Chương 3: Hoàng Thanh Uyển

•••

Sâu trong khu rừng, cách từ nơi mà Thiên Long luyện tập trước đó khoảng nửa ngày đường.

Nằm ngay giữa khu rừng là một căn nhà gỗ. Xung quanh căn nhà gỗ chính là một rừng trúc cùng với một con suối chạy ngang.

Bên trong căn nhà gỗ, trên chiếc giường tre đơn sơ, Thiên Long đang nằm hôn mê ở đấy.

“Ưm...”

Sau khi hôn mê được gần một ngày trời thì Thiên Long cuối cùng cũng mở mắt tỉnh lại.

“Ui da! Đây là đâu?”

Thiên Long tỉnh dậy thì việc đầu tiên hắn làm chính là sờ sờ cái đầu của mình rồi nhìn ngó xung quanh.

“Mộc Huyền! Đây là đâu vậy?”

Đối với những việc xảy ra trong lúc hắn hôn mê thì vẫn nên hỏi Mộc Huyền.

“Tiểu nữ cũng không biết a! Tiểu nữ chỉ biết là công tử được một vị nữ tử thần bí mang đến đây!”

Mộc Huyền từ trong cơ thể Thiên Long bay ra nói.

“Nữ tử thần bí?”

Thiên Long ánh mắt có chút co rụt lại. Không ngờ bản thân sau khi hôn mê lại để người ta mang đến đây. Đã vậy còn làm phiền một nữ tử nữa chứ. Thật quá mất mặt mà.

“Vẫn là nên đi cảm tạ vị cô nương đó vậy!”

Thiên Long lắc người ngồi dậy rồi rời giường, bước ra bên ngoài.

Vừa bước ra bên ngoài thì một cảnh tượng khiến hắn phải sững người tại chỗ.

Ting ting

Một nữ nhân với mái tóc màu xanh lam, trên thân mặc một bộ váy dài màu trắng ôm sát cơ thể, đang ngồi trong một đình viện gần căn nhà gỗ, đôi tay đang nhịp nhàng mà gảy từng giai điệu của đàn cầm.

Theo âm thanh của từng nhịp điệu thì Ma Lực có trong thiên nhiên cũng theo đó mà bắt đầu tập trung về một chỗ, vây quanh vị nữ tử kia. Thậm chí Ma Lực còn hiện ra thực thể ở dạng các sinh vật Ma Lực mà vây quanh nàng.

“Thật là điêu luyện!”

Ánh mắt Thiên Long hiện lên ánh sao khi nhìn một màn này. Chỉ với tiếng đàn mà đã có thể khiến cho Ma Lực biến tấu đến mức này.

Mặc dù Thiên Long không cảm nhận được áp lực đến từ vị nữ tử kia nhưng hắn dám chắc vị nữ tử kia thực lực có thực lực rất khủng bố.

“Xem đủ chưa?”

Sau một hồi thì tiếng đàn đã ngưng lại. Theo đó thì Ma Lực cũng tán đi, trả lại khung cảnh rừng trúc. Vị nữ tử lên tiếng nói.

“À, xin lỗi! Là ta thất thố!”

Lúc này Thiên Long mới bừng tỉnh lại. Hắn không ngờ giai điệu kia lại hút hồn đến vậy.

“Đa tạ cô nương đã mang ta đến đây khi ta đang trong tình trạng hôn mê!”

Thiên Long chắp tay khom người nói.

“Không có gì! Tiện tay mà thôi!”

Vị nữ tử phất tay nói. Đương nhiên nàng không quá quan trọng mấy vấn đề như vậy.

“Nhưng từ đâu mà ngươi biết đến Dung Hợp Ma Pháp?”

Lúc này, vị nữ tử dùng ánh mắt sắc bén nhìn lấy Thiên Long. Đồng thời thì nàng cũng tỏa một chút Ma Lực của bản thân nhằm cảnh báo Thiên Long không được nói dối.

“Dung Hợp Ma Pháp?”

Thiên Long vẫn chưa hiểu lời của vị nữ tử này đang nói đến cái gì. Đương nhiên là hắn vẫn bình tĩnh mà đáp, nhưng cơ thể lại cảm nhận được một chút uy áp đến từ nữ tử kia đang hướng đến hắn.

“Ngươi không biết?”

