Sáng hôm sau, Tiêu Minh bị bọn Chang Ho gọi vào trong nhà vệ sinh để “nói chuyện”, và nói chuyện ở đây là đương nhiên là vòi vĩnh tiền từ Tiêu Minh, Tiêu Minh nhà ta cũng là rất “ngoan ngoãn” giao đủ 60000 ngàn Won, Chang Ho nhận tiền thỏa mãn rời đi những vẫn không quên cho Tiêu Minh mấy đấm 1 đạp cho đỡ ngứa tay chân.
Nhưng khi bọn Chang Ho đi chưa được bao xa, bọn học sinh xung quanh đang nghị luận xung quanh, lúc này Tiêu Minh vẫn là thần sắc bình tĩnh như mọi ngày bước ra khỏi nhà vệ sinh, thì chợt trong đám học sinh có một học sinh nữ chen chúc lên trước.
Khi nhìn thấy người đến là Sae hie, lúc đầu Tiêu Minh hơi sững sờ sau đó nghĩ lại cũng đúng, bởi đây theo mạch truyện thì hình như là có đoạn này, nhìn thấy Sae Hie thần sắc lo lắng nhìn mình, Tiêu Minh cảm thấy rất vui vẻ a.
“Shi, Shioon , cậu vừa bị đánh sao?” Sea hie nhìn thấy mất vết xước trên mặt Tiêu Minh , cùng với trên áo có vết bẩn, liền lo lắng hỏi.
Tiêu Minh chỉ là tươi cười rạng rỡ , tiến nhanh lên tay phải khoác lấy cổ vai nàng, tay trái nghịch ngợm véo lấy má trái phúm phím của nàng, cười gian hiểm :
“Kìa cô nàng , là đang lo lắng cho ta có phải không, vậy có phải hay không nên mời ta đi ăn chút gì tẩm bổ đi ha!”
“Shioon giờ này ngươi,… ngươi còn đùa được,… với lại đang có nhiều người xung quanh như thế.” Sae Hie là một mặt bất đắc, cả mặt đỏ thấu, Shioon cũng thật là, nàng lo lắng cho hắn như thế mà hắn vẫn trêu đùa nàng được, với lại nhiều người như thế nàng là rất ngại a! nàng cũng khôgn da mặt dày được như Tiêu Minh.
Không chỉ Sae Hie khó hiểu mà những người xung quanh cũng rất là khó hiểu, nghe đồn hoa khôi có bạn trai, nhưng thật không ngờ là có thật, mà lại còn là cái thằng yếu đuối chuyên bị bắt nạt này nữa cơ chứ, thế giới này điên rồi có phải không, giờ khắc này là con tim của biết bao nhiêu nam học sinh đang gào thét bi ai a!
Mà cái tên Shioon này rõ ràng là vừa mới bị bắt nạt xong sao giờ lại có thể làm như không có chuyện gì vẫn phơn phởn trêu đùa bạn gái như thường mà không hề cảm thấy chút nào mất mặt trước bạn gái, thế này là như thế nào a? Trên đầu mọi người là dày một đoàn dấu chấm “?”.
“Ây da! Còn ngại sao hôm qua đi chơi không thấy ngươi ngại đây, ta nhớ hôm qua lúc về ngươi còn cám ơn ta bằng cách Hô….” Tiêu Minh đang định nói đến chữ “hôn” thì ngay lập tức bị Sae Hie với khuôn mặt đỏ bừng bịt kíp miệng hắn lại.
Sae Hie là bất đắc gĩ không thôi, định quan tâm hỏi Shioon một chút mà thế nào quay một vòng Shioon lại định nói ra cả chuyện hôm qua nàng hôn má Shioon để cảm ơn, cho mọi người nghe a.
“Không nói linh tinh nữa, Ta hỏi ngươi chuyện hôm nay là sao?” Thả ra miệng Tiêu Minh, Sae Hie bắt đầu nghiêm mặt chất vấn.
