Chương 41: quyển 3 : Hậu Chiến - tập 1 Thánh Nữ Của Đế Quốc

[Đế quốc Grand Chaos]. Đây là một đế quốc vĩ đại vô song trong số các nhà nước trên lục địa xét trên phương diện nhân khẩu, chiến lực, công nghệ, và thịnh vượng của nhân dân. Ngay cả khi đặt quốc gia lớn thứ hai về tổng diện tích lãnh thổ trừ Quỷ Vương Lĩnh trong mối tương quan so sánh, thì Elfrieden cũng chỉ là một nước mà Đế quốc có thể thổi bay bất cứ khi nào mong muốn. Nếu Elfrieden nghĩ tới việc gây chiến với Đế quốc, thì sức mạnh quốc gia mà họ sở hữu sẽ cần nhiều gấp hai đến ba lần hiện tại dẫu đã sát nhập toàn bộ Công quốc Amidonia (lúc này mới chỉ chiếm cứ thủ đô). Quả thực, những con số ấy chỉ xét đến trường hợp tự mình chiến đấu với Đế quốc, nếu gây thù với cả các đồng mình của Đế quốc, thì chắc chắn họ sẽ đánh mất vị trí trên lục địa.

Có lẽ điều duy nhất mà Đế quốc Grand Chaos thua kém Elfrieden chính là chiều dài lịch sử, vì Đế quốc thành lập muộn hơn Elfrieden một chút. Vào giờ khắc tàn lụi của [Kỷ Hỗn mang], trong hoàn cảnh đa tộc trên lục địa xâu xé lẫn nhau, các nhà nước đột ngột sở hữu quyền lực, Elfrieden đã kiến lập nên một quốc gia thống nhất đa tộc. Trái lại, [Vương quốc Chaos] thời điểm ấy đã xây dựng thứ gọi là chế độ độc tài với quyền thống trị quy về một mối dưới vị vua duy nhất và sức mạnh tập trung vào tay của nhân tộc.

Vào những thời đại hỗn loạn, các đất nước tập quyền như vậy đều hùng mạnh hơn. Vì mọi quyết định đều do một người đưa ra và có thể ngay lập tức thi hành nên khả năng phản ứng lại tình thế sẽ linh hoạt hơn so với các nước khác. Khi Kỷ Hỗn mang khép lại, Vương quốc Chaos đã vượt hơn hẳn phần còn lại, nhưng vẫn chỉ là một trong những thế lực đua tranh uy quyền mà thôi, và chẳng ai vào thời điểm ấy tưởng tượng rằng đó sẽ trở thành một đế quốc vĩ đại như ngày hôm nay. Người ta nói rằng chuyển biến lớn lao bắt đầu khoảng một thế kỷ trước, khi người anh hùng được hạ sinh tại Vương quốc Chaos.

Manus Chaos. Người mà sau này được gọi với cái tên [Hoàng đế Chaos]. Khi ấy Manus chào đời với tư cách nhị hoàng tử của Quốc vương Chaos, nhưng đã kế vị ngai vàng khi Nhà vua và Thái tử tử trận trong cuộc chiến tranh với Vương quốc Euphoria ở phía tây bắc. Khi Manus đăng quang, ai ai cũng trông mong một trận đáp lễ lại Vương quốc Euphoria, nhưng Manus không hành động như vậy. Mà trái ngược, thay vì thế ông ta thành thân với một công chúa của Euphoria, và thiết lập mối quan hệ gia đình với nước này. Thậm chí ông ta còn đổi tên thành Manus Euphoria, triệt để hạ thấp mối cảnh giác của họ với Vương quốc Euphoria.

Không ít cuộc nổi dậy xảy ra trong Vương quốc Chaos vì chuyện này, nhưng Manus là một bậc kỳ tài quân sự và đã đàn áp từng đợt một. Đúng, bậc kỳ tài quân sự Manus hiểu rằng vào thời điểm đó chênh lệch sức mạnh quốc gia giữa hai bên không quá lớn. Nếu tham chiến thì chỉ khiến đất nước kiệt quệ mà thôi. Đồng nghĩa rằng, kế hoạch ấy nhằm ‘trước hết sử dụng Euphoria để nuốt gọn đa tiểu quốc và một khi đất nước đã vượt lên một cách vững chắc về sức mạnh, sẽ quay về và thôn tính Euphoria’.

