Chương 61: Tội lỗi

Tạidinh thự khổng lồ của một nhà quý tộc nào đó, 12 bóng đen đang trong một cuộc thảo luận bí mật

“Ngài nghĩ thế nào về đợt triệu tập lần này?”

“14 người chúng ta được triệu tập trong số rất nhiều quý tộc khác. Có lẽ … phía Vương quốc đã nhận ra rồi”

“Có cả báo cáo về việc lũ khốn [Bàn tay đen] đang đánh hơi xung quanh chúng ta nữa”

“Vậy mục đích của đợt triệu tập lần này là …”

“Một lời cảnh cáo. Tôi đoán vậy”

“Cảnh cáo ư? Ngài không nghĩ rằng đây là cái bẫy sao?”

“Hu hu hu. Không giống như lũ quý tộc tha hóa nổi loạn, chúng ta không hề để lại bất cứ bằng chứng gì. Cho dù là Vua hay lũ [Bàn tay đen] cũng không thể phán xét chúng ta được”

“Tôi hiểu rồi … Vậy ra đó là lý do chúng muốn gửi lời cảnh cáo đến chúng ta”

“Đúng vậy. ‘Ngày mai sẽ đến lượt các ngươi’, ý của chúng chính là muốn kiềm chế chúng ta lại”

“2 trong số 3 vị Công Tước đã bị đánh bại và những quý tộc không tham chiến thì bị mất đi tầm ảnh hưởng. Nếu tên Vua đó muốn chúng ta im lặng, thì sẽ chẳng có gì có thể ngăn cản được lệnh của hắn ta”

“Hmph … vậy là mọi thứ đều đang theo như ý muốn của hắn”

“Nhưng mặt khác, Ngài có thể nói đấy là tất cả những gì hắn có thể động đến chúng ta”

“Ku ku ku, chính là vậy. Đó là lý do vì sao lúc này chúng ta nên tạm lắng xuống. Chúng ta cần tránh việc chọc giận hắn và cố gắng hành động sao cho hắn không có lý do gì để trừng phạt chúng ta. Với lại, chúng ta nên cho thấy sự hợp tác của mình đối với những kế hoạch của nhà Vua”

“Thật phiền phức!”

“Sao thế … nó sẽ không lâu lắm đâu. Giờ đây với việc không còn gặp bất cứ trở ngại gì, tên Vua trẻ đó sẽ thực hiện cải cách theo những chính sách của hắn với tốc độ nhanh hơn trước nhiều. Sẽ có những người phản ứng với những đổi mới quá nhanh như vậy. Chúng ta chỉ cần hỗ trợ bọn họ trong bóng tối, và rồi khi càng nhiều người bị hắn xử lý, càng lúc tên Vua đó sẽ trông giống như một bạo chúa, và rồi họ đơn giản chỉ cần tạo ra một cuộc nổi loạn là xong”

“Vậy ý Ngài là hắn sẽ không trụ được lâu nữa ư?”

“Chắc chắn là vậy. Vào thời điểm đó, chúng ta chỉ cần cài vào một ai đó có thể giúp chúng ta thăng tiến dễ dàng hơn”

“Và thế là chúng ta đã có thể trở lại với những ngày tháng trị vì yên bình như chúng ta đã từng có dưới thời Vua Alberto”

“Hiện tại nhà Vua đang có rất nhiều tầm ảnh hưởng. Chúng ta nên giữ mình không để bị nuốt chửng bởi cái tầm ảnh hưởng đó và chờ cho nó cạn dần. Nhưng khi thời điểm đó đến …”

“Chúng ta nên làm gì với nhà Javana và nhà Saracen? Bọn họ vừa thay đổi người đứng đầu, đúng không?”

“Cứ mặc bọn họ. Họ đã gánh chịu cơn thịnh nộ của nhà Vua và không còn giữ được sự vững chắc của gia tộc mình. Chúng ta không thể làm gì được đâu”

“Dĩ nhiên là thế. Vậy thì, hỡi các quý Ngài, tôi mong rằng chúng ta sẽ làm đúng theo những điều mà chúng ta đã quyết định hôm nay”

“Đúng vậy. Vì sự trở lại của chúng ta”

“”” Vì sự trở lại của chúng ta”””

◇ ◇ ◇

(Góc nhìn của Liscia)

Tôi không hề cảm thấy bấn loạn khi Soma kể với tôi rằng Công tước Carmine đã chết trong ngục

Tôi chỉ nói một câu ngắn gọn “vậy sao …”. Cho dù một người mà tôi kính trọng như một người cha và là một người thầy đã chết, tâm hồn tôi lại thấy thanh thản đến nỗi chính tôi cũng phải ngạc nhiên. Không phải tôi không thấy đau buồn, mà đúng hơn là, tôi đau đến nỗi lồng ngực tôi như muốn cắt ra làm hai, nhưng rồi, tôi vẫn cứ ứng xử như bình thường. Tôi nghĩ … chắc là do tôi đã có linh cảm rằng điều này sẽ xảy ra.

