Chương 126: Q.11 - Chương 12 : Vòng 1/16 .

Trận đấu sau đó là của tiểu thư Isabella, cô con gái xinh đẹp nhà Carrot đang thẳng đường xông ải chém tướng, có điều phương pháp chiến đấu của nàng thật khiến người khác phải ói máu, toàn chơi trò dùng quyển trục đè chết đối thủ, nhưng ai bảo nhà người ta lắm tiền cơ chứ, quyển trục có giá trên trời cũng chỉ là muỗi.

Nhưng trận đấu đột nhiên phải diễn ra sớm hơn dự tính khiến hai đấu thủ cũng có mấy phần không kịp chuẩn bị.

Sau khi rời khỏi sân đấu Schindler liền biến mất, đương nhiên hắn biết Đại mạo hiểm sư Thâm Uyên muốn gì, mà hắn là kẻ rất biết giữ bí mật.

- Lão đại, vừa nãy có chuyện gì thế, thằng nhóc kia không phải bị ngươi dọa đến nhũn ra đấy chứ, gan bé thật!

Ceasar cười khổ:

- Chẳng biết hắn hỏi từ đâu mà biết được thân phận của ta, rồi cứ đòi cảm ơn vì đã giúp gia tộc họ báo thù nhóm hải tặc Mussolini gì gì đó, ta dám không thừa nhận liền tự sát luôn, biết làm sao bây giờ? Đau đầu thật.

- Ặc, còn có cả thể loại đấy cơ à? Sao cái bánh tướng ấy không rớt lên đầu mình nhỉ? Thật là không có thiên lý, một con sò lương thiện trong sáng như ta lẽ ra phải được Hải Thần chiếu cố tận tình mới đúng.

- Đừng vội cười trên nỗi đau khổ của người khác, ngươi có tin là chỉ cần ta nói một tiếng hắn sẽ tò tò theo đuôi ngươi cả ngày không?

- Lão đại, cao thủ như hắn người khác muốn mời cũng không mời nổi, ngươi lại đuổi ra ngoài, nếu có thể, ta xin đề cử cho hắn đến gia tộc ta hoặc bên Isa cũng không vấn đề, có khi ông già còn vui mừng thưởng to cho ta ấy chứ... Lúc ấy chúng ta chia đôi, thế nào?

- Chuyện đó thì phải xem ý của hắn, chỉ cần không làm lộ thân phận của ta là ok, khi còn chưa đạt đến trình độ đó ta sẽ chưa thừa nhận.

- Hì hì, lão đại, ta thấy ngươi cũng kém không xa lắm đâu, một kiếm tám hoa chính là cảnh giới ngang với Carazo bệ hạ đấy, ngươi không biết chứ số lượng và chất lượng các em gái hâm mộ ngươi đang tăng lên vùn vụt, không bằng bổ nhiệm luôn ta làm hội trưởng hội những người hâm mộ Ceasar đi.

Ceasar chẳng thèm để ý tới mấy câu với vẩn của Caio:

- Ngẫu nhiên mới làm được thôi, cảnh giới so với Carazo bệ hạ còn cách một trời một vực, có điều làm được một lần thì lần sau cũng dễ dàng hơn.

- Lần đầu? Nhìn ngươi làm cứ tưởng trâu nước cày quen đường cơ, chẳng giống vô tình biểu diễn tý nào cả. Này, nhìn kìa, vẻ mặt mấy thằng cha bên kia trông thú vị thật, vừa nãy mới hả hê trước tai họa của người khác, giờ thì một trời sương giá, đúng là buồn như con chuồn chuồn!

- Ông trời có mắt, sai thiên thần đuổi quỷ trừ yêu, lấy mất tám phần cổ động viên của chúng rồi, hê hê, lão đại, chỉ cần ngươi lừa thêm bà chị Isabella kia về tay là nửa đời sau của đám chúng ta chẳng cần lo lắng nữa rồi... Ái ui, cái đầu của ta!

Ceasar thực sự rất muốn đập hắn dẹp lép như con tép, đúng là loại trai đẻ ra sỏi chứ không phải ra ngọc.

Trận đấu của Ceasar vừa kết thúc hai vị bệ hạ Alex và Rafael cũng đứng dậy ra về luôn, lại khiến khán giả được một phen bàn tán xôn xao phải chăng hai ngài vì Ceasar mà đến.