Thực tế, Manus quả đã trở lại và tấn công quê nhà Euphoria của cha mẹ vợ ngay khi ông ta nuốt trọn các tiểu quốc và sở hữu sức mạnh lớn hơn. Tuy nhiên, có lẽ ông ta cảm thấy mặc cảm tội lỗi và thậm chí sau khi Vương quốc Euphoria thất thủ, ông ta cũng không hề phục hồi tộc danh Chaos và tiếp tục sử dụng cái tên Euphoria[1]. Sau sự sụp đổ của vương quốc Euphoria, Manus tiếp tục những cuộc chiến tranh gây hấn và chẳng bao lâu đã trở thành một quốc gia kiểm soát vùng phía tây của lục địa. Từ lúc này trở đi, Vương quốc Chaos đã được mệnh danh là [Đế quốc Grand Chaos].

Sự xuất hiện của một đại quốc như vậy đã gây chấn động không chỉ với các nước kế cận với Đế quốc. Đây là câu chuyện của thời đại sau này, nhưng một trong những nguyên nhân giải thích cho chính sách bành trướng của Elfrieden dưới thời vị Tiên đế chính bởi mối nghi ngại trước nguy cơ từ Đế quốc. Thế giới đã tiến đến hợp tác, nhưng trước khi mối hiểm họa Đế quốc ập tới, đất nước nào cũng phải củng cố lại chính mình. Thế nhưng, thiếu đi tài năng của Souma, vị Tiên đế, khi chiếm cứ được một nửa phần đất trước đó thuộc lãnh thổ của Vương quốc Amidonia, đã bị thích sát bởi một trong những cận thần của mình vì nỗi thống khổ từ sự kiệt quệ gây ra chủ nghĩa bành trướng phi lý. Sau đó, Hoàng Tộc tranh đấu lẫn nhau để giành quyền với ngai vàng[2] và gần đi tới bước tuyệt diệt. Cuối cùng, mẫu thân của Liscia, vào thời điểm đó vẫn còn rất trẻ tuổi, đã sống sót được nhờ tránh khỏi toàn bộ cơn gian truân, và thừa kế ngai vàng. Bằng cách thành thân với tay xoàng Alberto, cô đã xoay xở trị yên đất nước.

Hãy trở lại với câu chuyện về Đế quốc, dẫu đã nhìn nhận được sự thống nhất cả lục địa sau khi sở hữu sức mạnh to lớn, nhưng nhân tố quyết định Manus lại qua đời vào độ tuổi 55, khi vẫn còn là một người có thể làm việc. Nhiều ý kiến cho rằng ông ta bị ám sát đã xuất hiện, nhưng thực chất ông ta đã trở nên đau yếu. Ngay cả những người anh hùng cũng không chiến thắng được bệnh tật. Thậm chí tại Trái đất, việc một quốc gia do một nhân vật với cá tính mạnh mẽ kiến lập nên sụp đổ khi người đó không còn cũng là chuyện thường diễn ra. Đế chế Alexander, Đế chế Mông Cổ, Nhà Tần Trung Hoa… Những Đế chế nổi lên quá nhanh chóng và thậm chí không kéo dài qua ba thế hệ trước khi sụp đổ. Grand Chaos cũng chẳng khác biệt.

Vị Hoàng đế thứ hai, một phần vì các đồng minh thân cận của Manus vẫn còn sống, đã trị vì rất bình ổn. Thế nhưng tới thời đại Hoàng đế thứ ba, những nhân vật ấy đều đã rời bỏ trần thế; là một quốc gia trọng nhân, họ không nhận được sự phục tùng từ các tộc có thể hỗ trợ vài thế hệ đế vương khác ví như Ecksel. Chính vì thế, vị Hoàng đế thứ ba đã tiến hành chiến tranh gây hấn nhằm chiếm được sự ủng hộ từ các chư hầu, cho cả những kẻ cả trong lẫn ngoài Đế quốc thấy rằng ông ta có ý định thừa kế sự nghiệp thống nhất lục địa của Manus.