Ngài Công Tước Carmineđã phải chọn cách thu hút toàn bộ những góc tối của cả đất nước vào ông ấy và tiêu diệt chúng cùng với ông ta, thế nên Soma sẽ không để cách giải quyết của ông ấy bị phí phạm.

Georg Carmine là một người đàn ông tuyệt vời mà tôi luôn kính trọng và ngưỡng mộ. Ông ấy mạnh mẽ, cao quý, và với tôi, là hình mẫu của một người quân nhân mà tôi luôn phấn đấu noi theo. Tôi tôn kính ông ấy từ tận đáy lòng, và tôi đã nghĩ là tôi phải trở thành một người như ông.

Còn về Soma … anh ấy là người mà tôi đã quyết định sẽ hỗ trợ bằng cả ý chí của mình. Tôi không thể nói rõ những cảm nhận của mình về Soma, vìtôi đã và đang sống một cuộc sống không có mối liên hệ gì với những thứ như tình yêu (là một thành viên của Hoàng tộc, bị gả đi vì những lợi ích chính trị đã là một xu hướng, thế nên tôi không hề có bất cứ hi vọng gì về hôn nhân cả), nhưng khi thấy khuôn mặt của Aisha, tràn ngập nụ cười khi cô ấy trở thành Đệ Nhị Vương Hậu, và khuôn mặt mỉm cười của Juna khi anh ta nói với cô ấy: “Một ngày nào đó ta sẽ đến và thu nhận em (làm một Vương Phi)”, lồng ngực của tôi lại hơi nhói lên.

Đấy đều là những quyết định của hai người đàn ông mà tôi trân trọng trong suốt cả cuộc đời mình. Cho dù có khó khăn, cho dù cho có đau đớn, tôi sẽ không thể tha thứ cho bản thân mình nếu tôi không chấp nhận những quyết định của họ. Tôi đã quyết định sẽ tin tưởng vào những quyết định của họ, đó là lý do vì sao tôi không hề nói một lời trách cứ nào khi Soma báo cho tôi biết về cái chết của Công Tước Carmine. Đó không phải điều mà Công Tước Carmine muốn. Tôi sẽ bày tỏ sự tôn kính của mình với Công Tước Carmine bằng việc tiếp tục đứng về phía Soma như tôi vẫn luôn làm.

Vì vậy tôi vẫn sẽ tiếp tục tin tưởng vào Soma kể từ lúc này. Dù cho anh ta có đưa ra quyết định như thế nào, tôi vẫn sẽ chấp nhận chúng và đứng về phía anh ấy. Hôm nay là ngày chúng tôi đưa ra phán quyết với Công Tước Vargas và Carla. Dù tôi vẫn muốn cứu người bạn Carla của mình, nhưng tôi đã quyết định sẽ chấp nhận bất cứ phán quyết nào của Soma. Chính là thế, cho dù kết quả sẽ đau đớn thế nào đi nữa.

… Thế nhưng

Có chuyện gì vậy, Soma. Vì sao trông anh lại đau khổ như vậy?

◇ ◇ ◇

Đại Quảng Trường của thủ đô Parnam giờ đây đang được bao phủ bởi một bầu không khí kì lạ. Hai cha con Castor và Carla sẽ sớm bị xét xử ở nơi này. Nhờ vào thỉnh cầu của Excel, người đã lập được những chiến công xuất sắc trong cuộc chiến trước đó, quyền xét xử 2 người họ đã được lấy khỏi tay hội đồng xét xử. Đó chẳng phải là hành động cao thượng gì của họ đâu, mà là do Excel đã gây áp lực để bắt họ làm vậy. Và đó là lý do vì sao giờ đây Soma sẽ là người xét xử 2 người họ.

