Trong khoảng thời gian Vũ Linh Hi nghỉ ngơi, Sở Phong thay mặt nàng tiếp quản cùng sửa chữa Vũ Linh Phường. Song Vũ Linh Phường đã không còn là Vũ Linh Phường khi xưa nữa, nó bây giờ đã là một thế lực mới nổi và bành trướng theo quy mô lớn.
Đã có rất nhiều đại thế gia trong thành tới đưa lễ vật, sau là muốn gặp mặt vị cường giả diệt cả Phiến Gia đại danh kia. Bất quá họ không gặp được, mà người họ gặp lại là Tổng Quản hiện tại của Vũ Linh Phường, kẻ này họ Lê, tay luôn mang theo một thanh kiếm.
Trong khi khắp thành như đang dậy sóng thì Sở Phong vẫn lặng lẽ làm nốt công việc của mình, môi luôn mỉm cười gì không biết tiếp theo sẽ là con mồi nào, hắn vẫn đang rất háo hức.
Nhưng cũng chính vào lúc đó, cổng không gian đột nhiên mở ra, từ phía trong bước ra một dáng người quen thuộc. Với cái body chuẩn không vết sẹo thì kẻ này còn ai ngoài Vũ Linh Hi, nàng thật sự bị đệ đệ mình làm mệt chết, ngủ li bì liền ba ngày. Song nàng cũng nhận ra Thế Giới hiện thực và Dị Không Gian mà Sở Phong sở hữu có sự chênh lệch múi giờ rất lớn.
"Tỷ, ngươi vẫn ổn đó chứ?''
Sở Phong bước tới đỡ nàng, dáng vẻ đi đứng của nàng thật khiến hắn cười không ngậm được miệng.
"Đệ nghĩ ta có ổn không? Thật muốn làm ta mệt chết? Đệ đó-''
Vũ Linh Hi hung hăng kéo tai tên đệ đệ chết tiệt của mình, hắn chả những bắt nạt mà còn khiến nàng lộ ra dáng vẻ dâm ô đó.
Sở Phong bị kéo tai khuôn mặt lộ nét bất tà, tay hung hăng vỗ mông Vũ Linh Hi cái chẹp.
"Giii--- Đệ!?''
Vũ Linh Hi đau tới phát khóc, nàng giật bắn người lên song ôm mông trừng mắt với Sở Phong.
Đưa tay lên hít một hơi, Sở Phong biến thái ánh nhìn liếc sang: ''Nàng còn thật cho mình là Tỷ Tỷ của ta ư? Muốn bị dạy bảo sao~?''
Sở Phong lúc này ép sát Vũ Linh Hi vào tường, mắt kề mặt, mắt chạm mắt.
Vũ Linh Hi là bị hắn làm cho ngớ ra, tên đệ đệ này hôm nào lá gan thật lớn. Bất quá hành động tiếp theo của hắn khiến nàng đỏ mặt. Chân hắn luồn vào háng nàng, đầu gối trực tiếp chạm tới phần mềm mại. Trong lúc đó phía bên trên môi nàng bị hắn khóa chặt.
"Ưm!''
Vũ Linh Hi nào phải dạng vừa, hung hăng nàng cắn Sở Phong một cái tới rơm rớm máu. Khi môi cả hai rời nhau, Sở Phong liếm mép cách hư hỏng mà nhìn Vũ Linh Hi, ánh mắt nhu tình càng thêm vài phần thưởng thức.
"Sở Phong đệ! Cái đồ hư hỏng này tránh xa ta ra một chút! Hừ!''
Vũ Linh Hi giận dỗi đẩy Sở Phong ra, riêng nàng hướng về phía bàn làm việc của mình ngồi xuống.
"Tỷ, ta hư hỏng chỗ nào~ cơ? Phần nào hư hửm?''
Bước tới, khuôn mặt kề sát hắn ngửi mùi hương trên mái tóc của Vũ Linh Hi rồi thủ thỉ bên tai nàng. Khuôn mặt đỏ bừng Vũ Linh Hi xấu hổ muốn chui, xem ra cái mối quan hệ Tỷ Đệ này nàng không cứu vãn nổi rồi.
Tâm tự vấn bản thân một câu rằng: ''Ta lúc đó tại sao để hắn đè lên kia chứ! Mất mặt quá!''
Vũ Linh Hi trưng ra bộ mặt bối rối, lúc đó quả thật rên rất to, còn rất sướng, nhưng qua cuộc vui lại xấu hổ muốn chết. Thêm cái tên đệ đệ không đàng hoàng này, lời nào nói ra cũng như đang trêu ghẹo nàng, làm nàng gợi nhớ lại khi đó của bản thân.
"Biết ngượng rồi. Khi đó ta nhớ Tỷ hét rất to~ còn gọi tên ta...bảo ta, mạnh--''
Vũ Linh Hi đầu như bốc khói, tên khốn nạn đệ đệ này quả thật nhây không nói nổi, hắn cư nhiên nói ra những câu từ xấu hổ như thế. Tay vội vã Vũ Linh Hi bịt cái miệng hư hỏng của Đệ Đệ lại, trừng mắt với hắn cách đe dọa.
