「………」
「………」
Buổi sáng hôm ấy sau suốt 1 tuần (8 ngày) từ lúc chúng tôi trở về thủ đô Parnam. Bên trong Phòng Chính vụ thuộc Lâu đài Parnam, hiện tại âm thanh có thể nghe thấy duy nhất là tiếng di chuyển cây bút do tôi tạo ra và tiếng Liscia soạn thảo tài liệu.
◇ ◇ ◇
Tôi đã làm việc từ lúc ởthủ đô Vannes của Công quốc, nhưng với khối lượng công việc này, cho dù tôi đã trở về Parnam, nó vẫn không khác là bao …… Không hẳn, thực ra, nó còn tăng lên gấp nhiều lần. Từ khi cái cơ chế Tam Tước bị dỡ bỏ, tôi cần phải cải tổ lại quân đội ngay lập tức.Và sau đó, để có được mối quan hệ bình đẳng với Đế quốc, tôi cần phải phát triển quân đội, để tôi có thể cùng với họ chống lại mối đe dọa đến từ [Lãnh địa quỷ] . Thế nên, tôi phải 『Tăng cường binh lực』[1]. Và cái kế hoạch “Tăng cường binh lực” đó, chính xác là, 『Kế hoạch hợp nhất Quân đội』 mà tôi đã tuyên bố trong [Lời phủ dụ cuối cùng] với Tam Tước.
Nhìn vào lịch sử loài người, một “người lính mạnh mẽ” (trong trường hợp này, ý chỉ quân đội) cần phải là một đội quân linh động. Nói ngắn gọn, trong mọi trường hợp chúng tôi phải có khả năng gửi những đội quân thích hợp đến những vị trí trọng điểm thật nhanh. [2] Ví dụ thực tế là, chúng tôi đã có được chiến thắng trọn vẹn trong cuộc chiến với Amidonia chính là vì chúng tôi có thể chiếm được những vị trí trọng điểm trên chiến trường sớm hơn kẻ thù của mình. Vì chúng tôi đến sớm hơn, chúng tôi đã có nhiều thời gian cho quân nghỉ ngơi và có thể giao chiến với kẻ thù trong tình trạng đã hoàn toàn kiệt sức. Nếu giả sử chúng tôi đến nơi cùng lúc với kẻ thù, thì mức độ mệt mỏi cuả 2 bên sẽ cân bằng và cho dù quân đội Amidonia có quân số ít hơn 1 chút, bởi trong cuộc chiến này chúng đã không còn đường lui, nên chúng sẽ chống cự trong khoảng thời gian lâu hơn rất nhiều. Nếu điều đó xảy ra, thì Quân đội Vương quốc thể nào cũng sẽ có một cuộc chiến gian khổ hơn rất nhiều.
Và sau đó, vì chúng tôi có được khả năng linh động này, cùng với việc nâng cấp đường xá, tôi cần phải gỡ bỏ rào cản giữa Quân đội Hoàng gia, Quân đội Vương quốc (Lục quân), Hải quân, và Không quân; tập hợp họ lại dưới cùng một chỉ thị; và tạo ra một phương tiện có khả năng di chuyển cả đội quân ngay lập tức. Đấy chính là 『Kế hoạch hợp nhất quân đội』. Quân đội Hoàng gia cùng với Quân đội Vương quốc, Hải quân, và Không quân, cùng với Quân đội Quý tộc bị giải thể, là những binh lính cá nhân của Quý tộc thuộc Quân đội Hoàng gia, sẽ được tái tổ chức để tạo nên 『Lực lượng Phòng vệ Elfrieden』 (Elfrieden Kingdom Defense Force: gọi tắt là EDF) [3]. À thì, viết tắt như vậy khiến tôi nhớ lại cái ấn tượng “đó”[4], nhưng đối với con người trong thế giới này, cái sự phức cảm của tôi về tên gọi họ sẽ không hiểu được đâu. À nhân tiên, có vẻ như thế giới này có loài kiến khổng lồ đấy. (TL: Soma đang liên tưởng từ EDF thành một trò chơi mà trong đó, bạn sẽ chiến đấu với mấy con kiến khổng lồ, vui lòng xem chú thích [4] nha)
Giờ thì, trở lại với chủ đề trước đó thôi. Tất nhiên cũng có bất cập trong việc xây dựng đội quân EDF, nó có thể vấp phải sự phản đối đến từ từng đội quân riêng biệt, nhưng bởi việc đã tiến hành tạo phản, Quân đội Vương quốc và Không quân đã mất đi tiếng nói của mình, thế nên sẽ chẳng có vấn đề gì với họ nữa. Với lại, Glaive và Tormann, những người mà tôi tin tưởng giao phó việc quản lý cả 2 đội quân cũng đồng tình với cách nghĩa táo bạo này của tôi. Rồi còn, Hải quân, đã không mắc sai lầm trong việc chọn về phe chúng tôi, hẳn cũng sẽ không phản ứng nhiều, vì tôi đã quyết định phong cho Đô đốc Hải quân, Excel, làm Tổng tư lệnh (Commander in Chief) [5] của EDF (bà ta không thích bị cất nhắc lên vị trí cao như vậy, nhưng vì tôi đã bảo với bà ấy đó chỉ là tạm thời cho đến khi Ludwin có đủ kinh nghiệm, bà ta đành miễn cưỡng chấp nhận).
