Xoẹt-- keng!?
Tiếng đinh tai điếc óc vang lên, theo đó là một đợt xung quanh khuếch đại mạnh mẽ ba đợt liền. Cuồng phong cứ thế kéo ra làm bật gốc vô số cây đại thụ, Ma Thú tại phạm vị rộng lớn cũng bị dọa chạy tán loạn.
Tại trung tâm trận chiến lúc này hai cường giả Dung Hợp Kỳ Cao Giao không khỏi kinh ngạc. Tên nhóc này quá quái dị, hắn mới tu vi gì, Trúc Cơ Trung Giai liền có thể đỡ hai kích toàn lực của Dung Hợp Kỳ!?
Phải biết trước Trúc Cơ còn có Khai Quang, song mới tới Dung Hợp, tên tiểu tử trước mặt đây là muốn nghịch thiên sao!?
Quá nhiều sự kinh ngạc chỉ ôm trọn chưa đến mười lần hô hấp, Khả Hân lúc này cũng một phen bị dọa cho đờ người ra.
Bất quá không ai hiểu rõ vấn đề của Vũ Luân hơn hệ thống, hắn đây chả phải máu chó làm liều đấy ư, nếu lúc nãy không kịch hoạt kịp Huyền Vũ Thuẫn của Huyền Vũ Bào thì cái mạng chó của hắn há còn.
Hiện tại cả ba đều bất động, họ bắt đầu trao nhau những ánh mắt yêu thương, cuồng loạn. Vũ Luân hiện tại đứng ở giữa, phía trước chính là Khả Hân yêu dấu của hắn nhưng không tài nào nhấc nỗi một bước chân.
Tay trái của hắn bá đạo nắm chặt lưỡi đao của Lý Ngọc Hoài, mặc cho máu hồng rơi đổ. Tay phải Túc Ma Chi Kiếm mạnh mẽ rung lên, hai Lưỡi Hái Huyết Ma của U Minh Dạ cứ thế bị chặn lại.
'CMN thật phi lý! Ta đường đường Dung Hợp Kỳ Cao Giai lại không đọ sức lại với một tên tiểu tử Trúc Cơ Trung Kỳ!?'
U Minh Dạ lúc này liếc mắt nhìn sang Lý Ngọc Hoài, tên kia chính xác cũng cùng hắn một suy nghĩ. Tên tiểu tử này rốt cuộc là Thần Thánh phương nào kia chứ!? Tại sao lại quen biết Khả Hân của bọn hắn!?
''Tên to xác, ngươi sáng chưa ăn cơm hả?''
U Minh Dạ nụ cười méo mó, hắn đây đá đểu Lý Ngọc Hoài một câu. Lý Ngọc Hoài lúc này cau mày lại.
''Chưa ăn cơm cọn mọe ngươi! Há cũng chưa ăn đúng không??''
Vũ Luân lúc này bị nghiền ép như quả cam quý trong tay họ Trần, bất quá hắn thật không cam tâm a.
''Ăn con các ngươi!? Cút!!''
Gàooooo---!?
Hình bóng Huyền Vũ lại được triệu hồi, linh khí khuếch đại tạo nên một sinh vật to lớn, ngước đầu lên trời nó kêu lên một tiếng đinh tai điếc óc.
Hai cường giả Dung Hợp Kỳ cứ thế bị đẩy lui, khóe miệng mỗi tên đều xuất phát một tia máu tươi.
''Tốn công tinh thần?''
U Minh Dạ miếng máu trên khéo miệng, khuôn mặt chiến ý bùng nổ.
Lý Ngọc Hoài lúc này trầm tĩnh hơn, chú ý hơn tới chiếc áo bào của Vũ Luân.
'Không dưới Đế Bảo...lai lịch của tên này rốt cuộc là gì?'
Vũ Luân sau khi thoát khỏi sự vây hãm của hai tên Dung Hợp Kỳ Cao Giai miệng liền không ngừng nôn ra máu, khuôn mặt tái xanh, hơi thở hỗn loạn.
''Khặc...hah, hah. Khả Hân, ngươi không được đi...ta phải bắt ngươi lại.''
Vũ Luân cánh tay hướng tới, cơ thể đã hơi chao đảo. Khả Hân lúc này chỉ đứng đó nhìn hắn, tâm nàng quả thật đã có hơi rung động, bất quá vẫn như lời nói lúc trước ''Muốn có được ta liền đoạt ta từ tay Bát Giáo Tử đi.''
''Hỗn Đãn!? Ngươi còn mơ tưởng chạm tay vào Thánh Nữ!?''
U Minh Dạ nộ khí xung thiên, cả người hắc ám lượn lờ, thân thủ nhanh hơn thiểm điện tung liên hồi 13 đường cắt như muốn cắt nát không gian xung quanh.
"U Minh Thập Tam Trảm-Đoạt Sinh!!''
Huyền Vũ Thuẫn bấy giờ bị cắt nát, những đường chém cắt ngang trong không gian đỏ rực, cùng với đó là tiếng hét thảm của Vũ Luân.
''Aaaaaa!!!''
