Chương 14: Hội Nghi Murim!

Sáng hôm sau lại đến trường, hôm nay khác biệt mọi hôm là hắn đi đến đâu cũng nghe mọi người xì xầm bàn tán về mình, mọi người nhìn hắn đều là tràn đầy nể sợ và khó tin, chủ yếu cũng là vì hôm qua đánh bọn Chang Ho đó.

Hôm nay lúc sáng sớm đám người Chang Ho đã đến trường thật sớm , bọn chún xin phép phép bảo vệ trường cho chúng được quét dọn rác ở sân trường.

Đi đến chỗ vườn trường thấy bọn người Chang Ho đan tất bật xúc lấy từng đống lá cây đã quét gọn thành từng đống, Tiêu Minh cũng chỉ bắt bọn chúng phải quét dọn phần sân trước cổng trường và phần sân vườn trường , không với chỉ 4 người bọn chúng là quét không nổi cái trường này.

Nhìn thấy Tieu Minh cả 4 đứa bị giật nảy mình, run sợ nhớ lại cảnh bị đánh hôm qua bất giác hít vào 1 ngụm khí lạnh, tất cả đều tự giác nhanh chóng cúi đầu mắt chuyển nhìn về đống rác hay dụng cụ lao động tăng tốc độ công việc hơn tựa hồ sợ chỉ cần chậm chút sẽ bị giết vậy, cà bọn không dám hó hé 1 câu , lẩn tránh ánh mắt của Tiêu Minh, không dám đối mặt với ánh mắt của hắn.

Bọn hắn có thể không sợ sao? không chỉ là bị đánh sáng hôm qua, mà tối hôm qua sau khi được băng bó từ bệnh viện về, bố mẹ bọn hắn còn muốn đâm đơn kiện cáo lên trường tố cáo Tiêu Minh đánh con của bọn họ, muốn nhà trường đuổi học Tiêu Minh, mặc dù họ biết con của bọn họ sai trước, mà con của bọn là thành phần đầu gấu chuyên bắt nạt trong trường, và đã đánh không biết bao nhiêu học sinh rồi, chưa kể còn có hành vi trấn lột tiền cùng đánh đập Tiêu Minh trước kia.

Nhưng bọn họ không quan tâm, con của bọn họ bọn họ xót, còn con của người khác thì bọn họ không quan tâm, cho dù là bị con của họ đánh đập thì sao? bọn họ cứ nhắm mắt làm ngơ xem như là chuyện lũ trẻ chơi đùa.

Nhưng đánh con họ thì bọn họ sẽ bắt đầu muốn nói lý lẽ, lấp liếm qua việc con họ là đầu gấu đánh rất nhiều người rồi, giờ còn muốn tố cáo người khác đánh con mình hay sao? Kiểu như bọn đầu đường xó chợ đánh người vô cớ xong bỏ chạy cảnh sát không bắt được bọn nó thế nào, nhưng khi bọn nó đánh người nhưng lại đụng phải kẻ mạnh bị đánh cho thương tích thế là lại đến sở cảnh sát tố cáo người kia cố ý gây thương tích vậy, hoàn toàn không để ý đến việc đám người mình mới là khởi xướng việc đánh người trước nhưng ai ngờ bị phản đánh ngược lại, nếu người ta không mạnh thì đã bị đám người mình đánh cho như tử , ai đòi công lý hộ đây vậy.

Lý lẽ của kẻ đầu đường xó chợ là vậy, ta đánh ngươi thì được, đánh không được ngươi bị ngươi đánh lại ta muốn đi tố cáo đòi lại công bằng :V~~, không quan tâm gì đến mặt mũi này.

Cha mẹ của đám người Chang Ho cũng vậy , không quan tâm nguyên nhân là do con bọn họ muốn đánh người còn trấn lột người ta nên mới bị đánh ngược lại, mà chỉ quan tâm đến việc người ta đánh con mình là người ta sai.

