Vũ Luân tròn mắt kinh ngạc. Một cánh cổng không gian cứ thế được mở ra trước mắt hắn.
[Đợi gì, còn không mau vào?]
Dưới sự hối thúc của Hệ Thống hắn bước vào, tầm nhìn biến mất, không gian lập tức xoay cuồng. Khi mọi việc kết thúc hắn nhận ra bản thân đứng tại một căn phòng trống, hướng phía xa xa hắn thấy một tiểu cô nương đang chăm chú vào chiếc máy tính bản.
[Người cái gì, chưa nhìn Tiểu Cô Nương xinh đẹp bao giờ sao?]
Giọng nói của Hệ Thống được thay đổi bằng giọng điệu chua ngoa của một nữ hài, nghe giọng thì khá là ngạo kiều. Quan sát kỹ hơn thì Tiểu Cô Nương tại đầu bên kia chỉ cao quá 1m2, dáng người nhỏ nhắn, tóc màu rêu xanh cột cao hai bên, tại hai bên trán có cặp sừng trắng. Mắt đỏ, môi hồng nhạt, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác trắng dài quá chân, ống tay áo dài và rộng, bên trong liền mặc một chiếc váy đen, tất đen mang giày cao rót loại nhỏ. Khuôn mặt khả ái nhìn qua rất cute, hơn hết nàng còn đeo một cặp kính căn to tròn.
''Ngươi là Hệ Thống?''
Vũ Luân mỉm cười đầy thân thiện song trong tâm thì lại: 'CMN! Ta cuối cùng cũng gặp được ngươi, coi ta tét nát cái cặp mông bé nhỏ của ngươi không!?'
Tiểu Cô Nương khả ái ngước mặt lên nhìn hắn, nàng mỉm cười rồi nói: ''Đ-éo!''
Vũ Luân đang nộ khí bừng bừng thì bị nàng một câu đánh tan, cơ thể nhỏ nhắn nàng ôm chiếc máy tính nhỏ của mình chạy lon ton tới.
Khuôn mặt tò mò, nàng ngón tay chạm môi rồi nhìn nhìn ngó ngó cơ thể của Vũ Luân.
[Lực 4.5...trước đó là 6 nhỉ?]
[Thể 4.5...trước là 7.]
[Trí 6.5...trước là 13.]
[Tốc 5.5...trước là 11.]
[Tổng Lực Chiến là 21.]
Vũ Luân ngơ ngác, tiểu cô nương này nhìn dáng vẻ chỉ khoảng mười tuổi hơn nhưng cử chỉ và giọng điệu lại như bà cụ non.
Bất quá trang bị của hắn hiện tại bị nàng lột sạch sành sanh.
''Này, ngươi đang làm gì thế?''
[Huấn luyện không cho phép mặc trang bị. Ta đem chúng đi bao trì.]
Nói rồi nàng ôm Huyền Vũ Bào và Túc Ma Chi Kiếm chạy đi, nhưng tới một đoạn thì dừng lại.
[À, ta không phải Hệ Thống. Hắn gì sợ ngươi nên trong vào không gian hỗn mang rồi. Thời gian tại đây và thế giới bên ngoài không giống nhau, nên ngươi cứ thoải mái mà tu luyện.]
Nói rồi thân hình nhỏ nhắn chạy mất, Vũ Luân chưa hết ngơ ngác thì bản năng mách bảo hắn nguy hiểm đang tới gần.
Ngay lúc đó hàng trăm cánh cổng không gian mở ra, chui ra từ mấy cánh cổng là một loại ma thú. Loài này có tám cái chân sáu mắt, cả người cứng như sắt thép, phủ lên một màu đen u ám, sau con mắt đỏ ngầu, cặp răng nanh tại miệng nhỏ giọt độc tố.
[Âm Ti Chu Hồng Mẫu Lv.49]
Mỗi con Âm Ti Chu Hồng Mẫu đều cao tầm 2.5m mét đang bò lút nhút trong phòng, chớp mắt phía trên đầu Vũ Luân xuất hiện một bản thông báo điếm ngược.
[...3....2...1...Stats!]
Ngay lập tức một đợt thú triều quy mô nhỏ diễn ra, hơn trăm cá thể Âm Ti Chu Hồng Mẫu cứ lao tới.
