Hôm nay thứ 2 , nên phải học tận 2 buổi, không giống như thứ 5 và 6 chỉ học có 1 buổi, nên Tiêu Minh phải ở lại dùng cơm trưa ngay tại trường để chờ học tiết buổi chiều, mà trong trường cũng có món ăn khoái khẩu của hắn nên dùng bữa trưa ngay tại trường cũng chẳng có gì.
Mì Kim Chi một món mì nổi tiếng của sứ hàn, khi nhắc đến kim chi là người ta nghĩ ngay đến hàn quốc, và khi đến đây ngay lập tức Tiêu Minh bị hấp dẫn bởi món đó, cái vị chua chua , rồi vị cay hơi nồng của ớt, rồi từng lát kim chi mềm dày nhưng lại không dại chút nào, cắn vào như tan chảy ở trong miệng.
Kim chi thấm đẫm vị chua và cay nồng của nước sốt làm tôn lên cái vị ngon hòa quyện tuyệt với, rồi tứng miếng thịt bò tươi mới thái mỏng ngấm đỏ màu nước sốt, chỉ nhìn thôi là đã chảy nước miếng, cộng thêm cả vị thơm của hành lá hòa quyện vào, tạo nên một bát mì kim chi tuyệt hảo. (Mẹ viết doạn này chảy cả nước miếng :V~~) Các đầu bếp của căn tin trường tay nghề cực cao, nên làm món mì kim chi không thua gì các nhà hàng lớn, đúng là trường của chính phủ có khác, giá cả của nó cũng vừa phải, một bát mì kim chi tuyệt ngon với đầy đủ các gia vị, một đống lớn kim chi, thịt bò và làm cẩn thận phần nước sốt có giá 3 ngàn Won (hơn 60 ngàn VNĐ).
Nhưng với Tiêu Minh đó không phải là vấn, hắn không thiếu nhất chính là tiền, vì vậy hắn lúc nào ở lại ăn trưa tại trường là làm ít nhất là 1 bát mì, hắn sau khi nhận mì từ căn tin xong, lại bưng vào một góc khuất nào đó, cho vào trong thùng đồ rồi lấy tốc độ cực cao đi chuyển lên trên sân thượng , mắt thường là không thấy được hắn.
Sau khi lên sân thượng thì hắn đem bát mỳ ra và thưởng thức, làm một bát mỳ kim chi trên sân thượng, hưởng ngọn gió mát lành vi vu thổi, thưởng thức một bát mì nóng hổi thì còn gì bằng.
Nhưng hôm nay kế hoạch thưởng thức bữa trưa của hắn có chút gián đoạn, hán vừa lên sân thượng thì thấy phía trên cái chỗ mái nhà có đặt bể nước trên sân thượng này bị một cái đứa con gái giả nam trang đứng sẵn, đó là nơi mà hắn thường trèo lên và ăn mì ở trên đó, nên hắn đành phải ngồi trốn góc phía sau của mái nhà mà thưởng thức.
Một hồi sau thì tên thầy giáo Han Chun Wo đi lên trên này, tựa vào hàng rào sân thượng châm thuốc hút rồi thì phàn nàn hôm nay bị cô giáo Bae Yon Ji mắng cho cẩu huyết lâm đầu.
Tiêu Minh cũng mặc kệ 2 người này muốn làm gì tự mình ngồi thưởng thức mì tiếp, rồi ngồi chờ xem kịch vui, bởi hắn biết nữ giả nam trang đang đứng trốn trên mái nhà kia là Le Shiho, định trêu chọc Han Chun Wo một chút.
Quả nhiên chờ Han Chun Wo than thở một hồi lâu xong rồi Lee Shiho lúc này ở trên bể nước mới lên tiếng:
“Cửu Long”
“Hmm?” Han Chun Wo ngạc nhiên quay đầu lại nhìn lên chỗ mái nhà thì thấy một người đàn ông trẻ tuổi , cằm để râu đang đứng trên đó, dự là chuyện không ổn, Han Chun Wo trong lòng cho rằng là có thể người của liên minh đã phát hiện ra mình.
