"Tỷ à, thư giãn đi. Ta tự có chừng mực mà..."
Sở Phong đứng dậy, đi ra phía sau Vũ Linh rồi ôm lấy.
''...Tỷ chả phải đã luôn âm thầm bảo vệ ta sao. Chút thành quả này là nên có.''
Vũ Linh lúc này tròn xoe đôi mắt, tuy nhiên rất nhanh ánh mắt nàng lộ vẻ u sầu.
'Ta thật muốn hắn mãi ở bên ta thế này. Bất quá ta biết rồi sẽ có một ngày hắn vươn cánh bay xa, Tương Dương Thành này làm sao giữ nổi chân hắn kia chứ.'
Vũ Linh thở dài, vỗ vỗ đôi cánh tay đang choàng qua cổ mình nét hiền thục.
''Tỷ chắc phải mệt mỏi lắm nhỉ? Gánh vác bao nhiêu thứ?''
Vũ Linh khẽ cười. Đây có đáng là gì, Phụ Thân Sở Phong cứu nàng, cưu mang nàng, cho nàng ăn, cho nàng mặc, thì một chút này có đáng là gì. Nàng thậm chí có thể vì Sở Phong mà chết nữa là.
"Ha là ta giúp Tỷ thư giãn một chút?''
Sở Phong mỉm cười đầy ám muội, Vũ Linh thì che miệng cười khúc khích: ''Xú tiểu tử. Còn định giở trò đụng chạm Tỷ? Lúc đầu là không kịp phản ứng nên mới để Đệ chiếm tiện nghi,, sao hử~m? Được nước béo cò hả?''
Sở Phong bật cười: ''Đệ có lợi dụng...''
Tới đây hắn hơi dừng lại, cánh tay âm thầm bóp lấy hai quả dưa hấu to lớn của Vũ Linh rồi siết chặt.
"Á!?''
Giật mình Vũ Linh kêu lớn, âm thanh hết sức gợi dục.
''.....Lợi dụng gì đâu?''
Vũ Linh lúc này bối rối, nàng thật không ngờ tới Đệ Đệ của mình to gan, hắn dậy mà dám bóp v-ú nàng cách công khai như thế.
"A~ Sơ-Sở Phong! Đệ...uuunmm!''
Sở Phong lúc này mân mê bầu sữa vừa to vừa mềm của Vũ Linh, hắn có cảm giác nghiện cmnr! Đây quả thật tuyệt phẩm!?
Vũ Linh bị nhào nặn lạ tới phát khóc, khuôn mặt nàng đỏ ửng, tay vô thức đưa lên che miệng, nhắm mắt trong cực kỳ hưởng thụ.
''Sở Phong...Đệ, không được...A~"
Sở Phong lúc này kích thích nàng bằng cách kéo kéo hai ti , trong nàng có gì là không muốn không?
Cơ thể của Vũ Linh lúc này run rẩy, cảm giác nhiệt độ trong phòng cũng đang tăng cao.
"Sở Phong, hah, mau dừng...lại, để không được làm, ah~ ta ý!?''
Vũ Linh giật bắn người, tay hắn vậy mà xuống tới dưới rồi. Nữ Nhân tại thế giới này đã phần đều mặc váy, muốn phi lễ vô cùng dễ, vén váy họ lên rồi thưởng thức.
Sở Phong lúc này mân mê sự mềm mại và múp míp của Vũ Linh, cảm giác mềm mại, sờ lại rất thích. Hắn cứ thế xâm phạm nàng, để kích thích thêm sự dâm dật của Vũ Linh tích tụ bấy lâu, Sở Phong se se âm vật làm nàng quằn quại rên rỉ.
"Ah~ không được, ứ, ứ, hah, Dừng Lại! Tỷ Bảo--- áaaaaaa!!!''
Vũ Linh vốn cấm dục từ rất lâu, nàng dù thích trêu chọc nam nhân nhưng vẫn còn trinh nguyên đấy. Tích tụ và chịu đựng bấy lâu nay đổ vỡ bởi Sở Phong, hắn đây đã tháo phong cấm của nàng với bản thân rồi đấy.
Vũ Linh bấy giờ cong người trên ghế, Sở Phong ánh mắt hết sức si mê nhìn nàng. Hắn tưởng sẽ khó khăn hơn nhưng quá ra nàng thuộc dạng thiếu thốn nên tích lũy rất nhiều nước.
Cơ thể Vũ Linh đang không ngừng co giật, để nàng khắc sâu trong tâm trí cảm giác sung sướng này Sở Phong chớp thời cơ mà siết thật chặt bên ngực nàng.
Nước dưới háng vừa phún lại phún mạnh hơn, Vũ Linh co giật trên ghế, nàng cong người hết sức, miệng há to mà lè lưỡi, đôi mắt mở trừng ướt át tia lệ.
Phọt--- phọt----
Âm thanh tục tĩu nghe rõ mồn một, Vũ Linh lúc này ra như thác nước, nước nôi ranh nhanh loan ra khắp ghế rồi nhễu nhão xuống sàn nhà.
"A....a....hah....hah...."
Vũ Linh lúc này tạm thời bị tê liệt, cơ thể co giật thêm mấy đợt liền.
