Chương 3: Nhất Sinh Nhất Thế

Hoa Chính Cung , trong đại điện bách quan đang tề tụ , thủ tướng ở giữa bách quan và đứng phía dưới bệ của hoàng đế , trên tay cầm tờ giấy ca tụng công đức của tiên đế và chúc mừng tân hoàng đăng cơ , Trịnh Anh ngồi trên ngai đế , thân mặc áo bào cổ truyền , Trịnh Anh ngồi trên long ngai phát ra âm thanh uy nghi chấn động cửu tiêu

" Nay Trẫm lấy niên hiệu Nam Lạc , truy tôn tiên đế làm Thái Tổ thụy là Đại , truy phong mẫu thân làm Linh Thánh Hoàng Đế , truyền lệnh xuống châu đạo phủ huyện các nơi đại xá thiên hạ "

" Hoàng Đế Bệ Hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế "

Trịnh Anh xưng đế vào mùa xuân , trở thành Nguyệt Nam Thái Tông hoàng đế ghi trong sách sử , là bá chủ vĩ đại nhất được ghi nhận

Nam Lạc là kỷ nguyên mới , toàn cầu thịnh thế phát triển một cách phi thường , từ thời đại này mở ra vô tận kỷ nguyên bá chủ , ngay cả tiên giới cũng phải dè chừng

Trịnh Anh ra lệnh đúc bia lớn khắc bảy chữ Hoàng Đế Vĩ Đại Trịnh Khánh Dư và đặt ở Quảng Trường Trung Tâm Đế Quốc , trải qua nhiều thăng trầm biến động của thời gian bia đá ấy vẫn đứng sừng sững , trở thành bảo vật tinh thần và là thần khí của toàn tinh cầu , và phía dưới tấm bia rất rất sâu dưới đó ẩn chứa một bảo vật thật sự sẽ cứu văn minh tinh tránh khỏi họa tận thế sau này

♡♡♡

Linh hồn trịnh khánh dư sau khi xuất thể thì cậu hướng tới chỗ đằng la , cậu nở nụ cười nhẹ nhàng dùng tay gạt đi nước mắt của đằng la , sau cùng thì rời khỏi

" Khánh Dư "

Như cảm nhận được khánh dư cậu , đằng la cất tiếng hỏi

...

Cậu xuất hiện trước một biệt phủ , có thể thấy căn biệt phủ khá đơn sơ , trên tường trước cổng lớn in 3 chữ to tướng

Phủ Nguyên Soái

Vào sâu bên trong , khoảng chục bước chân chính là Đại Sảnh , bước vào trong cho người ta cảm giác như ở một khách sạn sang trọng cổ kính , pha giữa hai nét văn hóa đông tây thế kỷ 19 , cậu hay thường ra vào đây nên nắm rõ địa hình , trong một cái chớp mắt cậu đã xuất hiện trước mặt Long Ngạo Thy , vị nữ nguyên soái xinh đẹp lãnh khốc của đế quốc nguyệt nam , ngồi trong phòng làm việc của nàng biết bao ký ức hoài niệm hiện về , nhìn nàng ta chăm chú làm việc cậu càng nhìn lại càng cảm thấy muốn xuất hiện hình hài trước mặt nàng , nhưng cậu không làm , một ánh sáng xuất hiện phía bên phải cậu lúc này , ánh sáng cầu vòng lung linh ấm áp thánh khiết , đây là phương tiện để cậu trở về , cậu liếc nhìn đạo ánh sáng rồi ra lệnh

" Chưa phải lúc này "

Như hiểu ý chủ nó liền tan biến , cậu phất tay , một cơn gió cuốn bay vào trong làm xáo trộn tất cả mọi thứ trong phòng , cậu thần bí biến ra trên tay một cuốn sách cổ lão thần bí , theo ý niệm cuốn sách xuất hiện trong đống sách và văn kiện hành chính đã bị gió cuốn bay xuống đất , ngay tức khắc cậu biến mất

Long ngạo thy chưa hiểu chuyện gì , một cơn gió lạ lại xuất hiện trong phòng mình , nàng thầm nghĩ