Cái vấn đề rắc rối nằm ở Quân đội của Quý tộc. Họ tuy là 1 phần của Quân đội Hoàng gia, nhưng quyền ra lệnh cho họ lại nằm trong tay phe Quý tộc, một đội quân là khá phiền phức trong việc quản lý. Trong thế giới này nơi đầy rẫy những loài vật hoang dã nguy hiểm, quái vật (mặc dù trước khi [Quân đoàn quỷ] xuất hiện, chúng chỉ tồn tại trong các hầm ngục), sơn tặc, hải tặc, và thảo khấu đều tồn tại, sẽ rất cần thiết cho mỗi lãnh địa tập hợp một số quân để bảo vệ lãnh thổ. Đó là lý do vì sao, những quý tộc có lãnh địa riêng, đã đào tạo cho mình một quân đội riêng có nghĩa vụ đảm bảo an ninh cho lãnh địa. Nhưng chỉ vì lý do đó mà, lúc này đây ở đất nước này, số lượng binh sĩ đó lại đang quá thừa thãi.
Đó là do ảnh hưởng của chính sách tập trung mở mang bờ cõi của vị vua 2 đời trước. Vào thời điểm đó, việc đạt được những chiến công trên chiến trường là cách ngắn nhất và nhanh nhất để có được danh tiếng, thế nên những Quý tộc thậm chí đã bắt những người dân trong lãnh địa của mình phải tòng quân để tập hợp được cho mình những đội quân riêng. Sức mạnh quân sự vẫn sẽ tăng lên cho dù những người tòng quân chỉ là những tên tập sự, nhưng chẳng phải việt vắt kiệt nhân sự như vậy sẽ dẫn đến kết quả là năng suất lao động sẽ giảm mạnh sao ……? Mà suy cho cùng, dù vị vua cai trị đời trước, vua Alberto, đã thay đổi chính sách bành trướng, nhưng số lượng khổng lồ Quân đội quý tộc vẫn cứ giữ nguyên như thế.
Đó là lý do vì sao, hiện tại, tôi đang phải tìm cách để giải tán Quân đội Quý tộc, chỉ để lại một số lượng nhỏ vừa đủ để bảo vệ lãnh địa. Đối với những người bị bắt đi tòng quân, cho dù họ vẫn đang có việc làm, họ vẫn sẽ được giải phóng và nhận được một khoản tiền trợ cấp thất nghiệp khi giải ngũ. Đối với những người có hứng thú tham gia vào EDF, nếu họ cho thấy được tiềm năng của mình bằng cách vượt qua được những bài kiểm tra thì họ sẽ được tuyển chọn. Sau đó, tôi sẽ tìm cách đề đạt những người tài vào những vị trí thích hợp (Cách bố trí nhân sự sẽ được quyết định bởi những chuyên gia quân sự là Excel, Glaive và Ludwin, công việc của tôi chỉ là xem xét những kế hoạch họ đề ra và đóng dấu phê chuẩn).
◇ ◇ ◇
「………」
「………」
Trong lúc làm việc, Liscia và tôi không hề nói với nhau một lời nào.
Thật là một tình huống không dễ chịu chút nào …… Không, sự khó chịu này có lẽ chỉ có mình tôi cảm thấy như thế. Liscia đang cư xử rất bình thường.
Cái ngày đó, dù sau đó tôi đã kể với cô ấy rằng Georg Carmine đã tự sát trong nhà giam, Liscia không hề có một biểu hiện gì thay đổi. Cô ấy chỉ lẩm bẩm trong miệng 1 câu trong khi đang biểu lộ một khuôn mặt vô cảm 「Em hiểu rồi……」.
