữ được vẻ độc nhất vô nhị như ‘khắp thiên hạ chỉ có ta là bá vương’ - Cự Kình Vương Rafael.
Giữa đám đông, hắn nhìn thấy được phụ vương của mình, hơn nữa lại để cho phụ vương thấy được hình dạng chật vật của hắn.
Từ giây phút được sinh ra, hắn chỉ là một trong số rất nhiều người con của Cự Kình Vương. Vương tử của Cự Kình tộc chỉ là một danh từ, chỉ người có thực lực cao nhất mới có thể được thừa nhận. Trong lúc những người bạn cùng lứa chơi đùa, được cha mẹ chiều chuộng thì hắn lại chỉ có thể lủi thủi luyện công một mình, bởi vì mẫu thân đã nói: “Muốn được phụ thân thừa nhận thì chỉ có một con đường này thôi”. Vì mục tiêu này, gần như hắn đã bỏ tất cả. Thế nhưng dù có nỗ lực thế nào đi nữa thì bao giờ hắn cũng kém hơn yêu cầu của phụ vương một chút. Cho dù bước vào hàng ngũ thanh niên lục đại cao thủ nhưng phụ vương cũng không liếc tới hắn một cái.
Cường giả. Cường giả là gì? Vì sao nhất định phải như vậy?
Điều hắn muốn không nhiều lắm, chỉ cần một câu quan tâm của phụ vương mình, một câu thừa nhận... Vì mục tiêu này, hắn luôn kiên trì tới bây giờ. Nhưng vì sao lại là lúc này? Lúc hắn thảm hại nhất.
Hắn muốn trở thành cường giả chân chính để phụ vương phải thừa nhận. Vậy thì sao lại có có thể gục ngã trước một trở ngại nhỏ nhoi này?
Không! Hắn không thể thất bại. Không bao giờ!
Promets ngửa mặt lên trời rống giận. Cự Kình Lực được phát ra toàn bộ, lực lượng cường đại đánh nát tất cả mọi thứ xung quanh hắn. Chấn động khiến cho ngay cả những người bên ngoài màn phòng hộ cũng có thể cảm nhận được lực lượng mạnh mẽ như thế nào.
- Ôi đệt. Thằng nhóc Promets này nổi giận rồi. Đã bao năm không thấy hắn như vậy. Không biết đồng chí Batis chọc hắn chỗ nào. Phải chú ý cẩn thận mới được.
Rodman tiếp tục nhai kẹo cao su, vừa ăn vừa thổi bong bóng liên tục, làm cho Bì Cầu ở bên cạnh còn tưởng gặp được đồng loại, kêu "ba ba" không ngừng.
- Hừ! Cứ gào cho lớn thì ngon à. Chẳng nhẽ ngươi chưa nghe thấy người ta nói ‘Tẩm ngẩm tầm ngầm đấm chết cá voi’ sao?
Đồng chí Caio tuyệt đối sẽ không chịu thua thiệt khi đấu võ mồm.
Trên võ đài, Promets phóng thích lực lượng, cả người được bao phủ giữa Cự Kình Lực. Cơ bắp xương cốt khắp người nổi lên cuồn cuộn, hơn nữa hắn lại thu nhỏ dần.
Cự Kình Biến!
Promets vừa mới hoàn thành, đáng nhẽ cùng lắm chỉ nhỏ lại một phần nhưng do bị kích động nên lực lượng bạo phát làm hắn có thể thu nhỏ lại gấp đôi bình thường.
Toàn thân tràn ngập sức mạnh khó có thể ức chế. Lực lượng quá mạnh mẽ đến nỗi không ngừng tỏa ra bên ngoài làm mặt đất nổ tung.
Batis cũng biết gặp phải kình địch rồi. Lực lượng và khí thế của đối phương đã hoàn toàn áp đảo hắn. Chủ động công kích là lựa cho duy nhất.
“Ầm!”
Đánh một quyền nặng nề xuống mặt đất, Promets xuất hiện phía sau Batis trong nháy mắt. Cự Kình Biến làm cho sức mạnh và tốc độ tăng lên vượt bậc.