" Quái đản , sao lại có gió ở đây , chỗ này có pháp khí trấn tọa , còn có linh lực bao quanh theo lý sẽ không có gió bay vào , mà lại là cơn gió lớn "

Nàng đang suy nghĩ một hồi lâu thì một cuốn sách lạ đập vào mắt nàng , cúi người xuống nhặt lấy , nàng nhìn tên sách

" Luyện Tiên Hóa Thần Minh Thư "

Mở ra trang đầu , sau một lúc đọc đoạn giới thiệu , có thể tóm gọn đây là sách hướng dẫn tu tập để gia tăng tu vi , sức mạnh chiến đấu và kỹ năng thực chiến , thậm chí vi diệu tới mức chẳng cần độ kiếp cũng sẽ trở thành tu sĩ tiên tu , và luyện linh khí thành Tiên Khí !

Linh hồn cậu bay lượn qua các tầng mây đi khắp núi rừng sông suối , cậu đứng trên đỉnh cao ngắm nhìn vạn vật , cậu sẽ không bao giờ trở lại nơi này được nữa , cậu vẫy tay chào tạm biệt và nói

" Ta , đi đây "

Sau đó thì phát ra khẩu lệnh

" Linh Ứng Châu "

Cậu phát ra âm thanh triệu hoán linh ứng châu , từ giữa không trung một hạt châu phát ra ngũ sắc quang đẹp vô cùng , nó chỉ nhỏ như một viên bi , linh hồn cậu liền nhập vào châu , viên châu liền lập tức biến tan tại thiên địa

Linh Ứng Châu là một chiều không gian có thế vận chuyển con người từ một nơi nào đó cách xa vô cùng trong một khoảng thời gian cực kì ngắn ngủi , song nó cũng có nhiều mặt hạn chế như mất kiểm soát phương hướng và tốc độ , nó cũng có thể biến hóa không gian theo mệnh lệnh của chủ nhân , ví dụ như có thể biến thành vườn hoặc khách sạn hoặc bãi biển , không giới hạn về mặt không gian , nó cũng có linh trí riêng nhưng rất sơ cấp

Lần luân hồi này chính là lần lịch kiếp cuối cùng , có lẽ , không còn gì lưu luyến cậu ở thế gian này , cậu sẽ trở về nhà của mình

Ở một nơi có tên là Bạch Lân Đại Lục , có một toà cung điện uy nga ngự trị trên núi Thiên Song , chủ của tòa cung điện là Bằng Kỳ Tiên Đế tên gọi là Việt Thương , người này cũng là bạn thân của Trịnh Khánh Dư

" Bổn Đế vừa nhận được tin dữ , Trịnh Quân đã mất "

" Cái gì ! "

Một cái đập tay mạnh xuống ghế , hắn đứng dậy với gương mặt sửng sốt và lo lắng , hắn là Ngụy Tư , một fan hâm mộ của trịnh khánh dư

Ở bên dưới các vị quan không ngừng xì xào , điển đô đại đế người này vẫn lạc rồi ! , bọn họ thật sự rất sốc khi nghe tin này , không nói tới trịnh khánh dư thủ đoạn đầy người mà sức mạnh của hắn thật sự rất là bá đạo nghịch thiên , hắn vậy mà vẫn lạc

Nguỵ Tư trong hàng quan tướng phía dưới đứng ra , hắn cung kính cúi người vái lạy rồi mới tâu

" Bẩm tôn thượng , trịnh quân mất là nỗi đau của chư đế , cũng là nỗi đau của chúng vi thần , nhưng mong tôn thượng xin hãy nén nỗi đau buồn này , trịnh quân đã mất nhưng công đức của quân vẫn còn , thần xin tôn thượng cho ghi chép hành trạng của trịnh quân lên Vĩnh Lưu Thiên Sách để truyền lại cho người đời sau ghi nhớ "

" Bổn đế chấp thuận kiến nghị của khanh gia , song ta cũng sẽ xây tượng đài để ghi nhớ chàng ta , hôm nay ta sẽ đích thân hạ phàm để dự tang lễ "

" Chúng thần cũng xin đi theo tôn thượng ! "