Tiểu đội những người đẹp cũng rời khỏi khu vực dành riêng chạy đến chỗ Ceasar, kéo theo một đống ánh mắt hình viên đạn của đám đàn ông xung quanh, mắt đương nhiên nhìn gái, đạn đương nhiên để phần Ceasar.

- Nhị ca, lại thắng rồi, quá đẹp!

Clara mới từ xa đã bắt đầu ồn ào.

- Bản lĩnh của bạn Ceasar đúng là tầng tầng lớp lớp.

Elena cũng tỏ ra vui sướng cực kì, kiếm thuật đó cũng coi như phần nào có tư cách lên tiếng với phụ vương rồi, hai người lại thêm một ít hy vọng nữa.

- Ceasar đại ca, sau khi kết thúc trận đấu hãy dạy kiếm thuật cho ta nhé, được không?

Karen hỏi, một cô bé vốn bốc đồng khó ưa bỗng quay ngoắt 180 độ thành dễ bảo vô cùng, dễ bảo như cá cảnh vậy.

Biết nàng cực kì yêu thích kĩ thuật của chiến sĩ dù trình độ thực tế rất còi, Ceasar gật đầu, Clara ghen tị không chịu được cũng vội vàng bắt chước đòi học, thế là loạn ngầu hết cả lên.

Thấy ông chủ trái tim mình đắt khách mà vẻ mặt hắn như ăn phải mười trái ớt, Elena ở một bên cười trộm.

Trận sau mặc dù là của Isabella nhưng rất nhiều nhân vật quan trọng không ở lại xem tiếp, ngoài hai vị quân vương thì các vị hiệu trưởng cũng bỏ về, mấy lão già tụ tập nằm phơi nắng uống trà chém gió, chẳng mấy khi có cơ hội gặp mặt đông đủ, hơn nữa trận đấu đáng để họ xem cũng không có nhiều.

- Lão Tiều, tên già ngươi đúng là ra khỏi cửa liền đá trúng rương bảo bối, nhân tài như thế cũng nhặt được, chỉ cần có đủ thời gian thì sợ rằng Carazo sẽ phải nhường lại ngôi vị đệ nhất thiên hạ mất.

- He he, danh sư thì có cao đồ mà, chuyện thường thôi, thường thôi! :grin:

Lão Tiều phổng mũi như quả cà chua, mấy tên đối thủ lâu năm giờ đều phải tâm phục chịu thua, mấy chục năm thể diện lại được kéo về.

- Đắc ý quá hả, nhưng theo ta biết thì kiếm thuật cũng ngươi cũng thuộc hàng mèo què, chắc không phải hắn học từ ngươi chứ?

Đám hiệu trưởng tức thì đồng thanh cười rộ lên.

- Kẻ làm thầy quan trọng nhất là biết tạo dựng nền tảng cho học sinh, ta và lão Tiều chỉ chú trọng giáo dục tố chất giúp ma pháp và đấu khí của hắn có cơ sở vững chắc, trên phương diện bồi dưỡng áp dụng chính sách tự do phát triển, thuận theo tự nhiên, đây mới là phương pháp giáo dục có lợi nhất cho học sinh trưởng thành. Sao, không thấy đám học sinh của chúng ta đứa nào cũng rất có cá tính đấy hử?

Bây giờ Edinburgh và lão Tiều đang ngồi chung một chiếc thuyền, đương nhiên phải nói đỡ cho đồng bọn rồi.

Nhưng lão nói cũng rất có lý, tạm thời không nhắc đến Roger, còn Ceasar, Triết Biệt, Potter Tibat, Batis, Địch Địch v..v... mỗi người đều có chiêu thức chiến đấu riêng, điều này các học viện khác không làm được, chiêu thức chiến đấu của học sinh họ cực kì giống nhau, có khác cũng chỉ khác ở mức độ thuần thục ra sao.

- Gã Ceasar này rất được, đáng tiếc chưa chạm trán với học sinh có thần binh nào, khiếm khuyết duy nhất của hắn bây giờ là không có binh khí vừa tay, các ngươi cũng thấy rồi, thanh kiếm của Schindler vốn không hề tệ nhưng vẫn bị gãy nát, chỉ sợ không phải thần binh là không được.

