Chương 4: Cơ Duyên

•••

Bên trong khu rừng.

“Gừ Gừ!”

Đối diện với Thiên Long, Hắc Kỵ Sĩ từng bước cầm theo thanh cự kiếm bước đến gần.

Hít

Trước tình thế bắt buộc phải chiến đấu, Thiên Long lui về phía sau, tư thế chuyển về thế thủ kiếm mà hắn từng được học trong câu lạc bộ Kendo.

“Đến đây!”

Hít sâu một hơi, Thiên Long ánh mắt nghiêm túc nhìn lấy Hắc Kỵ Sĩ.

“Gào!”

Khác với phản ứng chậm chạp vừa nãy của Hắc Kỵ Sĩ thì bây giờ, Hắc Kỵ Sĩ lấy tốc độ nhanh nhất của bản thân mà tiếp cận Thiên Long.

“Nhanh quá!”

Trong phút chốc, Hắc Kỵ Sĩ đã xuất hiện trước mặt của Thiên Long, chuẩn bị bổ thanh cự kiếm xuống.

Keng

Ngay khi thanh cự kiếm được bổ xuống thì tưởng chừng Thiên Long sẽ bị trảm đôi.

Nhưng thay vì là âm thanh chém đứt thì lại là âm thanh va chạm kim loại vang lên.

Thiên Long đã nhanh tay vận Ma Lực, tạo một lớp Ma Lực dày đặc bao phủ lấy thanh kiếm gỗ trên tay, đón đỡ lấy thanh cự kiếm đang hướng người hắn mà bổ xuống kia.

“Hự!”

Bất quá, Thiên Long dù sao vẫn chỉ là cấp 1 nên đương nhiên sức chịu đựng có hạn. Trước sức nặng từ thanh cự kiếm kia thì hắn đã có hơi khụy gối xuống.

Cảm nhận được bản thân sắp không chịu nổi sức nặng kia đè xuống, Thiên Long quyết định dồn sức và thối lui về đằng sau lần nữa.

Hộc Hộc

“Thật là khó chơi mà!”

Thiên Long lùi về sau nhưng vẫn giữ vững tư thế thủ đối với Hắc Kỵ Sĩ. Đồng thời ánh mắt đảo quanh thân thể của Hắc Kỵ Sĩ.

Bất kỳ một sinh vật nào cũng có điểm yếu của nó, Hắc Kỵ Sĩ cũng không ngoại lệ.

“Điểm yếu...”

“Có rồi! Mộc Huyền, nhờ ngươi cầm chân Hắc Kỵ Sĩ trong khoảng 5 phút!”

Thiên Long ra lệnh cho Mộc Huyền.

“Vâng, công tử!”

“Hỡi mộc nguyên tố! Hãy cho ta mượn sức mạnh!”

Mộc Huyền nghe theo lời của Thiên Long mà xuất thủ. Nàng triển khai Ma Pháp Mộc Hệ của nàng, tạo ra vài con rối bằng gỗ xuất hiện, ngăn chặn hành động của Hắc Kỵ Sĩ.

Xoẹt Xoẹt Xoẹt

Bất quá Hắc Kỵ Sĩ dù sao khi còn sống vẫn là một hiệp sĩ, kinh nghiệm chiến đấu đương nhiên là có.

Chỉ với vài con rối gỗ thì làm sao ngăn cản Hắc Kỵ Sĩ được. Từng con rối gỗ bị Hắc Kỵ Sĩ chém đôi.

Ở bên kia, Thiên Long đã bắt đầu việc triển khai Ma Pháp.

Từ vị trí hai bàn tay, hai vòng tròn Ma Pháp xuất hiện. Một cái màu trắng xóa một cái màu đen kịt.

“Quang Hệ và Ám Hệ!”

Từ đằng xa, Hoàng Thanh Uyển lại lần nữa chấn kinh.

Từ xa xưa, Quang Hệ và Ám Hệ là hai thuộc tính luôn tương khắc với nhau. Hầu như chưa bao giờ cho chuyện Quang Hệ và Ám Hệ cùng tồn tại trong một cá thể.

Riêng những thuộc tính nguyên tố khác thì còn có thể nhưng riêng Quang Hệ và Ám Hệ là chuyện chưa từng xảy ra.

Nhưng bất chấp việc Hoàng Thanh Uyển đang chấn kinh đằng xa thì ở bên này, Thiên Long lại làm động tác tiếp theo.