Không phải tôi có ý muốn cô ấy mất đi sự bình tĩnh. Cũng không phải tôi có ý muốn cô ấy đổ lỗi cho tôi. Mối quan hệ giữa tôi và cô ấy đâu có tệ đến nỗi tôi không biết cô ấy là loại người thế nào đâu. Tuy nhiên, tôi không thể ngờ rằng cô ấy vẫn cư xử bình thường như vậy thậm chí cho đến bây giờ. Tôi nghĩ rằng ít nhất biểu hiện của cô ấy sẽ trở nên u sầu đi đôi chút chứ. Vậy mà không những cô ấy không hề cảm thấy đau khổ hay có một chút buồn phiền nào, mà Liscia còn đang hành xử như thể chưa hề có chuyện gì xảy ra. Điều này khiến tôi không biết nên dùng từ ngữ nào để diễn tả.
Nếu mọi sự xảy ra như vậy, thì sẽ tốt hơn nếu ít nhất cô ấy nói một lời dù là lời oán trách ……
『Tại sao em không làm bất cứ điều gì để giúp Georg Carmine cơ chứ!』
…… Đúng vậy. Cái tình huống giả dối này chẳng khiến mọi thứ trở nên tốt đẹp hơn tí nào. Nhưng mà chỉ cần hình dung ra cảnh tượng Liscia khinh rẻ tôi đã khiến tôi thấy buồn phiền rồi. Vậy thì, chỉ cần cô ấy cho tôi một trận để giải tỏa cái tình trạng này …… Nhưng mà trong trường hợp như vậy, người cần phải lo lắng thay vào đó sẽ phải là tôi mà, đúng không nhỉ? Thật là …… Tôi đang làm cái quái gì thế này? Tôi đã khoác lác với Georg, 「Dù có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ bảo vệ gia đình của mình」, nhưng ngay từ đầu tôi lại không thể bảo vệ được người con gái thân thiếtnhất của mình.
「Soma.」(Liscia)
「Eh, ah, chuyện gì vậy?」(Soma)
Tôi nhìn về hướng người gọi tên tôi. Là Liscia, cô ấy nghiêng đầu và đáp.
「Anh đang ngừng bút kìa.」(Liscia)
「……Ah, xin lỗi.」(Soma)
Không ổn …… Tôi cần phải bình tĩnh trở lại. Tôi tiếp tục trở lại với công việc của mình. Hãy giải quyết xong hết mấy thứ trước mặt tôi hiện giờ đã. Có lẽ, một ngày nào nào đó, thời gian sẽ chữa lành nỗi đau này. Trong khi vừa đang suy nghĩ như vậy và tiếp tục làm việc, có ai đó gõ cửa. 「Vào đi」. Tôi đáp lại tiếng gọi cửa, 「Xin thứ lỗi」, ‘cô hầu gái vĩ đại’ Serina-san bước vào.
「Thần đến để báo cho Bệ Hạ biết rằng công cuộc chuẩn bị đã hoàn tất.」(Serina)
「Tôi biết rồi.」(Soma)
Sau khi tạm dừng công việc của chúng tôi lại, tôi đội lên đầu mình chiếc vương miện và sau đó chúng tôi cùng nhau hướng đến phòng Tiếp kiến.
Hôm nay là Ngày Tuyên thưởng cho những người đã có những đóng góp xuất sắc trong cuộc chiến với Amidonia.
◇ ◇ ◇
「Glaive Magna. Ta đánh giá cao lòng trung thành của ngươi và những chiến công hiển hách mà ngươi đã lập nên cho chúng ta. Để tưởng thưởng cho lòng trung thành đó, ta trao cho ngươi Lãnh thổ Randell và các vùng phụ cận xung quanh đó.」(Soma)
「Vâng, thưa Bệ Hạ. Thần xin đội ơn Người đã ban thưởng.」(Glaive)
「Tốt. Ngoài ra tuy đây chỉ là tạm thời, ta ban cho ngươi một phần quyền hành của Nguyên thống soái Lục Quân Georg ngày trước. Cho đến khi việc tái tổ chức[Lực lương Phòng vệ Elfrieden] được hoàn thành, hãy dùng sự tinh thông của mình để hợp nhất Quân đội Vương quốc lại với nhau.」(Soma)
「Vâng, thưa Bệ Hạ. Tấm thân già này sẽ cố hết sức mình để không phụ lòng tin của bệ Hạ.」(Glaive)
Trước mặt tôi, người đang đứng giữa ngai vàng và ban thưởng bằng một giọng long trọng, là cha của Hal, Glaive, đang phủ phục dưới đất. Vì buổi lễ này không được cân nhắc phát sóng trực tiếp, tôi thật sự không thích cái bầu không khí lễ nghi thế này.Tuy nhiên, vì vị Bộ trưởng Ngoại Giao đang ghi lại từng lời nói và hành động của tôi, tôi cần phải hành động “ra dáng nhà vua” thế này. Để những hậu nhân sau này sẽ không chê cười tôi khi họ đọclại những ghi chép lịch sử, đó là những lời mà tùy tùng của tôi, Marcus, đã nói với tôi hết lần này đến lần khác. Nói thật, tôi chả quan tâm mấy đến những đánh giá về tôi sau khi chết đâu.