Thế nhưng, trận chiến xảy ra khoảng sáu mươi năm trước này đã mở rộng quy mô ra khắp thế giới, hủy hoại biết bao đất nước. Đế quốc cũng không ngoại lệ, chiến phí leo thang hơn dự kiến đã làm đất nước kiệt quệ và trái lại khiến Đế quốc đánh mất sự ủng hộ. Khởi nghĩa trở thành chuyện thường xuyên tại nơi đây, và trong một cuộc nổi dậy như vậy, vị Hoàng đế thứ ba đã rơi vào tay lũ cướp và mất mạng. Người ta đã giễu cợt rằng thiệt hại gây ra bởi mong muốn kế thừa sự nghiệp thống nhất lục địa của Hoàng đế thứ ba thay vào đó lại đưa thế giới hướng đến con đường hợp tác.

Vị Hoàng đế thứ tư nối ngôi trong tình trạng hỗn loạn của đất nước đã từ bỏ hướng đi thống nhất hóa và tập trung nỗ lực vào nội chính. Đây được cho là một nước đi thông thái, nhưng lúc này, ông ta lại hứng chịu sự khinh miệt từ những hoàng tử vì quá bảo thủ. Tới thời vị Hoàng đế thứ năm, Đế quốc đã đánh mất sức mạnh thống nhất của mình và bị xem như đang nằm bên bờ vực tan vỡ trong tương lai không xa.

Thế nhưng khoảng mười năm trước, chuyện không ngờ tới nhất đã xảy ra: sự nổi lên của [Quỷ Vương Lĩnh]. Đế quốc đánh mất phần lớn vùng lãnh thổ phía bắc, gồm cả Vương quốc Euphoria xưa kia trước cuộc công kích dữ dội của những quân đoàn kỳ dị. Thế nhưng, có thể nói các nước khác cũng phải chịu điều tương tự; tình thế này đã kêu gọi phía nhân tộc phải đoàn kết lại. Với diện tích và sức mạnh quân sự lớn nhất, Đế quốc được yêu cầu lãnh trách nhiệm minh chủ. Kết quả là, họ đã có thể tránh khỏi cảnh tan rã.

Thậm chí sau khi Đế quốc đã trở thành minh chủ của phe nhân tộc, họ vẫn buộc phải chiến đấu rất khó nhọc trước Quỷ Vương Quân, phần lớn là do phe nhân tộc vẫn chưa thống nhất hành động với nhau. Vị Hoàng đế thứ năm là một người thiên về văn chương, trong lĩnh vực quân sự thì không hề xuất sắc. Chiến trường xa lạ đã bào mòn cả cơ thể lẫn tâm trí ông ta và rút cục, năm năm trước ông ta đã rời bỏ cõi đời này. Vị Hoàng đế thứ năm không hạ sinh hoàng tử, và ngai vàng rơi vào tay một cô bé mới 14 tuổi tại thời điểm đó.

Maria Euphoria. Lúc này đã 19, hiện cô ấy là Nữ hoàng[3] đương trị của Đế quốc Grand Chaos. Khi ấy rất nhiều người nghi ngại về việc trao ngai vàng cho một cô gái trẻ tuổi như vậy, nhưng sau khi đã đăng quang, cô ấy đã biểu lộ được sức thu hút tự nhiên. Trước hết, cô ấy thay đổi những chính sách trọng nhân của Đế quốc và bắt đầu bổ nhiệm những người tài thuộc các tộc khác vào nhiều vị trí. Nếu vào thời bình thì nhân tộc sẽ dấy lên phản đối, nhưng tình trạng hiện giờ đang rất khẩn cấp do mối nguy cơ từ Quỷ Vương Quân. Nếu sống sót thì một kẻ có thể nắm giữ địa vị và danh dự, và những chính sách rất phù hợp với tinh thần thời đại của cô ấy đã nhận được sự ủng hộ từ nhân dân.

