Nhấp 1 ngụm trà, Lang Chủ như chìm vào một thế giới huyễn hoặc khác, đồng tử giãn ra thể hiện sự hưng phấn và thích thú:
– Ông có nắm được thông tin hiện tại của các ẩn giáo tại Đại Việt ta?
– Cũng không nhiều lắm, tôi chỉ biết như Bạch Long Cửu Diện giáo trước khi gọi là Bạch Long Thần giáo hoạt động ở dãy trường sơn và một phần bên lãnh thổ Lào. Trước kia có thời gian dài hợp tác và nghe lệnh của chính phủ, sau biến sự kiện họa loạn nội bộ tàn sát nhau cách đây 7 năm không những thế lực nhỏ đi mà lại bành trướng ra, đang vươn lên phía Bắc rất nhanh. Đối thủ thường chiến là Hắc Thủy giáo ở vùng Tây Bắc kéo dài tới tận Thanh Hóa, đông bắc có Lam Sơn Cốc, theo tin tình báo Lam Sơn cốc chủ là huynh đệ đồng môn thân thiết với Hắc Thủy giáo chủ nên hai thế lực này có thể nói hai là một. Miền trung, Tây Nguyên có Đại Nghĩa Đường khá là ít thông tin những năm này, về phía miền Nam và 1 số vùng đảo phía Nam thì có Thiên Địa Hội, thực lực cực kỳ khủng bố, tham gia cả các vấn đề dân sinh xã hội, làm kinh tế, buôn bán, chứ không ngầm mật như các giáo khác. Nhưng không hiểu sao lại chưa động chạm và khá nhún nhường với Bạch Long Cửu Diện giáo khi bị xâm phạm mấy lần.
Lang Chủ hắng giọng:
– Một người ngồi văn phòng, trăng hoa như ông cũng nắm được thông tin chung như vậy cũng không phải là kẻ chỉ biết hưởng thụ. Không phải không động chạm mà không muốn động chạm, điều này ít nhiều liên quan tới giáo chủ hiện giờ của Bạch Long Cửu Diện giáo khá là bí ẩn không có thông tin. Nhưng chắc chắn vẫn còn sống khỏe mạnh ở đâu đó trong nước, theo mật thám của tôi có vẻ đối với Thiên Địa Hội, cụ thể là giáo chủ Trần Lý Huỳnh. Không rõ ý nghĩa của tên này là gì mà Trần Lý Huỳnh không chấp nhặt những việc bang chúng hai bên có đụng độ, luôn cử người ra giảng hòa, nhường nhịn. Còn thực lực của Thiên Địa Hội có thể nuốt chửng tất cả các bang phái trong nước chứ nói gì tới mỗi một Bạch Long Cửu Diện giáo.
– Có thể là người thân hay có tình nghĩa sư phụ đệ tử chăng?
– Không thể, bản chất của Bạch Long Thần Giáo trước kia là hoạt động bị mật cũng như lâu đời nhất trong tất cả các bang phái. Lại không thích giao tiếp với người ngoài, không quan hệ với các bang phái khác, không nhận người trôi dạt của bang phái khác, mỗi đệ tử vào bang đều phải qua cao thủ trong thập sắc, mà giờ là cửu sắc kiểm tra, nếu phát hiện có xuất xứ hay từng là thành viên của bang khác lập tức đuổi bỏ hoặc giết tùy trường hợp. Như vậy không thể có chuyện bang chủ lại là người có quan hệ thân thiết với giáo phái khác.
– Vậy thì thật khó hiểu?
– Điều này cũng chưa phải là quan trọng. Tuy nhiên về Đại Nghĩa Đường, đã bị Bạch Long Cửu Diện giáo tiêu diệt hoàn toàn, chúng tôi đã chứng thực thông tin trong suốt 1 năm nay.
– Từ bao giờ, Đại Nghĩa Đường không phải nước sông không phạm nước giếng hay sao? Hay do muốn bành trướng thế lực? – Cảm sở trưởng giật mình.