Máu bắn tung tóe, cơ thể nhỏ bé của hắn cứ thế hứng chịu 13 đợt cắt xé cuồng bạo.
''Khụ, khụ...''
Vũ Luân lúc này đôi mắt mờ nhạt, tay siết chặt Túc Ma Chi Kiếm hắn ánh nhìn vẫn thủy chung về phía Khả Hân.
''Tiểu Tử thối, nạp mạng đây!''
U Minh Dạ vung hai lưỡi hái cắt chéo tay ý định cắt bay đầu Vũ Luân, tuy nhiên cũng chính vào lúc đó Vũ Luân biến mất, ngay khi hắn xuất hiện đã tại vị phía trên đầu U Minh Dạ.
''Coi ta là mèo bệnh sao?''
Ầm!?
Đầu của U Minh Dạ lập tức bị Vũ Luân cho cạp đất, tay đưa kiếm lên cao Vũ Luân không chần chừ mà chém xuống.
Nhưng cũng chính vào lúc này Lý Ngọc Hoài xuất hiện từ phía sau đâm cho hắn một nhát.
''Khặc! Ngươi được lắm...''
Vũ Luân khuôn mặt méo mó, bất quá hắn lúc này máu chó dồn lên não, kiếm chém xuống liền xoay ngược lại đâm thăng vào cơ thể của bản thân. Túc Ma Chi Kiếm xuyên qua cơ thể, máu tươi rơi rớt, Lý Ngọc Hoài bấy giờ khuôn mặt tái xanh.
Một kiếm này của Vũ Luân không những xuyên qua hắn mà con xuyên qua cả Lý Ngọc Hoài phía sau.
''Ngươi! Tên Điên...khụ!?''
Lý Ngọc Hoài trọng thương lập tức lùi lại ba bước, U Minh Dạ lúc này bùng nổ chân nguyên hất bay Vũ Luân ra xa.
''Gặp quỷ rồi! Tên tiểu tử này không cần mạng nữa!?''
U Minh Dạ méo mó nói, hai cường giả Dung Hợp Kỳ cứ thế run sợ trước một Trúc Cơ Tiểu Bối. Vũ Luân lúc này bị hất bay, cơ thể đã chìm sâu vào bóng tối, mắt đã không còn mở nỗi, tim cũng đã dừng đập.
''Đi thôi.''
Khả Hân xoay người đầy lạnh lẽo, bước chân không hề nao núng. Lý Ngọc Hoài cùng U Minh Dạ nhìn nhau rồi cũng nhanh chóng rời đi.
Mọi thứ nhanh trở lại với sự bình yên vốn có. Cũng chính lúc này thi thể của Vũ Luân chợt chuyển động, nắm đấm siết chặt hắn đấm mạnh vào lòng ngực.
-Uỳnh! -Uỳnh!! -Uỳnh!!!
Sau ba cú đấm như muốn riềng nát xương lòng ngực hắn đôi mắt đột ngột mở to, miệng há rộng rồi thở hổn hển.
Vũ Luân lúc này ngồi dậy, khuôn mặt lộ vẻ u tối.
''Quá yếu...ta vẫn quá yếu...''
Hắn tự lẩm bẩm một mình, song lúc này đôi nhãn câu như triệt để bị Ma Hóa.
[Mới ngộ ra à. Phế vật như ngươi xém chút kéo ta chết chung rồi đấy, CMN!]
Hệ Thống lúc này tức tối chửi um trời, nếu lúc nãy nó không nhanh trí dừng tim của Vũ Luân lại e là bị giết thật rồi đấy.
[Nói cho ngươi biết, dù ta có cho ngươi Chí Tôn Bảo mà tu vi ngươi không đủ thì cũng là đồ bỏ đi a! Nếu ngươi còn thiếu suy nghĩ và máu chó như vừa nãy thì giấc mộng Hậu Cung của ngươi nên bỏ đi thì hơn.]
Vũ Luân lúc này buồn bực tặc lưỡi một tiếng, vết thương trên cơ thể đang dần lành lại, Huyền Vũ Bào đã tản phát Linh Lực phục hồi thương thế cho hắn.
Bất quá Ngoại Thương có thể chữa hết song Nội Thương liền vô phương cứu chữa, hắn từ Trúc Cơ Trung Giai ngã cái ầm xuống Luyện Khí Đỉnh Phong.
'Ta con mọe nó, thù này ta nhớ rõ! Đợi ta mạnh hơn liền đi Bát Giáo Tử đá đít các ngươi!'
Vũ Luân cay không tả nổi, bất quá hắn nhớ lại chính vào lúc đó nàng đã giải vây cho hắn, nếu như lúc đó họ không rời đi sự tình e là sớm bị lộ.
[Tính ra ngươi cũng giỏi đấy. Nàng ta sau việc này e là phải nhớ nhung tới người rồi dai dẳng rồi đấy.]
"May mắn thôi, ta đột nhiên muốn chiếm đoạt từ thể xác tới linh hồn của nàng...hắc hắc!''
[Vẫn kinh tởm như xưa. Nhưng xem ta ngươi cần một khóa huấn luyện cấp tốc.]
''Ngươi có chỗ gì tốt?''
[Phư phư phư!]