“Không có gì, chỉ là mấy con chuột cống muốn diễn vai anh hùng rơm, ta là thây chúng tội quá nên cố ý phối hợp diễn thôi mà, ngươi biết đấy mấy thằng bắt nạt trong trường toàn là những thằng muốn chứng minh mình mạnh mẽ trên thân mấy đứa yêu đó mà”
“Nhìn mấy thằng yếu đuối như chúng nó cố gắng diễn vai mạnh mẽ, bố đời nhìn vui dễ sợ luôn a.” Tiêu Minh chỉ là làm như không có chuyện gì tùy ý phất tay, giảng giải cho Sae Hie nghe.
Lời này vừa nói ra là cả bọn học sinh một mảnh xanh mặt, phải biết là đám Chang Ho vẫn chưa có đi xa a, lúc nãy có người lao vào nên cũng thu hút sự chú ý của bọn Chang Ho nên chúng nó có dừng lại xem, dù Tiêu Minh có cố biện bạch bạn gái thì cũng phải chọn chỗ vắng người chứ, giờ Tiêu Minh nói ra lời này chẳng phải là đang muốn bị đánh hay sao.
“Nhưng là ngươi bị đánh a! ta chẳng thấy có gì vui ở đây cả.” Sae Hie là rất khó hiểu nhìn Tiêu Minh, trong lòng thì âm thầm quái chẳng lẽ Tiêu Minh có khuynh hướng tự ngược.
“Không vui? Thật sao? nếu ngươi không tin tối nay ngươi có thể đến nhà ta, ta sẽ cố gắng diễn vai mạnh mẽ, hung hãn trên thân ngươi, đảm bảo ngươi sẽ cảm thấy rất vui a!” Tiêu Minh lúc này thần sắc cười gian tà nhìn Sae Hie.
Sae Hie nghe vậy nhất thời tưởng tượng đến cảnh, đêm tối, Tiêu Minh đè nàng xuống trên giường, sau đó lột sạch người nàng, rồi diễn Vai mạnh mẽ, hung hãn ở trên người nàng. Mới tưởng tưởng đến đó, cả mặt của nàng đỏ thấy bóc lên cả một đám mây hơi nước ở trên đầu.
Mấy bạn nữ xung quanh nghe vậy cũng bất giác đỏ mặt theo, mấy tên nam sinh thì tưởng tượng đến cảnh nữ hoa khôi trần truồng bị đè nằm ở trên giường rên rỉ động tình, bất giác có nhiều tên không nhịn được phọc ra cả máu mũi, đủ thấy sức hút của Sae Hie rất đủ lớn đối với nam sinh.
“Ngươi !... Ngươi! Không chính đáng….” Sae Hie đỏ mặt dậm chân Tiêu Minh một cước thật mạnh, quay người ôm mặt chạy đi.
“Ấy ! đợi ta, chỉ đùa thôi mà Sae Hie!” Tiêu Minh vẫn là giọng trêu đùa mỉm cười đuổi theo chạy theo tới bên cạnh Sae Hie.
Đúng lúc này một tiếng quát tức giận vang lên: “Đứng lại …!”
Tiêu Minh , Sae Hie bất giác dừng lại quay đầu lại nhìn, mọi người cũng quay đầu lại, chỉ thấy thằng Chang Ho vùng với mấy thằng đàn em nó đang một mặt tức giận đi tới mạnh xô ra mấy đứa chắn trên đường , làm mấy đứa học sinh xung quanh sợ hãi lui ra hai bên chừa lại một đường ở giữa.
Chang Ho cùng nhóm đàn em hừng hực đi tới , làm những học sinh thấy cảnh này âm thầm vì Tiêu Minh cầu nguyện, bọn họ chắc chắn lần này Tiêu Minh sẽ chết rất thảm.
“Chết rồi lần này chết rồi, tên kia bất cẩn quá sao lại nói ngay lúc Chang Ho vẫn chưa đi xa chứ.”
