Lê Thúc nghe được âm thanh la hét từ phòng Sở Phong, khuôn mặt lập tức lộ vẻ bất an. Vội vàng chạy tới hắn gõ cửa.
''Vũ Thiếu Gia, cậu không sao chứ?''
Lê Thúc lúc này rõ ràng nghe thấy tiếp thở gấp gáp của nữ nhân, nhưng khi cửa mở lại không thấy ai. Sở Phong vẫn bình nhiên tại đó với mớ giấy tờ.
"Lê Thúc, có việc gì cần thông qua sao?''
Lê Thúc khẽ cau mày lại rồi thở dài: ''Thật ra là có. Tên Vũ Táng đó lại tới đồi tiền trợ cấp, ta là không có đồng ý. Hôm nay tên Vũ Nhất lại tới làm ùm lên, nói là muốn lấy tiền xây lại Phủ Đệ của hắn....''
Khuôn mặt mệt mỏi lộ ra, Lê Thúc đây quả thật không dám tin có bọn ngu ngốc tới bước đó, bọn hắn chẳng lẽ cho rằng Vũ Luân trước mặt đây không dám tàn sát cả Vũ Gia, bọn hắn tự nhiên cho rằng chút huyết thống đó liền có thể rằng buộc người này.
'Ngu xuẩn.' Lê Thúc tự mắng cha con Vũ Táng, Vũ Nhất một câu.
Sở Phong lúc này khẽ cau mày lại, khuôn mặt hơi khó coi một chút khiến Lê Thúc có phần căng thẳng.
''Thúc ra trước đi, việc Vũ Gia ta sẽ đi giải quyết sao?''.
Khuôn mặt hơi nghi hoặc, Lê Thúc cúi đầu rồi bỏ ra.
Cũng chính vào lúc này Sở Phong nhìn xuống dưới bàn làm việc. Vũ Linh Hi cư nhiên ở đó, nàng hiện tại quần áo xộc xệch, phần dưới váy còn bị kéo lên một đoạn, trong tư thế ngồi xổm banh ra cái l*n gợi cảm ấy thật khiến người ta được rửa mắt.
Sở Phong làm gì nàng. Đương nhiên là hắn bắt nàng buscu cho mình, bất quá nàng nào có dễ nghe lời như vậy, lúc nãy còn hung hăng cắn hắn một cái trước mặt Lê Thúc.
''Giỏi lắm Hi Nhi, nàng dám cắn ta?''
Sở Phong mỉm cười đầy thân thiện, Vũ Linh Hi lúc này ngước mặt lên nhìn, khuôn mặt thập phần dâm dục.
"Dám bắt ta làm việc xấu hổ thế này...còn cái tư thế, chụt, chụt...Đệ cứ đợi đấy cho ta, chụt...''
Vũ Linh Hi vừa nghĩ lại vừa ức, nàng cư nhiên lại không phản kháng được, tức quá cắn cho hắn thêm phát.
"Ưgh!''
Sở Phong rùng mình, tâm tự hỏi: ''Nàng là cáo à, thích cắn người như thế!''
Sở Phong cười lại thêm tươi: ''Còn sợ ta không trị được nàng?''
Nói xong hắn hung hăng giữ lấy đầu nàng mà giã vào cái miệng quyến rũ ấy từng chày thô bạo. Vũ Linh Hi bị tấn công đôi mắt trợn trừng, cổ lại có cảm giác bị xâm phạm mạnh mẽ.
Thứ to lớn ấy của Phu Quân nàng đang chọt liên tục xuống cuống họng, cường độ mạnh và nhanh, nước bọt Vũ Linh Hi rất nhanh tuôn ra khỏi miệng, miệng dưới cũng liên tục khéo mở, thứ chất dịch trắng trong đang nhớp nháp kéo dài ra rồi chạm đất.
"Ư, ư, ư!''
Sở Phong rất mau chóng lên đỉnh, tay giữ lấy đầu Vũ Linh Hi rồi mạnh mẽ bơm vào trong miệng nàng mớ sữa nóng.
"Khụ! Đệ Đệ khốn kiếp! Khụ! Khụ! Thô bạo như vậy!''
Vũ Linh Hi ho sặc, song vẫn rất chịu khó nuốt hết. Bò ra khỏi dưới bàn, nàng lườm Sở Phong rồi cố mặt lại y phục. Bất quá hắn hôm nay định chơi nàng cạn nước mới thôi, có được Nữ Nhân xinh đẹp thế này trong tay, hắn há để nàng rảnh rỗi.
"A!''
Vũ Linh Hi giật mình, nàng cứ thế bị Sở Phong bế lên bàn đợt hai. Bất quá lần này nàng hông có chống cự, hắn cũng hông có vét máng nàng.