Maria đã tiến hành nhiều chính sách, một trong những số tuyệt vời nhất chính là cuộc vận động ủng hộ [Tuyên ngôn Liên hiệp Nhân loại kháng Quỷ tộc] hay “Tuyên ngôn Nhân loại” cho ngắn gọn. Đây là lời kêu gọi một mặt trận chung cho toàn bộ nhân tộc chống lại mối đe dọa sắp ập tới từ Quỷ Vương Quân. Với ba điểm chính [Không cho phép bất kỳ thay đổi nào về biên giới lãnh thổ do xung đột vũ trang hoặc chiến dịch quân sự trong nội bộ nhân tộc gây nên], [Tôn trọng quyền bình đẳng và tự quyết của mọi chủng tộc tại mỗi quốc gia], và [Những đất nước nằm xa Quỷ Vương Lĩnh có nghĩa vụ hỗ trợ phòng thủ cho các quốc gia ở gần vùng đất đó], Tuyên ngôn Nhân loại là một bước đột phá không chỉ thiết lập nên một [Cộng Đấu chống Quỷ Vương Quân] mà còn tạo dựng [Đình chiến] và [Cấm phân biệt chủng tộc].

Không chỉ vậy, Maria còn cống hiến cho công cuộc cứu vớt những người cần giúp đỡ, khuôn mặt xinh đẹp và trái tim dịu dàng khiến mọi chủng tộc dù nghèo túng hay giàu sang đều phải rung động của cô ấy đã chiếm được lòng tin nơi nhân dân, và giành danh hiệu [Thánh Nữ của Đế quốc] trong quá trình ấy .

◇ ◇ ◇

Vị Thánh Nữ của Đế quốc ấy giờ đây đang chán nản thõng thượt trong phòng mình tại Đế Đô [Valois]. Trời đã vào khuya, cô gái trẻ tuổi Maria với đường nét cơ thể đầy nữ tính quấn mình trong chiếc váy trắng và mái tóc vàng kim lượn sóng rung rinh đang tha thẩn bên cánh cửa sổ nơi ánh trăng rọi vào căn phòng tối tăm, bâng khuâng hướng ánh nhìn ra phía ngoài kia. Chứng kiến tình trạng hiện thời, sẽ chẳng ai tin rằng cô ấy đứng đầu đất nước hùng mạnh nhất thế giới cả. Vừa ngắm nhìn mặt trăng rực rỡ bên ngoài cửa sổ, cô ấy vừa thở dài thêm một hơi nữa.

Đúng lúc ấy, tiếng gõ cửa căn phòng vang lên. Maria sửa tư thế và nói, “vào đi”.

“Xin lỗi ạ.”

Chỉ một cô gái trong bộ quân phục mở cánh cửa và bước vào. Khuôn mặt cô ấy và Maria như hai giọt nước, điểm khác biệt duy nhất chính là mái tóc dài của cô được buộc thành đuôi ngựa và sở hữu vẻ uy nghi hơn trong ánh mắt. Chẳng mấy ngạc nhiên, bởi cô ấy chính là em gái kém Maria hai tuổi, Jeanne Euphoria. Jeanne đứng thẳng người trước người chị và cúi chào theo kiểu nhà binh.

“Jeanne Euphoria, với tư cách Tổng lãnh Nguyên soái Lục quân, sẽ hướng đến thủ đô Công quốc Amidonia ngay lúc này.”

Jeanne báo cáo. Cô ấy sở hữu tài năng khiến bản thân giành được biệt danh “Manus Nữ”, và hiện tại đang là ứng cử viên số một cho Vương Báu, và cũng nắm giữ tước vị Tổng lãnh Nguyên soái lãnh đạo toàn bộ Lục quân. Bằng cách chia đôi công việc – quản trị nội chính dành cho Maria và quân sự dành cho Jeanne – cặp chị em đã đảm đương nghiệp vụ hoàng gia từng khiến Hoàng đế đời trước gục ngã vì làm việc quá sức. Nhân đây, họ còn một người em nhỏ hơn Jeanne, nhưng cô ấy không xuất hiện trước công chúng vì những lời đồn thổi rằng mình là một kẻ lập dị quái đản. Jeanne đầy hối lỗi nói với Maria.