◇ ◇ ◇
Trong cuộc chiến với Công quốc Amidonia, Vương quốc Elfrieden chẳng có được thêm bất cứ lãnh thổ nào, nhưng Vương quốc đã thành công trong việc kiếm được một khoản lớn tiền bồi thường. Hơn nữa, Vương quốc còn thu được tiền chuộc từ Zem nhờ bắt được bọn lính đánh thuê, và chiếm được những lãnh địa và tài sản của bọn quý tộc tha hóa. Việc giải thể các lãnh địa của Công tước Carmine và Công tước Vargas cũng đã được quyết định lúc đó. So với những lợi ích có được từ chiến tranh, phần thưởng mà các binh lính được nhận là rất nhỏ. Đó là do các binh sĩ được huy động cho chiến tranh phần lớn đến từ Quân đội Vương quốc và Không quân. Vì họ đã bị buộc tội mưu phản, nên cuộc chiến này là trận chiến để họ xóa đi cái tội danh đó, vậy nên sẽ không có bàn luận gì thêm về phần thưởng dành cho họ.
Tương tự, Quân đội của Quý tộc tuy là một phần của Quân đội Hoàng Gia, nhưng chúng chỉ biết đứng ngoài lề trong chiến dịch thu phục Tam Tước và chờ đợi, và hầu hết chúng còn ‘bỏ phiếu trắng’ trong trong cuộc chiến với Amidonia, thế nên chúng cũng không được nhận bất cứ phần thưởng nào. Chúng đã bỏ lỡ cơ hội ghi tên mình vào sử sách, nhưng đấy là do chúng tự làm tự chịu thôi. Thế nên những người xứng đáng được tưởng thưởng chỉ có những cận vệ thuộc Quân đội Hoàng Gia và Hải quân. Những quý tộc, thuộc tầng lớp Hiệp sĩ hay cao hơn thế, mà đã tham gia vào quân đội của cả 2 lực lượng này đều được phong lãnh địa, những lãnh địa đó đều là của những tên quý tộc tha hóa hay được tạo ra từ việc giải thể các vùng đất của Công tước Carmine và Công tước Vargas, đó quả là một sáng kiến hay. Những quý tộc thuộc cấp bậc thấp hơn Hiệp sĩ sẽ nhận một khoản thưởng bằng tiền mặt.
Và rồi hôm nay, những người đã lập được những chiến công xuất chúng sẽ được tưởng thưởng riêng bởi tôi. Nội dung của phần thưởng chủ yếu là chức vụ hoặc lãnh thổ, nhưng nếu họ muốn có thứ gì khác ngoài 2 thứ đó, thì họ có thể đề nghị trực tiếp với nhà Vua. Nếu nhà Vua có khả năng đáp ứng được và cảm thấy phù hợp với chiến tích mà họ đạt được, thì nhà Vua có khả năng sẽ đáp ứng. Họ thậm chí có thể đề nghị một khoản tiền hoặc một món đồ hiếm thuộc sở hữu của Hoàng tộc. Trong quá khứ, bằng cách sử dụng hình thức này, một hiệp sĩ đã đề nghị được kết hôn với vị Công chúa mà anh ta yêu, hay một người đã dùng nó để thỉnh cầu được trực tiếp vạch trần tội ác của một quý tộc. Vì đây là tình huống mà mọi loại yêu cầu đều có thể được nói ra, nên buổi lễ này được quyết định không sử dụng Viên ngọc truyền thanh [6]để phát sóng trực tiếp.
Và sau đó, cũng có những người sẽ nhận được lời ca ngợi trong buổi lễ này. Người đã đổi phe tách khỏi Quân đội Vương quốc và chỉ huy luôn họ trong cuộc chiến với Amidonia, Glaive Magna. Lãnh chúa vùng Altomura, người đã kìm chân được quân đội Amidonia, Wyst Garrow. Tương tự, chỉ huy Hải quân người đã kìm chân quân đội Amidonia ở thung lũng Goldoa[7], Juna Doma. Và cuối cùng, người đã lãnh đạo viện quân đến chi viện cho cuộc chiến ở Ngoại ô Randell, trưởngtộc Dark Elves của Thánh Hộ Lâm, Wodan Utgard [8] (cha của Aisha). Thực ra, người có công lớn nhất đáng ra là Đô đốc Hải quân, Excel Walter, nhưng hiện trạng, bà ta “đã sử dụng hết” công trạng đó, nên bà ấy sẽ không nhận được thêm bất cứ phần thưởng nào nữa.