Batis cũng phản ứng rất nhanh, không cần quay đầu mà tung ra một quyền. Promets giờ đã nhỏ hơn rất nhiều lại còn đứng yên tại chỗ cũng tung ra một quyền. Một tiếng nổ lớn vang lên, Batis bị đánh bay ra ngoài. Promets bám sát ngay lập tức, tấn công sát sao như hình với bóng. Ở thế bất lợi, Batis cố vãn hồi tình thế liền xuất Bạo Liệt Chỉ.
Nhưng kết quả lần này lại đảo ngược. Nhị Điệp Kình bị Cự Kình Lực đánh tan. Chênh lệch quá lớn! Sau khi hoàn tất Cự Kình Biến thì Promets đã không phải là đối thủ mà Batis có khả năng chống chọi được.
Trong chớp mắt, khắp người Batis đã trúng hơn mười quyền, chiến khí bị đánh vỡ, văng ra rồi lê dài trên mặt đất. Hắn cố gắng gượng dậy vài lần nhưng đã thụ thương quá nặng, mất đi năng lực tác chiến.
Dưới đài, Caio lập tức muốn xách chiến phủ xông lên nhưng bị Caesar tóm lại:
- Đừng có hồ đồ.
Đáng lẽ Caio còn muốn nói thêm nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt của Caesar liền ngậm miệng ngay lập tức. Đây là trận chiến công bằng, bất cứ ai cũng không thể can thiệp.
Bao giờ người thắng cũng được hoan hô. Đại đa số người đều hi vọng Promets giành thắng lợi. Cự Kình Biến với đẳng cấp như thế đã đạt được sự tán thưởng của vô số người.
Nhưng khi Promets quay đầu lại, người hắn kỳ vọng nhất đã không còn.
Nhân viên cứu thương đã xông lên võ đài. Thương thế của Batis không nhẹ, cần phải chữa trị khẩn cấp nhưng hắn quá nặng nên các y sĩ không thể lay động được.
Không biết từ bao giờ Caesar đã lên đài, nhìn thoáng qua Promets.
- Hắn rất mạnh, ta không thể thu chiêu được.
Ánh mắt Promets vẫn mang theo vẻ áy náy. Thực ra, nếu không phải tâm trạng của hắn bị kích động thì có thể kết quả sẽ tốt hơn. Nhưng khi hai gã chiến sĩ thuần lực lượng đối đầu với nhau, cuối cùng nhất định phải có một bên gục ngã, không phải đối thủ thì là bản thân.
Caesar xua tay:
- Tài nghệ không bằng người thì chẳng có gì để nói. Có vẻ Cự Kình Biến của người tiến bộ rất nhiều, hi vọng có cơ hội thử sức.
Hiển nhiên ngữ khí của Caesar có ý khiêu chiến. Ai cũng có lập trường của riêng mình, Caesar không phải là thần, từ góc độ của hắn thì hắn phải thay Batis đòi lại món nợ này, còn về cá nhân, hắn vẫn rất thích thực lực và cách đối xử của Promets.
- Tuyển thủ Caesar, giúp ta một tay. Chúng ta phải cấp cứu cho hắn.
Một y sĩ hô lên.
Caesar vừa liếc qua một cái thì liền muốn rơi tròng mắt cả ra ngoài. Bây giờ trong cơ thể của Batis tràn đầy Cự Kình Lực đang phá hoại, nếu cứ để thế này thì hắn nghẻo là cái chắc.
Caesar đè hai tay lên ngực Batis, từ từ đưa Hải đấu khí vào. Hắn đã dần phát hiện phương pháp tuần hoàn của Hải đấu khí có những tác dụng kỳ diệu. Một trong số đó chính là khả năng trị liệu và khôi phục. Đương nhiên hắn mới chỉ dùng trên thân thể mình, có điều lần trước giúp Clara trị độc xong thì hắn phát hiện rằng chỉ cần sử dụng một cách thích hợp thì cũng có thể giúp đỡ người khác.