Nhưng mà đang lúc bố mẹ bọn này muốn ngày mai lên trường kiện cáo bắt đuổi học Tiêu Minh thì Tiêu Minh bất ngờ xuất hiện ở từng nhà, bóp cổ từng người một, đánh cho một trận sống dở chết giở, kể cả mẹ của bọn hắn cũng bị đánh cho răng rời đầy đất không thương tiếc, xong việc Tiêu Minh còn thể hiện sức mạnh phi nhân loại bằng cánh đấm vỡ vụn một bức tường phòng, khiến cho cả nhà từng người hít vào từng ngụm khí lạnh.

“Cứ Việc kiếm chuyện với ta xem, ta sẽ khiến cho cả nhà các ngươi biến mất vĩnh viễn.” Đó là câu nói Tiêu Minh để lại trước khi đi về, với sức mạnh phi nhân loại đó, không ai nghi ngờ câu nói của hắn, thế là bố mẹ của đám người Chang Ho là im thít không dám đi kiếm chuyện với Tiêu Minh, mà bọn Chang Ho cũng là ngoan ngoãn tới sớm làm việc, việc ngày hôm qua giống như bóng mà trong lòng chúng, chúng sẽ không bao giờ dám đi bắt nạt người khác nữa.

Tiêu Minh nhàn nhạt nhìn bọn nó một chút rồi cũng quay người rời đi, bọn này chỉ là giun dế thôi, quan tâm tới bọn nó như thế là quá nhiều rồi, nhưng nếu như bọn này thật dám có ý đồ lật trời gì thì Tiêu Minh không ngại tiễn bọn nó một đoạn đường.

Một góc hành lang nào đó của trường học.

“Anh thấy trường học này thế nào?”

“Chẳng ra sao, thật sự là quá chán, ở đây có quá nhiều luật lệ, với lại còn phải cẩn thận kẻo bị cái tên của ‘khu vực an toàn’ này để ý.”

“Vậy sao ha ha, đúng là khi ở đây cậu phải cẩn thận với cái tên đó thật, nếu để hắn để ý đến thì rất phiền phức cho cậu và cả tôi.” Đầu dây bên kia trả lời.

“Nhưng mà ngài kaiser này, chẳng phải theo ông nói thì tên này rất mạnh sao, sao ông không liên hệ với hắn mà lại làm việc với tôi?”

“Ha ha! Hắn rất mạnh , nhưng là một nhân tố mà ta không kiểm soát được, suốt 3 năm rất nhiều cao thủ đến, cả cảnh sát, bộ đội của chính phủ từng đặt bẫy nhưng chẳng ai có thể thấy được mặt thật hắn cả, khi vừa xuất hiện hắn chỉ tốn có mấy phút để san bằng chiến trường,…, không thì anh nghĩ Murim sẽ để yên cho hắn kiểm soát khu vực này sao? Ta không thích tiếp xúc với những thứ ta không kiểm soát được.”

“Ồ nói như vậy là tôi có thể kiểm soát được sao?” Han Chun Wo cười mà không phải cười vỗ vỗ cổ mình , nói ra.

“Có một chút khó, nhưng là vẫn được!” Đầu bên kia một giọng tự tin mang theo chút ý cười truyền đến.

“Sao cứ có cảm giác là bị xem nhẹ đây ha.”

“Không! Bởi vì coi trọng ngươi nên ta mới giúp đỡ ngươi, nhưng ngươi chỉ cần nhớ là trong mấy tháng này ngươi ở đây có vẻ an toàn hơn, Murim sẽ không dám hô hào to lớn tìm kiếm ngươi ở đây được, nhưng ngươi cũng phải thật cẩn thận để không bị tiết lộ danh tính, vậy thì sẽ rắc rối lớn.”

“Nói vậy là tôi còn phải ở đây tầm 1 hay 2 tháng gì đó?” Han Chun Wo có chút chán nản

“Đúng vậy , ít nhất là 1 tháng nhiều là 3 tháng.” Bên đầu giây bên kia vẫn là giọng điệu uy nghiêm kia.

“Được, tôi hiểu” Han Chun Wo nói xong, lại chào một tiếng rồi cúp máy, nhìn ra ngoài cửa sổ hành lang, nhìn lên trời suy nghĩ mong lung 1 chút.