Số lượng người tham dự cơ bản không khác mấy so với đợt Tuyên thưởng trước đó. Soma ngồi trên chiếc ghế danh dự với thiết kế khá thanh lịch, mặc dù nó không phải ngai vàng. Đứng bên trái và bên phải anh ta là Aisha và tôi. Aisha lúc này không đứng ở vị trí thường thấy là ở phía sau chiếc ghế một bước, mà đứng ngay bên phải anh ấy, sự thay đổi này là do cô ấy hiện thời là ứng viên cho chức vụ Vương Hậu. Chắc hẳn là bởi vì cô ấy đứng bên cạnh Soma, người được tất cả mọi người chú ý nên toàn bộ ánh nhìn cũng hướng về phía cô ấy. Trông cô ấy có vẻ khá căng thẳng.

Và ở cái vị trí mà mọi người hay đứng yết kiến, là Nguyên thống chế Không quân Castor Vargas và con gái của ông ta Carla, đang quỳ dưới đất với hai tay bị trói sau lưng. Họ dường như tự nguyện làm việc này, và tuy đang quỳ nhưngtấm lưng của họ vẫn đang giữ thẳng. Đứng hai bên họ là Thừa tướng Hakuya và Nữ Công tước Walter, đang đối mặt với nhau. Hakuya sẽ là người khởi tố tội trạng của họ, trong khi Nữ Công tước Walter sẽ biện hộ cho họ.

Trong một phiên tòa thông thường, người khởi tố và người biện hộ sẽ tranh luận với nhau về việc có tội hay không, nhưng ở đây, tội trạng của cả hai phạm nhân đã được xác định. Nên nó sẽ được thực hiện bằng việc người khởi tố là Hakuya sẽ đề nghị một bản án, tiếp theo đó người biện hộ là Nữ Công tước Walter sẽ bào chữa để giảm nhẹ mức án. Nếu lời bào chữa được chấp thuận, thì bản án sẽ được giảm nhẹ, còn nếu không họ sẽ nhận mức án mà Hakuya đã đề nghị. Sẽ không có chuyện cầu xin sự vô tội ở đây.

Và còn, 14 quý tộc ngồi thành một hàng kế nhau cạnh một chiếc bàn dài, đang dự thính buổi xét xử. Tôi nghe nói rằng Soma sẽ hỏi ý kiến của họ trong lúc buổi xét xử đang tiến hành. Anh ấy nói họ được lựa chọn ngẫu nhiên … nhưng tôi tự hỏi liệu đó có hẳn là sự thật. Những quý tộc trông có vẻ đang thì thầm với nhau điều gì đó.

(Mình sẽ chẳng ngạc nhiên nếu có chuyện gì đó xảy ra. Dù gì buổi xét xử này là do Soma đã tự nghĩ ra mà …)

Ở đất nước này cũng đã có những trường hợp quyền xét xử được lấy khỏi tay hội đồng xét xử, dù không nhiều, nhưng trong những trường hợp đó việc nhà Vua tùy ý đưa ra lời phán xử mà không gặp bất cứ phản ứng nào là điều bình thường. Thế nên, việc mở một phiên tòa xét xử như thế này là chưa hề có tiền lệ trong lịch sử, phiên tòa này có thể sẽ là một tiền lệ, và vì thế, tôi không thể đoán được chuyện gì sẽ xảy ra.

“Bây giờ, hãy bắt đầu phiên tòa xét xử Castor và Carla thôi”

Soma trầm giọng nói, và Hakuya bắt đầu trước bằng việc đọc những cáo buộc dành cho hai người tội phạm này

“Cả 2 ngươi Castor và Carla, dù đã được nhà Vua trao cho nhiều quyền lực, lại dám nổi dậy chống lại Bệ Hạ Soma, xem nhẹ Lời phủ dụ cuối cùng và chĩa mũi kiếm về phía Cận Vệ Hoàng Gia. Đấy là hành động tạo phản, do đó hình phạt của cả hai sẽ là Tịch thu toàn bộ đất đai cùng tài sản và chịu mức án Tử hình”

Tôi nghĩ rằng tôi cũng đoán được Hakuya sẽ đề nghị mức án tử hình cho họ. Đó là điều hiển nhiên, mưu phản là tội liên lụy đến toàn bộ gia đình và sẽ bị tru di tam tộc. Đó là lý do vì sao Công tước Vargas đã chú ý đến lời khuyên của Nữ Công tước Walter và cắt đứt quan hệ với gia đình nhằm để số lượng người bị liên lụy giảm xuống thấp nhất có thể. Ngoài ra, bằng việc sử dụng công trạng của Nữ Công tước Walter, đứa em trai đã cắt đứt quan hệ của Carla sẽ thừa kế việc lãnh đạo gia tộc, cùng với việc lãnh địa sẽ bị giảm xuống chỉ còn [Hồng Long Thành Ấp] và một số vùng lân cận. Những người cố vấn cho cậu ta sẽ là mẹ của cậu, con gái của Excel, Accella, và người quản gia Tormann.