May là chiến khí trong cơ thể Batis có sự tương đồng rất lớn với Hải đấu khí của Ceasar, điều này giúp giảm rất nhiều phiền phức.
Đáng lẽ khán giả đang chuẩn bị rời đi nhưng do Caesar xuất hiện nên mọi người đều ngừng lại. Những tuyển thủ khác cũng muốn ở lại quan sát. Không ai biết Caesar đang làm cái gì nhưng cản trở bĩ sĩ là chuyện không tốt.
- Sếp, để cho bác sĩ xem xem thế nào đi, càng để lâu sẽ càng nặng thêm đấy.
- Bạn Caesar, cầu nguyện lúc này cũng vô dụng thôi, Cự Kình Lực của Promets không phải là trò đùa đâu.
Potter đứng ngoài châm chọc.
- Đúng vậy. Mau cấp cứu đi.
- Im lặng!
Triết Biệt đang im như thóc bỗng hét lên. Quả thực không nói thì thôi nhưng đã nói thì kinh người, kẻ dám bắt những người ở đây câm miệng thì chỉ có hắn là người đầu tiên.
Những người này? Bất cứ một ai cũng đều là thiên chi kiêu tử, nào ai đã từng bị hét vào mặt như vậy? Ngay lập tức liền có mấy người muốn vung tay, mà Caio và Didac cũng không ngồi yên không để ý.
- Muốn gì? Đánh nhau sao? Lên đây anh tiếp hết.:77:
Caio cũng chẳng phải loại hiền lành gì, hở ra là vác búa đòi chém người, còn chém người ta được hay không thì lại là chuyện khác.
Tất cả khán giả đều hưng phấn. Nếu có thể được xem một trận hỗn chiến thì thật tuyệt vời, nhất là loại hỗn chiến gồm toàn các cao thủ như thế này.
Nina nép sau lưng Thiên Đảo Tầm ngóng nhìn Triết Biết, cảm xúc trong lòng ngổn ngang. Kẻ vốn từng bị người người lăng nhục mà giờ đã trở thành một cường giả đầy khí phách, ma cung thủ thiên tài, truyền nhân của Bạo Liệt Cung Monaro. Ở đây, bất kỳ ai giậm chân một cái cũng khiến mấy hải vực phải rung chuyển nhưng lại không có ai dám ra tay trước mặt hắn.
- Các vị bình tĩnh, đừng có nóng. Cứu người quan trọng hơn.
Lilith đứng ra giải hòa.
- Sống chết có số, phú quý do trời. Luận võ sinh tử là chuyện bình thường, có gì phải gấp chứ.
Hải U nói mát.
Lúc này, các hiệu trưởng, công chúa cũng tới, lão Tiều cũng bất chấp, quát lên:
- Ồn ào cái gì thế? Yên lặng nào. Chờ Caesar xong rồi nói.
Mọi người đều choáng... Ở đây giọng lão to nhất, cũng không ai dám không nể mặt lão. Hơn nữa, cãi nhau về vấn đề này cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Một lúc sau, Ceasar mới hít sâu một hơi rồi đứng lên, xoay người nhìn thoáng qua Hải U:
- Bạn Hải U, hy vọng có thể may mắn được giao thủ với bạn. Chắc chắn tôi sẽ đưa bạn lên đường.
Đối diện với khí thế của Caesar, Hải U đơ cả người, hắn cảm thấy một luồn sát khí đảo quanh người trong nháy mắt. Cảm giác lạnh buốt này khiến cho lời vừa lên tới miệng hắn lại trôi ngược lại. Càng ngày khí phách của Caesar càng tăng lên. Danh hào Caesar đại đế đúng là danh phù kỳ thực.
Một tiếng rên rỉ từ mặt đất truyền lên thu hút sự chú ý của mọi người... Không ngờ Batis lại đang lồm cồm bò dậy. Promets cũng trợn trừng hai mắt. Hải thần chứng giám, hắn ra tay không hề lưu tình một chút nào. Dưới đòn thế nghiêm trọng như vậy mà có thể giữ mạng là tốt lắm rồi, dù thân thể Khủng Thú Tộc có mạnh tới đâu đi nữa cũng không thể hồi phục nhanh như vậy được. Chẳng nhẽ là nhờ Caesar?
