Ừm đã 3 năm kể từ khi đến thế giới này , cũng có nghĩa là cốt truyện sắp bắt đầu, Tiêu Minh lòng cũng là tràn đầy chờ mong cốt truyện bắt đầu và tiêu khiển tí đây.
Nói thật trong 3 năm này hắn đúng thật là chán chết, đi đi về về , qua lại trường học, tối còn phải tranh thủ 1 chút thời gian tu luyện, rồi sau đó là xem anime , chơi lol , còn thỉnh thoảng phát hiện dị động là ra don dẹp ở khu an toàn nữa chứ.
Nếu như ở thế giới thực thì hắn có thể tranh thủ thời gian để fam creep thoải mái trong kết giới ảo ảnh, bởi có ở trong kết giới ảo ảnh bao lâu thì tuổi tác của hắn cũng chỉ tính bằng thời gian thực, và khi thoát kết giới thì có thể thoải mái tranh thủ thời gian dài còn lại của ngày làm nhiều việc khác.
Nhưng khi đến với cái phó bản này thì,…, Tiêu Minh chỉ muốn kêu một cái khe nằm, hắn nhận được bảng thông báo là kỹ năng [ kết giới ảo ảnh] bị hạn chế ở thế giới này.
thông báo như sau:
[Bởi đẳng cấp của phó bản quá thấp, và được đánh giá là không suất hiện nguy hiểm trí mạng đối với Gamer nên kỹ năng “kết giới ảo ảnh” bị hạn chế ở phó bản này, chỉ trừ khi cốt truyện chính hoàn thành, hoặc là gamer lâm vào uy hiếp trí mạng, như là bom hạt nhân chẳng hạn, thì lúc đó gamer sẽ tự khắc sử dụng được kỹ năng này. Hiện Tại tất cả việc tạo bãi quái để fam lv, hay bẻ cong thời gian để tăng thêm thời gian tu luyện là không thể, chỉ có thể tạo ra những không gian thế giới mang tính chất hoa mỹ giúp tăng cảm hứng tu luyện cho Gamer chứ không tăng tốc độ tu luyện hơn bình thường ]
Bởi vậy nên hắn chỉ có thể dùng cách tu luyện bình thường là hấp thu linh khí mà thôi. Mà với lại mỗi ngày hắn chỉ bỏ ra có mấy giờ để tu luyện bởi hắn cảm thấy việc ngồi một chỗ hút khí thế này quá nhàm chán, nên mặc dù đã 3 năm nhưng thời gian mà hắn đã bỏ ra tu luyện chắc cộng lại may ra được khoảng 5 tháng, nên giờ lv của hắn chỉ là lv83.
phải biết trước kia có kết giới ảo ảnh hắn một tuần chỉ bỏ ra thời gian tầm 1 ngày để fam cũng lên được 5lv, bây giờ so sánh đúng thật là 1 trời 1 vực a.
mặc dù trong thùng đồ của hắn có mấy món đan dược giúp tăng tốc độ tu luyện như tẩy tủy đan chẳng hạn, nhưng mà uống 1 viên cũng chỉ được 500ex, tụ linh đan 1 viên 1000ex, mà so với lượng kinh nghiệm cần để lên cấp gần 180 ngàn ex của hắn là chẳng thấm vào đâu, nhưng mà mỗi viên tụ khí đan ném shop cũng được hơn 10 vạn, tu linh đan hơn 25 vạn, đây quả thực là đang đốt tiền a, mặc dù hắn giàu nhưng mà cũng thể phá của một cách kiểu đó nha, thử nghĩ nuốt mấy gần 6 ngàn vạn để lên lv ôi cảm giác quá kích động a.
Nên những thứ đan dược đó hắn thà giữ lại làm kỉ niệm, với lại những thứ hỗ trợ hấp thu linh khí như là tụ linh trận, hay là gì gì đó thì xin lỗi, linh khí ở đâu mà nhiều thế cho các cháu hấp trong một vùng, cháu hâp hết thì các cụ khác sẽ biết làm sao, sẽ tạo ra oanh động không rất lớn, nên thôi bình thường cho nó lành.
còn nghĩ ở trong tiểu thế giới do kết giới tạo ra bố trí tụ khí trận , hội tụ linh khí bên trong kết giới mà hấp thu thì cũng không được, bởi mật độ linh khí trong tiểu thế giới được tạo ra sẽ giống hệt với mật độ linh khí khu vực bên ngoài, nên chỉ cần ở bên trong này thanh đổi, thì bên ngoài cũng thay đổi theo, nên thôi Tiêu Minh nghĩ là mình nên chờ sau này trở về thế giới thực rồi tu sau cũng được vậy, dù sao ở đây hắn cũng không có nguy hiểm gì a!