Sau đó, Excel cũng bắt đầu biện hộ, thỉnh cầu được giảm nhẹ tội trạng cho họ. Hơn nữa, bà ta còn sẵn sàng đề nghị trao đổi “cái đầu của bà ta hay quyền cai trị của nhà Walter ở thành phố Lagoon để đổi lấy mạng sống của 2 người họ” nhưng bị từ chối. Lấy đầu của bà ấy là việc chắc chắn không thể được, còn việc lấy toàn bộ lãnh thổ của Tam Tước sẽ khiến các nhà quý tộc khác trở nên lo ngại Soma.

“Quyết định chống lại Bệ Hạ của Castor Vargas không phải là do cậu ta muốn lật đổ Người, mà là do lòng trung thành đối với vị vua đời trước Alberto. Cậu ta không hề có ý chiếm đoạt ngôi vua. Tất nhiên, vì việc Ngài Alberto chính thức nhường ngôi cho Bệ Hạ là do Ngài ấy tự quyết định, Castor không có quyền gì để tức giận vì điều đó cả, nhưng việc chuyển giao diễn ra quá nhanh đã khiến cậu ấy hiểu nhầm về Bệ Hạ, còn Carla thì chỉ đi theo ủng hộ cậu ta thôi. Và cũng may mắn là, không hề có thiệt hại về dân thường hay quân Cận Vệ Hoàng Gia trong cuộc tấn công Hồng Long Thành Ấp. Thế nên thần xin thỉnh cầu cho họ được miễn tội chết”

Nữ Công tước Walter thì đang đề nghị một mức giảm nhẹ tội trạng. Còn Soma thì chỉ im lặng lắng nghe những lời bà ta nói. Gương mặt anh ấy không hề biểu lộ sự đau khổ như lúc nãy. Thay vào đó, khuôn mặt anh ấy không hề có chút cảm xúc nào, cứ như anh ấy đang suy nghĩ về điều gì đó. Có lẽ anh ta đang che giấu sự đau khổ của mình.

Sau khi nghe xong những lời buộc tội và biện hộ, Soma lên tiếng

“Castor. Ngươi có điều gì muốn nói không?”

“Không có”

Công tước Vargas trả lời một cách rõ ràng

“Tướng thua trận không có quyền được lên tiếng. Cứ lấy đầu ta nếu Người muốn”

“… vậy sao”

“Có điều. Kẻ chủ mưu của cuộc chiến này là ta. Carla chỉ nghe theo lệnh của ta thôi. Ta sẽ chịu tất cả mọi tội lỗi và hình phạt. Ta không ngại việc bị tra tấn hay bị đem ra làm trò tiêu khiển, vậy nên ta xin Người hãy tha cho Carla một con đường sống”

“Cha”

Với đôi tay vẫn đang bị trói chặt, Công tước Vargas cúi mình, dập đầu xuống đất. Trông thấy một Castor Vargas ngạo nghễ lại làm cái việc như vậy khiến ngay cả đứa con gái của ông ta Carla cũng phải kinh ngạc. Tuy vậy, Soma, vẫn biểu lộ bộ mặt không cảm xúc, thở dài và nói “Đừng có nói những điều ích kỷ như vậy”

“Ta nghe nói rằng Carla là người đã lãnh đạo Không quân lúc đó. Ta không thể bỏ qua cho cô ta dễ dàng như thế được. Ngươi đúng ra nên nghĩ đến điều đó khi ngươi quyết định phất cờ nổi loạn chứ”

“Guh…”

Công tước Vargas cắn chặt khóe miệng, nhưng ông ấy không hề nói gì nữa. Tiếp đó, Soma quay sang Carla

“Carla. Ngươi có gì muốn nói không?”

“… Thần không có”

Carla lắc đầu một cách yếu ớt

“Đó là tất cả sao? Ngươi có chắc là ngươi không có gì để nói không?”