Ngoài ra, trước khi tưởng thưởng cho 5 người nói trên, Aisha, người đã bảo vệ tôi với tư cách là “vệ sĩ không mời” cho đến hiện tại, được ban cho một chức danh mới được tạo ra 『Chiến binh Đông phong (東風 Kochi)』(Dame of the East Wind) [9]. Sự khác biệt giữa chức danh này và cái trước là trước đó, cô ấy được đối đãi như một lính đánh thuê được tôi bỏ tiền túi của mình ra thuê, nhưng từ giờ, cô ấy sẽ được đối đãi như là một Hiệp sĩ và sẽ được nhận bổng lộc từ Nhà nước. À nhân tiện, nguồn gốc của cái chức danh 『Chiến binh Đông phong (東風 Kochi) 』 này là từ việc chơi chữ trong biệt danh của Hứa Chử, đội trưởng đội cận vệ của Tào Tháo [10], đồng nghĩa là 『Hổ dại (虎痴 Kochi)』[11]. Vì nguồn gốc của cái tên này đến từ việc ông ta là 『kẻ vô mưu nhưng mạnh như hổ』, nên tôi thay đổi mấy chữ cái đó thành 「Đông Phong (東風 Kochi)」. Nghĩa là thế này, khi tôi gọi “Đông Phong” (東風 Kochi)…… biệt danh cô ấy sẽ có ý nghĩa thế này (こちKochi).[12]
Khi tôi chúc mừng Aisha, người vừa mới được phong làm [Chiến binh Đông Phong], bằng việc tặng cô ấy một cái 【Găng tay bất khả xâm phạm】 (Một cái găng tay được cường hóa khả năng chống chịu sát thương vật lý và phép thuật, từ bảo khố của lâu đài. Mặc dù, thông thường thì một cái khiên sẽ hợp với vị thế của cô ấy hơn, nhưng vì Aisha sử dụng Đại Kiếm, nên nó được thay thế thành cái găng này), cô ấy ôm nó chặt vào lòng và nói trong khi nước mắt đang giàn giụa còn lời nói thì vụng về,
『Hiks…… Bệ Hạ …… cái này cho em ư ……. c-cảm ơn Người nhiều lắm! Thế này em có thể tiếp tục bảo vệ Bệ Hạ được an toàn, xin hãy để cho em được tiếp tục ở bên cạnh Bệ Haaaaạ ……!』
Không không, tôi biết là cô ấy rất hạnh phúc …… Nhưng mà thế này chẳng phải có hơi … mọi người biết đấy, quá đà rồi …? Nhìn thấy bộ dạng của cô ấy như vậy, những người khác trong phòng chỉ còn biết cười trừ.
◇ ◇ ◇
「Wyst. Chúng ta rất cảm kích trước công lao to lớn mà ngươi đã lập được trong nhiệm vụ thương thuyết với bọn Amidonia. Với tư cách là Lãnh chúa vùng Altomura, từ nay về sau, hãy làm việc thật chăm chỉ để gìn giữ hòa bình cho vùng đất.」(Soma)
「Vâng thưa Bệ Hạ. Dù thần vẫn còn nhiều thiếu sót, nhưng thần nguyện sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành nghĩa vụ được giao.」(Wyst)
Tôi kết thúc việc tưởng thưởng cho Wyst, sau khi đã tưởng thưởng cho Glaive. Wyst sẽ nhận được phần lãnh thổ phía Nam của lãnh thổ Công tước Carmine. Vì lãnh địa ban đầu của ông ta đã là một vùng đất nông nghiệp màu mỡ, việc sáp nhập thêm 1 lãnh địa mới, sẽ khiến ông ta đột nhiên nổi lên thành một quý tộc có tầm ảnh hưởng cực lớn. Trong cuộc chiến trước, ông ta đã phải cam chịu nhục nhã khi phải đóng vai trò làm một kẻ hèn mọn trước mặt Gaius và Julius. Nên tôi phải tưởng thưởng xứng đáng cho công lao này.
Và rồi, người kế tiếp sẽ là người đã gửi đi viện binh của tộc Dark Elves đến chiến trường ngoại ô Randell, cha của Aisha, Wodan Utgard. Tuyến quân chi viện này thậm chí không được Hakuya và tôi dự liệu trước. Tôi biết tộc Dark Elves có khả năng chiến đấu tốt, nhưng họ đang phải bận rộn trong việc tái xây dựng từ vụ sạt lở đất, và ngay từ đầu, họ cũng không có hứng thú với việc can thiệp vào những sự kiện xảy ra bên ngoài khu rừng của họ, nên tôi nghĩ sẽ là vô ích nếu đi thỉnh cầu họ hợp tác.
