Trong lúc đó, cách ngôi nhà hai vợ chồng đang hạnh phúc ôm ấp nhau chỉ chừng 5km, Lang Chủ và Cảm sở trưởng đang tiếp tục câu chuyện về Long Đồ Chí, và vô cùng tò mò về nhân vật bí ẩn bang chủ hay giáo chủ của Bạch Long Cửu Diện giáo. Lang Chủ đợi cái mặt phệ của Cảm sở trưởng bớt đờ đẫn, sắp xếp lại thông tin câu chuyện hắn vừa kể mới lên tiếng?
– Nghe như chuyện huyễn hoặc tưởng tượng phải không?
– Phải, nghe như phim hay tiểu thuyết chứ không thể thật được. Mấy món đồ trong truyền thuyết rồi lại rồng rắn gì nữa. Khó mà tin được.
– Chính vì thế dù điều tra cả năm nay nhưng bây giờ tôi mới dám đưa ra thông tin chính thức.
– Tại sao lại là thời điểm này, mặt khác ông có thể tự đi tìm nó mà?
Viết Cảm nói thẳng, nếu là miếng ngon như thế thì dù thật giả Lang Chủ sẽ tự đi tìm chứ lại đi nói với ông rồi thông qua ông truyền đạt tới hội đồng bí mật kia làm gì? Sao không tự hưởng thụ nó?
– Tôi cần xác thực thông tin chứ không dám đưa ra bừa vì bản thân tôi không tin lắm mấy cái truyền thuyết. Nhưng nó có rất nhiều yếu tố, lắp ghép vào với nhau tôi nhận ra rất có khả năng nó là thật.
Uống một hơi hết cốc trà thứ 2, Lang Chủ rút trong người ra một con dao bấm nhỏ, bật lưỡi dao đâm mạnh vào mảnh Long Đồ Chí, đưa ra những dữ kiện mình có:
– Đầu tiên ông xem mảnh Long Đồ Chí này chất liệu rất đặc biệt. Vô cùng nhẹ, nguyên khối, dễ gập nhỏ xíu lại nhưng lại vô cùng vững chắc, tôi đã thử đốt, cắt, ngâm axit mạnh đều không thể tổn hại tới nó. Võ công bí kíp trên nó hoàn toàn là thật nếu không bản thân tôi và Sói Đêm đã không thăng tiến nhanh như vậy. Vậy chất liệu này là gì, con người chưa thể sản xuất được, chỉ biết nó rất cổ xưa, võ công trên đó khác lạ và đưa con người bình thường nhất vượt qua khả năng mà chúng ta vẫn thường biết tới, mà không chỉ có 1 loại võ công, điều tra cho thấy lại có những mảnh ghi chép những công nghệ tối tân tầm cỡ tương lai. Tôi ngờ rằng rất nhiều công nghệ phát minh trên thế giới này đều từ Long Đồ Chí.
– Kế tiếp, tôi đã đưa người đi qua nhiều nước: Trung Quốc, Mỹ, Châu Âu, Nga, Châu Phi… Mỗi vùng đất đều có những truyền thuyết khác nhau, nhưng có một điểm chung là đều có 1 câu chuyện hướng tới 1 thứ sức mạnh khai thiên lập địa và thần tạo ra thế giới loài người. Và đều có những ẩn giáo tin cũng như tìm kiếm các mảnh Long Đồ Chí, tôi cũng có ít nhiều thông tin về việc rất nhiều ẩn giáo của các nước sở hữu những mảnh Long Đồ Chí khác nhau.
– Tiếp tục tìm hiểu về Bạch Long Cửu Diện giáo mà trước kia là Bạch Long Thần Giáo, tôi nhận ra giáo phái này thờ phụng thần rồng 9 đầu, như ông biết các thẻ của cửu sắc cũng có in hình, vậy rất có thể ngay từ khi thành lập, giáo phái này lấy việc đi tìm Long Đồ Chí và truyền thuyết kia là mục tiêu chính. Ít nhất giáo phái này đã có lịch sử trên 1000 năm – lâu nhất trong các ẩn giáo nước ta, vậy bản đồ này phải có trước đó rất rất lâu. Công nghệ và võ thuật của bang này tuy không nắm rõ nhưng tôi khẳng định là vượt trội khá nhiều so với nhân loại hiện tại. Nếu không có bí kíp dẫn đường thì làm sao có thể như vậy. Và nếu có mặt trên đời từ lâu như vậy tại sao công nghệ trong những mảnh bản đồ này lại đi trước cả tương lai?