Nếu mà lỡ như thật sự bị bom hạt nhân cỡ lớn bắn hắn vẫn có thể trốn vào trong kết giới được a, mà khi đó đã xuất hiện nguy hiểm trí mạng với hắn thì hắn sẽ mở được hạn chế kết giới, lại luyện cấp đi trả thù không muộn mà :V
(sori chap này có vẻ là bận giải thích hơi dài dòng và tốn nhiều chữ và thời gian để giải thích nhưng mong các bạn thông cảm, chỉ bởi vì là mình rất sợ và rất cực kì ghét các thánh cào phím nên mình mới tốn thời gian giải thích trước, nếu không hở ra một tí là các thánh cào phím sẽ lao lên cắn mình thương tích đầy mình.
nếu mình mà không giải thích trước thì kiểu gì các thánh cào phím cũng sồn lên bảo là sao không cắn thuốc lắc, sao không bố trí trận pháp tụ linh vv… này nọ để tu nhanh hơn vv… rồi là thay tác giả nghĩ cách cho main tu luyện nhanh và mạnh hơn này nọ. Nói thật mình rất sợ các thánh trí thức cào phím như thế lắm nên làm chuẩn bị trước . cảm ơn đã lắng nghe).
Lên cấp 3.
Hôm nay như mọi lần, Tiêu Minh trong vai trò là Yi shioon lại bị mấy thằng muốn tỏ ra anh hùng rơm của trường bắt nạt, và chủ sự bắt nạt chính là cái thằng vừa nhìn đã muốn thụi cho nó mấy cái vào mặt, và lúc nào cũng tưởng mình là mạnh nhất thiên hạ Chang Ho.
Nếu như không phải để đảm bảo cốt truyện có thể bắt đầu thì Tiêu Minh đã chém tuyệt bọn chó này lâu rồi, mà bọn này đấm Tiêu Minh giống như là muỗi đốt tấm sắt đó mà, hoàn toàn không si nhê, chẳng qua là Tiêu Minh cố ý làm cho da thịt cảm giác co giãn một tí, rồi giả ra một chút máu với bầm tím cho bọn này hưởng chút lòng hư vinh của kẻ mạnh rởm mà thôi.
Hắn tính toán là hôm nay có lẽ là một đoạn khởi đầu của truyện, khi mà hôm nay Han Chun Wo sẽ đến trường này và bắt gặp Yi Shioon đang bị đánh bầm dập để trấn lột tiền, mà thỉnh thoảng thì tiêu minh vẫn đưa tiền cho chúng nếu yêu cầu, bởi vì Tiêu Minh nhà ta đang diễn sâu mà :V, mà ai bảo hắn giàu chứ, nhân dân tệ thì bằng 100 lần Woon nên tiền của hắn mỗi lần đỏi ra là cả đống.
Cũng bởi vì thấy Tiêu Minh dễ dàng đưa tiền thế nên bọn nó mỗi lần tiêu hết tiền là lại đi bắt nạt Tiêu Minh để moi tiền, Tiêu Minh đã hoàn toàn bị bọn nó xem như là cây atm, nhưng mà bọn nó không biết rằng là từ khi bọn nó nhận tiền của Tiêu Minh thì tụi nó đã tự dấn thân vào vực quỷ.
Chỉ cần chờ đợi cốt truyện đi vào quỹ đạo là Tiêu Minh sẽ đòi cả vốn lẫn lãi, tiêu tiền thì dễ nhưng đến khi kiếm tiền trả lại thì khó, bọn chúng chỉ quan tâm lúc nào bọn chúng thiếu tiền và qua rút ở chỗ Tiêu Minh, mà không thèm quan tâm xem với số tiền lớn như thế thì chúng cũng kiếm không ra, làm sao lại có thể ép 1 thằng như Yi Shioon kiếm số tiền lớn như vậy cung cấp cho chúng ăn tiêu chứ.