“Đúng vậy lần này chết thảm rồi, hắn làm như là tai của bọn Chang Ho này bị điếc sao?”
“…”
Liên tục mấy tiếng run run nghị luận vang lên.
]
Lúc này đám Chang Ho đã đến trước mặt Tiêu Minh và Sae Hie, mặt hung thần ác sát như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn Tiêu Minh. Nhìn đám này đằng đằng sát khí Sae Hie bất giác sợ hãi bàn tay nhỏ nắm lấy vai áo Tiêu Minh, trốn sau lưng hắn.
“Mày vừa nói bọn ta là chuột cống hả tên khốn?” Chang Ho nghiến răng nghiến lợi nhìn Tiêu Minh, gằn từng chữ uy hiếp.
“Nhận tiền rồi thì cút đi , đừng có làm phiền ta nói chuyện với Sae Hie, lũ chuột cống.” Tiêu Minh thấy bọn nó đã nghe rồi thì vở kịch này cũng không cần phải diễn tiếp nữa, dứt khoát gãi gãi tai trêu tức nhìn đám Chang Ho.
“Ngươi!” Chang Ho trợn trừng mắt hắn thật không ngờ tên yếu đuối chuyên bị mình đánh này hôm nay lại gan cùng mình dám mặt trêu tức nói chuyện như vậy với hắn, chẳng nhẽ có bạn gái ở bên cạnh khiến hắn can đảm hơn nhiều sao?
“Tên khốn! anh em lên đập nó.” Thằng đàn em tóc dựng thẳng ở phía sau tức điên lên nhào lên cùng với 2 tên bên cạnh nghe hiệu lệnh cũng định nhào lên đánh Tiêu Minh một trận.
Chang Ho giơ ngang tay ra hiệu dừng lại, sau đó nhìn đang nấp phía lưng Tiêu Minh sợ hãi nhìn bọn hắn Sae Hie, trên miệng nổi một vệt cười lạnh tiến lên nắm lấy tay Sae Hie lôi ra khỏi phía sau Tiêu Minh.
Sae Hie bị lôi ra bất ngờ, lập tức sợ hãi dùng dằng hai chân chống mạnh xuống sàn, cả người dùng lực muốn đẩy về phía sau tránh thoát tay của tên Chang Ho, nhưng mà tay của tên này quá cứng chắc nàng là tránh không thoát.
“Chậc chậc ! thật là xinh đẹp à nha, chẳng trách thằng Shioon lại có gan nổi máu anh hùng đối chất như vậy với tao.” Tên Chang Ho cái mặt bặm trợn , một tay giữ lấy tay nhỏ Sae Hie, một tay sờ sờ cằm cười gian sảo đánh giá Sae Hie.
“Ta quyết định rồi con vợ mày sẽ phải bồi bọn ta đi chơi để tạ lỗi thay cho lời nói vừa rồi của mày” tên Chang Ho nói rồi lập tức liền mạnh mẽ muốn kéo Sae Hie đi.
“Bỏ tay bẩn của mày ra khỏi Sae Hie nếu không muốn chết!” lúc này mọi người không ngờ đến là Tiêu Minh lại mặt đằng đằng sát khí nói ra.
Động tác của Chang Ho cũng như bị đống băng lại, hắn không tin vào tai mình, cái tên yếu đuối Shioon vậy mà còn không biết điều còn dám đối với hắn nói như vậy, chẳng lẽ hắn thấy mình bỏ quan cho hắn 1 lần là lại có thể phát ngôn kiểu đó sao, hắn làm mặt tức giận quay lại nhìn Tiêu Minh.
“Tao bảo bỏ tay ra khỏi cô ấy, nếu không,…, Chết…!” Chữ “Chết” vừa ra lập tức sát khí theo từ thân của Tiêu Minh phóng thích ra bao phủ toàn trường, nhất thời tất cả mọi người xung quanh giống như là bị lọt vào hầm băng vậy.