Tuy nhiên trái ngược với những gì chúng tôi dự đoán, nhóm của Wodan-san đã xuất hiện trên chiến trường và trở thành quân chi viện cho phe của chúng tôi. Tôi đã nghe từ Hal, rằng bọn quý tộc tha hóa đã mang ra những khẩu pháo mà không được sự cho phép và sử dụng chúng một cách bừa bãi, thế nên tuyến quân chi viện này quả là một sự may mắn ngoài dự tính. Tôi bước xuống giữa sảnh để gặp Wodan và bắt tay với ông ấy để tỏ lòng biết ơn của mình.
「Tôi thật sự rất cảm kích. Dù đang phải trải qua một giai đoạn thảm khốc, các vị vẫn đến chi viện cho chúng tôi, thật đáng ngưỡng mộ.」(Soma)
「Sao Người lại nói vậy. Chúng tôi, tộc Dark Elves, đâu thể chỉ cần trả món nợ ân tình là xong. Trong khoảng thời gian tai họa đó, khi Bệ Hạ thân chinh đến chỉ huy đoàn cứu trợ, chúng tôi còn được nhắc nhở về mối liên hệ mà chúng tôi đã có với thế giới bên ngoài.」(Wodan)
「Đây quả là một tin đáng mừng. Cứ như là tôi đang một lần nữa cảm nhận lại được cái ngày đất nước vừa mới thành lập, khi các loài cùng chung tay lại với nhau vậy. Nếu Ngài có điều gì cần yêu cầu, bất cứ điều gì, xin hãy nói cho tôi được biết.」(Soma)
Khi tôi nói ra những lời này, Wodan-san nghiêng đầu đáp.
「Chúng tôi đã nhận được những ân huệ mà chúng tôi không thể nào đền đáp được. Không những chúng tôi đã nhận được rất nhiều nguyên liệu tiếp tế cho việc tái xây dựng, mà Người còn ban rất nhiều phần thưởng cho những chiến binh tham gia vào cuộc chiến. Thật sự tôi không còn mong ước gì hơn thế nữa cả.」(Wodan)
「Xin Ngài đừng quá dè dặt. Chẳng phải quyết định gửi quân chi viện đến hoàn toàn là do phía Ngài định đoạt đó sao? Nếu Ngài vẫn giữ lễ như thế, vậy thì liệu chúng tôi có thể trồng thêm cây cối ở ngoại vi Thánh Hộ Lâm và tăng diện tích của khu rừng lên không?」(Soma)
「Tôi lấy làm vui sướng khi nghe điều đó, nhưng mà, diện tích hiện tại của Thánh Hộ Lâm đã là quá đủ cho chúng tôi rồi.」(Wodan)
Fumu …… Thật phiền toái. Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình với Wodan. Nhưng mà, dù tôi đã đề nghị những hình thức phong thưởng khác, Wodan-san vẫn kiên quyết từ chối.
「…… Ngài có chắc là Ngài thật sự không mong muốn điều gì không?」(Soma)
「…… Đã vậy thì, tôi có một ước muốn dành cho Bệ Hạ.」(Wodan)
「Là chuyện gì vậy? Nếu tôi có thể làm được, thì tôi sẽ đáp ứng.」(Soma)
「Tôi rất cảm kích vì điều đó, thưa Bệ Hạ. Vậy, xin Người, liệu Người có thể kết hôn với con gái của tôi, Aisha không?」
「Phụ thân!?」(Aisha)
Aisha hiện đang đứng sau ngai vàng, bối rối hét lên một tiếng.
「Đứa con gái của tôi chẳng hề có hứng thú với thứ gì ngoài võ thuật cả, nhưng có vẻ như con bé cuối cùng cũng đã tới tuổi trưởng thành rồi. Bên cạnh đó, con bé cũng đã thay đổi khi nó luôn khao khát được ở bên Bệ Hạ. Vậy nên xin Người, liệu Người có thể lấy con bé làm vợ được không?.」(Wodan)
「Chức danh của Wodan-dono là tộc trưởng của bộ tộc trong Thánh Hộ Lâm, tuy nhiên nếu nói một cách thực tế, Ngài ấy có thể được xem như một quý tộc với lãnh địa là Thánh Hộ Lâm. Đối với con gái của Ngài ấy Aisha-dono, cô ấy có thể được chấp nhận là『 Đệ nhị Vương hậu』.」(Marcus)
Marcus liền nhanh chóng nhảy vào nhận xét bổ sung. Ngày hôm nay, thay vì Thừa tướng Hakuya, hiện đang ra ngoài để làm một số việc khác, Marcus là người chủ trì cho buổi lễ này. Điều này đã được đề cập từ trước [13], trong đất nước này, những Hoàng hậu (nghĩa là, vợ của vua), hầu hết được chia thành Vương hậu (Queen Consorts) và Vương phi (Royal Consorts) [14], và có thể cùng một lúc có nhiều Vương Hậu và Vương Phi. Dù ở đất nước này ban đầu chỉ có thể có một Vương Hậu, với toàn bộ những người vợ khác trở thành Vương Phi cùng số lượng lớn tình nhân của Vua sẽ không hề có thực quyền nào. Tuy nhiên, những vị vua trong thế hệ gần đây đã truyền rằng, 「Ta không muốn có bất cứ sự phân biệt nào giữa những người mà ta yêu.」. Thế nên vì lý do đó, Vương Phi kể từ thời điểm đó được nâng lên thành Vương Hậu (vị Đương kim Vương Hậu gốc trở thành 『Đệ nhất Vương Hậu』, và những người còn lại được xưng hô thành 『Đệ Nhị ~』, 『Đệ Tam ~』), trong khi những tình nhân của Vua được nâng lên thành Vương Phi, và chúng đã được áp dụng cho đến lúc này.