Nãy giờ là Han Chun Wo đang vừa đi vừa nói chuyện với chuyện ông chủ Kaiser một ông trùm của bộ truyện The Breaker này, lão ta được đánh giá là trùm cuối của bộ truyện khi mà một tay hắn gật dây tất cả mọi sự kiện chính trong truyện này, mà hành tung của hắn ta luôn bí ẩn, kể cả khi xuất hiện trong truyện cũng thường được tác giả che mặt lại, thể hiện cho một ông trùm cuối bá đạo , sẽ không hiện mặt khi chưa hết game.

Nhìn về phía góc sân vườn đối diện khu bóng đá, Chun Wo nhìn thấy 4 đứa mà chuyên bắt nạt Tiêu Minh đang chăm chỉ quét rác ở đó, đứa nào cũng băng bó 1 tay treo ở cổ , chỉ còn 1 tay phải cầm chổi và quét rác, thấy cảnh này hắn rất là bất ngờ, theo lý mà nói 4 tên cá biệt sẽ không bao giờ đi làm những việc công íc như thế này mới phải.

Đang nghi hoặc thì một tên học sinh vừa có việc ở văn phòng giáo vụ đi ngang qua chỗ hắn, tiện tay bắt lại tên nhóc đeo kích này lại để dò hỏi.

“Ê nhóc , ngươi biết 4 tên kia sao lại đang quét rác ở kia chứ?”

Tên học sinh đầu tiên bị giữ lại thì sững sờ, hắn thuận theo chỉ tay của Han Chun Wo nhìn về phía vườn trường, hiểu ra cái gì, hắn đẩy lên gọng kính ra vẻ tri thức một chút:

]

“4 tên cá biệt đó sao, chuyện này đang rất nổi tiếng trong trường hôm nay, nghe nói 4 tên này ảo tưởng đi động đến bạn gái của Yi Shioon ở lớp 1-8, khiến hắn nổi điên lên tẩn cho 4 này 1 trận, tình cảnh ngày hôm đó rất ác, sau cả mấy tên bị Yi Shioon bắt phải mỗi ngày quét sân trường và vườn trường đây.”

“Yi Shioon có phải là thằng nhóc chuyên bị 4 tên kia bắt nạt không? Không phải là nó rất yếu sao?” Han Chun Wo có chút nghi hoặc hỏi.

“Thầy biết cậu ta sao? đây cũng là một vấn đề khiến mọi người khó hiểu đây.”

Dừng một chút nam học sinh kia lại nói tiếp: “Nghe nói Yi Shioon biết võ thuật, nhưng bởi hắn không muốn làm người khác bị thương nên từ trước giờ luôn nhẫn nhịn cho qua chuyện, …, nhưng ai mà ngờ 4 tên này lại vì vậy mà ảo tưởng mình mạnh lắm, càng lúc càng lấn tới, cho đến hôm qua ngay cả bạn gái của Yi Shioon bọn này cũng muốn mạnh mẽ bắt đi ý đồ giở trò đồi bại, cái này trực tiếp chạm đến vảy ngược của hắn, và kết quả là cả bọn bị dần cho sống không bằng chết.”

“Nam nhân mà, thù cướp vợ như là giết cha, mẹ dù cho có nhẫn nhịn giỏi đến đâu cũng không chịu được, mà cũng thật là đáng đời bọn chúng , cứ tưởng mình là vô địch rồi cơ, là bố đời thiên hạ rồi cơ, ngay cả bạn gái người ta cũng dám bắt, chẳng trách bị đánh cho như vậy.” Lại dừng một chút, tên nam sinh này nhìn về phía 4 tên đang quét rác kia, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói ra.

Sau khi để cho tên nam sinh kia đi, Han Chun Wo lại nhìn về phía 4 tên đầu gấu đang quét ra kia, trên miệng hiện lên một tia mỉm cười, thầm nghĩ: ‘Vậy là cậu nhóc kia đã quyết định hạ màn vở nháo kịch thật rồi sao?’