– Không phải. Bản thân tên Đại Nghĩa Đường nhưng giáo phái này lại vô cùng bất nghĩa, chuyên cướp bóc, hiếp dâm, giết người làm trái ý chúng, không tuân thủ pháp luật. Đã nhiều lần chính phủ cho quân đội truy quét, nhưng rất khó quét sạch vì bọn chúng cũng có mạng lưới thông tin không tệ. Thêm vào luôn có những đường di chuyển nhanh chóng sang lãnh thổ Campuchia và ẩn nấp trong rừng. Thực lực của chúng đa phần ỉ lại vào vũ khí cộng thêm cũng có 1 số cao thủ, trong đó có tam anh thực lực ngang với Lang Tà đây.
Ra dấu cho Lang Tà rót thêm trà, Lang Chủ hớp tiếp ngụm trà rồi nói tiếp:
– Giáo phái này ngoài bất nghĩa ra thì vô cùng dâm loạn. Trong bang phái của chúng trai gái quan hệ lộn xộn không phân già trẻ. Con cái, bố mẹ, anh em ruột cũng vậy, đều quan hệ với nhau một cách dâm loạn, chưa đủ chúng còn ra ngoài bắt cóc hiếp dâm. Nam thì bị biến thành nô lệ phục vụ và khuân vác, nữ thì bị nhốt và đối xử như những con thú trong lồng phục vụ những thú vui bệnh hoạn của bọn chúng. Bản thân giáo chủ của Đại Nghĩa Đường từng ngủ với mẹ ruột sinh ra hai con gái, rồi lại ngủ với hai con gái khi chúng bắt đầu hơn 13 tuổi sinh tiếp ra 3 đứa con nữa, thật là kinh tởm hết sức. So với tên giáo chủ này, e là không có dâm nhân nào hơn được.
Ngài cục trưởng cảm thấy hơi khô cổ, nuốt cái ực cục nước bọt. Ánh mắt vừa rồi của Lang Chủ rõ ràng là dành cho ông khi hơi nhấn mạnh vào hai từ “dâm nhân”.
– Tôi phải đi vòng vèo một chút, nếu không ông sẽ không hiểu được hết câu chuyện về Long Đồ Chí. Ông không phiền hay phải “về sớm” đó chứ?
– Không, không hề! – Cảm cục trưởng vội nói, có điên mà bỏ qua 1 chữ 1 từ khi chuyện liên quan tới thông tin trên cả SSS, có ngồi 2 ngày 2 đêm ông ta cũng phải nghe hết.
– Được! Lịch sử phát triển của các ẩn giáo trên Đại Việt thì không ai rõ là từ bao giờ, chỉ biết càng về sau, có sức mạnh của quân sự, vũ khí hiện đại thì loại hình chiến đấu bằng tốc độ, võ thuật ngày càng mai một. Từ hàng ngàn bang phái cứ theo thời gian, phần do thôn tính và tiêu diệt lẫn nhau, phần do chính phủ ra tay nay chỉ còn lại vài bang phái như ông biết. Nhưng những bang phái này giống như sự tiến hóa của loài người, hoặc tôi đặt giả thiết chính xác hơn đó là từ xưa tới nay chỉ có những bang phái còn lại tới nay là thực sự có thực lực. Riêng Đại Nghĩa Đường được coi là non trẻ nhất cũng có tới hơn 400 năm lịch sử phát triển, mặc dù quy định của giáo phái này là huyết thống tinh khiết nên từ xưa đã cho phép quan hệ loạn luân trong giáo phái, thực ra là bắt buộc người trong giáo không được quan hệ với người bên ngoài giáo.
– Đến thời này của Hoàng Tự Tôn thì trở thành hoang loạn không kể xiết, làm đủ trò bậy bạ bên ngoài, lười biếng luyện tập mà dựa dẫm vào vũ khí nhập lậu là chính. Không tính một thông tin là có thể Bạch Long Cửu Diện thỏa thuận gì đó với quân đội nên tiêu diệt Đại Nghĩa Đường thì cách đây 1 năm rưỡi tại Đà Lạt, một tên trong tam anh vì không biết đã bắt, làm nhục và giết một nữ đệ tử đang đi làm nhiệm vụ của Bạch Long Cửu Diện giáo. 3 trong số Cửu Sắc Bạch Long dẫn theo hơn trăm giáo chúng đánh tới tận sào huyệt của Đại Nghĩa Đường trong 1 đêm 1 ngày truy sát, giết sạch trên dưới 1500 mạng không còn sót ai, trong đó có toàn bộ thủ lĩnh, giáo chủ và tam anh. Nghe nói tam anh đối diện với 3 người bên kia chỉ trong vòng chưa đầy 10 phút chiến đấu 1 tên thì bị đánh nát thây, 1 tên bị chém đứt đầu còn 1 tên thủ phạm gây ra thù oán bị xẻ làm đôi từ hạ bộ lên tới tận cổ. Chính thức xóa sổ lịch sử Đại Nghĩa Đường khỏi ẩn giáo Đại Việt.