Vì lý do đó, để trở thành một Vương Hậu, người đó cần phải đến từ một gia đình quý tộc có địa vị cao hơn Hiệp sĩ, và đứa trẻ được sinh ra bởi Vương Hậu sẽ có khả năng thừa kế ngai vàng. Thứ tự thừa kế không dựa theo thứ tự chúng được sinh ra, mà dựa theo thứ tự bắt đầu từ đứa trẻ được sinh ra bởi Đệ Nhất Vương hậu (nếu có sự chênh lệch tuổi tác giữa những đứa trẻ, thì chúng có thể được điều chỉnh bằng việc thay đổi thứ tự của các Vương hậu). Mặt khác, một Vương Phi có thể xuất thân từ bất kỳ địa vị xã hội nào (thậm chí là nông nô hoặc nô lệ), nhưng những đứa trẻ mà họ sinh ra sẽ không có quyền thừa kế ngai vàng. Tuy nhiên, vì họ vẫn thuộc Hoàng tộc, những Quý tộc hay Hiệp Sĩ muốn thắt chặt mối quan hệ với Hoàng tộc sẽ thỉnh cầu họ trở thành thông gia, tất nhiên những đứa con của Vương Phi sẽ nhận được một khoản tiền hay địa vị từ những cuộc hôn nhân như vậy.
(Vậy, Aisha sẽ trở thành Đệ Nhị Vương Hậu, huh?)
————————————————————————————————————
[1] Dành cho những bạn nào đã quên, lời cam kết chính trị mà Soma đã hứa với cử tri Elfrieden về cơ bản là: Fukoku kyouhei (富国強兵, “Phú quốc, Cường binh”) cũng là câu khẩu hiệu được sử dụng bởi Thiên Hoàng Minh Trị. Giống như khẩu hiệu đã nói, Soma phần nào đó đã thực hiện được “富国 Phú quốc”, những chính sách của anh ta về Đa dạng hóa lương thực, Nâng cấp giao thương dựa vào việc xây dựng mạng lưới đường xá, Phân phối của cải (từ bọn quý tộc tha hóa), và Tăng cường ngân sách Nhà nước (dựa vào khoản phí bồi thường của Amidonia và hủy bỏ được yêu cầu trợ cấp từ phía Đế quốc) đã phần nào đó vực dậy được nền kinh tế của Elfrieden. Bây giờ, việc anh ta sẽ làm là “ 強兵, Cường binh”… Vâng, tôi biết là mọi người đang chán muốn chết khi đọc những dòng này mà …
[2] Nói cách khác: Triển khai lực lượng thần tốc, giống như Mỹ với Lực lượng viễn chinh thuỷ quân lục chiến, Binh đoàn nhảy dù và Lính biệt kích Rangerscùng với Nga với Lực lượng đổ bộ đường không (VDV). Chìa khóa cho sức mạnh của họ chính là khả năng triển khai lực lượng cực nhanh cho dù đang ở ngoài biên giới của đất nước họ.
[3] Ban đầu Soma đã nói エルフリーデン王国防衛軍 (Erufuriiden Oukoku Boueigun) và anh ta rút gọn thành 国防軍 (Kokubougun : Lực lượng Phòng vệ (Quốc gia), ví dụ: イスラエル国防軍nghĩa là Lực lượng Phòng vệ Israel), và anh ta còn nói bằng tiếng Anh nữa, nên cái tên sẽ là エルフリーデン・ディフェンス・フォース. (Erufuriiden Difensu Foosu) Và bạn biết đấy tôi không thể dịch từ thuộc loại Katakana trong tiếng Anh thành tiếng Anh được? Thế nên tôi đã thay đổi câu chữ. Vì nó đã trở thành Elfrieden Defense Force (Lực lượng Phòng vệ Elfrieden), nên tôi viết tắt thành EDF, từ giờ nếu có bất cứ từ 国防軍xuất hiện trong truyện, tôi sẽ dịch thành EDF luôn. Xét cho cùng thì,nó cũng khá quan trọng cho chú thích tiếp theo.