Han Chun Wo thần sắc lạnh nhạt rít một khói thuốc dài thả ra rồi dập đi điếu thuốc, mắt nhìn lên người đàn ông kia: “Ngươi là ai? Nơi này là hạn chế người lạ tiến vào mà?” “Ta đến đây Tim mi” Le Shiho giả nam trang lúc này nhảy xuống. Đồng thời thốt lên liên tiếp mấy lời bình phẩm về Han Chun Wo.
Lúc này Han Chun Wo nhận định là mình đã bị phát hiện, trên mặt hiện lên một vệt độ cong: “Ta Không biết mục đích đến đây của mi làm gì, nhưng không lẽ mi định gây rối trong trường học sao? mi cũng là không muốn cái tên kia của khu vực này đến đây đâu hả?” “Tên Kia ? Yên tâm nếu động tĩnh nhỏ thì chắc sẽ không kinh động đến hắn?” Lee Shiho miệng hơi mỉm cười nói ra.
“Động tĩnh nhỏ? Mi nghĩ muốn bắt ta thì có thể chỉ gây ra động tĩnh nhỏ sao? Mà cũng đúng, nhưng đó là ta bắt ngươi kìa” Han Chun Wo khinh thường mỉm cười một tiếng, nhìn đánh giá thực lực của người đàn ông này, sau đó thì khinh thường đi vòng qua người hắn ta , dự định trở về.
Han Chun Wo nói không sai, với thực lực thuộc cấp độ tông sư hắn, muốn bắt người đàn ông trước mặt quá dễ dàng .
-Han Chun Wo: LV 47: Tông Sư – Trung Kì (Cấp 6) Tuổi: 32
- Lee Shiho : LV20: Nội Kình –hậu kì (Cấp 7)
Chênh lệch thực lực giữa 2 người là quá lớn, nên Han Chun Wo muốn giết Lee Shiho thì chỉ là một chuyện dễ dàng.
Mà cũng phải nói về tông sư của thế giới này, đẳng cấp nội lực của Tông Sư ở thì đúng là cấp bậc Tông Sư thật, nhưng mà Tông Sư ở đây không thể bằng vào da thịt bên ngoài ngạnh kháng súng đạn được như các tông sư ở thế giới cũ, trừ khi họ dùng cương khí hộ thể.
Điều này có nghĩa là tông sư ở đây nếu một không chú ý thì cũng có thể bị đạn của súng lục giết oan chú đừng nói đến đạn xuyên giáp, điều này là liên quán đến cách vận chuyển nội lực của Tông Sư ở đây.
Tông sư thế giới cũ thì mỗi làn đột phá, linh khí hoặc dược vật có năng lượng tiến vào cơ thể sẽ tiến hành cải tạo toàn bộ các bộ vị của thân thể, khiến cho thân thể lên một đẳng cấp khác tương sứng với nội lực.
Bởi vậy họ có được thân thể cứng cáp không khác gì một người khổ luyện thân thể, mà mấu chốt ở đây, là thân thể họ trong mỗi tế bào luôn dui tự động duy trì một lớp màng ngăn cương khí, chính lớp màng ngăn này ngăn không cho đạn xuyên phá cơ thể, chỉ khi nào tông sư chủ động thu lại màng ngăn, hoặc nội lực bị cạn kiệt thì màng ngăn mới biến mất, lúc này da thịt của tông sư mới dễ xuyên phá.
Còn tông sư ở đây thì nội lực mỗi lần đột phá sẽ không tiến hành tiến hành cải tạo thân thể, có thể nói là họ chỉ đột phá nội lực mà không dột phá thân thể, nên tuổi thọ của họ cũng không tăng cao và cũng không có hiện tượng cải lão hoàn đồng gì hết.
Nói chung sự khác biệt nằm ở chỗ vận chuyển nội lực khi đột phá, màn bởi tố chất thân thể của Tông Sư ở đây yếu hơn nên khi nội kình ngoại phóng cũng không thể đi xa được tầm vài chục mét là cùng.