Đợi đến khi Tiêu Minh bắt chúng phải nôn cả vốn lẫn lãi thì chúng sẽ được biết thế nào là sự khó khăn trong việc kiếm tiền của những thằng bị chúng bắt nạt.
“Chó thật!” thằng Chang Ho làm ra khuôn mặt ta là mạnh nhất khinh thường nhìn Tiêu Minh, lấy xuống điếu thuốc đang hút dở trên miệng ném về phía Tiêu Minh sau đó đá Tiêu Minh một cái thật mạnh.
]
“Mai là 60 ngàn đó” Nói một câu lạnh lùng, sau đó lại ra vẻ lạnh lùng boy quay người rời đi, mấy thằng bắt nạt đi cùng cũng quăng một cái cười đểu với Tiêu Minh rồi quay người đi theo.
Đang lúc Tiêu Minh đứng dậy phủi phủi một chút bụi bặm trên quần áo để vào học thì ở trên đầu vang lên một giọng nói.
“A! trời đẹp thật, không khí thay đổi rồi ta?”
Ngẩng đàu lên nhìn, thấy một gã trung niên cơ bắp đeo kính râm , miệng còn hút thuốc, mặc đồ mát mẻ mùa hè, đang đứng trên tường nhìn xuống Tiêu Minh.
Tiêu Minh nhìn thấy biết là Han Chun Wo, nhưng hắn im lặng chẳng nói gì mà quay người rời đi.
“Ấy ấy, gì vậy thế, cho hỏi đây có phải là trung học koo Ryong phải không?” Thấy Tiêu Minh không hề quan tâm mà lại bỏ đi, Chun Go lập tức vội vàng lên tiếng rồi nhảy xuống.
“Đúng vậy!” Tiêu Minh nhàn nhạt trả lời, khôgn có quay đầu lại mà tiếp tục đi về.
“Ai ya! Chú em làm gì mà lạnh thế, anh mày chỉ là muốn hỏi đường thôi mà!” Han Chun Wo gấp gáp lao lên trước mặt Tiêu Minh chặn đường, mặt cười lấy lòng.
“Cứ hỏi”.
“À, ờ , đường đến văn phòng như thế nào?” Ham Chun Wo có cảm giác hơi cứng họng, đồng thời trong thâm tâm âm thầm kì quái, ‘đây không phải là cái tên vừa mới bị bắt nạt sao, sao cảm giác có gì không đúng lắm.’
“Đi theo lối này rẽ trái là đến văn phòng.” Tiêu Minh nhàn nhạt đáp.
“Cám ơn nhóc nha.” Chun Wo giơ tay ra hiệu cám ơn rồi bắt đầu đi.
“À mà có điều mà ta nghĩ hoài không ra, chẳng phải là nhóc vừa bị bắt nạt sao.” cuối cùng thì Han Chun Wo cũng chịu không nổi hiếu kì dừng lại hỏi.
“Ý là sao?” Tiêu Minh cso chút khó hiểu.
“Thì đó, vừa mới bị bắt nạt, sao giờ lại nhìn ngươi giống như là không có chuyện gì cả vậy, bình tĩnh đến đáng sợ.” Han Chun Wo mặt rất là hiếu kì .
Tiêu Minh chợt hiểu ra tại sao Han chun Wo lại hiếu cười, nhất thời hơi buồn cười, bình thường là bởi vì tất cả là hắn cố ý có được hay không a. Nhưng hắn vẫn giả vờ cao thâm, lạnh nhạt trả lời:
“Chẳng có gì, đơn giản vì bọn nó quá yếu, chỉ có những kẻ yếu đuối mới thường cố gắng thể hiện ra mình mạnh mẽ trên thân của những kẻ dễ dàng bắt nạt, hiếp yếu sợ mạnh.”
“Nhưng bọn chúng không biết rằng, trong mắt bọn chúng ta bọn chúng chỉ là những vai hề đang cố gắng diễn vai mạnh mẽ, cảm thấy chúng quá tội nghiệp nên ta chỉ là phối hợp diễn với chúng cho đỡ cảm thấy mà thôi, chỉ là một trò tiêu khiển nhìn những kẻ yếu múa may đó mà :V~~.”