Vị nữ tư không cảm nhận được Thiên Long đang nói dối nên thu hồi lại Ma Lực, ánh mắt trợn tròn nhìn hắn nói.

“Thú thật là ta không biết!”

Thiên Long lắc đầu nói, tay hắn còn phẩy phẩy để phụ họa cho lời nói của hắn.

“Lúc đó ngươi đã Dung Hợp Ma Pháp Phong Hệ và Hỏa Hệ lại với nhau, tạo ra một Ma Pháp mới!”

Vị nữ tử nhàn nhạt nói.

“Ra là vậy!”

Lúc này thì Thiên Long mới hiểu vì sao mà vị nữ tử này lại hỏi hắn về Dung Hợp Ma Pháp.

“Vậy Dung Hợp Ma Pháp có gì đặc biệt?”

Đương nhiên, với cái biểu hiện mang tính trầm trọng của vị nữ tử thì Thiên Long cũng đoán được có ẩn ý gì đó trong này rồi.

“Ngươi không biết?”

Vị nữ tử nhìn Thiên Long nói.

Thiên Long không đáp mà chỉ lắc đầu, nhún vai, cười khổ mà thôi.

“Haizzz! Vậy ngươi nghe cho rõ này!”

“Dung Hợp Ma Pháp là một kỹ thuật khó và hiếm ở trên Thiên Huyền Tinh Cầu này!”

“Người sở hữu nó cũng chính là thiên tài yêu nghiệt mười vạn năm có một!”

Vị nữ tử kia giải thích cho Thiên Long.

“Kinh khủng như vậy?”

Thiên Long cũng là há hốc mồm trước những lời này. Hắn nào ngờ một kỹ thuật mà hắn tùy tiện làm ra thì lại mang tính khủng bố như vậy.

Vốn ban đầu hắn chỉ suy nghĩ là dùng Ma Pháp Phong Hệ để gia tăng sát thương cho Ma Pháp Hỏa Hệ mà thôi.

“Đương nhiên kinh khủng rồi! Ngươi nghĩ một kỹ thuật khó như vậy thì có bao nhiêu người làm được! Thậm chí là thành công chỉ ngay lần đầu như ngươi!”

Vị nữ tử liếc xéo Thiên Long nói.

“Nhưng cái gì cũng có tác hại của nó!”

“Việc ngươi sở hữu Dung Hợp Ma Pháp thì sẽ trở thành tiêu điểm của mấy thế lực lớn trên Thiên Huyền Tinh Cầu!”

Vị nữ tử nói ra nhược điểm của việc sở hữu Dung Hợp Ma Pháp.

Thiên Long cũng gật đầu đồng tình với vị nữ tử. Bởi hắn hiểu lý do mà hắn lại trở thành tiêu điểm của mấy thế lực lớn.

Nghĩ đến việc một thường dân như hắn sở hữu một kỹ thuật độc nhất vô nhị thì người khác không thể không sinh lòng đố kỵ sao.

Dù là ở Địa Cầu hay Thiên Huyền Tinh Cầu thì sự đố kỵ, ghen ghét, lòng tham của con người vẫn không thể thay đổi.

“Vẫn là cần phải mạnh lên!”

Thiên Long trong lòng thầm quyết tâm.

“Đa tạ cô nương đã chỉ điểm! Có lẽ đến lúc ta phải đi rồi!”

Thiên Long chắp tay khom người, định cáo từ rời đi.

“Khoan đã! Ngươi định đâu?”

Vị nữ tử lên tiếng ngăn chặn lại nói.

“Vương Quốc Bạch Ưng!”

Thiên Long nhàn nhạt đáp. Đương nhiên mục tiêu hàng đầu của hắn là đến thành trì để bắt đầu cuộc sống a.

“Hừ! Ngươi nghĩ với cái cấp 1 của ngươi có thể làm nên trò trống gì ở đó?”

Vị nữ tử hừ lạnh nói.

Thiên Long nghe vậy thì cũng chả biết phải phản bác thế nào. Bởi hắn thực sự là cấp 1 a.

“Với lại, bên cạnh ngươi là tiểu tinh linh kia thì lại càng gây sự chú ý!”

Vị nữ tử lại nói tiếp.

“Vì thế từ bây giờ ngươi cứ ở đây! Ta sẽ đích thân chỉ dạy! Khi ngươi đã đủ mạnh thì ta sẽ để ngươi đi!”

Vị nữ tử nói tiếp.