Quay lại việc giữa Le Shiho và Han Chun Wo, nhìn thấy Han Chun Wo thế mà bỏ qua mình đi trở về hành lang, Lee Shiho cũng không có tiến hành ngăn cản ngay, nhưng khi Han Chun Wo đi gàn tới phía cửa thì đột nhiên rút ra cây kiếm dẻo dùng làm thắt lưng nãy giờ, bật lui người lại chép về phía Han Chun Wo.
Nhìn thì giống như là chém qua người Han Chun Wo rồi, nhưng cảm giác như chém vào không khí, đó là đương nhiên bởi đó chỉ là tàn ảnh mà Han Chun Wo lưu lại bằng một kỹ thuật gọi là “Bóng Ma” Han Chun Wo lúc này xuất hiện ngay phía sau Le Shiho , tay cong lại thành trảo, một trảo trước ngực Le Shiho khi cô nàng quay người lại, mặc dù kịp tránh nhưng vẫn bị cào rách một phần áo che ở trước ngực , lộ ra phong thay cặp ngực cớ C, D gì đó cực lớn, nhưng lúc này Han Chun Wo chưa chú ý đến điều này.
Tiếp tục tiến tới, bàn tay thô bắt lấy mặt của Le Shiho , sau đó ép đập về phía tấm cửa sắt, lee shiho nhanh chóng vận nội lực lên phần đầu và lưng bảo vệ , rồi cong người lại cố dẩy phần lưng ra phía sau để cho lưng tiếp xúc cửa sắt trươcs để giảm lực va đập. “Rầm” một tiếng thật lớn cửa sắt bị đập cong, nhưng mà Le Shi Ho chỉ là miệng tràn ra chút máu , hiển nhiên là chỉ bị thương nhẹ.
]
“Nói Mau là ai phái ngươi tới? là Song Hak Jang sao?” thấy đã khống chế được người đàn ông này, Han Chun Wo lúc này mặt đầy tức giận, bộc lộ ra sát khí của mình , truy vấn. “Vậy là! Ta làm phiền anh nhiều như thế sao?” Lee Shiho một phần da mặt hóa tran bị rách ra , cười nhe ra hàm răng trắng đẹp, khóe miệng chảy máu, đáp lại bằng giọng nữ.
Han Chun Wo hơi nghi ngờ ánh mắt bất giác nhìn xuống phía ngực của Lee Shiho, nhìn thấy một mảnh phong thanh, cặp ngực to lộ ra nửa, ẩn ẩn hơi lộ ra núm vú, hắn lập tức biết được người này là nữ giả nam trang, nên lập tức thả tay ra, tiếp tục truy vấn. “Nói Đi , cô là ai?”
Lee Shiho không có trả lời ngay mà dùng tay xé ra lớp mặt nạ da, lộ ra khuôn mặt trắng nõn của một tuyệt đại mỹ nữ, tóc buông xuống đen nhành và dài phất phơ trong gió, còn nhàn nhạt tỏa ra hương thơm dịu nhẹ. “Anh Vẫn nóng tính như ngày nào? Thật lý thú” Lee Shiho miệng mỉm cười nói.
“Lee Shiho! Sao cô lại xuất hiện ở đây?” Han Chun Wo nhìn thấy người mặt thật lập tức nhận ra, có chút kinh ngạc hỏi, đồng thời cũng cởi áo sơ-mi của mình ra ném Lee Shiho.
Le Shiho tiếp nhận áo, không chút do dự nào cởi bị bộ áo nam cũ đi trước mặt Han Chun Wo làm hắn quay mặt đi chỗ khác, rồi mới mỉm cười mặc áo hắn vào.
“là ngài ấy muốn tôi đến đây hỗ trợ cho anh.” Le Shiho mỉm cười.
“Hỗ trợ? Ông ta cũng là suy nghĩ quá nhiều rồi.” Han Chun Wo nói rồi đứng thẳng lười biếng vươn vai một cái, ngáp một cái sảng khoái, mắt hơi nhìn lên trời.