[4] EDF = Earth Defense Force, một game mà bạn phải chiến đấu với mấy con kiến khổng lồ ngoài hành tinh.
[5] Hay Generalissimo.(TL: cũng là Tổng tư lệnh thôi)
[6] Dành cho những bạn có hứng thú, từ hay được dùng để chỉ Viên ngọc truyền thanh là: 玉音放送
Theo từng chữ thì nó bao gồm 玉 =bi/ngọc, 音= giọng nói, 放送 = truyền/phát sóng. Nên nó có thể được dịch đơn giản thành:Viên ngọc truyền âm thanh/giọng nói.
Tuy nhiên 玉音cũng có thể hiểu là: giọng nói của Hoàng Đế (Emperor’s voice)hay giọng nóingọc ngà (Jewel Voice). (Vì 玉có thể hiểu là Ngọc (Jewel)và giọng nói của Hoàng Đế (Emperor’s voice) có thể được so sánh như ngọc quý). Thế nên nó cũng có thể được dịch là (Viên ngọc/Hệ thống) Phát thanh Giọng nói Hoàng gia (tôi thì chọn nghĩa sau, vì theo dòng truyện, những viên ngọc này chỉ được sử dụng bởi những người cai trị).
Giờ thì 玉音放送cũng có thể liên tưởng đến đài phát thanh mà Nhật Hoàng Hirohito đã đọc Lời công bố của Chính phủ trong tuyên bố Kết thúc chiến tranh đến người dân Nhật Bản rằng Chính phủ Nhật Bản chấp nhận Tuyên bố Postdam về việc quân đội Nhật Bản đầu hàng vô điều kiệnvào cuối Thế chiến thứ II. Lời tuyên bố cũng chính là lần đầu tiên Thiên Hoàng Nhật Bản nói chuyện (thông qua bản ghi âm) với dân chúng. Bạn đã thấy điểm tương đồng với viên ngọc được sử dụng bởi những người cai trị trong truyện để truyền tin đến người dân chưa?
Tác giả đã lợi dụng sự đa nghĩa của từ 玉音放送 để ám chỉ viên ngọc truyền thanh.(TL: còn tôi thì phải dịch theo ông mệt chết đây nè -_-)
[7] Sự thật thú vị: ゴルドアー (Gorudoa) cũng có thể được dịch là: Hoàng Môn (Cửa bằng vàng).
[8] Tôi biết những bản dịch trước của tôi đã dịch tên của ông ta là Boden. Nhưng mà Wodan nghe còn ngầu v~ đạn hơn đấy … À xin lỗi nhé … Dành cho bạn nào chưa biết, Wodan theo tiếng German là Odin.
[9] Chỗ này là một màn chơi chữ cực bự. 東風侍có thể đọc là Kochiji, hay こちじ. Cách chơi chữ được Soma giải thích ở ngay đoạn sau. 侍Ji (một người phục vụ dưới trướng một người khác) cũng là từ được dùng để viết thành Samurai và sử dụng để ghép từ giống như 侍従 (Jiju) : tùy tùng, 侍女 (Jijo) : hầu gái. Thế nên tôi chọn từ “Dame” ở đây …
[10] Bạn không biết Hứa Chử và Tào Tháo à? Hãy đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa hay chơi Dynasty Warriors đi.
[11]虎痴Hu Chi (tiếng Nhật là “Kochi”), được dịch là Hổ Hầu, Hổ Điên, Hổ Dại, và còn những biến thể khác nữa. Ông còn được xuất hiện một lần trong bản dịch của Brewitt-Taylor với biệt danh là Tiger Lust.(TL: cạn lời, không biết dịch sao)
[12] Nói ngắn gọn thì … Soma đang sử dụng từ này nghĩa là “Come here” (“lại đây”) như là một câu nói đùa … Có vẻ giống với câu đùa trong tiếng Anh, Soma ban cho Aisha danh hiệu “Dame of the East Wind” để khi Soma gọi Aisha, nó sẽ thành, “Dame, Come Here.”… Okay… Một trò đùa tệ hại… Sau cùng thì tôi đâu phải dân nói tiếng Anh bản địa đâu.Vâng, quá khó để dịch một kiểu chơi chữ sao cho đúng nghĩa của nó…(TL: vâng, mình còn thấy khó hơn)