Thiên Long lâm vào suy tư một hồi thì cắn răng nói:

“Được! Nghe theo cô nương! Ta vẫn chưa biết danh tính của cô nương!”

“Ta sao? Ta tên Hoàng Thanh Uyển!”

Hoàng Thanh Uyển nhàn nhạt đáp.

“Hoàng Thanh Uyển! Tên thật đẹp a!”

Thiên Long âm thầm cảm thán.

“Thiên Long bái kiến sư tôn!”

Thiên Long chắp tay khom người cung kính nói.

“Ừm! Bây giờ thì ngươi đi nghỉ ngơi đi! Ngày mai ta sẽ bắt đầu chỉ dạy cho ngươi!”

Hoàng Thanh Uyển phất tay nói. Sau đó thì quay đình viện mà thưởng thức trà.

Thiên Long cũng hiểu ý mà không làm phiền Hoàng Thanh Uyển, bước vào bên trong căn nhà gỗ rồi đi nghỉ ngơi. Dù sao thì Ma Lực của hắn vẫn chưa hoàn toàn hồi phục a.

•••

Ngày hôm sau.

“Zzzzzz!”

Trong căn nhà gỗ, Thiên Long đang say giấc trên chiếc giường tre.

Bất quá yên bình không được bao lâu thì...

Bốp Bốp

“Ai? Kẻ nào dám đánh lén bổn công tử khi bổn công tử đang ngủ?”

Hai cú tát trời giáng vào mặt Thiên Long khiến hắn phải mở mắt ra. Cảm nhận được cơn đau từ hai bên má của hắn khiến hắn nổi giận quát.

“Hừ! Xú tiểu tử! Ngươi có biết bây giờ đã là lúc nào rồi không?”

Một giọng nói nữ tử trong trẻo nhưng mang theo chút tức giận truyền đến tai của Thiên Long khiến hắn giật mình. Hắn đương nhiên biết giọng nói này là của ai.

“Sư...sư tôn!”

Ở nơi này thì ngoài Thiên Long và Hoàng Thanh Uyển ra thì còn có ai khác vào đây.

“Xú tiểu tử! Bây giờ đã là giờ trưa rồi! Còn không mau thay đồ chuẩn bị đi lịch luyện?”

Hoàng Thanh Uyển ánh mắt cá chết nhìn lấy Thiên Long.

“Ta đi liền!”

Không nói hai lời, Thiên Long lập tức rời giường phóng ra phía sau căn nhà gỗ mà thay đồ rồi vệ sinh cá nhân.

Không mất quá bao lâu, chỉ đâu đó 20 phút thời gian, Thiên Long cuối cùng quay trở lại với một bộ đồ màu đen trắng xen kẽ.

Nói thẳng ra là bộ đồ được Mộc Huyền dùng Ma Pháp làm ra cho Thiên Long mặc tạm.

“Vậy thì đi thôi!”

Nhìn Thiên Long đã chuẩn bị xong xuôi hết thì Hoàng Thanh Uyển lên tiếng nói. Sau đó thì từng bước tiến ra khỏi khu rừng trúc, nơi căn nhà gỗ tọa hạ.

Thiên Long thấy vậy thì cũng tiến theo phía sau.

Đi được một hồi thì Hoàng Thanh Uyển dừng bước, Thiên Long thấy vậy thì cũng dừng lại theo.

“Có đối tượng phù hợp rồi!”

Hoàng Thanh Uyển lên tiếng nói.

“Đó là... Undead?”

Thiên Long bước lên, nhìn về hướng mà Hoàng Thanh Uyển đang nhìn thì nhìn thấy một tên chiến sĩ to lớn, trên thân mang một bộ giáp nhìn khá giống hiệp sĩ. Bất quá cái cơ thể thì chỉ là xương với xương, đôi mắt thì đỏ rực, trên tay là một thanh cự kiếm.

“Undead? Là thứ gì? Thứ đó rõ ràng là Hắc Kỵ Sĩ mà!”

Hoàng Thanh Uyển nghe lời nói của Thiên Long thì khẽ nhíu mày. Bởi nàng chưa từng nghe qua cái từ ‘undead’ bao giờ a.

“Không có gì! Mà thứ đó cấp bao nhiêu vậy?”

Thiên Long lắc đầu nói.

“Cỡ cấp 20 chăng?”