Hai tay hắn bắt đầu vận chuyển. Hắn để hai tay nằm ngang ngực và đặt song song với nhau.

Theo đó thì hai vòng tròn Ma Pháp cũng vận chuyển theo vị trí mà hắn bố trí.

Tiếp đó thì hai vòng tròn bắt đầu cận kề với nhau.

Bất quá thay vì giống với Ma Pháp Hỏa Hệ và Ma Pháp Phong Hệ khi trước là hợp nhất thành một, tạo ra một vòng tròn Ma Pháp mới thì ngay lúc này, hai vòng tròn Ma Pháp lại không hợp nhất mà đối chiếu song song với nhau mà xoay tròn, tạo ra một vòng tròn Ma Pháp lớn hơn và tồn tại cả hai thuộc tính.

Nếu là người hiện đại thì sẽ biết hình dạng của vòng tròn Ma Pháp này tượng trưng cho cái gì.

“Dung Hợp Ma Pháp! Âm Dương Đạo, Nghịch Chuyển Sinh Tử!”

Thiên Long sau khi hoàn thành Dung Hợp Ma Pháp thì hô lên một tiếng. Theo đó thì cái vòng tròn Ma Pháp từ vị trí tay của hắn mà tiến về phía Hắc Kỵ Sĩ.

Âm Dương Đạo, Nghịch Chuyển Sinh Tử. Hay nói đúng hơn là Ma Pháp nghịch đảo sự sống và cái chết.

Nếu Hắc Kỵ Sĩ là sinh vật cõi âm thì chỉ cần đảo ngược lại thành sinh vật cõi dương thì khi đó âm khí sẽ tan biến. Lúc đó Hắc Kỵ Sĩ chả khác gì một bộ xương khô.

Điều kỳ lạ là ngay khi vòng tròn Âm Dương chạm đến cơ thể của Hắc Kỵ Sĩ thì hắn không hề tránh né, thậm chí là không kêu gào khi gặp phải khắc chế Hệ của mình.

Dần qua 1 phút, 5 phút thời gian. Cuối cùng thì vòng tròn Âm Dương cũng tan biến khỏi cơ thể của Hắc Kỵ Sĩ. Đồng nghĩa với việc phần âm khí của Hắc Kỵ Sĩ đã bị xua tan hoàn toàn.

“Phù! Cuối cùng cũng xong!”

Thiên Long thở ra một hơi đầy thỏa mãn. Đương nhiên việc đánh hạ một cấp 20 như Hắc Kỵ Sĩ khiến hắn rất khoái chí a.

“Cảm tạ!”

Tưởng chừng mọi việc đã xong thì bỗng một giọng nói bất ngờ xuất hiện từ phía sau Thiên Long.

Thiên Long theo phản xạ quay người lại thì ở đó, một trung niên với khuôn mặt có chút già, trên thân là một bộ giáp hiệp sĩ.

Bất quá cơ thể thì hơi phát sáng, thậm chí Thiên Long còn có thể nhìn xuyên qua cơ thể của người này để thấy được những thữ ở đằng sau.

“Linh hồn?!”

Thiên Long đương nhiên cũng biết chút ít về trạng thái này. Ngoài linh hồn ra thì còn thứ gì khác nữa chứ.

“Đúng vậy! Đa tạ người trẻ tuổi đã giải thoát cho ta!”

Linh hồn hiệp sĩ hơi cúi người nói.

“Không có gì! Chỉ là tiện tay thôi!”

Thiên Long xua tay nói. Nói là vậy nhưng thực ra là do bị Hoàng Thanh Uyển quăng hắn vào chiến a.

“Dù sao thì ta vẫn đa tạ!”

Linh hồn hiệp sĩ lắc đầu nói.

“Vậy vì sao mà một hiệp sĩ như ngài lại biến thành Hắc Kỵ Sĩ vậy?”

Thiên Long thắc mắc hỏi.

“Chuyện là thế này...”

Linh hồn hiệp sĩ bắt đầu kể lại mọi chuyện.

Câu chuyện bắt đầu từ khoảng 4 tháng trước, trong một lần đi săn.

Linh hồn hiệp sĩ, tên thật là Hạ Lôi, một hiệp sĩ và cũng là một quý tộc Trung Lưu thuộc Vương Quốc Bạch Ưng.

Đồng thời Hạ Lôi cũng là Thành Chủ của Quang Minh Thành.

Trong chuyến đi săn này thì Hạ Lôi cùng với vài hộ vệ và Mạc Nhân, gia chủ Mạc Gia đi cùng.

