Sau một hồi đau lòng thì 1408 cùng Hệ Thống ngồi lại bàn ăn miếng bánh, uống miếng trà, thư giãn đầu óc mà nhìn ra.
[Ta nói này...tên này hợp với Phản Phái đấy chứ?]>
1408 không rời khỏi màn hình nói. Hệ Thống lập tức gật đầu tán thành, quả thật rất giống phản phái.
[Mà xíu thì quên. Ngươi đang phát triển vũ khí mới thì phải?]
Hệ Thống thả Thần Thức của mình nhìn sâu vào bên trong Lĩnh Vực của 1408 hỏi.
[Ừm. Vì chủng bị trở lại nên ta đang rất không rảnh, ngươi trở lại không gian của mình được chưa?]
Hệ thống tặc lưỡi, hắn đây chả phải thấy rất rất nhiều hình dáng nhân loại năm bên trong từng bồn chứa Thánh Thủy lớn hay sao.
[Người nhân tạo à?]
Hệ thống ngón gãi trán. Khuôn mặt lộ vẻ tò mò.
1408 xua tay: [Nhìn ta giống rảnh như Đấng Tạo Hóa không? Hắn rảnh nên mới tạo ra cái chủng tộc nhỏ xíu như con người, ta thì không có hứng thú.]
Hệ thống nhún vai, quả thật không phải con người, bởi hắn nhìn thấy trên lưng họ, hình như đang mọc cánh.
[Có bản lỗi nào không? Cho ta một cái sài chơi coi!]
1408 chỉ chỉ ngón tay về phía nhà kho, Hệ Thống lúc này nở nụ cười tới mang tai, chân mày nhướng nhướng như vừa nghĩ ra ý nghĩ gì đó xấu xa.
[Ngươi ăn hết bánh quy của ta rồi. Ngươi về được chưa hả?]
[Cho ta mấy thanh socola đi.]
[Cút!]
[Cảm ơn nha, tủ lạnh của ngươi nhiều đồ ăn vặt quá nè! Ăn không hết cứ gọi ta tới ăn phụ nhé!]
[CMN! Lão Nương hôm nay liều mạng chó với ngươi!]
[Đừng giận...đừng giận mà, ta về đây...bye!]
==================
Trở lại với Sở Phong, hắn hiện tại đang đắm chìm trong thế giới dục vọng của mình. Cảm giác ngược đãi cái miệng nhỏ bé này quả thật rất khoái.
Riêng nữ ám vệ lúc này khổ sở không thôi, nàng đây cảm giác rõ ràng nó như đã to hơn, đây chả lẽ muốn nghẹt chết nàng hay sao.
"Ưmmm, uuuunmmm....!''
Sở Phong đang thô bạo hơn, ra vào cực nhanh hắn cắm đại kê của mình xâu xương cổ họng của nàng ta rồi điên cuồng bơm xuống mớ tinh nó.
"Haaaahhhh!''
Đôi mắt ướt lệ mở to, cảm giác bế tắc này khiến nàng không tài nào thở nổi, thứ sền sệt ấy đang chảy thẳng, cảm giác cơ thể như đang bừng cháy.
"AAAHHH~~~"
Khi Sở Phong rút ra, nàng hét lên đầy sung sướng, cả người linh lực bùng phát, đợt hào quang màu hồng bao phủ lấy cơ thể.
"N-Nóng quá.....áaaaaa!"
Hét lớn nàng Linh Lực xoáy lại tại đan điền rồi trực tiếp đột phá, Sở Phong bấy giờ ngơ ngác.
'Mình đột phá rồi ư!?'
Hai má đỏ hồng, ánh mắt tôn sùng nàng ngước lên nhìn Sở Phong, hơn hết nhìn điệu bộ như thể rất muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Sở Phong lúc này thì: 'Aduuu, từ Sơ Giai thăng lên Trung Giai luôn rồi! Ta còn không có xíu lợi lộc nào!'
''Chủ nhân~ cho ta thêm đi~''
Nữ ám vệ ôm lấy chân Sở Phong, khuôn mặt hư hỏng nàng liếm lấy hai hòn bi của hắn. Đối với tu sĩ mà nói, tu vi còn quan trọng hơn cha mẹ, có một cái máy sản xuất Linh Lực như Sở Phong hỏi sau không thèm thuồng cho được.
Nhét tiểu lại, kéo quần, buộc lại thắt lưng cách quyết đoán, Sở Phong đây tắt nứng rồi a.
''Mơ đi he bé, hông có chuyện đó đâu ha!''
''Chủ Nhân đừng mà~ ta thề trung thành với ngươi mà~"
Nữ ám vệ ôm lấy chân hắn, tâm từ sợ hãi chuyển thành tôn thờ: 'Ôm được chân lớn rồi, hí hí! Chỉ cần hắn không giết, ta nhất định trở thành cường giả!'
Sở Phong lúc này cụt hứng không tả nổi, với dạng nữ nhân này hắn không mấy hứng thú, bất quá dùng làm máy sản xuất EXP để thăng cấp cũng tạm coi như được đi.
''Hừ, coi như ngươi được miễn tử.''
Sở Phong lấy một cái ghế rồi xuống, nữ ám vệ lúc này bò tới ngoan ngoãn như con mèo mà áp mặt lên đùi hắn.
Vuốt ve mái tóc màu hường của nàng hắn búng tay, Ngưu Bất lúc nãy vẫn còn nằm yên đột nhiên đứng đậy, đôi mắt vô thần hắn bước tới rồi dừng lại.