“Chị hiểu rồi … Em chuẩn bị gặp mặt vị Anh hùng, phải không?”

“… Vâng. Em không ưa chuyện chúng ta bị lũ Amidonia lợi dụng, nhưng ta phải đàm phán về việc giao trả lại Vannes hiện đang bị chiếm cứ.”

Jeanne nhăn mặt như thể vừa vừa cắn phải một con bọ chua lè. Vài ngày trước, ‘Thái tử’ Julius của Amidonia đã phái công sứ tới. Họ nói thẳng thừng:

[Việc Elfrieden chiếm cứ Vannes là lời thách thức các quốc gia ký kết Tuyên ngôn Nhân loại trong đó đã nghiêm cấm thay đổi đường biên giới đất nước. Chúng thần thỉnh cầu Maria Euphoria Bệ hạ với tư cách minh chủ, bằng cách nào đó xin hãy lấy lại Vannes từ tay chúng.]

Dĩ nhiên, Đế quốc thừa biết chính Công quốc Amidonia đã khởi đầu mọi chuyện. Khi được cật vấn điều đó, tên công sứ ngang ngược lấy cớ rằng “đó là do nguyên Thân vương Gaius tự mình hành động và không nghe theo lời can gián của Thái tử Julius. Julius Điện hạ không hề liên quan tới chuyện này”. Jeanne rất muốn rút thanh kiếm ra khi nghe thấy giọng điệu của chúng, nhưng đường đường là đại diện cho quân đội Hoàng gia, cô ấy đã tự kiềm chế và cố gắng chịu đựng. Cô ấy đã miễn cưỡng chịu trách nhiệm cho những cuộc đàm phán theo cách như vậy đấy.

Dẫu lỗi nằm về phía Công quốc, nhưng cô ấy phải bảo vệ Tuyên ngôn Nhân loại, vì đó chẳng khác nào phẩm giá của chính Đế quốc. Với Maria, đây là một quyết định đáng xấu hổ nhất.

“Xin lỗi, chị đã khiến em gặp khó rồi.”

“Chị đang nói gì vậy? Chị mới là người đau buồn nhất mà, Đại Tỷ. Chắc chắn chúng ta sẽ bắt Julius Amidonia trả giá cho điều này.”

Nhận thấy Jeanne đang bộc lộ những cảm xúc thực sự, Maria cố gắng mở lời với cô ấy nhẹ nhàng nhất có thể.

“Chị nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi. Từ những gì chị nghe được, Tân vương Soma của Elfrieden là một hiền nhân. Chị nghĩ cậu ấy không ngu ngốc tới mức gây chiến với đất nước chúng ta đâu.”

“Vậy ạ? Nhưng chúng ta đã từng một lần yêu cầu người đó trước đây rồi mà…”

“Thực vậy … Có lẽ chúng ta đã để lại trong cậu ấy một ấn tượng không tốt.”

Khoảng nửa năm trước, Đế quốc gửi tới Elfrieden một yêu cầu về [chống quỷ chiến trợ phí], và nếu họ không thể thực hiện, một điều khoản đã được thêm vào, trong đó [sử dụng nghi lễ triệu hồi anh hùng được truyền lại trong Vương quốc Elfrieden và chuyển giao quyền kiểm soát kẻ đó cho chúng ta]. Cuối cùng, trong hoàn cảnh tài chính khó khăn, Elfrieden đã lựa chọn triệu hồi vị anh hùng. Vị anh hùng Soma Kazuya mà họ triệu hồi giờ đây đã trở thành Quốc vương Elfrieden. Tồn tại nhiều điểm mờ ám ví như tại sao Nguyên vương Alberto lại trao ngai vàng cho cậu ấy dễ dàng tới vậy, nhưng Soma đã phục hồi tình hình tài chính của Elfrieden và gửi đi [Trợ Phí].