''CMN Hệ Thống ngươi chơi ta!?''
Vũ Luân ngón thối đưa cao khuôn mặt cực kỳ khó coi, hắn thật tâm muốn chạy đấy nhưng vừa quay đầu đã đập mặt vào kết giới.
"Fuckkkkk!!''
Không con đường lui Vũ Luân đành phải liều mạng, bất quá hắn không biết tại đây dù có chết bao nhiêu lần đều sẽ được hồi sinh lại.
Ầm! Ầm!
Âm thanh đánh nhau điên cuồng vang lên, lúc này tại một phía khác. Tiểu Cô Nương tay nhanh như cắt trên những bàn phím vi tính tân tiến, đúng lúc này một vết nứt không gian được xé ra.
[Ngươi cũng rất gan. Biết hắn thù dai còn chơi đểu hắn?]
Tiểu Cô Nương liếc ánh mắt lạnh lùng sang nói.
Kẻ kia lúc này cười cười, nhún vai hắn nhẹ lắc đầu.
[No.1408 ngươi cũng quá biết diễn đi. Rõ ràng gặp lại hắn còn ra vẻ lạnh lùng. Có phải trong lòng đang rất vui không?]
No.1408 lúc này dừng lại, nàng vốn đang bảo trì lại Huyền Vũ Bào song bây giờ lại không muốn làm nữa.
[Ta không thích hắn như bây giờ.]
Hệ Thống nhíu mày, tay đưa ra rót vào trong Túc Ma Chi Kiếm một ít Thần Lực.
[Biết sao được~ hắn bị Nguyền Rủa mà~ trong hắn thảm hại bộ dạng, ta hả hê bome, hí hí!]
No.1408 lườm xéo Hệ Thống, song nàng lại nhìn xuống.
[Ngươi cút được rồi. Lần nào tới cũng làm bẩn sàn nhà của ta.]
No.1408 nhìn xuống nơi Hệ Thống đang đứng, tại đấy bấy giờ rạn nứt, song lại hình thành một cái lỗ đen mini.
[Ta thấy hắn khá chậm chạp, hay là ngươi làm cho hắn Đôi Giày đi.]
Hệ Thống mỉm cười cách bất lương, No.1408 lúc này đôi mắt mệt mỏi nhìn hắn.
[Tăng ca ngươi có chả tiền thêm không?]
[Gì, gì....tiền gì cơ, ha ha...]
Hệ Thống mồ hôi rớt lợp đợp khăn tay lau không kịp khô mà vội vàng bỏ xé không bỏ chạy.
[Ngươi vui tới chừng này bộ dạng còn nói ta? Thật khiến ta nhớ ngươi năm đó đấy...bất quá Âm Ti Hồng Chu Mẫu có độc tính Âm Ti Âm Sát Hồn, người thường chợt không kịp ngáp song cái Huyết Mạch này của hắn thì. Chịu.]
No.1408 tiếp tục công cuộc bảo trì của mình. Đúng lúc này hướng còn lại Vũ Luân một thân máu tươi, mấy con nhện này không đồng thời tấn công hắn mà chỉ cử ra duy nhất một con yếu nhất.
Dù là yếu nhất nhưng hắn hiện tại cơ thể tàn tật, một tay một chân bị cắn nát, cái đầu cũng sắp sửa bị cắt đứt.
''Ta...CMN! Xyz ngươi Hệ Thống!!!"
Chớp mắt hắm được hồi sinh nhưng con Âm Ti Hồng Chu Mẫu lúc này vừa ăn thịt hắn đã Tiến Hóa mà mọc thêm gai trên lưng, những cái chân cũng hóa thành lưỡi hái xác nhọn.
''Đùuuuuuu. Bỏ Mọe rồi!''
Chớp mắt Vũ Luân bị cắt thanh trăm mảnh, ngay khi hắn hồi sinh con nhện lúc nãy đã cao tận 4m hơn. Lần này hắn kịp né song một loạt mưa axit biến hắn thành bộ sương trắng.
"Hah, hah. Đáng sợ quá....."
Đôi mắt của Vũ Luân lúc này tà khí ngập tràn, tiếp đến hắn chết thêm năm sáu lẫn nữa, mỗi lần đều rất thê thảm, bất quá dù chết bao nhiêu hắn vẫn cứng đầu xong tới.