Tên Chang Ho nhất thời cả người sợ hãi lạnh run lên bất giác thả ra tay giữ Sae Hie, hắn lúc này cảm giác như có một tôn tử thần từ phía sau lưng Tiêu Minh hiện lên đang dùng cặp mắt chết chóc nhìn hắn, chỉ cần hắn không lập tức buông tay sẽ chết tức thì vậy.
Sae Hie thấy tay được buông ra không lo gì cảm giác lạnh lẽo do sát khí mang lại này mà lập tức chạy trở về phía sau lưng Tiêu Minh trốn, tay nàng vẫn còn run run do lúc nãy bị kéo ra hoảng sợ.
Tiêu Minh một tay lên bàn tay của Sả Hie đang nắm lấy vai mình, ra hiệu cho nàng yên tâm đừng sợ. Sau đó quay mặt nhìn đám Chang Ho.
“có vẻ như các ngươi vẫn cứ ảo tưởng mình là mạnh nhất , là bố đời nhất thiên hạ, là có thể dễ dàng bắt nạt tao được thật?”
“Nhưng ta nói cho các ngươi biết các ngươi sở dĩ có thể đánh được ta là bởi vì ta không muốn đánh các ngươi.”
“Nhưng có vẻ như trí tưởng tưởng của các bé cũng đã bay quá xa rồi, cũng nên đến lúc kêt thúc cái trò chơi nhàm chán này rồi.”
Tiêu Minh càng nói càng bước tới, càng bước tới Chang Ho cùng đám đàn em lại càng bất tri bất giác sợ hãi lui lại.
“Mày!.. Tao giết mày….” Không tìm ra được lí do tại sao mình lại sợ, cũng không muốn tưởng là mình sợ hãi, Chang Ho dùng hết sức lao lên tung một nắm đấm về phía mặt Tiêu Minh như để chứng minh mọi chuyện nãy giờ chỉ là ảo giác vậy.
Nhưng nắm đấm của hắn đúng là đấm trúng mặt Tiêu Minh, nhưng đó chỉ lại một đạo tàn ảnh của Tiêu Minh để lại khi di chuyển, Tiêu Minh thật sự đã lách mình đến mặt tới sát ngực Chang Ho với tốc độ mắt thường không thấy được.
Tiêu Minh tung một chưởng vào ngực Chang Ho, lập tức tên này bị đánh bay đến 5, 6 mét mới chạm đất , sạt sạt trượt sát ở dưới sàn nhà thêm mấy mét mới dừng hẳn lại, giờ cả thân trên của hắn trần truồng bởi áo của hắn đã bị nội lực cuả chưởng lựcTiêu Minh xé nát sau khi tung chưởng trúng vào người hắn rồi.
Chang Ho nằm ở trên sàn không có lực dậy nổi, miệng liên tục nôn mửa, rên rỉ đau đớn ôm lấy ngực, trên ngực xuất hiện vết hằn hình bàn tay màu xanh tím khiến hắn liên tục cảm thấy lạnh run từ vết hằn trên ngực phát ra, hắn một mặt không tin nổi nhìn về phía Tiêu Minh.
Không chỉ là Chang Ho mà ngay lúc này cả đám đàn em của hắn, đám học sinh là một mảnh yên tĩnh, cả đám một mặt không thể tin nhìn hắn rồi nuốt nước bọt “Ùng ục” sợ hãi khó khăn quay đầu nhìn về mặt không biết sắc Tiêu Minh.
không để ý tới ánh nhìn của đám người xung quanh, Tiêu Minh quay lại đi về phía đang một mặt kinh ngạc nhìn mình Sae Hie, hắn nở nụ cười ấm áp một tay ôm lấy nàng đưa nàng giật mình tỉnh lại, nhưng lúc này nàng không lo được xấu hổ, mà chỉ cảm thấy an toàn khi được cánh tay mạnh mẽ của Tiêu Minh ôm nàng như vậy.
Một tay vẫn ôm lấy eo của Sae Hie lôi kéo nàng đi đến chỗ đang nằm bất lực trên sàn run run nhìn Tiêu Minh tên Chang Ho đầu trọc bá đạo kia.