Nghiền ngầm một hồi, Han Chun Wo quết định ném chuyện này ra khỏi đầu, tiếp tục đi về hướng văn phòng, trong lúc ở đây hắn còn có ý định theo đuổi cô giáo Yon Ji nữa đây, mấy vụ nhốn nháo của học sinh này cũng không cần phải suy nghĩ nhiều.

buổi sáng 3 ngày sau.

Tại “The Westin Chosun” (một tòa nhà khách sạn cao cấp chuyên tổ chức các sự kiện lớn) , hôm nay tại tòa đại sảnh lễ hội này tụ tập rất nhiều võ giả, có rất nhiều võ giả có vai vế lớn , và danh tiếng lớn trong Murim, đương nhiên bên ngoài vẫn còn đang có rất nhiều võ giả theo đến đây, đang tiến vào trong.

Một lúc sau dưới sự hô hoán và kinh ngạc của mọi người, các võ giả đến từ Chun-Do-Moon tiến vào, dẫn đầu là một cậu thiếu niên chừng 16, 17 tuổi, tóc đen nhánh, phần mái trước để dài được vuốt sang một bên, vẫn còn một ít dài đến tận nửa khuôn mặt thòng xuống che lưa thưa đi một phần mặt, nhưng vẫn không giảm đi sự thanh lịch và sang trọng của cậu trong bộ comle trắng.

Mạt cậu thiếu niên không biểu cảm, lạnh lùng không nhìn những người xung quanh, có thể nhìn thấy được ngạo khí từ người cậu, đi theo sau là một nhóm vệ sĩ vai u thịt bắp comlê đen.

Đi tiến sát đến chỗ đài cao của hội trường, khi chỉ còn cách nó 1 vài mét, cậu ta dừng lại, nhìn lên một vị bạch phát lão giả mặc trang phục Hanbok dài có đính khuy truyền thống của xứ Hàn này, phía sau lão giả bạch phát tóc ngắn này mấy tên vệ sĩ.

Nhìn lão giả đạo mạo mụt chút cậu thiếu niên cúi đầu xuống chào hành lễ : “Tạ ơn sự đón tiếp nồng hậu từ ban lãnh đạo, tôi là Hyuk Sho Chun đến từ Chun-Do- Moon, hân hạnh được gặp.”

nói ra cái tên mọi người là nghi vấn không thôi, bởi vì mặc giù Hyuk Sho Chun là một thiếu niên thiên tài, nhưng từ trước tới giờ toàn tránh ở trong gia tộc luyện công, mà với lại người ta tưởng người đại diện cho Chun-Do-Moon phải là người lớn tuổi.

Lão giả cũng là hơi nghi vấn, hắn biết cậu nhóc này nhưng làm thật không ngờ lại được chỉ định đại diện cho Chun-Do-Moon, luc này Huyn Sho Chun mặt vẫn không biểu tình nói ra: “Chúng tôi đến đây là theo lệnh từ Chun-Do-Moon chứ không phải là tự nhiên mà đến, nên mong không cần nghi vấn.”

Lúc này vị lão giả mới hơi cười mở miệng đáp: “Chắc cậu đã phải vất vả một đoạn đường xa rồi”

Nói, lão giả đưa tay ngả về phía một chiếc ghế nệm sang trọng: “Mời ngồi”

“Vâng” Huyn Sho Chun nhàn nhạt đáp.

Tiếp sau đó là một loạt người muốn lên tao quan hệ và nịnh nọt đối với Chun- Do-Moon , nhao nhao tiến lên giới thiệu cho dù bị vệ sĩ ngăn trở ở vòng ngoài.

Cái này không trách được bởi Chun-Do-Moon quá nổi tiếng, và có danh khí rất lớn trong Murim, một nơi chuyên đào tạo ra các võ thuật gia thiên tài, và quyền lực của khiến mọi người phải thận trọng đối đãi.

Trải qua một hồi bàn tán về người mới đến này, cuộc họp cũng đi vào điểm chính, một người bước lên lên bục phát biểu tay bấm điều khiển hiện lên màn 2 hình ti vi lớn ở 2 bên lễ đài, đối với tất cả mọi người phía dưới nói.