“…Vậy thì chỉ một điều thôi, thần xin tạ lỗi với Người vì đã không biết vị trí của mình. Kẻ không biết vị trí của mình chính là thần, không phải Quốc vương Soma”

Carla nói trong khi đang gục đầu xuống. Lần này đến lượt Công tước Vargas mở to đôi mắt của ông ta ra vì ngạc nhiên. Carla, cô ấy đã nói với tôi rằng “Mình xin lỗi vì bản thân lại bất lực đến vậy” trong khi đang ôm đầu gối của mình. Có lẽ lúc này cô ấy cũng đang trong tình trạng như vậy.

“Ngươi không cầu xin tha mạng sao?”

“Thần sẽ không làm việc đó. Hãy phán xét thần như ý Người muốn”

“Ta hiểu rồi”

Soma rời mắt khỏi họ.Anh ấy quay sang nhìn những quý tộc đứng đằng sau hai người họ và nói

“Bây giờ, ta muốn hỏi ý kiến các quý ngài đã tập hợp tại đây. Hai kẻ này đã ngu ngốc đến mức dám nổi dậy chống lại vị vua đương nhiệm, là ta. Vậy theo các vị hình phạt nào là phù hợp nhất dành cho 2 kẻ ngu ngốc này? Các vị cứ tự do nói thẳng ra quan điểm của mình”

Soma lên tiếngkèm theo một ánh nhìn thậm chí khiến tôi có đôi chút hoảng sợ. Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy có một điều gì đó không ổn. Cái cách mà anh ta nói chuyện cứ như anh ta đang không cho họ một con đường thoát. Trong khi hỏi ý kiến của họ, lời nói của anh ta cũng đồng thời đe dọa họ như thể muốn nói, “Không ai trong các ngươi dám cả gan đứng ra bảo vệ những tên phản bội nàychứ?”

Tôi nhìn những quý tộc trong lúc suy nghĩ như vậy, chợt tôi nhớ đến một số tin đồn không rõ ràng. Tôi nhận ra rằng hầu hết những người trong số họ thuộc những nhà đã đứng trung lập trong tình huống khẩn cấp lúc trước. Có lẽ nào Soma đang mang Carla và Castor ra làm gương để bắt họ thề trung thành với anh ấy? “Tuân lệnh ta nếu các ngươi không muốn có một kết cục như chúng” ? Việc đó nghe rất hợp với tư chất của một người cai trị, nhưng …

Ngay sau đó một người trong số những quý tộc đứng dậy và lên tiếng

“Thưa Bệ Hạ! Chẳng phải Người đang khiến cho buổi xét xử này trông giống như mọi tội lỗi của họđã được quyết định rồi đó sao!”

Người vừa lên tiếng là một chàng trai trẻ có mái tóc màu bạch kim. Cậu ta có vẻ bằng tuổi với Hulbert, nhưng cậu ta không mang ánh nhìn thô lỗ như của Hulbert, mà thay vào đó cậu ta mang một diện mạo khá nghiêm chỉnh

“Người này?”

“Người hiện đang đứng đầu nhà Saracen. Piltory Saracen”

Hakuya trả lời câu hỏi của Soma. Sau đó Piltory tiếp tục

“Thần hiểu rằng đây là nơi đểchúng ta thảo luận về tính nghiêm trọng của những tội lỗi này. Nhưng nếu, nếu Bệ Hạ định ép buộc họ bằng những quyết định cá nhân của Người, thì buổi xét xử này chẳng có ý nghĩa gì cả!”

“Gah hah ha ha! Nói hay lắm, chàng trai trẻ nhà Saracen!”

Thêm một người quý tộc khác đứng dậy. Một người đàn ông mang bộ tóc xám chải ngược về phía sau, cùng với bộ ria mép cũng màu xám, và có một thân thể đầy cơ bắp dù ông ta đã có tuổi. Hakuya nheo mắt lại và công bố tên của ông ta

“Người hiện đang đứng đầu nhà Javana. Ngài Owen Javana!”

“Này Ngài Hắc Y Thừa tướng. Vị Công tước Vargas kia từ trăm năm trước đây, trước cả khi chúng tađược sinh ra, đã bảo vệ đất nước này từ đó đến giờ. Dù ông ta vẫn còn những suy nghĩ non nớt của Long tộc, lòng tận tâm muốn bảo vệ đất nước này của ông ta vẫn như thế. Ngay từ đầu, ông ấy không hề có ý định chĩa mũi kiếm chống lại Bệ Hạ vì mục đích cá nhân của ông ta, mà là vì ông ta muốn vị vua đời trước, Ngài Alberto trở lại cai trị, đó là những ý kiến của ta”

“Ý Ngài đang nói là việc này không thể trách được vì chúng còn trẻ người non dạ ư?”