Âm thanh chúng đại thần vang lên cùng lúc , Bằng Kỳ Tiên Đế híp mắt mãn nguyện , có thể thấy Ngụy Tư tuy lúc nãy đường đột song cũng là một kẻ biết ý chủ

Thế gian này không có cậu như mất đi một thứ quan trọng , cậu chính là chìa khóa mở ra cánh cửa nhân sinh của nhân loại , là móc nối của vạn vật trong tự nhiên này mà nay cậu đã không còn ở đây , ở với thế gian này

Khung cảnh chuyển về hoàng thành đế quốc nguyệt nam , lúc này nơi đây tề tụ rất rất nhiều người và tu sĩ , từ khi cậu dung hoà giữa tu sĩ và phàm nhân , hai bên đã sống với nhau hoà bình trong nhiều năm nhiều thế kỷ , mà tất cả công lao là do cậu làm ra , nếu không có cậu thì phàm nhân và tu chân sẽ vẫn mãi đối nghịch , dẫn đầu đại biểu cho phàm nhân là Nguyễn hùng , còn phía tu sĩ là Phạm thanh , cả hai gương mặt nhợt nhạt u sầu mà không chỉ có cả hai mà còn là toàn bộ sinh linh của tinh cầu , vị đại đế đã không còn sao họ có thể vui được , dù là trong ngày đăng cơ của tân hoàng đế

Tang ca vang lên , đây là nhạc lễ tưởng niệm trịnh khánh dư , đương lúc mọi người đang tưởng niệm thì trời xuất hiện một thông đạo từ thông đạo một nhóm người xuất hiện , đó chính là đám bạn thân của trịnh khánh dư , có thể thấy trong nhóm người này gồm những ai , người đầu tiên là Bằng Kỳ Tiên Đế - Việt , Mộng Dao Tiên Đế Cao Dao Thư nguyệt , Thiên Nguyên Tiên Đế Lãnh Nguyệt hồng , Vạn Thú Tiên Vương Du Tà , Ma Nhân Đế Tề Thiên , Cốc Lão Lý Dân đạo, Dao Trì Tướng Quân Trương Như quỳnh , Nhân Hoàng Nguyễn Nguyên long , Trưởng Lão Ma Binh Tộc Thái hư , Trưởng Lão Bách Tiên Tộc Ngô phàm , Hoa Hoàng Đế Doanh Tử Tần , Khôi Lỗi Lão Nhân Phượng nương , Minh Đô Chủ Nhân , Nữ Đế Đế Quốc Mopolis - Lyly grace salmon , Hoạ sĩ hoàng gia Lữ viên hay còn gọi là Họa Thánh Ẩn Sĩ , âm nhạc gia Đinh Mộng Hân hay còn biết đến với cái tên Âm Tần Đế Thánh , Tộc trưởng Mộc Lâm Tộc Mộc Sơn Quỷ , tất thảy bọn họ đã đến , bọn họ vì khánh dư mà đến , bọn họ cảm thấy nuối tiếc và ân hận trong lòng , tại sao bọn họ không thể đến sớm để cứu mạng cậu

♡♡♡

Trịnh Anh lúc này đang tọa thiền , cậu ta đang tập trung sáng tạo ra hệ thống có tên hệ thống tu luyện Nguyệt Dư , hệ thống tu luyện trên chính là do cậu dựa vào bộ Đế Ngự Chân Kinh gồm 24 quyển của Trịnh Khánh dư mà sáng tạo , sau này hệ thống tu luyện nguyệt dư sẽ truyền ra rộng rãi ở văn minh tinh cầu , không chỉ các đời hoàng đế họ trịnh nổi danh nhờ tu luyện theo hệ thống mà các đời bá chủ về sau cũng sẽ nổi danh bởi tu luyện hệ thống này , ngay lúc này những hồi ức khi xưa giữa cậu ta và khánh dư hiện ra , từ mảnh ký ức đẹp đẽ ấy không ngừng lưu chuyển trong đầu trịnh anh , một giọt lệ lăn dài trên má , ai nói quân vương máu lạnh vô tình , quân vương cũng là con người đó thôi .