''Ta chỉ hỏi ngươi một câu thôi. Ai đứng sau việc quấy phá Vũ Linh Phường?''
Ngưu Bất lức nầy bần thần, cơ thể hơi chao đảo rồi ngắt quãng nói: ''P....,Phiến....Gia.''
Sở Phong lúc này hơi mờ mịt, nhìn xuống hắn mèo con trong lòng. Nàng lập tức hiểu ý mà ngoan ngoãn giải đáp: ''Phiến Gia là một trong Ba Gia Tộc lớn nhất Tương Dương Thành, tài lực chỉ đứng sau Thành Chủ. Nô Tì còn nghe nói Phiến Gia có Khai Quang Đỉnh Phong tọa trấn, dưới còn có ba Khai Quang Trung Giai....Tộc Nhân cũng có mười người đột phá Trúc Cơ.''
Sở Phong cười mỉm, lúc này hắn nhìn sang Ngưu Bất: ''Nguyên do?''
Ngưu Bất lần này trả lời lưu loát hơn: ''Phiến Vân Canh muốn...Vũ Linh...''
Sát khí lúc tức tản ra, sàn mật thất chớp mắt nứt nẻ. Bất quá Sở Phong cũng không trực tiếp ra tay giết chết Ngưu Bất để xả giận.
''Dám động tới con hàng của ta. Phiến Gia đúng không, ta nhớ kỹ các ngươi rồi.''
Sở Phong lúc này cười cười, thu lại sát khí hắn búng tay ghi đè lên tâm trí của Ngưu Bất một số việc. Sau đó bảo con rối này đem hết giấy tờ làm ăn tới, điểm chỉ ký tên.
''Ồ, xém xíu thì quên. Ngươi tên gì ấy nhỉ?''
Sở Phong nhìn nữ ám vệ hỏi, lập tức nàng trả lời hắn: ''Ngài cứ gọi thuộc hạ là Phi Yến!''
''Coi như ngươi cũng thức thời. Ta khá thích mấy kẻ có tham vọng, giao một giọt máu ra thì ngươi chính thức là người của ta.''
Không lưỡng lự Phi Yến dùng dao cắt đầu ngón tay của mình đưa tới một giọt máu, Sở Phong rất hài lòng nhận lấy rồi rời đi.
''Sắp xếp chuyện ở đây, ngày mai tới Vũ Linh Phường tìm ta.''
"Vâng!''
Phi Yến lễ bái, khi nàng ngước lên nhìn đã chả thấy Sở Phong đâu. Khuôn mặt đỏ hồng nàng tay ôm lấy mặt, song liếm mép.
''Đáng sợ quá~ nhưng mà rất đáng! Hehe~''
...
Sở Phong lúc này quay lại Vũ Linh Phường, trời đã tối song ánh đèn vẫn chưa hề tắt.
''Tỷ, ta về rồi!''
Sở Phong từ cửa sổ nhảy vào, Lê Thúc lúc này phản ứng mà xông tới, bất quá khi nghe được tiếng của hắn liền thu lại sát khí, giảm tốc.
''Sở Phong! Đệ làm ta lo chết mất! Không khiến ta khỏi lo lắng đệ ăn không ngon chắc??''
Vũ Linh chạy lại giữ lấy hai vai của Sở Phong, nàng kiểm tra cơ thể hắn rồi kéo cái tai tên Đệ Đệ hư đốn của nàng lại bàn.
''Nói đi! Đệ rốt cuộc đã làm gì hả?''
Sở Phong nhìn qua mấy hòm châu báo được đưa tới liền cười cười: 'Con nhỏ Phi Yến này làm việc cũng nhanh quá đấy.'
Sở Phong lúc này giữ vai Tỷ Tỷ mình ngồi xuống, từ túi áo hắn lấy ra mớ giấy tờ rồi đưa tới.
Vũ Linh lúc này tròn mắt, nàng đây có nhìn lầm không!?
Hốt hoảng nàng nhìn qua Sở Phong: ''Đây là...?''
Sở Phong cười cười, ăn nói bình nhiên: ''Giấy tờ chuyển quyền của Ngưu Bất. Có tổng cộng 8 con tàu lớn, một bến cảng, 17 tửu lâu, 6 cái thanh lâu, 5 sòng bạc không giấy phép. Về phần tài nguyên thì mai hắn sẽ đem tới, hắn cũng sẽ phục vụ dưới quyền của Tỷ.''
Lê Thúc đứng cạnh lúc này cũng đã hơi choáng váng, đầu sắp nổ tung rồi a. Vũ Linh vốn đã kinh ngạc nay còn kinh ngạc hơn, đệ đệ của cô rốt cuộc đã làm ra chuyện gì đây.
Sở Phong đưa giấy tờ cho Lê Thúc, gật đầu với hắn rồi anh ta rời đi, phòng Hội Trưởng Vũ Linh Phường giờ chỉ còn lại Tỷ Đệ Sở Phong.
''Nói đi, Đệ rốt cuộc đã giở thủ đoạn gì?''
Vũ Linh khuôn mặt tra hỏi, nàng lúc này cũng tự tra khảo bản thân: 'Đệ Đệ hiền lành của mình đâu! Đơn thuần của mình đâu!'
Tuy nhiên nàng thật tâm cũng rất vui, hắn thay đổi như thế này thật tốt, cảm giác đáng tin cậy và có thể dựa dẫm vào. Bất quá thay đổi này đến quá nhanh, nàng có hơi không theo kịp.