– Thật kinh khủng, chỉ với hơn 100 người tiêu diệt Đại Nghĩa Đường 400 năm lịch sử mà quân đội từng bó tay hay sao? Không rõ có bị tổn thất nặng nề không, nhưng nói vậy chỉ quá trăm giáo chúng của Bạch Long Cửu Diện lại có thể công phá mạnh hơn cả quân đội chính quy, vậy thì nguy to rồi?
– Bên Bạch Long Cửu Diện giáo tổn thất chưa tới 1 phần nhân lực. Còn ông nói cũng không hẳn đúng, vì quân đội chính quy dựa vào vũ khí, khí tài hạng nặng nên gõ trống khua chiêng, dàn quân chiến thuật. Khi đi vào địa hình hiểm trở, rừng núi không thể dùng các chiến lược quân đội thông thường thì rất khó để tiêu diệt địch trước khi chúng chạy trốn. Còn hơn trăm giáo chúng kia lại trong đêm xuyên rừng, trang bị nhẹ, tấn công nhanh, chiến đấu tự do không ràng buộc tất nhiên sẽ hiệu quả hơn. Quân Đạo Nghĩa Đường trở tay không kịp, súng chưa kịp lên nòng thì đã bị giết quá nửa rồi.
– Nếu là Sói Đêm thì cần bao nhiêu thủ hạ để làm được như vậy?
– Nếu cách đây 4 năm sẽ cần 500 người, cách đây 1 năm sẽ cần 200 người.
– Thế hiện giờ?
– Nếu hiện giờ, tôi khẳng định chỉ cần 50 người và ít hơn 1 ngày 1 đêm, không có thiệt hại nhân sự.
Vẻ mặt đắc chí của Lang Chủ khiến Cảm sở trưởng không khỏi tự hào, nói vậy chẳng phải giờ Sói Đêm đã mạnh gấp đôi, à không, gấp 3 gấp 4 lần lực chiến đấu của Bạch Long Cửu Diện giáo sao? Vậy chẳng bao lâu nữa đem quân đi giết sạch bọn chúng đi.
– Không đơn giản như ông nghĩ đâu! – Lang Chủ như đọc được ý nghĩ qua ánh mắt đang phê pha tự hào của sở trưởng.
– Tuy đội ngũ của Sói Đêm là cực kỳ tinh nhuệ rồi nhưng tôi không rõ đội ngũ tấn công Đại Nghĩa Đường kia có tinh nhuệ hay chỉ là nhân sự tập sự là điều thứ nhất. Thêm vào đó tam anh thực lực không kém mà lại dễ dàng bị hạ sát như vậy. Nếu là Lang Tà ra tay cũng không chắc giết được 1 tên trong bọn chúng. Như vậy trình độ mấy năm nay rất có thể cửu sắc đang thăng tiến vượt trội là điều thứ 2.
– Thực lực của tên giáo chủ bí ẩn kia hay quan hệ với các bang phái khác, chúng ta cần phải thực sự hiểu rõ, vội vã ra tay sẽ ngàn năm hối hận là điều thứ 3. Cả ngàn năm lịch sử của Bạch Long Cửu Diện không phải nói diệt là diệt được, ông là người biết rõ nhất lời đe dọa của tên giáo chủ 6 năm trước rồi đó.
– Phải! Phải… Anh phân tích rất đúng.
– Vậy…
– Vậy câu chuyện này thì liên quan gì tới Long Đồ Chí và SSS đúng không?
– Đúng…
Lang Chủ đứng dậy, chắp tay ra sau, đi vòng quanh cái ghế của cục trưởng.
– Đến giờ tôi đã phát triển lực lượng Sói Đêm được 6 năm, đạt được thực lực như ông vừa nghe. Bản thân tôi giờ có thể dễ dàng một mình đánh bại 3 tên tam anh của Đại Nghĩa Đường kia. Nhưng tất cả Sói Đêm chỉ mới bắt đầu thực sự trở lên hùng mạnh trong hơn 1 năm vừa rồi.