"Tỷ thấy thế nào, có phải thoải mái hơn rồi không~?''
Sở Phong giọng hư hỏng, hắn thì thầm rồi vội vàng bỏ trốn qua đường cửa sổ.
"S-S-Sở Phong, Đệ Dám!!!! Mau quay lại đây cho Ta!!?''
Vũ Linh đúng lúc này nổi đóa, tên Đệ Đệ này thật không thể chấp nhận được, bất quá lúc này hắn chạy mất dép còn đâu.
"Đệ dám làm vậy với ta...''
Vũ Linh nhìn xuống ghế, tay nhẹ chạm lấy nơi quý giá của mình rồi đưa lên xem thứ chất nhờn nhớp nháp.
''Ra nhiều như vậy...?''
Vũ Linh đứng dậy, khóa cửa phòng, dán niêm phong bằng phù rồi bắt đầu tắm rửa.
''Cứ dậy mà đi...Đệ Đệ, ngươi cũng thật to gan.''
Tiếng nước lách tách trong căn phòng,. Sở Phong lúc này chạy xa được một đoạn, hắn đây là có tính toán.
Muốn thu phục được Vũ Linh bắt buộc hắn phải khiến nàng ta giã tới không chịu được, thời gian sắp tới hắn sẽ chú ý tới nàng hơn, hơn hết là ra sức quấy rối tình dục nàng.
Sáng hôm sau tại Phủ Đệ Vũ Gia.
Vũ Tang nhận được tin dữ, tất cả các trợ cấp từ Vũ Linh Phường đột ngột bị cắt, liên hệ với họ cũng bị ngắt, từng mối làm ăn khác cũng rất nhanh gửi thư chấm dứt mối làm ăn.
Rầm!?
Vũ Tang vỗ nát bàn đứng dậy, nộ khí bừng bừng.
''Nhất định là do con Tiện Nhân đó!''
Đại Trưởng Lão bấy giờ sắc mặt âm trầm: ''Là để đáp trả việc chúng ta ra tay với Vũ Luân.''
"Tạp chủng! Nó lấy quyền gì xía mũi vào việc làm ăn của chúng ta! Vũ Gia cưu mang nó, cho nó ăn, cho nó học, bây giờ nó trả ơn chúng ta thế này??''
Nhị Trưởng Lão hung hăng bóp nát tách trà, gân xanh nổi khắp trán.
"Ta sẽ trực tiếp gặp nó! Không để nó tự tung tự tác được!''
Vũ Tang hừng hực khí thế rời đi, Đại Trưởng Lão bấy giờ nét mặt âm trầm.
''Xem ra phải ra tay rồi. Nhị đệ, đệ tới chợ đen một chuyến...mời cho ta mấy tên sát thủ.''
"Hiểu rồi.''
...
Đúng lúc này tại một hướng khác, Sở Phong đang cùng Lê Thúc bàn chuyện.
''Lê Thúc ta lúc trước thấy ngươi ngự kiếm phi hành, có thể dạy ta không?''
Đang ôm kiếm ngồi bàn đối diện Lê Thúc ánh mắt hé mở, từ tốn hỏi lại: ''Ngươi thật sự muốn học, ngoài Ngự Kiếm Phi hành ra thì ngươi có thể đến Sàn Đấu Giá mua một Đôi Cánh đẹp đẽ?''
Sở Phong xoay xoay miệng tách trà, khuôn mặt ủ rũ, mặt mày thì bầm giập. Đâu có gì lạ khi hắn bị Vũ Linh đánh sau tất cả những gì hắn làm với nàng, hơn hết là còn bị cấm túc không được bén mảng lại gần nàng 3 ngày trời.
''Không, ta muốn Ngự Kiếm Phi Hành. Vậy nó mới ngầu!''
Lê Thúc xoa xoa thái dương, anh ta cũng là lần đầu tiên thấy Vũ Linh Cô Nương giận tới mức phát tiết như vậy.
''Tên tiểu tử ngươi rốt cuộc đã làm gì nàng rồi?''
Lê Thúc hỏi, tay xoa xoa trán, hắn cũng là bị vạ lây. Không làm gì cũng bị đuổi ra theo tên xú tiểu tử này.
''Làm gì đâu. Lỡ tay bóp v-ú nàng cái. Nghịch bướm ít phút.''
Sở Phong nói mà mặt tỉnh bơ, Lê Thúc thì đỏ cả mắt, tay nhấc ghế lùi ra xa tên ác ôn này một chút. Lê Thúc tự nói mình mà là Vũ Linh thì sẽ cắt cái tay nào đã sờ.
"Lê Thúc, ngươi xa ta thế để làm gì?''
Sở Phong đang úp mặt trên bàn ngước đầu lên hỏi.
Lê Thúc bấy giờ tặc lưỡi: ''Tiểu tử ngươi tốt nhất đừng có đến gần Nương Tử và Con Gái ta, bằng không ta liều chết với ngươi.''
"Gì-? Thúc định tạo phản hả?''
Sở Phong khuôn mặt ngu ngơ úp mặt xuống tiếp tục tự kỷ: 'Ta muốn bóp...không, lần này phải bú nó mới đã! Phải làm sao đây, ta không tiếp cận được nàng...hix, hix!'