“Ồ !, vì thế mà chịu bị đánh.” Han Chun Wo vẫn là có chút khó hiểu.
“Không phải là chịu bị đánh, bởi vì nó chỉ như muỗi đốt y-noc vậy, đây là phối hợ diễn, đương nhiên một lúc nào đó bọn chúng quá ảo tưởng mình mạnh mẽ thì ta sẽ ngay lập tức bế mạc vở kịch này đưa chúng từ trong mộng cảnh lôi ra và đương nhiên là đòi một chút tiền lương phối hợp diễn :V~~.” Tiêu Minh vẫn ra vẻ cao thâm, cười lạnh đáp.
“Ra vậy, xem ra là lúc đầu ta hiểu nhầm nha, nhưng ngươi đưa chúng từ trong mộng đẹp đánh ra chiêu này thật tổn hại, bất quá ta thích !” mặc dù không biết Tiêu Minh sẽ làm sao bế mạc vở kịch nhưng xem như cũng đã thỏa mãn lòng hiếu kì của, với thái độ ung dung của Tiêu Minh, Chun Wo không nghĩ rằng Tiêu Minh là đang nói dối, bởi vì đôi mắt đó chính là đôi mắt của cường giả đang nhìn kẻ yếu múa may vậy, cái này hắn rất rõ ràng.
Chờ Han Chun Wo đi rồi Tiêu Minh thấy không còn ai, lập tức vận nội công làm sạch hết tất cả bụi bặm và những vết bầm giả trên người và vết trầy xước giả trên mặt.
lại trắng trẻo đẹp trai như bình thường Tiêu Minh lại đi vào lớp, trên đường đi có nhiều người thấy hắn thì lại túm tụm chỉ trỏ bàn tán, bởi lúc nãy hắn bị mang đi đánh đập thì tất nhiều người thấy, mọi người chỉ là đang bàn tán là cái tên bị bắt nạt kia vừa bị bắt đi thế này thế nọ.
Không để ý đến những lời xàm xí bên tai, Tiêu Minh vẫn là bĩnh tĩnh đi về phía trước.
Bất chợt hắn dừng lại, bởi vì trước mặt hắn xuất hiện một bóng hình xinh đẹp quen thuộc, Sae hi , cô bạn gái từ thời nhỏ của nhân vật chính, cô nàng năm nay mới hơn 15 tuổi, nhưng mà phát dục một cách hoàn hảo, nhất là bộ ngực lớn để người trong thấy mà thèm, trong bộ đồng phục nữ mảnh mai càng làm thêm vẻ đẹp vốn có của nàng, vừa mới nhập học đã trở thành hoa khôi của toàn khối 10.
“Shioon, cậu vừa đi đâu vậy” Sae Hi nói ra một câu xã giao thông thường khi mà vừa nhìn thấy Tiêu Minh.
“Sae Hi, ha ha , vừa nhìn thấy ngươi là đang buồn bỗng cảm thấy vui à nha!” Tiêu Minh trong vai trò là Yi Shioon cười lên ha ha, người ngoài nhìn vào là không biết được là vừa mới bị đánh đây.
Nghe Tiêu Minh nói vậy trong nội tâm rất là vui, mặt bất giác đỏ lên, nhưng vẫn là cố tỏ ra bĩnh tĩnh : “Ngươi cái tên này nha, lúc nào cũng chỉ được cái khéo miệng thôi, nói toàn lời hoa mỹ như thế cũng không cảm thấy ngượng.”
Nhìn cô nàng này phản ứng Tiêu Minh có chút buồn cười, thích lắm mà còn cố giả bộ , nhưng mà Tiêu Minh cũng là không có vạch trần, chỉ là một mặt vô tội, lao lên dùng tay phải sảng khoái khoác lấy cổ Sae Hi :
“Ha Ha! Ta không có nói sai à, ngươi chẳng khác nào là thiên thần ban may mắn cho ta à, vừa nhìn thây ngươi ta cảm thấy tinh thần thoải mái tràn trề à nha!”