"Hi Nhi, ngươi đẹp như thế này...hay là để vi phu thương yêu ngươi một chút?''
Sở Phong hướng tới, hôn lên môi Vũ Linh Hi một cái nói. Ánh mắt Vũ Linh Hi lúc này dịu xuống, bất quá nàng sẽ không cho hắn được tội nguyện. Hắn sẽ lại phết kem nàng, nàng đây chưa muốn sinh nhi tử cho hắn. Sinh đẻ rất đau, nàng không muốn.
''Không cho, đừng nghĩ ta chiều chuộng đệ liền lấn tới. Bên ngoài không được gọi thẳng tên ta, nhớ chưa?''
Vũ Linh Hi sờ sờ khuôn mặt của Sở Phong nói, giữ lấy tay nàng hắn vuốt ve làn da trắng mềm, ánh mắt nuông chiều lộ ra.
''Nhưng ta không cầm lòng được. Hi Nhi nhà ta quá xinh đẹp...''
Sở Phong kéo áo Vũ Linh Hi xuống, nàng lúc này thật bị hắn làm cho yếu lòng rồi. Tay cũng không chống đối gì.
''Xấu hổ chết đi được. Đệ muốn làm gì ta nữa đây?''
Vũ Linh Hi đỏ mặt xoay đi chỗ khác, Sở Phong lúc này cười mỉm: ''Dang chân ra đi, ta dạy nàng thứ mới mẻ hơn?''
Vũ Linh Hi lúc này nhìn lại, cơ thể run run, nàng lưỡng lự ít giây rồi từ từ dạng rộng chân ra. Với tư thế ngồi trên bàn, nàng dang rộng chân ra hai bên đây chả khác nào mời hắn ăn cơm đi.
Âm hộ mĩ miều của Vũ Linh Hi bắt đầu co giật, nó hiện tại ướt át kèm nhớp nháp. Sở Phong bấy giờ nuốt ực tiếng nước bọt, miệng tiến đến gần mút mạnh ngực Vũ Linh Hi.
"Á! Lại nữa~! Nya~ nhaa~ ta không, có sữa đâu! Đừng thô--- hyyyyaaa!!?''
Vũ Linh Hi khuôn mặt hứng khởi, nàng đây vừa mới bị Sở Phong chọt hai ngón tay vào l*n mà kêu lên như bị cắt tiết.
Nước phún phún ra ngay sau đó, bên trong nàng bóp chặt lấy hai ngón tay đệ đệ mình mà mơn trớn. Cơ thể Vũ Linh Hi bắt đầu uốn éo như con rắn, kỹ thuật móc của này của Sở Phong quá điêu luyện đi, l*n nàng như thế đang được khuấy đảo.
Đỡ nàng hơi ngửa người ta sau, Sở Phong ra sức mút bên ngực no tròn căng mọng của nàng. Trong khi đó hai ngón tay bắt đầu ra vào nhịp nhàng, tách mở hai mép l*n nàng cách khéo léo.
Dâm thủy đôi lúc phún ra cách ít ỏi, nó không sướng bằng ciu hắn nên không ra nhiều bằng. Từng nếp gấp bên trong được hai ngón tay Sở Phong khám phá.
Vũ Linh Hi lúc này ngã ngửa mà chết mê chế mặt, mặt lộ vẻ hưng phấn kèm dâm đãng trong con ngươi lộ rõ.
"Ư, a, nngh! ohh! Ứ, ứ!''
Vũ Linh Hi rên rỉ không ngậm được mồm, cảm giác bị chọt ngoáy âm hộ sao mà sướng, tê tái không nói nên lời.
Bất quá lúc này Sở Phong mới thật sự kết thúc sự nứng l*n của nàng. Hai Ngón tay hắn đâm lút cán rồi kéo ra, cách miệng âm hộ một đoạn nhỏ chính là điểm G của nàng.
"Ớ!? Gì thế, gì__!??''
Vũ Linh Hi đột nhiên phản ứng mạnh khi điểm G bị đụng chạm, nàng nhìn xuống liền bị Sở Phong liền hồi chà sát. Kêu la quằn quại.
"Ứ!? Á!? Ah, ah, ah, Không! Nó...nhột quá! Buồn quá!? Woaaahhhhhh!!!!!''
Vũ Linh Hi duỗi thẳng chân ra, nàng ta hét lên đầy dâm dật rồi ln phún cao tia nước. Ln mát rười rượi nàng hạ mọi thứ xuống rồi co giật liên tục, hai mép l*n thì không ngừng rỉ ra nước.
"Hee...hee...''
Vũ Linh Hi cười ngây ngất, ánh mắt thỏa mãn rồi ngất đi.