“Hội nghị này sẽ bàn về cái chết của Song Hak Jang vừa qua đời vì vậy đề nghị mọi người chú ý lắng nghe.”

“ Tôi là Jong Lae Won, và cám ơn mợi người đã có mặt ở đây.”

“Chi Tiết chúng tôi tìm tháy được , mong mợi người quan sát ở trên màn hình đây.”

“Tại thời điểm chúng tôi tìm thấy thi thể không phát hiện thấy vết thương nghiêm trọng nào”

Nói , lại bấm nút điều khiển , màn hình hiện phóng to lên một bộ sọ người, mặt hắn nghiêm trọng, nói: “Tuy nhiên sau khi khám nghiệm, các đoạn xương ở dưới da và hộp sọ đã bị vỡ một cách nghiêm trọng.”

lúc này cẩ toàn trường bất giác xôn sao một mảnh ồn ào, nhiều người càng là kích động đứng lến nhìn.

“Không thể được,…, Đó là,…” Vị bạch phát lão giả lúc này hiện đang ngồi cạnh Huyn Sho Chun, cũng chính là võ lâm minh chủ hiện tại kinh ngạc thốt lên.

Lúc này “Sầm” một tiếng, một tên trung niên nam tử tóc dựng đứng như songoku đập vỡ cái bàn tròn ở chỗ mình ngồi, tức giận đứng lên, hét lớn:

“Ai? Là ai đã làm chuyện đó, dám nghiền nát xương đầu cửa ông chủ ta?”

Những người có chút hiểu biết xung quanh cũng là nổi lên bàn tán:

“Người sử dụng kĩ thuật đó quả thật ghế gớm”

“Cái gì đã làm nát sương sọ vậy?” Một cậu thiếu niên kém hiểu biết hỏi.

“Đó là một kĩ thuạt có thể tàn phá bên trong cơ thể” Một trung niên nam tử ở bên cạnh nhấc lên ly rượu , nhàn nhạt nói ra.

Vị bạch phát lão giả lúc này khoanh tay lại giải thích cho những người bên cạnh nghe về kỹ thuật này. Sau đó ông kết luận:

“Mà một người mà ta nghi ngờ nhất là, nhưng vì sao mà hắn vẫn còn sống, kẻ tồi tệ nhất trong giới võ lâm Cửu Long.”

“Cửu Long là người đã luyện được thuần thục chín loại kĩ thuật võ đó, hắn là một tên quái vật”

Lúc này người trên đài ho khan một tiếng: “Khục! mời mọi người có thể yên lặng một chút để tiếp tục hội nghị.”

“địa điểm mà chúng ta phát hiện nạn nhân là ở ạnh khu dân cư trong khu vực an toàn” Người chủ trì mặt biến trầm trọng nói ra.

“Điều này cũng có nghĩa là , nạn nhân bị ám sát nhất kích tất sát, không hề có trải qua tranh đấu hay gì cả, bởi trong khu vực này, nhất là cạnh khu dân cư đông người chú ý, nếu 2 võ giả tranh đấu thì chắc chắn người kia sẽ suất hiện dọn dẹp, điểm này chắc mọi người không cần tôi phải thích đúng không.”

Vừa nhắc đến “Người kia” trong đại sảnh nhất thời trở nên an tĩnh, ở đây không ít người của các môn phái đã ăn khổ từ “Người Kia”, đã từng có mấy vị võ đạo tông sư đi vì đồ đệ yêu quý của mình báo thù , nhưng tất cả đều bị một chiệu hạ ngay mà ngay cả mặt của “Người Kia” cũng không biết được.

Ngay cả đại đội bộ đội chống khủng bố hơn trăm người của chính phủ cũng bị hạ trong mấy phút, từ đó Liên Minh Võ Lâm cũng mặc kệ chuyện này, dù sao chọc một tôn quái vật như vậy không phải điều tốt, với lại kẻ này cũng không gây hại, bên chính phủ cũng là im thít, cảnh sát cũng mặc kệ chuyện này.