Các vị hiệu trưởng khác đều gật đầu tán đồng, lòng yêu mến tài năng thì ai cũng có, việc không sở hữu thần binh đã hạn chế khá nhiều khả năng của Ceasar, nếu hắn đụng phải thần binh quả thực sẽ khá khó khăn, nhưng Thập đại thần binh đều đã có chủ, Hải Tộc gần như không còn món đồ tốt nào, chỉ duy nhất Long Ngâm kiếm của Hải Long tộc có vẻ thích hợp với hắn, nhưng họ làm sao đưa bảo bối cho người ngoài được, các vị hiệu trưởng có muốn cũng đành cam chịu. Cũng may là Ceasar đã mạnh đến mức không cần thần binh vẫn nắm chắc chiến thắng trong tay như thường, nhưng thân làm người thầy, họ vẫn mong được nhìn thấy trạng thái mạnh nhất của Ceasar, điều đó đáng chờ đến mức nào.

Đám hiệu trưởng khú đế nằm hóng gió biển, tắm ánh mặt trời, thỉnh thoảng lại có thị nữ qua lại rót rượu ngon dâng trái cây, thật là lạc thú nhân gian, mà cùng lúc ở sân đấu cuộc chiến đang diễn ra kịch liệt.

Rốt cục Isabella đã đụng phải đối thủ đáng mặt, Hải U trong đội Hải U U, người trong Thủy Mẫu tộc trước giờ chưa biết thương hoa tiếc ngọc là gì, hơn nữa Hải U cực kì mạnh mẽ, hai người vừa vào trận đã oánh nhau mù trời.

Quyển trục không thể phát huy tác dụng trước Thủy Mẫu tộc, Isabella lần đầu tiên bị lâm vào khổ chiến, thái độ khán giả tỏ ra không lạc quan lắm, đối thủ tất sẽ không chùn tay trước danh tiếng và sắc đẹp của nàng, ngược lại người của Thủy Mẫu tộc luôn rất tàn nhẫn trên một số phương diện, mà trước đây Isabella đều dựa vào quyển trục để chiến thắng đối phương khiến người ta có cảm giác lúc này nàng đang trong trạng thái đèn sắp cạn dầu.

Hải U không hề khách khí, vào trận liền biến mất vô tung vô ảnh, Hàn Băng Ma Hoàn của Isabella cũng không lợi hại được như Clara, Hàn Băng Ma Hoàn của Clara dưới sự trợ giúp rất lớn của thần binh vừa xuất ra liền bức Thủy Mẫu tộc phải hiện thân, hơn nữa đối thủ của nàng khi ấy cũng không mạnh như Hải U, xét từ khía cạnh nào cũng thấy Isabella đang rơi xuống hạ phong.

Liên tiếp phóng ra mười mấy ma pháp công kích trên phậm vi rộng cũng không khiến đối thủ hiện thân, nhiều lắm là bị cản trở trong tích tắc rồi lại biến mất như cũ, mà Hải U cũng rất kiên nhẫn, không vội vàng phát động tấn công.

Isabella lại thử ném liên tiếp mấy loại quyển trục nữa nhưng đối phương chỉ tập trung né tránh khiến hiệu quả không đáng là bao, nàng bắt đầu cảm thấy bó tay, không thể cứ ném tiền khơi khơi vào không khí như vậy.

Mà nàng vừa tỏ ra nôn nóng, Hải U liền tấn công, những đòn cận thân liên tục khiến Isabella ứng phó hết sức chật vật, một khi bị Thủy Mẫu tộc áp sát thì cực kì nguy hiểm.

- Tình thế của Isa tỷ tỷ không được tốt lắm.

- Cũng tại bình thường nàng quá ỷ lại vào quyển trục rồi.

Elena và Clara cũng nhận thấy tình huống đang rất xấu, không thấy đối tượng để ném thì quyển trục cấm chú cũng chỉ bằng tờ giấy lộn.

- Đám chị em ai cũng có cái bệnh giống nhau như đúc, thích ném đồ loạn xạ, giờ không ném được người ta đương nhiên thấy ức chế rồi.

Caio rốt cục đã vớ được cơ hội mở miệng phát ngôn chân lý, Isa làm chuyện gì cũng chu toàn kín kẽ, chỉ có điều thực lực bản thân yếu quá, điều này rất nguy hiểm, Ceasar đã nhắc nhở mấy lần nhưng nàng vẫn không sửa được.