“Ngươi cái tên này chỉ khéo miệng, nhưng mà đừng làm như vậy được không, mọi người đang nhìn kia kìa.” Càng lúc càng đó mặt hung hăng liếc trắng một chút Tiêu Minh trách cứ, Tiêu Minh động tác cũng là quá thân mật đi, mặc dù nàng rất vui nhưng dù sao cũng là nữ sinh da mặt mỏng a!
“mọi người nhìn mặc mọi người nhìn, như thế sẽ không có ai đi câu dẫn Sae Hi của ta a!” Tiêu Minh vẫn không buông tay, mà vẫn sảng khoái mỉm cười nhìn Sae Hi đang đỏ mặt.
“Đáng ghét! Ai là của ngươi bao giờ hả.” Sae Hi lòng mừng nhưng vẫn trợn trắng Tiêu Minh một chút, trách cứ.
“Được được, không phải là của ta , được chưa, nhưng ta bây giờ muốn mời ngươi đi ăn bánh ngọt ở căn tin thế nào!” Nói Tiêu Minh không để cho Sae Hi kịp phản ứng , không đợi nàng đồng ý liền lập tức cầm lấy tay nàng , quay người kéo nàng đi về hướng căn tin trường.
Nhìn thấy cảnh này mọi người lại được dịp thêm bàn tán về mối quan hệ giữa Yi Shioon và hoa khôi Sae Hie của trường.
Sau khi dùng bừa vui vẻ với Sae Hie, trêu đùa nàng một chút, lại trở về phòng học đón ông thầy giáo dạy thay mới nhận chức Han Chun Wo xong, ra về Tiêu Minh lại mời Sae Hie đi chơi công viên vui vẻ cả buổi chiều.
Tiêu Minh rất giàu nên hắn mời đưa Sae Hi từ chỗ này đến chỗ khác, ăn uống thả ga mà không lo lắng, lại mua rất nhiều đồ lưu niệm cho cô làm cô nàng rất là vui vẻ, cười tươi cả buổi, nhất là khi nghe Tiêu Minh diễn trò kể chuyện tiếu lâm nha.
Lúc về Tiêu Minh còn dẫn nàng đi qua cửa hàng trang sức mua cho nàng một sợi dây chuyền đá quý hơn 2 triệu Won ( bằng khoảng 2 vạn tệ ), làm cho cô nàng rất là thích thú và vui vẻ, cũng không phải nàng tham tài cái gì, mà bởi vì đây là món quà đắt tiền do Shioon tặng cho nàng, nếu là kẻ khác thì nằng tuyệt đối sẽ không nhận.
Mà nàng cũng nhạn rất nhiều quà từ Tiêu Minh mỗi lần đi chơi rồi nên có nhận thêm cũng không cảm thấy vấn đề gì, ngược lại mỗi món quà mà Tiêu Minh tặng nàng , nàng đều rất yêu thích và trân quý, từ con gấu bông hay là sợi dây chuyền đều đáng được nàng giữ gìn cẩn thận.
Trở về sau một buổi đi chơi vui vẻ với Sae Hi , vậy là kết thúc một ngày, Tiêu Minh lại tắm rửa một chút rồi ăn hết đồ ăn mà mẹ hắn chuẩn bị sẵn, hôm nay mẹ hắn không có ở nhà vì phải làm thêm ở công ti, mẹ hắn cũng chu đáo để lại cho hắn 40000 ngàn tiền tiêu vặt nên cũng xem là rất chu đáo rồi. Dùng xong cơm Tiêu Minh lên mạng một chút chơi game rồi lại lăn ra ngủ chờ ngày hôm sau. Bài vở thì hắn luôn làm hết trong giây lát, vè điểm số của hắn luôn đứng nhất toàn trường nên mẹ hắn không có gì phải lo lắng cả, ngược lại còn rất tự hào vì có đứa con học giỏi như hắn, nên tiền tiêu vặt lúc nào cũng cho nhiều a!.
~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!!!!~~~~~~~
Trở lại sau mấy ngày nghỉ dài, bị ốm liệt giường mấy ngày, hiện tại chỉ là đang trong tình trạng hồi sức nhưng vẫn cố gắng viết mấy chương phục vụ anh em, mong mọi người nhiệt tình ủng hộ ạ, Cám ơn rất nhiều! !!!!!!!!!!!!!