Ở trong “khu vực an toàn”, bất kì võ giả cũng không dám nháo sự nên chỗ này trở thành nơi lẩn trốn của rất nhiều kẻ tội phạm Murim, và ai dù ít dù nhiều cũng phải sợ hãi con quái vật ở khu này, khi nhắc đến “Người Đó” không ai dám buông lời bất kính về hắn trước mặt người khác, ai mà biết được lời hắn nói ra có bị tên kia biết được và tìm tới cửa hay không, thật là nghĩ cũng không dám nghĩ A.

Lúc này mọi người đang nghĩ liệu có khi nào không phải Cửu Long gây nên, mà là “Người Đó” giết, thì chuyện này có chút chơi lớn.

Như nhìn được tâm tư của mọi người, người chủ trì đẩy lên gọng kính : “Mọi người yên tâm, chuyện này chắc chắn không phải do ‘người đó’ gây nên, bởi ai cũng biết người đó chỉ giết kẻ dùng võ thuật gây loạn quá lớn, ảnh hưởng quá nghiêm trọng đến trận tự khu vực, như là khiến rất nhiều người vô tội trong khu vực trọng thương chẳng hạn và cả gan khiêu khích không nhìn nhắc nhở.”

“Mà như vậy động tĩnh lớn thế chúng ta cũng phải biết chứ không im ắng như thế này, nên có thể nói là đây là một vụ ám sát, chứ không phải là ‘người đó’ ra tay.”

Nghe những giải thích này những người ở trong đại sảnh mới an tâm xuống, thở phào nhẹ nhõm, mà vị trung niên nam tử vừa đập bàn kia cũng thở ra một hơi, nếu không hắn cũng không thể báo thù nổi a!

Đại hội kết thúc , mọi chuyện nghi ngờ được chuyển hướng đến Cửu Long.

Mà lúc này người bị nghi ngờ ấy lại đang chắp tay một mặt nịnh nọt , luôn miệng xin lỗi cô giáo Bae Yon Ji.

Han Chun Wo lúc này cũng là mặt đầy sầu khổ a, hôm qua rõ ràng hắn hẹn với cô Bae Yon Ji đi uống rượu, hắn liền bận trang phục rất bảnh bao, vốn tưởng là sẽ có một đêm nồng nhiệt đây.

Ai ngờ tai vạ giữa chừng lại vướng vào một lũ lưu manh kiếm chuyện, sau khi cho lũ lưu manh một trận thì bị một đám cảnh nhận được báo có đánh nhau rượt đuổi, trong khu vực an toàn này hắn cũng không dám dùng võ công của mình lộ liều trước mặt người thường nên thế là cứ bọ chạy thục mạng, mặc dù hắn tốc độ nhanh cùng với sức bền với thỉnh thoảng đến góc khuất thì nhảy tường tránh đi, nhưng cũng phải mất tận mấy tiếng mới cắt đuôi cảnh sát hoàn toàn được.

Xui cho hắn lũ lưu manh thường xuyên kiếm chuyện này bị cảnh sát để ý lâu rồi, nên khi có người báo cảnh sát là một bó lớn xe cảnh sát được điều động, hắn đúng thật là không có số hưởng a, cái này thật đúng là muốn được ăn ngon cần làm việc khổ cực a!

Và cứ thế là bỏ chạy xong quần áo tơi ta , ướt dầm mồ hôi, hắn một mạch về nhà, quên mất luôn buổi hẹn với Bae Yon Ji, nên sáng nay hắn phải kiếm cớ xin lỗi đây :V~~~.

~~~~~~~~~~~~~!!!!!!!!!~~~~~~~~~~

Ài có vẻ là tốc độ ra chương có vẻ hơi chậm, tác đang trong quá trình hồi phục sau ốm nặng nên mong anh em thông cảm nha :V Cám ơn rất nhiều.

Mà thừa kim đậu thì ném cho tác vài cái với, làm như là động viên tác viết truyện đi mà :V , Thank vì đã lắng nghe.

Mà mọi người đọc thấy lỗi chính tả ở đâu thì coppy lại rồi comem ở ngoài cho tác biết để tác còn vào sửa nhé, viết nhiều quà không biết là mình sai chính tả ở đau nữa nên nhờ bạn đọc vậy :V !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!