Sau đó, Vua Soma giải quyết vẫn đề lương thực, thanh trừng Tam Tước nổi loạn, và phản chiếm Công quốc Amidonia đã nhân sơ hở mà xâm lược họ, rồi chiếm cứ thủ đô Vannes của chúng. Cậu ấy là một con người trẻ tuổi chỉ tầm Maria nhưng lại đủ khả năng thực hiện điều này trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Dẫu như có không phải anh hùng, cậu ấy vẫn là một bậc nhân tài xuất sắc mà cô khát khao. Trên thực tế, thay vì một kẻ luôn thực hiện những điều mình thích như Julius, cô ấy muốn kết giao tình bằng hữu với vua Soma, nhưng bởi trước đó Đế quốc đã yêu cầu cậu ấy, nên quan hệ bạn bè dường như vô vọng rồi. “Thế nhưng,” không từ bỏ hy vọng, Maria nói.

“Dựa trên những gì nghe được, chị nghĩ Vua Soma là một người thấu hiểu lý lẽ.”

“Thực ạ? Nhưng em lại cho rằng chị và cậu ấy sẽ chẳng bao giờ hợp nhau được đâu, Đại Tỷ à…”

Tuy nhiên Jeanne lại phủ nhận ý kiến của cô ấy. Qua tất cả những báo cáo mình nghe được về Soma, cô ấy không thể ngăn được cảm nhận rằng cậu sẽ trở thành đối thủ của Maria trong cuộc sống. Nếu đối diện với cuộc xâm lăng của Quỷ Tộc, Maria sẽ kêu gọi nhân loại đoàn kết với nhau, thì Soma lại nghĩ cách khiến đất nước mình tự lực cánh sinh. Không chỉ vậy, trong khi Maria rất tôn trọng luật pháp và hiệp định ngay cả khi khó khăn, thi hành mọi điều với lý lẽ tỏa ra khí chất nữ hoàng, và khiến cô ấy khó linh động, thì Soma lại xem uy quyền hoàng gia, Tam Tước, luật pháp và hiệp định như những công cụ thuần túy và lựa chọn dựa trên sự nhạy cảm của mình “nếu sử dụng được thì tôi sẽ lựa chọn, ngược lại thì sẽ vứt bỏ”.

Maria làm việc dựa trên lý trí và Soma hành động theo cảm tính[4]. Nói cách khác, Maria duy tâm và Soma duy thực[5]. Jeanne nghĩ rằng cặp đôi này có lẽ sẽ không bao giờ hiểu được nhau.

“Em nghĩ hai người sẽ đối mặt với hướng đi hoàn toàn đối lập nhau…”

Jeanne nói. Trong khoảnh khắc Maria mang một ánh nhìn trống rỗng, nhưng rồi cô ấy mỉm cười.

“Ara, nếu cả hai cùng hướng về hai phía đối lập, thì chẳng phải bọn chị sẽ không còn điểm mù nào hay sao?”

Vừa nói vừa nở nụ cười tinh quái, thậm chí trong mắt cô em Jeanne của mình, Maria trông cũng rất hấp dẫn.

◇ ◇ ◇

[1] Thậm chí ngày nay Hoàng Tộc Grand Chaos vẫn tiếp tục mang tên Euphoria.

[2] Tam Tước thời điểm đó không muốn can thiệp vào cuộc xâu xé và giam mình trong lãnh thổ riêng.

[3] Danh hiệu Hoàng đế dành riêng cho nam giới, nên cần phải lập nên một cái mới.

[4] Ví dụ: Maria làm việc dựa trên cách cô ấy nghĩ mọi chuyện nên như vậy, trong khi Soma thì dựa trên cách nhìn nhận mọi chuyện.

[5] Trong trường hợp này, thuật ngữ triết học luân lý chủ nghĩa tự nhiên sẽ phù hợp hơn, nhưng phân biệt sẽ gây những điều mơ hồ thừa thãi nên tôi đã chuyển qua chủ nghĩa duy thực để đi với cặp của nó chủ nghĩa duy tâm.