– Nó có liên quan tới Long Đồ Chí?
– Có 1 chút, nếu chính xác thì có liên quan tới 1/1000.
– 1/1000 Là sao?
– Ông có nhớ tôi có nói điều tra về việc chứng thực Đại Nghĩa Đường hoàn toàn biến mất cả năm nay?
– Có! Anh mới nói.
– Khi hơn 1 năm rưỡi trước nghe tin đồn Đại Nghĩa Đường bị Bạch Long Cửu Diện giáo tiêu diệt hoàn toàn, tôi tiếp cận dần và đưa người đi thám thính. Khi xác nhận tổng doanh của Đại Nghĩa Đường đúng là trống không, bị lật tung từng mảnh đá tôi đã tới tận nơi. Sau khi xem hiện trường tôi đặt một nghi vấn: Nếu chỉ để trả thù thì tại sao sau khi giết xong lại dọn dẹp hết xác chết, rồi lật tung từng mảnh đất, gốc cây như vậy. Nếu trả thù thì có thể dùng những biện pháp nhục thể như đóng cọc gỗ hay kệ cho bốc mùi, thú rừng ăn thịt đống xác chết, mặt khác chỉ cần vài mồi lửa là đốt sạch tổng doanh của địch. Vậy rất có thể trả thù chỉ là 1 lý do, 1 cái cớ, còn tìm kiếm chiếm đoạt cái gì đó mới là mục đích thực sự.
– Biết rằng một đạo giáo hùng mạnh và bí ẩn đã tìm kiếm hàng tháng trời thì chẳng còn sót được cái kim sợi chỉ, nhưng tôi lại có lòng tin, tôi cho người cũng như trực tiếp tìm kiếm tại địa bàn tổng doanh còn lại của Đại Nghĩa Đường. Cuối cùng, sau gần 3 tháng tìm kiếm, trong phần gian nhà chính đã sụp đổ, trong một lần kéo cột nhà ra ngoài, Lang Tà nghi ngờ màu gỗ có đoạn hơi khác, đập vỡ đã tìm được một mảnh Long Đồ Chí có đánh số 353/1000.
– Sao anh biết đó là Long Đồ Chí?
– Ông tự xem đi!
Lang Chủ rút trong người một miếng hình vuông, trải ra mặt bàn một tấm chất liệu màu da dê, nhưng không phải, vì nó có thể gập nhỏ chỉ như bàn tay mà khi trải ra rộng tới đúng 1m2. Mặt trước của tấm đồ có ghi chép toàn chữ bằng ngôn ngữ tượng hình nào đó kín đặc, mặt sau là 1 vài đường vẽ, ở góc có con số 353/1000, phía góc có 3 từ lớn chắc là Long Đồ Chí. Phía dưới có 4 hàng chữ in nghiêng. Lang Chủ giải thích:
– Chữ trên Long Đồ Chí là một ngôn ngữ tượng hình cổ, kết hợp giữa ngôn ngữ Tamil và Ai Cập cổ, hiểu được điều này thì việc giải nghĩa cũng không quá phức tạp. Mặt toàn chữ này là bí quyết nội công và võ công: Thiên Mã Cước Pháp quyển hạ. Chính là nguyên nhân Sói Đêm đang dần trở lên mạnh mẽ nhanh chóng khi luyện tập theo, và chính bản thân tôi cũng vậy.
– Theo đoạn chú thích đây là quyển hạ trong 4 quyển Cực phẩm – thượng – trung – hạ của Thiên Mã Cước Pháp, thuộc bộ Thiên Mã Thần Công bao gồm: Quyền, Cước, Vũ, Khí, Thân. Lần lượt luyện về quyền pháp, cước pháp, sử dụng vũ khí, sử dụng nội phí phóng ra thành sát thương, thân thể kim cang đao thương bất nhập. Tổng cộng 20 mảnh Long Đồ Chí không rõ là số bao nhiêu tới bao nhiêu. Mảnh mà em ông đưa cho Tam Sắc kia là mảnh 221/1000 nên ít khả năng liên quan tới Thiên Mã Thần Công tôi đang cần.