Nhưng khi đi sâu vào bên trong thì đụng phải một con Ma Thú cấp A.

Cả đoàn đi săn buộc phải tham chiến để diệt Ma Thú.

Không ngoài dự đoán là cả đoàn đã diệt được Ma Thú cấp A thành công.

Nhưng Hạ Lôi không thể nào ngờ được là Mạc Nhân nhân lúc hắn đang bị thương mà đâm lén từ phía sau.

Tiếp theo đó thì là các hộ vệ của hắn cũng bị Mạc Nhân đồ sát, không còn một ai sống sót.

“Mạc Nhân! Vì sao ngươi lại làm vậy?”

Hạ Lôi cũng là tức giận trước Mạc Nhân. Hắn vốn xem Mạc Nhân là huynh đệ ruột thịt, vậy mà ngày hôm nay hắn lại bị tên huynh đệ này đâm sau lưng.

“Lôi ca à Lôi ca! Ngươi nghĩ vì sao ta lại làm vậy?”

Mạc Nhân cười lạnh nói.

“Đương nhiên là vì thê tử và nhi nữ của ngươi rồi! Haha!”

Mạc Nhân cười phá lên nói.

“Ngươi...”

Hạ Lôi cũng là hận cực điểm Mạc Nhân.

Cách đây không lâu thì Mạc Phàm, nhi tử của Mạc Nhân để ý đến nhi nữ của hắn. Sau đó thì ngỏ ý thông gia nhưng nhi nữ của hắn không thích tên Mạc Phàm nên đã không đồng ý.

Đương nhiên cả Hạ Lôi cũng không đồng tình với mối hôn sự này. Bởi Mạc Phàm ở Quang Minh Thành có danh tiếng chẳng hề tốt đẹp chút nào.

Hạ Lôi cũng nào ngờ Mạc Nhân sau lần đó lại bắt đầu tính kế lên hắn.

“À mà thôi! Bây giờ ngươi đi chết được rồi! Về thê tử và nhi nữ của ngươi thì cứ để ta và Phàm Nhi từ từ hưởng thụ a! Haha!”

Phập

Nói xong thì Mạc Nhân đâm thêm một nhát vào sâu thẳng phổi của Hạ Lôi khiến hắn chính thức chết đi.

Sau đó vì chết đi trong tình trạng vẫn còn vấn vương trần thế nên linh hồn của Hạ Lôi không được siêu thoát mà vẫn còn tại thế.

Hai tháng sau thì Hạ Lôi trở thành Hắc Kỵ Sĩ lẩng quẩng quanh khu rừng cho tới khi gặp được Thiên Long.

Câu chuyện khép lại ở đây.

Quay lại thực tại.

“Không ngờ ngài lại bị chính huynh đệ của mình đâm sau lưng!”

Thiên Long cũng là cảm thấy chua xót cho Hạ Lôi khi mà bị Mạc Nhân đâm sau lưng rồi còn định bắt vợ và nhi nữ của Hạ Lôi.

“Thôi! Dù sao chuyện đã qua thì cứ để nó qua đi!”

Hạ Lôi phẩy tay, lắc đầu nói.

“Ngài không muốn đi báo thù à?”

Thiên Long nhìn Hạ Lôi nói. Đương nhiên bị tính kế như vậy, nếu là hắn thì sẽ xách vũ khí lên đi xử trảm tên khốn đó a.

“Ta muốn báo thù lắm chứ! Nhưng với cơ thể chỉ còn linh hồn này thì có thể làm được gì?”

Hạ Lôi mặc dù muốn báo thù nhưng ở trạng thái linh hồn thì hắn có thể làm được gì đây. Đi ám người ta chắc.

“Ta sẽ thay ngài báo thù!”

Thiên Long nhàn nhạt nói. Đối với hắn mà nói thì mỗi sinh mạng đều có ý nghĩa, một mạng sống đều đáng giá ngàn vàng.

Chỉ trừ khi động vào điều tối kỵ của hắn thì hắn cũng không rảnh mà đi đồ sát làm gì.

Nhưng đối với những người bị người khác tính kế như Hạ Lôi. Mặc dù bản thân Thiên Long không trải qua nhưng cái cảm giác đó cũng chả dễ chịu gì.

Đặc biệt hơn là mục đích là nhắm đến người thân của Hạ Lôi.