Hoàng Thanh Uyển nhàn nhạt nói.

“Ra là cấp 20 à! Vậy sư tôn định giúp ta tấn cấp như thế nào vậy?”

Thiên Long sờ cằm nói. Hắn chỉ mới cấp 1 thì chắc Hoàng Thanh Uyển không bắt hắn phải đánh với tên Hắc Kỵ Sĩ cấp 20 đâu nhỉ.

Bất quá nằm ngoài dự liệu của hắn thì Hoàng Thanh Uyển đáp:

“Đương nhiên là thực chiến rồi!”

Sau đó Hoàng Thanh Uyển tạo ra một thanh kiếm bằng gỗ từ Ma Pháp rồi đưa cho Thiên Long rồi nói:

“Chúc may mắn!”

Nói xong, không chờ Thiên Long kịp phản ứng. Hoàng Thanh Uyển đã nắm lấy bộ đồ cũng như cơ thể hắn ném về phía Hắc Kỵ Sĩ.

Vèo

“Aaaa!”

Hành động quá bất ngờ khiến Thiên Long không kịp định thần. Khi nhận ra thì bản thân đã một đường phóng thẳng đến chỗ của Hắc Kỵ Sĩ rồi.

“Gừ Gừ!”

Cảm nhận được có kẻ tiếp cận, Hắc Kỵ Sĩ quay sang. Nhưng có lẽ vì đã trở thành một bộ xương nên các giác quan cũng như phản ứng cũng không nhạy bằng với người sống nên Hắc Kỵ Sĩ chậm rãi quay đầu lại.

Binh

Ngay khi Hắc Kỵ Sĩ vừa quay lại thì ăn hẳn một quả hít đầu công của Thiên Long khiến Hắc Kỵ Sĩ bị ngã ngược về phía sau.

Bịch

Đồng thời thì Thiên Long cũng té ngã xuống bằng tư thế nằm sấp, trên đầu sưng lên một cục do va chạm với cái mũ sắt của Hắc Kỵ Sĩ.

“Ui cha cha! Đau vãi đạn!”

Thiên Long vừa đứng dậy, vừa xoa xoa cái đầu, nơi mà lúc nãy va chạm.

“Không ngờ sư tôn lại ác đến vậy!”

Thiên Long đứng dậy, nhìn qua tên Hắc Kỵ Sĩ bị ngã nhào ra đằng sau kia rồi lại nhìn xuống thanh kiếm gỗ trên tay. Hay nói đúng hơn thì là một thanh kiếm gỗ kiểu Nhật, khá giống với cây kiếm gỗ mà hắn hay dùng trong những buổi tập Kendo.

“Gừ Gừ!”

Trong lúc Thiên Long còn đang phân tâm thì Hắc Kỵ Sĩ đã bắt đầ đứng dậy, cầm thanh cự kiếm mà bước tới chỗ của hắn.

“Đành vậy! Liều!”

Lời vừa dứt thì Thiên Long đã lùi về phía sau, chuyển tư thế của bản thân về thế thủ kiếm trong Kendo.

“Ohh! Thú vị!”

Từ phía xa, Hoàng Thanh Uyển nhận thấy phản ứng của Thiên Long thì không khỏi ngạc nhiên. Bởi tư thế thủ kiếm của Thiên Long lúc này phải nói là khá thông thạo, không chút kẽ hở nào.

Nếu nói Thiên Long là một Kiếm Sư kỳ cựu thì nàng cũng tin a. Bất quá nhìn lại số tuổi của Thiên Long thì lại khiến nàng cảm thấy bất ngờ nhiều hơn là cảm thấy việc này quá chi là bình thường.

“Rốt cuộc tiểu tử này học kiếm thuật từ ai mà có thể hoàn hảo như vậy?”

Hoàng Thanh Uyển không nhịn được mà nghĩ đến việc Thiên Long có một bậc Kiếm Sư với kiếm thuật khủng bố chỉ dạy.

Nhưng Hoàng Thanh Uyển rất nhanh xóa đi tạp niệm mà tiếp tục quan sát Thiên Long. Dù sao thì nếu Thiên Long rơi vào thế bị động thì nàng có thể ra tay tương trợ.

Ở bên kia, Thiên Long đã chuẩn bị lao vào mà chiến với Hắc Kỵ Sĩ.

“Đến đây!”

---

Ae đọc vv.

Momo: 0765830540.