– Ông cứ tưởng tượng đi, mới chỉ luyện cuốn hạ trong cước pháp mà thực lực Sói Đêm sau 1 năm đã mạnh hơn cả vài lần. Nếu có đủ bộ Thiên Mã Thần Công thì sẽ thế nào? Và trên Long Đồ Chí còn bao nhiêu thần công nằm ngoài sự tưởng tượng của con người khác?
– Nhưng cái này chỉ là phần phụ của Long Đồ Chí, cả hơn 1 năm thu thập thông tin, phái người tới nhiều đất nước khác nhau, tìm hiểu nhiều truyền thuyết khác nhau. Tôi tin là mặt chính của tấm Long Đồ Chí này gồm 1000 miếng ghép mới có thể hoàn thành, nó là bản đồ 1000m2 dẫn tới 1 địa điểm.
Hít mạnh một hơi, Lang Chủ nhấn giọng:
– Địa điểm này được gọi tên: Thiên Ma Thần Cốc, ai tới được đó, có cơ hội trở thành chủ nhân của Long Thần 9 đầu đang ngủ say. Đồng thời sở hữu 3 thứ: Nước thánh giúp cơ thể trở lên bất tử bất diệt cho dù ném vào mặt trời vẫn vô sự trở về, Long Kiếm thần thông có sức mạnh khai thiên lập địa, là hình dạng cuối cùng của Bàn Cổ Phiên hay Bàn Phủ, cái còn lại là Thái Cực Đồ có thể trấn áp 4 phương, tạo ra quy luật của tự nhiên, trời đất theo ý mình. Con rồng ngủ say kia rất có thể là hình dạng sau cùng của Bàn Cổ trong truyền thuyết chờ đợi chủ nhân của mình. 4 dòng chữ dưới con số 353/1000 kia nghĩa là: “Thiên Long Đồ Chí bản, thập toàn địa đồ toàn, Thiên Ma Thần Cốc mở, bá chủ đại địa xưng”.
…
Mấy ngày vừa qua chồng của Thanh Dương có vẻ khá bận rộn, anh nói có chút việc liên quan tới hỗ trợ cộng tác viên và hàng hóa gì đó nên thường xuyên ra ngoài và tối về khá muộn. Thanh Dương vẫn luôn chờ cơm chồng nên hai người dùng bữa mấy hôm đều vào 8h tối. Hôm nay đã là hôm thứ 3, tiện có món giò me Nghệ An mà Linh gửi sang nói là tặng hai vợ chồng. Thực tế Thanh Dương không thích món này lắm, nhưng chồng cô lại cực kỳ thích nên Thanh Dương nhắn tin và háo hức chờ chồng về ăn một bữa cơm thật ngon.
– Hôm nay đã đỡ việc chưa anh? – Thanh Dương gắp miếng giò me cho Thìn.
– Xong rồi, ổn rồi em ạ. Từ mai không phải về muộn nữa.
– Anh vất vả rồi, nhớ giữ sức khỏe.
– Vợ yêu của anh không phải lo, chạy dăm ba bữa ăn thua gì, trước đây anh còn chạy từ sáng tới tối, chạy từ tỉnh này sang tỉnh kia vẫn khỏe đó thôi.
– Giờ anh già rồi, sức khỏe sao được như thanh niên nữa.
– Á à! Dám bảo anh già, già hay không tí nữa biết tay nhé. Hôm nay 3 cái: D.
– Còn lâu, đồ dâm dê!
Hai vợ chồng cứ thế ăn và cười đùa trong vui vẻ. Chuyện xử lý cho Linh tai nạn xe cộ 3 ngày trước Thìn không kể cho vợ, nhất là nó có liên quan tới Long Đồ Chí làm anh phải chạy đi điều tra và ra 1 số chỉ thị mấy hôm nay, Linh cũng chắc không dám kể với ai vì tội tày đình của mình. Vào hôm tai nạn, gọi Tam Sắc trao đổi công việc anh cũng đã dặn hắn lấy 1 lọ trị thương đặc hiệu gửi cho Linh, đảm bảo trước khi bố mẹ về tới nơi sẽ không có 1 vết tích gì của những vết xước trên mặt và tay, chiếc xe cũng được xử lý ngay trong ngày y như cũ. Còn với Thanh Dương, anh không muốn lôi vợ mình vào những chuyện người thường không nên biết, anh tin anh đủ năng lực bảo vệ cho những người mình thương yêu “an toàn” theo cả hai nghĩa.