Han Chun Wo sau khi lười biếng vươn vai xong cúi mặt xuống nhìn về Le Shiho định hỏi vài câu tiếp, thì trong đầu hắn chợt lóe lên một tia không đúng.
Hắn ngẩng đầu lên lại nhìn về phía trên mái nhà hành lang, thì thấy một cặp chân đang thò ra, tiếp tục nhìn lên trên thì thấy Tiêu Minh đang bưng bát mì Kim chi, vừa ăn vừa nhìn 2 người mình.
Trong đầu Han Chun Wo lập tức tràn đầy nghi hoặc, lấy cảm giác lực của hắn không thể nào một người đứng sát bên cạnh hắn nãy giờ hóng chuyện như thế mà hắn không có phát giác ra được, lúc nãy Le Shiho cũng chỉ là đứng rất xa cách hắn, với lại thu liễm hết khí tức với không có chuyển động nên hắn mới không phát giác.
Còn Tiêu Minh thì không nhữn ở sát ngay trên đầu 2 người, mà còn đang vừa ăn vừa hóng chuyện, như đang dạo chơi vậy, vậy mà hắn không tài nào phát hiện ra, nếu như không phải bất giác nhìn lên mái nhà thì hắn đúng là không thể biết được Tiêu Minh có mặt ở đây, làm được như thế này tuyệt không thể là người bình thường được.
mà theo Han Chung Wo bị đứng hình một lúc, lúc này Le Shiho đã mặc lại áo chỉnh tề , đứng lên , ngạc nhiên nhìn theo hướng mắt của Han Chun Wo, nhìn thấy Tiêu Minh, nàng cũng là lập tức bị đứng hình theo. “Ễ ! Sao hai người nhìn ta dữ vậy?” Tiêu Minh vẫn tiếp tục gắp từng gắp mì cho vào miệng ăn, nhìn 2 người bị đứng hình kia ngạc nhiên hỏi.
Nghe Tiêu Minh nói, lúc này hai người mới giật mình tỉnh lại. Han Chun Wo trầm giọng hỏi: “Ngươi đang làm gì ở đây? Và ngươi là ai?”
“Ta đang ăn trưa trên sân thượng không thấy sao? Còn ta là ai? Chẳng phải là học sinh Yi Shioon của trường này sao, lúc trước cũng gặp nhau ròi còn gì.” Tiêu Minh có chút buồn cười nhìn 2 người mà trả lời. “Vậy để ta đổi lại câu hỏi, ngươi có mặt ở đây từ lúc nào, và ngươi không thể chỉ là một học sinh bình thường được.” Han Chun Wo vẫn là trầm giọng hỏi.
“Ể từ từ, trời đánh tránh bữa ăn, đợi ta ăn hết rồi nói chuyện được không?” Tiêu Minh nói ra, rồi tiếp tục hì hụp ăn xong bát mì, 2 người cũng là yên lặng nhìn Tiêu Minh ăn, thấy Tiêu Minh cũng chỉ là chú ý ăn thật, lòng cảnh giác của 2 người cũng giảm đi nhiều.
Ăn Xong , làm bọ thở ra một hơi no nê, đặt cái bắt không xuống ngay bên cạnh, Tiêu Minh lúc này mới ngảy xuống đứng thẳng đối diện với 2 người.
“Ta có mặt trên sân thượng lúc mà cô nàng này đã ở sẵn trên mái nhà hành lang, chỉ là ta ngồi ở phía sau ăn mì mà thôi, đến lúc cô ta nhảy xuống thì ta mới leo lên đây , rồi nhìn các ngươi đánh nhau.” Tiêu Minh một tay chỉ vào Le Shiho nói ra.