- Thân thể không còn gì đáng ngại, cho hắn một ít thuốc bổ là được rồi.
Caeasr tỉnh bơ nói.
Vị bác sĩ bên cạnh nhìn Caesar với vẻ khó có thể tin được:
- Ôi... vị tuyển thủ này... ngài nói... thương thế của hắn đã ổn rồi?
Caesar gật đầu, song vị bác sĩ cũng không chịu tin:
- Đó là điều không thể. Rõ ràng mạch của hắn đã hỗn loạn, là dấu hiệu trọng thương. Tuy thân thể của hắn rất khỏe mạnh nhưng ít ra cũng phải nằm liệt giường vài tháng, sao có thể cứ nói đứng lên là đứng lên được. I can’t belive. :039:
Mấy bác sĩ khác cũng ra vẻ đồng tình, ánh mắt nhìn Caesar đều mang theo cảm giác ‘rạo rực’ kỳ lạ.
- Phắn đi! Mấy người các ngươi lảm nhảm cái gì? Khỏi rồi thì thôi, chẳng nhẽ thế cũng không được sao? Tránh qua một bên coi. Batis có thể đi được chưa? Theo bọn họ ra ngoài kiểm tra cho cẩn thận, ở đây làm gì cho chướng mắt.
Lão Tiều đảo mắt qua thì biết ngay Batis không còn gì đáng ngại. Có điều thằng nhóc Caesar này vẫn còn giấu nghề, không biết nó dùng biện pháp gì mà lại chữa được thương thế nặng thế này.
Thấy Caesar chỉ sờ sờ mấy cái mà một kẻ sắp toi lại đứng lên khỏe như vâm khiến toàn trường sôi động. Đây là năng lực gì? Cả hải tộc chưa từng có ai có năng lực điều trị như vậy. Khả năng tự hồi phục thì hải tộc không ít, tộc Sứa là điển hình, đó cũng là do thể chất đặc thù của họ. Nhưng giở tay nhấc chân thôi mà cho thể trị khỏi cho người khác như Caesar là điều chưa từng nghe thấy.
Ánh mắt mọi người nhìn Caesar lại thêm vài phần thần bí. Dường như người này là một cái động không đáy, ngươi vĩnh viễn không thể nhìn thấy cực hạn của hắn.
Batis được các em y tá dìu ra ngoài. Hiển nhiên bọn họ cực kỳ hứng thú với kỳ tích phi thường này của y học, nhất định phải nghiên cứu xem sao.
- Bạn Caesar giỏi quá! Sau này nếu ta bị thương thì đừng có thấy chết mà không cứu nhé.
Rodman cợt nhả nói.
- Hề hề. Vậy ngươi phải chuẩn bị phí chữa bệnh đầy đủ đấy.
- Này, này, nhóc con, lại đây khám cho ta xem. Chân tay của lão già ta đau nhức từ lâu, xem có thể trị hay không?
Toát mồ hôi...
- Hiệu trưởng, chỉ cần hàng ngày giảm bớt các hành động bạo lực là chắc chắn không còn vấn đề gì.
Caesar cũng không phải là thần. Hắn làm gì tự mình biết, chẳng qua là khôi phục khí tức, loại bỏ chiến khí phá hoại mà thôi. Batis có thể đứng dậy được là do thể chất quá tốt.
- Bạn Caesar, nếu chúng ta bị thương thì nhớ phải giúp đỡ đấy.
Clara và Elena lên tiếng trêu chọc, nhất thời lại khiến cho người ta ước ao. Hải thần ạ, chữa thương không phải là được trực tiếp mò mẫm với thân thể thánh khiết của công chúa sao? Thực sự quá tuyệt vời!
Trời biết, Caesar đã mò mẫm bao nhiêu lần...
0o0
Để không trở ngại trận đấu tiếp theo, mọi người đều ly khai sân đấu.
- Sếp ơi, sau này thất nghiệp có thể làm lang băm cũng được. Hề hề.