…
– Anh ra… a… a…
Thìn rướn người bắn thẳng vào trong Thanh Dương những dòng tinh trùng đặc sệt rồi đổ vật ra bên cạnh. Thanh Dương nằm thở một chút rồi ngồi dậy đi vào nhà tắm, lần nào cũng vậy, Thanh Dương không rõ đàn ông bình thường có xuất tinh nhiều như chồng cô hay không vì cả đời cô tới giờ chỉ có mỗi 1 người con trai là Thìn. Trên phim cô xem, diễn viên Nhật cũng chỉ xuất ra một ít, còn Thìn mỗi lần xuất tinh tới 5 7 lần phụt, mỗi lần đều là đặc và nhiều như một tia nước nóng dội thẳng vào sâu trong tử cung cô. Cộng với khẳng định liệu đồ tình trạng trung tình vô cùng tốt của anh, nếu là cô gái khác chắc chưa kịp ở cữ xong lại mang bầu tiếp rồi.
Quay lại nhà phòng ngủ, Thìn đã ngủ từ lúc nào, có lẽ mấy hôm nay anh mệt. Thương chồng, Thanh Dương nằm nghiêng ôm lấy chồng, ngắm khuôn mặt dạn dày phong trần của anh qua ánh đèn ngủ lờ mờ. Cô nhớ lần đầu tiên của hai người lại ngược lại so với hoàn cảnh này.
…
Phải nói là lần đầu tiên thứ n mới đúng, sau lần thứ nhất chính thức cố đưa cái chày thịt to đùng kia vào trong mình, Thanh Dương về tới nhà mới hoảng hốt. Dù xác định rồi nhưng việc cho 1 người chưa phải là chồng chính thức khám phá hết cơ thể mình Thanh Dương cũng vô cùng ngại ngùng. Chả hiểu sao lúc đó người cô như có ma làm, cứ chỉ muốn nữa, muốn nữa. Tới tận giờ cảm giác đó vẫn râm ran, nếu không phải vì mấy cú thúc làm cô đau nhói ở âm đạo nơi màng trinh khiến cô quyết tâm cố thủ, thì ngay lúc này cô lại muốn chạy lại để người yêu sờ mó khắp cơ thể mình.
Tiếp theo đó là những ngày tháng đi ăn, xem phim rồi lại về nhà trọ của Thìn cố làm cái chuyện nam nữ kia tới cùng. Đáng tiếc là qua 5 lần bảy lượt, dù cả 2 cùng nghiên cứu đọc về vấn đề phá trinh kỹ tới đâu, áp dụng như thế nào, Thanh Dương có ra bao nhiêu nước nhờn tới chảy cả xuống đệm ướt một mảng thì dương vật của Thìn vẫn chỉ “Đứng trú mưa” dưới mái hiên ngôi nhà ấm cúng kia. Lo sợ mình mắc phải trường hợp “trinh trâu” Thanh Dương đã nghĩ tới chuyện đi khám. Nhưng được Thảo thuyết phục khá hợp lý, rằng cô từ bé chưa bao giờ phải chịu đau đớn gì dù nhỏ nhất nên lần đầu đụng phải cái đau lớn thế không chịu được là tất nhiên. Thìn lại là người có vẻ như vô cùng thương cô nên không dám làm tới cùng, chỉ cần hai người cùng dũng cảm lên chút là sẽ giải quyết được.
Và cái giải quyết được đó đến cũng bất ngờ như hai người quen nhau. Khoảng hơn 1 tháng sau khi trở thành người yêu, Thìn đưa Thanh Dương về quê ngoại chơi thắp hương cho ông bà đã mất, trời đổ mưa rào suốt cả ngày, chặng đi và chặng về hai đứa ướt như chuột. Về tới nhà thuê của Thìn cũng đã gần 6h tối, cởi sạch quần áo, chui lên giường ôm nhau, đắp chăn cho đỡ lạnh. Cả hai hoàn toàn không nghĩ tới chuyện quan hệ gì cả, đơn giản vì xác định là của nhau rồi, còn việc quan hệ sẽ từ từ, cố gắng tạo những khung cảnh lãng mạn, tâm trạng tốt nhất để công phá cổng thành từ từ.
