“Trên đời này không có gì là ngẫu nhiên, mọi sự đều là tất nhiên.” – trích từ Yuuko Ichihara trong XXXHolic.
---
Tan học, Sean mang theo cặp tài liệu cùng tờ thông báo về nhà bằng đường vòng đi ngang qua B’s Mark. Anh đứng ở bên kia đường, quan sát vài phút để chắc chắn rằng tên trợ lý bán hàng mà anh ghét cay ghét đắng – Bevis – đã hết giờ làm. Tức là sẽ đến ca của Viva, người chưa bao giờ dời mắt khỏi trò đoán ô chữ trên báo đủ lâu để phát hiện anh chỉ trả tiền cho mỗi thanh kẹo cao su chứ không phải đồ ăn trong túi.
Khi thấy Bevis không có trong cửa hàng, Sean lập tức băng qua đường. Viva chỉ ngước lên nhìn anh có nửa giây, thấy anh chăm chú chọn kẹo, bà ta lại quay lại trò giải câu đố của mình.
Chọn đại một thanh kẹo cao su che mắt, Sean lặng lẽ bước về quầy đồ vệ sinh cá nhân và thuốc không cần đơn. Que thử thai, que thử thai... Đây rồi! Anh liếc qua chỗ bán thực phẩm đóng hộp. Nếu Lily đúng thật có thai, em ấy cần tẩm bổ. Anh lặng lẽ bỏ cái hộp súp thịt băm vào trong cặp. Đúng lúc này, TV trong cửa hàng đăng tin.
“Xác của Finn Williams, một thiếu niên mất tích ở thị trấn Pyrenees vào ba ngày trước, đã được phát hiện ở một khu đất hoang về phía bắc bên ngoài thị trấn trong tình trạng bị cắt rời thi thể vào ngày hôm qua. Tức gần một tháng sau sẽ đến sinh nhật lần thứ 17 của cậu ấy. Các cấp cao Giáo Hội tin rằng cậu bé đã bị một người thoái hóa giết chết.”
Người thoái hóa...
“Khỉ thật!!!” Sean lầm bầm, đứng yên lắng nghe bất kỳ thông tin gì đề cập đế kẻ thoái hóa đã bị giết cách chỗ anh đang đứng có vài chục mét. Đúng là tin xấu nối tiếp tin xấu mà.
“Vận chưa tìm ra nguyên nhân vì sao Williams lại rời khỏi tường an toàn của Pyrenees, nhưng một cấp cao trong Giáo Hội đã mạnh dạn phỏng đoán, có lẽ thật ra cậu ấy đã bị nhập trước khi rời khỏi thị trấn.”
Tiếp đó, phóng viên chuyển sang thông báo các con số tử vong mới nhất từ tiền tuyến bên châu Âu, nơi các binh lính dũng cảm và đội quân trừ tà tinh nhuệ nhân danh Giáo Hội đang kiên cường chiến đấu tiêu diệt những kẻ ô uế cuối cùng. Như họ đã làm trong suốt cuộc đời của Sean. Vị trí đôi khi thay đổi, nơi nào đã được dọn sạch thì quân đội sẽ di chuyển đến vùng khác chiến đấu. Đó là lý do bản chất các cuộc chiến luôn giống nhau dù có đang ở đâu đi chăng nữa.
Con người luôn giành chiến thắng, nhưng chưa bao giờ thắng dễ dàng. Mất mát là điều không thể tránh khỏi. Những người hy sinh sẽ được tôn vinh và nhớ ơn.
Sean bước đến kệ hàng đối diện với cái TV đang phát điệu nhạc sáu nốt quen thuộc báo hiệu đến giờ chuyển sang tin tức địa phương. Mỗi ngày, tin địa phương đều được phát mỗi tiếng một lần, nhằm thông báo cho người dân biết tin tức gần nhà. Những thông tin mà Giáo Hội muốn người dân biết.