- Không lo không có cơm ăn.
Địch Địch vỗ vỗ cái bụng, cười nói.
- Vừa nãy Triết Biệt quá hoành tráng. Không ngờ theo ta lâu nên cũng học được khí phách vô địch của anh đây. Mấy tên kiêu ngạo kia cũng có lúc ăn hành. Há há há! Thật sung sướng!
Caio vừa nói vừa cười toét miệng.
- Mấy người... đúng là không biết sợ là gì. Có điều... mấy hôm nay Triết Biệt quả là có dáng dấp nam nhi, rất đáng biểu dương.
Tiểu thư Isa không hề keo kiệt những lời ca ngợi của nàng. Đám người kia đã quen hống hách, từ trước tới giờ đều là người khác phải để ý sắc mặt của bọn họ. Hôm nay Triết Biệt nổ pháo quả là khoái chí.
- Tiếc là Batis thua rồi.
- Caio, nhất định phải không được để tâm tới thắng bại. Thắng bại vốn là chuyện thường, thực lực của Batis không bằng Promets, hắn đã thi đấu rất tốt. Nhất định là hắn cũng rất thỏa mãn với trận đấu này rồi.
- YES SIR!
Caio nghiêm túc gập đầu. Tuổi của Caesar không cao nhưng hiểu biết nhiều hơn bọn hắn nhiều, nếu không Caio cũng sẽ không khâm phục hoàn toàn như vậy. Phải biết rằng trước đây hắn chính là một gã loai choai không biết trời cao đất rộng là gì.
Các tuyển thủ quan tâm tới trận đấu, còn các cư dân hải tộc lại thích để ý tới những chuyện kỳ lạ hơn. Trận thắng của Promets lần này rất tuyệt, đủ để vãn hồi khí thế của các cao thủ. Nhưng hành động của Caesar lại khiến cho thắng lợi đó bị lu mờ, căn bản là không có ai quan tâm tới kết quả trận đấu, mọi người đều chỉ thảo luận về năng lực trị liệu thần kỳ của Caesar. Đáng lẽ Batis vốn chỉ thương nặng nhưng qua miệng vài người liền trở thành đang hấp hối, thậm chí là đã toi rồi, không ngờ được Caesar đại đế sờ sờ mấy cái xong liền đứng lên nhảy tung tăng... Hải thần làm chứng, Batis cố gắng lắm mới đứng lên được, hơi sức đâu mà nhảy nữa đây.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì chuyện Batis bị thương nặng rồi được trị khỏi vẫn là sự thật, cộng thêm đủ loại sự tích trước đây khiến Caesar càng thêm được thần thoại hóa. Rất nhiều người đều nói lần này không chừng thần tích sẽ một lần nữa xuất hiện ở đại dương.
Mặc dù nhiều quý tộc cũng như phái thực quyền đều không để mắt mấy tới một gã tuyển thủ bình dân nhưng trong dân gian, đặc biệt là trong thế hệ thanh niên trẻ, Caesar đã trở thành một anh hùng mới, bọn họ cần một nhân vật như thế. Năng lực đầy mình, bình tĩnh ổn trọng, bên cạnh có rất nhiều cao thủ, tất cả những điều kiện đó hoàn toàn phù hợp với một biểu tượng anh hùng mới. Người như thế muốn không nổi danh cũng khó khăn.
Caesar đại đế, danh hào này lại mở rộng ảnh hưởng thêm một bước. Người thanh niên mới lọt vào vòng ba mươi hai cường giả được Mạo hiểm giả công hội dự đoán sẽ là người đoạt giải quán quân này đã làm cho cả hải tộc phải quan tâm. Nhưng phía sau cơ hội và vinh dự vô hạn là vô số sát khí tiềm ẩn.
Không bị đố kị là vô năng nhưng năng lực quá mạnh mẽ sẽ khiến khắp nơi chú ý, mà hải tộc cũng không tĩnh lặng giống như bề ngoài.
Vương giả bao giờ cũng gặp phải rất nhiều khiêu chiến nhưng đó cũng chính là nấc thang hướng tới thành công.