Nếu người thân của Thiên Long bị nhắm đến thì hắn dù có chết thì cũng không để kẻ tính kế lên hắn được sống yên ổn đâu.

“Ngươi nói thật?”

Hạ Lôi như không thể tin vào những gì hắn vừa nghe.

“Đương nhiên!”

Thiên Long gật đầu đáp.

“Nhưng ngươi quá yếu!”

Hạ Lôi tạt nguyên gáo nước lạnh vào mặt Thiên Long.

Phốc

Thiên Long cũng là nhịn không được mà phun ra một cái. Gương mặt có hơi đen lại.

Bất quá Hạ Lôi nói đúng, Thiên Long còn quá yếu.

“Hừ! Cho bổn công tử vài năm cày cấp thì khi đó dư sức!”

Thiên Long hừ lạnh nói. Đương nhiên bây giờ không được thì vài năm sau sẽ được.

“Rồi rồi! Ta tin ngươi! Nhưng vài năm là quá lâu! Đợi đến khi đó thì sống chết của vợ con ta không biết như thế nào!”

Hạ Lôi lắc đầu cười khổ nói. Nhưng bất quá, Thiên Long có thể cảm nhận được đâu đó chút tình cảm đặc biệt mà Hạ Lôi dành cho gia đình của hắn.

“Hai người đó rất quan trọng đối với ngài nhỉ?”

Thiên Long hiện lên một chút tinh nghịch, trêu ghẹo nói.

“Đương nhiên a! Họ gần như là cả cuộc sống của ta!”

Hạ Lôi cười nói.

Thiên Long thì đang có chút muốn nôn rồi. Hạ Lôi quả thật nâng vợ con của hắn lên tận mây xanh rồi.

“Rồi rồi! Vậy chắc ngài cũng có cách gì đó để giúp ta tấn cấp trong thời gian ngắn đi?”

Giờ trò chuyện vui vẻ kết thúc, thay vào đó là vẻ mặt như muốn đào mỏ của Thiên Long hiện lên.

“Cách thì đương nhiên có! Nhưng tác dụng phụ thì vẫn phải có!”

Hạ Lôi giọng nghiêm túc nói. Không còn vẻ mặt say sưa kể về vợ con hắn nữa.

“Được! Chơi luôn!”

Thiên Long ánh mắt lóe ánh sao. Chỉ cần có thể mạnh lên thì còn tên khốn nào có thể cản hắn hành sự ở cái thế giới này.

“Cách chính là ta hiến tế linh hồn của ta, chuyển đổi thành cấp cho tiểu tử ngươi!”

Hạ Lôi nhàn nhạt nói.

Nghe đến đây thì Thiên Long thầm giật mình. Nói như vậy chẳng phải là hắn hấp thu linh hồn của Hạ Lôi để tấn cấp sao.

“Không được! Bổn công tử không đồng ý!”

Thiên Long kiên quyết nói. Đương nhiên hắn không nỡ để Hạ Lôi cứ như vậy mà tan biến đi.

“Chuyện này không đến lượt ngươi quyết định!”

Hạ Lôi lạnh lùng nói. Với lại nhìn phản ứng của Thiên Long thì hắn dám chắc hy sinh bản thân để Thiên Long lớn mạnh lên thì cũng không quá thiệt thòi.

Bởi dù sao thì hắn cũng có việc cần nhờ đến Thiên Long.

Không cho Thiên Long kịp phản ứng, Hạ Lôi đã biến thanh tinh quang phóng thẳng vào não hải của hắn.

Đồng thời dị biến xảy ra, cơ thể Thiên Long bắt đầu có chuyển biến.

Ma Lực có trong thiên nhiên bắt đầu được điều động vây quanh Thiên Long.

Khí tức Ma Lực cấp 1 của Thiên Long dần biến đổi.

Cấp 2...

Cấp 3...

Cấp 4...

….

Không quá bao lâu, khí tức Ma Lực của Thiên Long đã chạm tới cấp 15 và ngưng lại, không còn dấu hiệu tăng nữa.

Ma Lực cũng dần tản đi, để lại một thân ảnh Thiên Long tiêu soái với mái tóc đen phiêu dật trong không khí, tà áo khoác tung bay theo cơn gió nhẹ thổi qua.

Thiên Long đôi mắt chậm rãi mở ra, nhẹ giọng nói:

“Nhạc phụ cứ yên tâm! Tiểu tử sẽ làm hết sức để bảo vệ họ an toàn!”

---

Ae đọc vv.

Momo: 0765830540.