Nhà anh không có TV, anh đã bán nó vào hai năm trước, khi anh nhận ra nhà anh cần một cái lò vi sóng hơn là nghe những “tin tức” vô nghĩa lặp đi lại suốt ngày, từ đêm này qua đêm khác.
Nhưng hôm nay Sean đã lắng nghe thật kỹ, thậm chí còn đến gần TV để chắc chắn rằng mình không có bỏ sót tin nào. Chắc chắn tin địa phương sẽ phát tin có một kẻ thoái hóa ở bên trong thị trấn, và có lẽ anh sẽ may mắn moi ra được chút manh mối giá trị, phán đoán xem cảnh sát đã điều tra hai chàng trai bí ẩn bỏ trốn khỏi hiện trường sáng nay đến đâu rồi.
“Giáo Hội đang truy lùng một nhóm tội phạm vị thành niên, lần cuối thấy họ là ở gần thị trấn Pyrenees này, họ bị truy nã về tội trốn học, tà giáo và ăn cắp. Các báo cáo chỉ ra nhóm này có ba đến năm thành viên, hiện tại mới chỉ có hai trong số họ đã được xác minh thân phận. Hai người đó là: Corbin White mười tám tuổi. Cậu ta có nước da ngăm, tóc nâu, mắt đen, đặc điểm nổi bật nhất là hình thể của cậu ta. White cao gần 2 mét và nặng khoảng 100 kg.”
Trên màn hình là ảnh của một thiếu niên, có thể là bất kỳ chàng trai nào ở trong trường mà anh em Xiao đã và đang theo học. Trông cậu ta còn rất trẻ, thân thiện và đúng thật rất to cao.
“Người còn lại là Silas Smith, tóc và mắt sẫm màu, chiều cao khoảng 1m8. Tất cả các thành viên trong nhóm này đều bị nghi đã bị tà ma nhập, nhưng hiện tại vẫn chưa thể chắc chắn được. Nếu mọi người phát hiện có bất kỳ hoạt động đáng ngờ nào hoặc thấy có người lạ đáng nghi, lập tức báo cáo cho các lãnh đạo Giáo Hội ở địa phương.”
Những kẻ đào tẩu đang ở thị trấn này... Và nếu những kẻ đào tẩu có khả năng bị nhập, vậy thì ở đây nhất định cũng sẽ có thầy trừ tà.
Sean đã thấy hoạt động đáng ngờ và hai gương mặt xa lạ vào tờ mờ sáng hôm nay. Pyrenees là một thị trấn quá nhỏ và buồn tẻ nên không thể coi là trùng hợp được. Nhưng hai gương mặt anh thấy có một người thuộc về người thoái hóa – và cô ta là nữ, không phải chàng trai trẻ nào cả - còn khuôn mặt còn lại thuộc về một thầy trừ tà trẻ vượt mức tưởng tượng và chẳng có dấu hiệu Giáo Hội gì.
Bản tin đến đây là kết thúc. Sean cau mày. Tại sao không có thông tin gì về kẻ thoái hóa kia? Liệu mấy cậu bé nổi loạn có thể bị ám kia có liên quan gì đến tên quái vật đã tấn công anh? Chẳng lẽ câu chuyện về họ đủ lớn để làm lu mờ các báo cáo về kẻ thoái hóa đang ở bên trong thị trấn này sao?
Rõ ràng tin tức đã bỏ qua một vài chi tiết cực kỳ quan trọng. Và những chi tiết này có lẽ là mảnh ghép kết nối mọi chuyện.
Tuy nhiên, mặt tích cực là không có báo cáo gì về một thiếu nữ 18 tuổi nghịch ngợm đang mang thai bị bắt vì đã không nghe mệnh lệnh trực tiếp của một Giám Mục.
Sean đang định đến quầy thanh toán trả tiền cho thanh kẹo rồi chuồn nhanh khỏi đây thì...