Ngủ quên được một giấc có lẽ tầm 1 giờ đồng hồ, Thanh Dương mơ màng tỉnh giấc. Phần chăn đắp trên người cô đùm lên một đống, còn bướm cô thì đang tràn hết dâm thủy ra bên ngoài như kè sông bị vỡ lũ. Hóa ra ngủ được một lúc cả hai hồi sức, Thìn hồi sức trước cô, thân thể trần truồng ấm áp của người yêu dính chặt vào mình làm anh không nhịn được thêm lên trườn xuống thưởng thức cái l-n thơm phức của Thanh Dương.
Lưỡi của Thìn cố gắng liếm không sót một giọt dâm thủy nào của Thanh Dương, anh kéo chăn ra, đẩy cả mông và chân người yêu cao lên, thè lưỡi liếm dần theo dòng dâm thủy xuống lỗ đít của cô. Lỗ hậu Thanh Dương nhỏ nhắn, hồng hào, sun sun lại mời gọi cái lưỡi của Thìn thám thính nhét sâu vào bên trong. Thanh Dương thở dốc, từng cú đút lưỡi vào lỗ hậu của cô, từng cú ngoạm và mút toàn bộ cái bướm mọng nước, những đợt sóng lưỡi đánh đều vào hột le làm nó sưng mọng cả lên.
Người Thanh Dương lúc này nóng bừng bừng, cảm chừng như toàn bộ nước trong buổi chiều dính mưa đã sôi lên rồi bốc hơi cả, cô quằn quại rên rỉ những tiếng vô nghĩa trong khi Thìn không có chút nào muốn xa rời hai cái lỗ thần tiên của cô.
Sau cùng cũng không chịu được thêm, trong lúc Thanh Dương còn chưa hết đê mê, không định nghĩa được mình đang nằm trên giường, trên mây hay đang bay lơ lửng giữa tầng không của sự sung sướng thì Thìn đã nhẹ nhàng đặt mông cô xuống. Lần đầu tiên anh kéo hai chân cô lên thật cao như hình ảnh trên phim JAV anh xem hôm qua, tư thế này có tác dụng để diễn viên nam đâm những cú lút cán tới tận khi vướng hai bìu dái vào l-n nữ diễn viên. Thanh Dương vô thức giúp người yêu giữ hai chân lại, ưỡn cái mu l-n về phía Thìn mời gọi.
Thìn cầm dương vật đang căng hết cỡ, nhẹ nhàng dùng đầu khấc xoa nhẹ, rê thành vòng trong quanh hột le của Thanh Dương. Trong phút chốc phần đầu khấc đã nhầy nhẫy những dâm thủy của cả 2, anh đè mạnh phần thân dương vật xuống giữa 2 môi lớn căng mọng, trượt lên xuống để cho thân c-c ma sát với cửa l-n Thanh Dương.
Sau khi trượt patin chán chê, Thìn cầm dương vật, hơi cong người, chỉnh đầu khấc thẳng đứng với cửa mình của người yêu. Lấy sức bình sinh không còn e ngại sợ người yêu đau như những lần trước, vì anh đã đọc được tư vấn phải làm 1 cái dứt điểm. Cú thọc dương vật mạnh mẽ phá tan hàng rào của Thanh Dương, đang mê man trong mộng cảnh, cô há hốc mồm, mắt tràn ra nước mắt, mồm cô không thể kêu lên thành tiếng vì quá đau. Cô cảm thấy một thứ to lớn, tròn, dài và nóng đang nằm sâu trong âm đạo của mình, Thìn áp người xuống, hôn lên hai hàng nước mắt của cô:
– Em là của anh! Thanh Dương là của anh!
Vậy là trinh tiết của cô đã chính thức thuộc về Thìn, nén nhịn cơn đau, cô vuốt má và trao cho Thìn một nụ hôn thật sâu. Từ nay anh đi đâu, cô sẽ theo đấy, mãi mãi không lìa xa. Thanh Dương nằm thở dốc, không rõ tâm trạng mình thế nào, trong khi đó Thìn nằm nghiêng 1 bên, ngắm nhìn khuôn mặt của cô gái đã trao hết điều quý giá nhất cho mình.
Hồi ức cũ kỹ từ lúc nào đã kéo Thanh Dương vào giấc ngủ, gối mặt lên bộ ngực rắn rỏi của Thìn. Anh kéo nhẹ chăn phủ lên bờ vai của vợ, ôm vợ chặt hơn vào lòng.