Nghe vậy Le Shiho không nhịn được che miệng kinh ngạc, nói như vậy là nàng ở đây trước rồi Tiêu Minh mới lên đây và trốn ở phía sau mái nhà, nhưng như vậy mà nàng không phát hiện ra có người lên sân thượng, phải biết nàng luôn chú ý đến chỗ cửa ra vào của hành lang sân thượng này để chờ Han Chun Wo lên. Đồng thời ánh mắt Le Shiho lúc này nhìn về Tiêu Minh kà tràn đầy thưởng thức. “Còn về ta không phải người bình thường là đúng, bởi vì ta là một võ giả giống như các ngươi vậy” Tiêu Minh mỉm cười thu hồi chỉ tay của mình, 2 tay đút túy quần, đối với 2 người nói. “Vậy sao?” Cảm thấy Tiêu Minh không có địch ý , Han Chun Wo cũng là buông lỏng một hơi, xem ra không phải đối phương cố ý theo dõi mình, mặc dù rất nghi ngờ thực lực của Tiêu Minh, nhưng không cần đánh cũng tốt.
Mà lúc này Le Shiho ở ngay bên cạnh thì khác, nàng rút ra cây kiếm thắt lưng lúc này, bất ngờ lao bổ cực nhanh về phía Tiêu Minh, chém ra mấy kiếm, nhưng mà chỉ chém trúng tàn ảnh của Tiêu Minh, khác với lúc nãy đây không phải chút ảo giác do nội công để lại, mà thật sự là tốc độ di đông, Tiêu Minh lúc này lùi ra sau khoảng 3 mét, mỉm cười nhìn vị mỹ nữ trước mặt. “Ai Nha! Sao lại bỗng dưng lại tấn công người, vị mỹ nữ này?”
“Ngươi đã bảo là một võ giả nên ta chỉ là thử một chút thực lực của ngươi.” Mặc dù kinh ngạc tốc độ của Tiêu Minh để mình không theo kịp, nhưng mà Le Shiho vẫn là mỉm cười, tay nâng lên vuốt lên mái tốc dài đã phủ xuống, đáp lại. “Vậy! cứ tự nhiên nhưng nói trước ta không nương tay với phụ nữ đâu nha.” Tiêu Minh miệng tiếu tiếu.
“Tự Nhiên!” Đáp lại một câu, Shiho lại tiếp tục lao vào, vung lên kiếp định chém xuống tiếp.
“Hình Ý Quyền- Xà Hình Bộ!” hét lên một tiếng “Xà Hình Bộ” (Đoạn này nó cố ý làm màu, thực ra không cần hét lên vẫn dùng được) Tiêu Minh ngay lập tức tốc độ cao di chuyển theo một quỹ tích ngoằn ngèo quỷ dị như rắn trườn, trong ánh mắt kinh ngạc của 2 người kia, hắn tới trong ngực của Lee Shiho, mặt mỉm cười sát mặt với khuôn mặt tuyệt mỹ của Le Shiho, 2 mặt chỉ còn cách có 3, 4 xentimét.
Le Shiho mặt cười biết sắc, hai mắt trừng to kinh ngạc, “Sao Có thể” đó là ý nghĩ toát lên trong đầu Le Shiho lúc này.
Tiêu Minh tay phải hóa thành chưởng nội lực ngưng tụ,“Hình ý quyền- Băng Chưởng” nói nhanh một câu, chưởng đánh về phía ngực Le Shiho, hắn đã giảm rất nhiều lực đạo trong chưởng, vừa đủ để Le Shiho tạm thời thoát lực chút, mất đi sức chiến đấu.
Chưởng Đánh về trước ngực Le Shiho, tay trái thì lại vòng ôm lấy cổ nàng đề phòng nàng bị đánh bay.
Le Shiho bị trúng chưởng, lập tức một cơn đau , mang theo cái lạnh thấu xương theo chưởng thấu khắp cơ thể của Le Shiho, làm cho nàng bất giác đổ quỵ, 2 chân nhũn ra đứng lên không nổi, toàn thân vô lực, may mà có Tiêu Minh đỡ nàng nếu không nàng đã ngã trên sàn.
Thấy Le Shiho bị một chưởng đánh gục lập tức, Han Chun Wo là toát lên kinh hãi nhìn Tiêu Minh, bởi Tiêu Minh có thể nhẹ nhõm như vậy giải quyết Le Shiho chứng tỏ thực lực có thể không thua gì mình, hoặc cao hơn cũng có thể, mà Tiêu Minh còn nhỏ tuổi như thế, mới 15 mười 16 tuổi, đây tuyệt đối là đại thiên tài a.