Bị dính một đòn làm Isabella suýt ngã sấp mặt, bị đánh liên tục nên Isa nổi cơn tam bành, không thèm ném quyển trục nữa, xung quanh thân thể bỗng nổi lên luồng lốc xoáy dữ dội, không gian liền ngập ngụa ma pháp nguyên tố, trình độ ma lực này tuyệt đối không hề thua kém Clara, Caio vốn định nói móc vài câu nữa thấy vậy thiếu chút cắn phải mũi. Trời ạ, hóa ra bà chị vốn rảnh hơi đi ẩn giấu thực lực.

Luồng lốc xoáy dữ dội lấy Isa làm trung tâm nhanh chóng lan tỏa ra xung quanh, khống chế ma lực đến cấp độ này tuyệt không phải chuyện chơi, Hải U dù mạnh thế nào cũng không thể làm ngơ trước đòn tấn công ấy, buộc phải hiện hình.

Trên người Isabella đột nhiên lóe lên đủ loại màu sắc ánh sáng, những luồng sáng này bị y phục nàng che bớt nên không quá chói mắt nhưng sức mạnh ma lực phát ra khiến người xem phải há mồm, phải gọi là mẹ của kinh khủng, chuyện tiếp theo càng khoa trương hơn, ma pháp hỗn hợp giữa khí hệ và thủy hệ - Cuồng Phong Liệt Thủy Quyển.

Thân hình Hải U vừa mới hiện ra đã bị ma pháp cấp cấm chú bản đơn giản hóa thổi bay tít tắp lên trời, còn bay tận đến đâu thì may ra Hải Thần mới biết.

- Đúng là họ hàng một giuộc có khác, bạo lực y như nhau.

Một đòn ma pháp cực đẹp của Isabella khiến mọi người phải nhớ lại nàng vốn nổi danh thiên tài, trong Hải Tộc có rất ít ma pháp sư song hệ nên loại ma pháp hỗn hợp này rất có thể được lấy từ một ma đạo sĩ nào đó của loài người, với năng lực của gia tộc Carrot thì chuyện này cũng không quá khó, mà Isabella đã thông qua trận đấu này chứng minh khả năng của mình.

Nàng thích dùng quyển trục chẳng qua để tiết kiệm sức thôi.

- Dạo này trào lưu người đẹp bạo lực đang thịnh hành.

Rodman nuốt nước bọt, điêu ngoa như vậy không biết trong chuyện kia có dữ dội tương tự không, thật khiến người ta phải sôi máu.

Các trận đấu vòng 16 người đều diễn ra cực kì kịch liệt nhưng nói chung kết quả đều giống như người ta dự đoán.

Có một trận đặc biệt khiến Caio phải để ý, không biết bàn tay lão giám khảo nào không rửa mà bốc cho Potter Tibat đụng phải Corariso khiến Caio sướng không khép miệng được, rùa đen cắn lộn rùa đen, đúng là anh em một ổ tương tàn, kiểu gì cũng phải đi xem cho đã mắt.

Potter Tibat vốn rất tự tin, loại chó nhà có tang như Corariso hẳn phải biết thân biết phận, đối phó qua loa vài chiêu rồi sẽ nhận thua thôi, hắn thắng chắc như bắp mỹ rang bơ.

Nhưng Corariso cũng không có ý định chịu thua trận đấu này, người tính không bằng trời tính, vốn hắn không muốn trở mặt quá sớm với người họ Tibat, có điều cơ hội lần này quá ngon ăn, vì Hải Vương Tế nên hắn không thể bỏ qua, dù mọi chuyện không được hoàn mỹ nhưng thằng nhãi mặt trắng Potter Tibat này phải ăn một ít hành cho bớt hi-fi đi.

Không nhiều người chú ý đến trận này, hai ma pháp sư trong cùng học viện đánh lộn, đúng là xui thật.

Nhưng kết quả cuối cùng làm người ta phải giật mình, Potter Tibat thua thê thảm, kẻ chiến thắng là Corariso, ai mà ngờ được đại cao thủ trẻ tuổi nổi danh đẹp trai khoai to như Potter Tibat lại thua trong tay một người không có danh tiếng gì như Corariso.

Tất nhiên không phải ai cũng giật mình, khi Caio hứng chí bừng bừng chạy đến thông báo kết quả cho Ceasar và Triết Biệt thì hai gã này dửng dưng như không.

- Chẳng lẽ các ngươi không thấy kì lạ à?

- Có gì mà lạ chứ?

Triết Biệt chậm rãi lau chùi cây cung của mình, những lúc nhàn rỗi hắn đều lôi nó ra lau chùi như thế cả, Caio thật sự rất muốn cho hắn ăn mấy búa.