Tiêu Minh ở trên cao dùng ánh mắt nhìn loài sâu kiến nhỏ mọn nhìn Chang Ho :
“Sao? Đại ca , không muốn đánh nữa sao? Sợ hãi? Sự bá đạo hàng ngày của anh đâu rồi? chẳng phải là ngươi luôn cảm thấy mình là bố đời thiên hạ, minh mạnh nhất sao? Sao giờ cái sự bá đọa kia đi đâu mất rồi.”
Chang ho ảnh mắt chuyển xuống sàn , không dám nhìn trực diện vào ánh mắt của Tiêu Minh, hắn nhớ lại mình vậy trước kia diễn trò mạnh mẽ, đánh đạp bắt nạt một kẻ mạnh như vậy, hóa ra từ trước đến giờ người ta chẳng thèm đánh mình, hóa ra là trong mắt người ta mình chỉ như mấy con khỉ đang cố diễn vai mạnh mẽ, vậy mà hắn không nhận ra cứ tưởng là mình bá đạo, mạnh mẽ lắm đây, nghĩ tới đó không khỏi cả hai má nóng rực như là bị ai đánh lên.
Từng tiếng đại ca mà Tiêu Minh giờ gọi chẳng khác nào từng cái bạt tai vả thẳng vào mặt của Chang Ho hắn.
Nhưng Tiêu Minh làm sao cho phép hắn trốn tránh ánh mắt, một chân dẫm lên mặt hắn, chà ép mặt của hắn nghiêng lên nhìn mình, giọng trêu tức:
“Không còn gì nói đại ca, vậy để ta nói thay ngươi.”
“như mi vừa thấy đấy ta là một người luyện võ, mặc dù bị các ngươi đánh nhưng với tinh thần thần thượng võ, ta không nhẫn tâm xuống tay với người thường, bởi khi ra tay với người thường sẽ rất khó khống chế, thân thể yếu ớt của các ngươi chắc chắn sẽ bị thương nặng. (Đoạn này nó chém đó, anh em đừng có tin :V ~~)”
“Bởi vậy nên ta mới nhịn không đánh các ngươi mà rất phối hợp diễn chung với mấy cái vai hề cố diễn bản thân mình mạnh mẽ nhất, mình là bố đời thiên hạ tụi mày, mà tụi mày có đánh ta cũng chỉ như muỗi đốt i-noc thôi nên cũng chẳng sao.”
“Nhưng!..”
Nói đến đây Tiêu Minh dừng lại một chút chỉ vào vết hằn hình bàn tay xanh tím trên ngực tên Chang Hô nói tiếp
“Mà ta đánh các ngươi thì như này đây, Đây là Hình Ý Quyền thức thứ 4 ‘Băng Chưởng’ một chưởng này đánh ra cho dù ta đã cố thu liễm hết cỡ như nhưng vẫn là đau thấu tận trời, xương ngực bị chấn gãy lõm xuống.”
“Còn nữa từ vết hằn sẽ liên tục có hàn khí lan ra toàn thân làm cho từ vết thương liên tục cảm giác lạnh lẽo và đao rất.”
“Mà mỗi lúc nửa đêm sẽ có một giờ hàn khí phát tác, ngươi sẽ giống như bị lọt vào hầm băng, vừa lạnh run vừa đau rát toàn cả thân mình.”
“Cố gắng mà tận hưởng đi,… Đại Ca…!”
Kết thúc Tiêu Minh còn bồi thêm một chữ “Đại Ca” mỉa mai nhìn Chang Ho rồi nhấc ra chân.
Quay người nhìn về 3 tên đàn em của Chang Ho ở phía sau. Mà thấy cái nhìn như ma quỷ của Tiêu Minh, mọi người nhanh chóng tránh lui ra xa chừa lại 3 tên kia giống như sợ chậm trễ sẽ bị liên lụi vậy, cả 3 tên lập tức chân như nhũn ra , quỳ gối đập đầu lia lịa cầu xin:
“Shi, Shioon bọn tớ sai rồi cầu xin cậu tha thứ cho bọn tớ.”