Trông thấy Hakuya đang lườm mình, Owen lắc đầu, nói rằng “không phải thế”

“Đó không phải ý ta đang muốn nói. Ta chỉ muốn nói rằng Công tước Vargas đã hành động quá nóng nảy trong khi Bệ Hạ Soma lại được nhường ngôi một cách chính thức. Tội của ông ta cũng không phải là thứ có thể được tha bổng. Tuy nhiên, Ngài Vargas đã mất toàn bộ địa vị, chức vụ, lãnh địa, và tài sản của ông ấy rồi. Theo ý ta, việc lấy luôn mạng sống của ông ta cùng cô con gái có lẽ quá nặng rồi”

“Vậy ý của Ngài là nên tha thứ cho những kẻ phản bội sao?”

“… Vì ta đã là một lão già, ta cảm thấy việc này thật đáng tiếc. Vargas vẫn còn có thể phục vụ thêm 200, 300 năm nữa. Ta không tin là trong đất nước này có người thứ hai lãnh đạo Không quân tài giỏi hơn Ngài Vargas”

“Thưa Bệ Hạ! Chẳng phải Người đã nói ‘Nếu bạn có tài năng thì ta chắc chắn sẽ trọng dụng’ đó sao? Không lẽ Người định để một nhân tài hiếm có ra đi như vậy sao! Ngài Vargas đã lo lắng cho tương lai của đất nước này cùng với vị vua đời trước nên mới đứng lên chống lại Bệ Hạ, việc này không hề thấp kém như những quý tộc chúng tôi, những kẻ còn không thể chọn phe cho mình và đứng ngoài lề! Xin Người hãy khoan hồng, như Quý nương Walter đã nói!”

“…”

Nghe hai người họ nói vậy, Soma nhắm đôi mắt lại một lúc, rồi ra lệnh

“Mang 2 người này đi”

Ngay lập tức, quân sĩ liền bao vây hai người và mang họ ra khỏi quảng trường. Khoảnh khắc ấy, biểu hiện của cả hai khá tương phản, Owen thì mang một ánh nhìn cứng đờ cùng với bộ mặt đầy kinh ngạc khi quân sĩ mang ông ta đi còn Piltory thì cứ hét to “Bệ Hạ, xin Người hãy suy xét lại!”

Sau khi hai người họ bị mang đi, quảng trường liền rơi vào một bầu không khí im lặng đến đáng sợ. Không một ai dám thở hay nói một lời nào. Soma cắt ngang cái bầu không khí này

“Giờ thì, còn ai có ý kiến gì nữa không?”

◇ ◇ ◇

Kể từ lúc đó, toàn bộ ý kiến của những quý tộc đều là “Hai kẻ này đáng tội chết”

“Luật là luật”

“Tha thứ cho chúng lúc này sẽ tạo nên tiền lệ xấu cho các quan chức”

“Không có chỗ cho những kẻ dám phản bội Bệ Hạ”

Tất cả họ đều nói những điều như thế, nhưng rõ ràng là họ đang nghĩ rằng, “Chúng ta không muốn hứng chịu cơn thịnh nộ của Soma như 2 cái tên kia” … Tôi không thể hiểu nổi nữa. Chắc chắn rằng, hiện tại những quý tộc ở đây sẽ sợ hãi Soma và sẽ rất khó để họ dám lên kế hoạch chống đối anh ấy, nhưng tôi tự hỏi, giữa 12 kẻ đang hiện diện ở đây, và 2 người vừa bị mang đi, bên nào sẽ có lợi hơn cho Soma”

(… Đừng có lay động chứ. Mình đã quyết định tin tưởng và Soma mà)

Tôi lén véo dùi tôi một cái, miễn cưỡng dập tắt cái suy nghĩ đang xung đột trong tôi. Rồi tôi nghe giọng Soma nói rất nhỏ nhẹ, ”Mình phải làm cái việc này sao”

“Ta đã nghe hết toàn bộ ý kiến của các vị”

Soma đứng dậy và giơ cánh tay phải của anh ta lên, rồi cuối cùng ngoặc cánh tay xuống

“Làm đi”

Khoảnh khắc tiếp theo, tôi nghe thấy tiếng những thanh kiếm vung lên, máu bắn tung tóe lên trời

Và 12 cái đầu rơi xuống mặt đất.