- Còn không lạ, Potter Tibat bị đánh bại đấy, hóa ra các ngươi cũng đi xem hả?

- Hà hà, chẳng cần xem cũng biết, Potter Tibat làm sao là đối thủ của Corariso được.

- Lão đại đúng là thiên tài, ta vốn nghĩ Potter Tibat sẽ thắng, cùng lắm là hơi vất vả một tý thôi, ai dè đầu trận còn hơi chiếm được thượng phong, sau đó Corariso đột nhiên thi đấu bùng nổ, dùng ma lực và khả năng khống chế ma lực kinh khủng đánh cho thằng nhãi mặt trắng Potter Tibat trở tay không kịp, sếp không biết cảnh tượng đó nhìn sướng đến cỡ nào đâu. Thằng nhãi mặt trắng đó thấy khó chịu cũng phải, mà đám nữ cổ động viên ngu ngốc của hắn ở bên dưới cũng câm tịt như hến, không ngờ bé Corariso còn có bộ mặt thú vị như vậy, lúc trước nhìn cứ như con chó biển kiểng cả ngày tò tò theo đít người ta, he he he.

Ceasar dừng tay, cười nói:

- Đây chính là điểm đáng sợ nhất của hắn, người có ý chí mạnh còn nguy hiểm hơn người có sức mạnh nhiều, theo ta thấy Corariso là một trong những kẻ đáng sợ nhất, sau này ngươi nên cẩn thận. Còn loại người như Potter Tibat chỉ là loại giá áo thôi, thông minh ở vài chuyện nhỏ mọn nhưng chẳng có gì nguy hiểm.

Nói xong, Ceasar lại vùi đầu vào chuyên môn, Caio vẫn ù ù cạc cạc ngó lên trần nhà... thôi, tìm người cùng chí hướng tiếp tục chém gió vậy.

Đợi Caio đi rồi, Triết Biệt ngẩng đầu nói:

- Người này nguy hiểm.

Ceasar cũng dừng tay, nói:

- Hy vọng chúng ta có thể đụng trận với hắn, mấy bữa nay mỗi lần nhìn thấy Corariso đều thấy bất an, không hiểu hắn đang làm trò quỷ gì.

Triết Biệt gật đầu đồng tình, đám vong linh cứ án binh bất động làm người ta phải khó hiểu, mà trong nhóm chỉ hai người họ đủ sức đối phó với Corariso.

Trừ Potter Tibat số quá đen, những người khác đều lần lượt vượt ải thành công. Sau thất bại đó Potter Tibat cũng đóng cửa nằm lì trong nhà, lần này hắn bị đả kích quá lớn, vốn tự tin ngùn ngụt, cho rằng tiến vào vòng bốn người mạnh nhất cũng không vấn đề gì, kết quả lại thua trong tay Corariso, làm trò cười cho thiên hạ. Ngoài sáng nhà Tibat vẫn im ắng không động tĩnh nhưng trong bóng bối bắt đầu thi triển thủ đoạn với dòng họ Reno, có điều Alex bệ hạ lại có ý che chở cho nhà Reno, cân bằng tốt các thế lực luôn là điều các quân vương phải làm tốt.

Chắc là bị kích thích, Edmond - chủ nhân Vô Song Hoàn Canada cũng trình diễn một trận đẹp mắt khiến người ta phải chú ý thêm đến sự tồn tại của một nhân vật ưu tú nữa.

Sau hai ngày thi đấu, mười sáu người vào vòng trong đã được xác định.

Xà Âu bối tộc Ceasar, Cá Heo tộc Lilith, Thủy Mẫu tộc Đại U, Hải Long tộc Elena, Sa tộc Rodman, Hải Long tộc Roger, Cự Kình tộc Promets, Mỹ Nhân Ngư tộc Clara, Phí Thị tộc Triết Biệt, Phí Thị Điện Diêu tộc Edmond, Xà Âu bối tộc Caio, Cá Heo tộc Địch Địch, Mỹ Nhân Ngư tộc Corariso, Hải Long tộc Soros, Phí Thị tộc Isabella, Giáp tộc Thương Nguyệt.

Mười sáu người này chính là mười sáu người mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Hải Tộc, ánh mắt toàn bộ Hải Tộc đều đổ dồn vào họ, ngoại trừ công chúa Clara đặc cách trúng tuyển Hải Vương Tế thì trong số mười sáu người sẽ có bốn lấy được tư cách tham gia Hải Vương Tế, đây là vinh quang vô thượng, là mục tiêu giao tranh của cả bọn.