“Đúng đúng Shioon tha thứ cho bọn tớ đi, bọn tớ không dám nữa đâu.”
“Xin cậu đó , Shioon.”
Tiêu Minh chẳng hề để ý đến bọn nó mà là nhàn nhạt nói: “Đáng nhẽ vở kịch còn có thể tiếp tục một thời gian, nhưng Long có nghich lân, kẻ chạm vào liền chết, Sae Hie chính là nghich lân của Ta, các ngươi dám động vào cô ấy vậy thì liền chết.”
Nghe được lời này cả 3 tên nhất thời run run, bọn hắn biết lần này tai kiếp khó thoát, mà nghe lời này, đang bị Tiêu Minh ôm eo Sae Hie lập tức liền là một trận ấm áp, nhu tình nhìn Tiêu Minh, mấy bạn nữ ở xung quanh nghe được cũng là nổi lên một trận hoa si, ước ao mình cũng có được một người bạn trai quan tâm mình như vậy.
Sau đó Tiêu Minh đánh gãy Chang Ho và 3 tên đàn em mỗi người một cánh tay trái, bắt bọn nó phải Trong một tuần nôn ra hết số tiền đã trấn lột của hắn cùng với tiền lãi gấp đôi, cùng bắt bọn nó không được nghỉ học mỗi ngày phải đến trường quét rác ở trước sân trường. Còn cảnh báo nếu bọn hắn dám làm trái thì sẽ ngay trong hôm đó để bọn hắn cùng cả nhà biến mất khỏi thế giới này, cả đám run run đáp ứng, nào dám làm trái.
Buổi chiều Tiêu Minh lại dẫn Sae Hie đi chơi, lần này là dẫn nàng đi leo núi, cùng nàng vui vẻ chơi trên núi cả buổi chiều, dẫn nàng đi đến tận đỉnh núi nghỉ ngơi một chút. Cùng nhau nướng đồ nướng dã ngoại rồi cùng thưởng thức, sau đó lại cạnh nhau ngắm cảnh, cuối cùng Sae Hie nhu tình, đầu nằm tựa lên vai của Tiêu Minh cùng ngắm cảnh hoàng hôn, nàng cảm thấy lúc ở bên cạnh Shioon của nàng là lúc mà nàng vui vẻ và hạnh phúc nhất.
Tiêu Minh cũng là nhẹ nhàng sờ lên mặt nàng nhéo nhéo, cưng chiều nàng một chút, sau đó thấy đã sắp tối liền cùng nàng thu dọn đồ đạc ra về. Cũng không phải là Tiêu Minh không muốn làm gì đó, mà bởi vì đây là hoang sơn dã ngoại, cũng không thể để lần đầu của Sae Hie ở nơi như thế này à, mà tối thì nàng phải về nhà khônng bố mẹ nàng lo lắng a, mà thời gian còn dài hắn sau này còn nhiều cơ hội a.
Mà trong ngày hôm nay tên thầy Han Chon Wo cũng theo giống như trong nguyên tác dụ được cô giáo Bae Yon Ji lên sân thượng để ấy ấy, nhưng mà dù không có Tiêu Minh phá đám thì cô giáo đến cùng cũng là kiếm lấy một cớ chuồn đi, chứ làm trên sân thượng nàng cũng không chịu nổi da mặt này a.
~~~~~~~~!!!!!!!!!!!!!~~~~~~~~~~
Kết thúc một chap truyện , có vẻ chương này mình hơi dài dòng quá, có lẽ là do mới ốm dậy không có đầu óc viết cho đàng hoàng vậy, nên chương này có gì Thiêu Xót Mong Các Bạn Thông Cảm Bỏ Quá Cho, VÀ Nhớ Tiếp Tục Ủng Hộ Mình Nhé, thank nhiều.
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!