Nhưng mà hắn cũng lập tức bừng tỉnh chạy lên muốn kiểm tra thương thế của Le Shiho.
“Không sao? Ta chỉ động chút nội lực khiến nàng tạm thời thoát lực mất đi sức chiến đấu qua ít thời gian sẽ khỏi ngay thôi.” Tiêu Minh 1 tay vẫn ôm lấy Le Shiho cảm nhận cặm bưởi lớn dán vào lồng ngực mình, đối với 2 người nói ra.
Han Chun Wo nghe vậy là thở dài một hơi, không sao liền tốt, dù sao cũng là cộng sự, cũng không thể để nàng bị thương nạng được.
“ Tiểu tử vậy mà lại nói sẽ không nương tay, rõ ràng là có nương tay với ta a! Với lại ngươi định lúc nào thì buông Tỷ Tỷ ra đây?” Mặc dù là toàn thân vô lực, lại cảm thấy từng đợt hàn khí hơi đau rát truyền từ trước ngực ra toàn thân, Le Shiho vẫn là tinh nghịch cười yêu mị nhìn Tiêu Minh, nói ra, với lại cảm nhận được từng đợt ấm áp từ trong ngực của người nam nhân này truyền vào người cũng khiến cho nàng không nhịn được đỏ mặt a. “Mỹ nữ tỷ tỷ, ngươi xinh đẹp như vậy ta thật lòng là không nỡ xuống tay nặng với ngươi a! mà ngươi bây giờ không có khí lực ta nếu là buông ra ngươi sẽ nằm dưới sàn nhà lạnh lẽo, ta thật là không nỡ a.” Tiêu Minh cũng là cười mở một chút trêu đùa. “Khéo mồm khéo miệng, bất quá tỷ tỷ thích, lấy ngươi trẻ tuổi anh tuấn như vậy, cùng thực lực, muốn ôm bao lâu tỷ tỷ cũng không ngại a, nhưng mà có thể hay không chữa cho tỷ, giờ tỷ cả người rất khó chịu a” Le Shiho vẫn là bộ thanh âm trêu đùa yêu mị nhìn Tiêu Minh. “Được.” Đáp ứng một tiếng, Tiêu Minh vận thuật hồi phục ngay lập tức nội công vận chuyển truyền vào người của Le Shiho. Cả người hơi hiện lên một làn khói trắng rồi biến mất. “A thật là thoải mái a, tiểu đệ ngươi thật là giỏi a, ngươi tên là gì a!” thấy cả người thoải mái, có lại khí lực, Le Shiho lập tức nghịch ngợm đứng thẳng người lên, vươn vai hoạt động một chút rồi quay lại ôm lấy cổ Tiêu Minh, nghiêng mình nhìn mặt hắn, yêu mị cười hỏi. “Ta là Yi Shioon , vừa này đã nói quá, còn mỹ nữ đây thì sao.”
“Ta là Le Shiho, về sau ngươi cứ gọi ta là Shiho là được, mà ngươi một câu mỹ nữ, 2 câu mỹ nữ thật là khéo ắn nói, hơn hẳn ai kia a!” Le Shiho vẫn bá lấy cổ Tiêu Minh giới thiệu tên mình rồi quay đầu nhìn về mặt lạnh Han Chun Wo, thanh âm hơi ghét bỏ. “Hừ Ta mới không có thấy ngươi là mỹ đây, không biết sao tên nhóc này lại có thể nói ra được khỏi miệng. cũng không ngại miệng mình bị hư?” Han Chun Wo thanh âm trêu tức , nhìn đang cố gắng quyến rũ Tiêu Minh, Le Shiho kia. “Hừ! không thèm nói với người, vẫn là tiểu đệ đệ đay tốt hơn.” Không thèm để ý đến Han Chun Wo nữa, nàng lại tiếp tục yêu dị mìm cười với Tiêu Minh.