Giải đấu lần này cũng là thắng lợi của giới bình dân, chưa bao giờ trong lịch sử có tới sáu người lọt vào vòng mười sáu, cạnh đó còn rất nhiều thống kê đáng chú ý khác, có tới bốn vị tuyển thủ là nữ, trong mười sáu người có tới mười người sở hữu thần binh, thập đại thần binh của Hải Tộc lần đầu tiên xuất hiện trong hoàn cảnh này, cuộc đối đầu giữa các thần binh cũng là điều mà mọi người hết sức mong đợi.

Nhưng chói mắt nhất vẫn là một người, Alexander Ceasar, hắn sẽ sáng tạo thêm kì tích gì? Đó là câu hỏi mà ai cũng muốn biết câu trả lời.

Cũng không chỉ Hải Tộc mới quan tâm đến giải đấu lần này, ngoài hải đảo trong khu vực của loài người đã có mấy kẻ đến xem, diễn ra một hoạt động lớn thế này loài người không muốn biết cũng không được.

Mặc dù hai bên đã chấm dứt chiến tranh nhưng những trận so đấu qua lại chưa bao giờ đình chỉ, Hải Tộc dám công khai tổ chức một hoạt động rầm rộ trên mặt biển chính là hành động thị uy trắng trợn.

- Sư phụ, thấy họ náo nhiệt như vậy không bằng chúng ta cũng lẻn vào đi, cho đám gia hỏa này biết thế nào là sức mạnh của nhân loại!

- Sư huynh nói rất chí lý, sư phụ, chúng ta qua xem đi.

- Hai tên các ngươi không phải vẫn muốn xem mặt mũi thánh nữ tròn méo ra sao à, sao còn định làm loạn hử?

- Hề hề, thưa sự phụ vĩ đại, ngài cũng muốn tới thăm một người bạn cũ đấy thôi, dù sao họ còn lâu mới kết thúc, không bằng cứ để hai người bọn ta đi là được rồi.

- Hai tên khốn các ngươi, đúng là không biết trời cao đất dày, có tí tẹo năng lực mà dám xông loạn vào, ta có độc hai đứa ngươi là đồ đệ, nếu toi mạng cả thì tuổi già biết dựa vào ai chăm sóc đây?

- Sư phụ, cùng lắm thì ngài rủ thêm người bạn kia, tất cả chúng ta cùng đi.

- Ha ha, tốt, ông bạn kia của ta cũng rất khoái tham gia mấy trò náo nhiệt, nào, lôi kéo hắn tham gia thôi!

Ba người vừa nói vừa lướt đi như những bóng mờ, biến mất phía xa xa.

Cùng lúc đó, dưới đáy biển, chỗ đóng quân của vong linh.

- Thế nào, mọi sự thuận lợi chứ?

- Xin tướng quân yên tâm, tất cả đã làm đúng như kế hoạch, chúng ta có hai tầng đảm bảo.

- Tốt, lần này không được phép xảy ra thất bại.

- Rõ!

- Còn chuyện gì nữa sao?

Người áo đen nói mấy câu bằng một thứ ngôn ngữ kì lạ, gã tướng quân vừa nghe vừa gật đầu.

- Ồ, thật là náo nhiệt, ngươi mau đi triệu tập quân đội, sẵn sàng chờ lệnh.

- Vâng!

Trong đại điện tối tăm chỉ còn lại một mình gã tướng quân, không hiểu tại sao trên người hắn dường như có cảm xúc đành vậy.

- Bánh xe vận mệnh rốt cuộc sẽ lăn về đâu, dù sao cũng không thể quay đầu nữa rồi, bây giờ chết đi chính là để tương lai sống sót, chỉ hy vọng ta đã quyết định đúng.

Ngoài đại điện, trong một hẻm núi trống trải, từng luồng khí đen nổi lên ngùn ngụt, khi những luồng khí đen đậm đặc đến mức độ nhất định liền biến thành vô số vong linh chiến sĩ, đại quân vong linh chi chít đã thổi bay chút sinh khí ít ỏi cuối cùng còn sót lại trong hẻm núi, chỉ còn lại một vùng chết chóc, số lượng vong linh không ngừng gia tăng còn vong linh đã sinh ra cũng hấp thụ khí đen để tiến hóa tiếp, tất cả cứ thế diễn ra trong im lặng...