''Đệ còn nói! Có tin ta-- ưm!?''
Vũ Linh Hi nói chưa hết câu đã cảm nhận thấy tia ớn lạnh chạy dọc sống lưng, Sở Phong cứ thế tùy tiện bóp chặt bên ngực Nàng mà xoa nắn.
Để kích thích nàng thêm, hắn khóa chặt đôi môi đỏ mọng của Vũ Linh Hi nhầm để nàng thôi mấy câu từ vô nghĩa, hắn hôm nay muốn dạy nàng cách làm vợ đấy.
"Gọi Phu~ Quân, ngươi muốn bị tét mông sao?''
Sở Phong hùng hồn lời đe dọa, Vũ Linh Hi lúc này thì thờ không ra hơi, hôn cũng rất gì và này nọ, mới đó người nàng đã nóng lên như lửa đốt.
"Không~! Tại sao chứ...Đệ Đệ là Đệ Đệ. Dù Đệ làm được gì ta, cũng...ưgh! Nhhaaa-!''
Vũ Linh Hi cứng đầu trong lời nói, trong lúc đó Sở Phong nhào nặn bộ ngực max số của nàng rồi kéo mạnh hai đầu ti. Khuôn mặt lộ vẻ mê mệt, Vũ Linh Hi bĩu môi với hai tia nước bọt chảy ra, mắt nhấm híp lại như đang hưởng thụ.
"Miệng thì không nhưng cơ thể lại rất thành thật, Nàng xem? Ướt nhèm cả rồi?''
Sở Phong cho tay xuống dưới háng của Vũ Linh Hi, thô bạo hắn cạ sát âm hộ nàng tới rỉ nước. Khi đó hắn đưa hai ngón tay nhớp nháp mớ dịch dâm đãng của Vũ Linh Hi lên cho nàng xem.
Khuôn mặt đỏ như quả táo, Vũ Linh Hi xoay mặt đi: ''Ta không có! Không gì-gì hết!''
Mỉm cười tà dâm, Sở Phong bế Vũ Linh Hi lên, tay hung hăng gạt hết đống giấy tờ xuống đất, nhường chỗ cho nàng. Hôm nay hắn chưa ăn trưa, món chính được bày ra thế này sao cưỡng lại được kia chứ.
Đặt xuống, Sở Phong hưng phấn mở háng Vũ Linh Hi ra mặc cho nàng phản kháng.
''Đệ làm gì vậy-! Xấu hổ quá! Kho-khoan đã!''
Vũ Linh Hi chống cự vốn vô cùng yếu ớt, bên dưới được phơi bày, mọi thứ đẹp đẽ của nàng bị hắn chiêm ngưỡng lần nữa. Cảm giác bị nhìn ngắm khiến nàng mép l*n co giật liên tục, trong khi đó dịch thủy bắt đầu nhểu nhão xuống mặt bàn.
"Đừng nhìn! Mau dừng lại nếu không đừng có mà tới gần ta- á!?''
Vũ Linh Hi tay bụm lại đường cong hoàn hảo và thơm tho của mình, khuôn mặt đang rất tức giận bỗng hóa thành dâm dật khi Sở Phong gỡ tay nàng xuống.
Lười lè ra mang theo hơi ấm dâm dục, Sở Phong thưởng thức đường cong mềm mại ngọt lịm của Vũ Linh Hi bằng một đường giễu cợt từ dưới lên.
"AH~~!''
Cảm giác sung sướng ấy lại đến, Vũ Linh Hi cong lên một cái đầy cuốn hút. Mắt mở to chứa đầy dục vọng.
"Chỉ mới phá thân không lâu mà nàng đã thích nghi rồi. Khứa khứa!''.
Sở Phong tiếp một đường liếm từ dưới l*n lên khiến Vũ Linh Hi sống không bằng chết, tiếng rên rỉ ngọt ngào của nàng ngày một dầy đặc.
Trong lúc đó tiếng chùn chụt vang lên liên tục, Vũ Linh Hi lúc này đã không còn sức phản kháng nữa, thay vào đó nàng đang chìm đắm trong việc bị bú liếm phần quý giá.
Cảm giác lâng lâng như cưỡi gió đạp mây, Vũ Linh Hi rất nhanh phải lè lưỡi, cơ thể nàng cong lên hình bán nguyệt cách điệu đà.
Tiếng hét thất thanh ngập tràn khoái lạc, nước bắn ra tung tóe, phân nhánh rồi đứt đoạn. Sở Phong một phen rửa mặt với nàng, môi liếm mép rồi hôn lên cái mu bóng loáng múp míp kia.
''Lần sau gặp ta còn giở giọng điệu đó thì, hehe~''
Vũ Linh Hi co giật, miệng đột nhiên nở nụ cười mê hoặc: ''Vâng~~"