lúc này Le Shiho lại chuyển tư thế, cả người dựa vào trong ngực Tiêu Minh, đầu gác lên vai săn chắc của hắn, một tay vẫn bá cổ hắn, một tay còn lại vuốt vuốt nhẹ nhàng lên mặt cùng cằm của Tiêu Minh, quyến rũ nói: “Shioon nói cho tỉ biết tại sao ngươi làm có thực lực mạnh như vậy , còn chiêu thức ngươi vừa dùng là gì à, sao lại có thể mạnh vậy a! nói cho tỉ biết rồi ngươi muốn làm gì tỉ cũng chiều ngươi a!” Nghe này Han Chun Wo mặc dù chướng mắt sự lẳng lơ của Le Shiho nhưng mà cũng là dỏng tai lên nghe , hắn cũng rất ngạc nhiên thực lực của Tiêu Minh a!
“Thật làm gì cũng chiều ý sao?” Tiêu Minh tay phải ôm lấy eo Le Shiho, cặp mắt không dấu diếm nhìn vào cặp ngực to lớn chống cao lên áo sơ-mi mỏng của Han Chun Wo đưa hồi nãy, trêu đùa nói. “Ai nha! Ngươi thật là hư a, nhưng ai bảo ngươi mạnh như vậy đây, ngươi muốn bắt tỷ , tỷ cũng không có cách nào a!”
“Được nể câu này của Shiho tỉ, ta phá lệ nói cho tỷ, thực lực ta mạnh là vì ta là thiên tài với lại còn luyện võ từ bé, còn vừa nãy sử dụng là một bộ võ công của trung quốc tên là Hình Ý Quyền, trong đó bắt chước các tư thế của tấn công hay di chuyển động vật để ra chiêu a.” “Quyền Pháp trung quốc, vậy sư phụ ngươi là người trung quốc sao.” Han Chun Wo lúc này không nhịn được hỏi.
“Đúng vậy , lúc ta mới 3 tuổi thì sư phụ du ngoạn sang đây, thấy ta có thiên tư thì chỉ dạy ta mấy năm, sau đó thì người qua đời, trước khi chết người truyền lại toàn bộ tuyệt học cho ta, ta theo đó luyện tập tới giờ a.” Tiêu Minh rất là hào khí hùng hồn biên soạn ra một biên niên sử cho mình, ai bảo người ta không có cách nào kiểm tra được đây :V~~ Sau cùng nói chuyện với Han Chun Wo và Le Shiho một chút Thì cũng là tạm biệt để vào lớp học và trả bát ăn, trước khi trở về Le ShiHo còn bonut thêm cho Tiêu Minh một cái hôn nhẹ lên má, làm Tiêu Minh cũng thoải mái, mặc dù Tiêu Minh là muốn đè nàng lên giường chứ không chỉ là hôn, nhưng mà không sao thời gian còn dài a!
Tạm biệt 2 người Tiêu Minh hơi nhấc chân một cái biến mất trong tầm mắt của 2 người, làm cả 2 miệng há to cằm rơi đầy đất, Le Shiho càng là cho mình lau việt mồ hôi, thực lực này chỉ sợ Han chun Wo cũng không bằng, may mà đối phương không có ác ý với mình a, nếu không lúc nãy nàng đã chết không thể lại chết A!
Trở lại lớp học, được ít phút sau, thì giống như trong cốt truyện Le Shiho là thông qua màn hình tv giới thiệu mình với các học sinh và trở thành giáo viên Y tế của trường, làm cho các nam sinh kích động nhảy nhót không thôi.
Vậy là lại trải qua một ngày dài, câu chuyện cũng chỉ mới bắt đầu được một chút, Tiêu Minh quay về nhà ăn cơm rồi lại chơi game như mọi ngày giết thời gian nhàm chán này. ~~~~~!!!!!!!~~~~~~
Cám ơn đã ủng hộ, vẫn là câu nói có kim đậu nhớ quyên tặng , để tạo động lực cho tác giả viết truyện, không uống nước lã viết truyện thế này cũng buồn với không có tinh thần các bác a V~~~ ~~~~~~~!!!!!!!!!~~~~~~~