– Việc Bạch Long Cửu Diện giáo lấy lý do rồi tiêu diệt Đại Nghĩa Đường để thực hiện việc tìm các mảnh Long Đồ Chí là rất có khả năng, tôi ngờ rằng Thiên Địa Hội không đối đầu với giáo này là chờ cho giáo này thay chúng đi tìm các mảnh Long Đồ Chí nhiều nhất rồi cướp đoạt 1 lần.
– Hôm kia sau khi được ông báo cho thông tin mảnh Long Đồ Chí trên người em ông đã dâng cho Tam Sắc Bạch Long, tôi có cử người gặp hắn và có được hình chụp 2 mặt mảnh Long Đồ Chí đó, nó đánh số 221/1000 và mặt sau có 1 đoạn bí kíp nhưng không đủ, giống như một phần của bí kíp nào đó dở dang không thể tu luyện. Lần ngược dấu vết tôi điều tra được người đưa mảnh Long Đồ Chí cho Nguyễn Viết Dũng là thành viên cũ của Nga My giáo, một giáo phái rất nhỏ chỉ có nữ đệ tử ở Hoa Hạ. Câu chuyện phía sau không rõ thế nào nhưng khả năng là bà ta ăn trộm mảnh ghép này rồi chạy về Đại Việt ẩn trốn, lấy chồng đẻ con.
– Và cuối cùng, tối hôm nay, tôi nhận được tin báo từ 1 gián điệp Sói Đêm tại Iraq đã liều mình thâm nhập vào phòng tổng thống, trước khi chiến đấu rồi bị tiêu diệt. Anh ta báo về, tìm được 1 tài liệu về cuộc chiến tranh vùng vịnh, nguyên nhân không phải vì dầu mỏ hay giải phóng Kuwait mà vì 8 mảnh Long Đồ Chí đang ở nước này. Cuộc chiến kết thúc khi Saddam Hussein chấp nhận đưa 8 mảnh này cho phía Mỹ. Tập hợp tất cả những thứ trên, tôi khá chắc truyền thuyết này ít nhiều có thật, và Thiên Ma Thần Cốc kia có chứa gì thì cũng đáng để các nước sẵn sàng gây chiến với nhau.
– Và điều quan trọng thực tế nhất: Mặt trước của các mảnh Long Đồ Chí là bản đồ, mặt sau ghi chép các bí kíp về võ công, công nghệ không chỉ một mà rất nhiều. Tôi thấy chẳng cần tìm tới mấy món đồ kia, riêng việc sở hữu toàn bộ công nghệ và võ công trên 1000 mảnh Long Đồ Chí cũng đủ biến 1 quốc gia nhỏ nhất thành siêu cường quốc có thể xưng bá thế giới rồi.
Cảm sở trưởng thở hắt 1 hơi, tất cả những điều Lang Chủ nói hoàn toàn có căn cứ. Riêng việc sở hữu võ công thăng tiến khủng khiếp, sức chiến đấu gấp nhiều lần quân đội mà dành cho tất cả người bình thường đã đủ biến 1 quốc gia tạo ra chiến lực mạnh hơn nghìn lần. Ông ta cũng hiểu được tại sao Lang Chủ không giữ cho riêng mình rồi, ở mức độ và quy mô thế này, 1 tổ chức như Sói Đêm là hoàn toàn không có cửa mà tranh giành hết các mảnh Long Đồ Chí.
– Tôi hoàn toàn hiểu câu chuyện anh nói và mức độ của nó. Chỉ với phần thông tin mặt sau của các mảnh Long Đồ Chí thì thông tin đã thuộc hàng SSS rồi. Ngay hôm nay tôi sẽ yêu cầu triệu tập hội đồng mật để thông tin và bàn kế sách. Anh cũng nên tham gia để hỏi đáp chứ?
– Không, tôi sẽ trở lại căn cứ ngay vì còn việc bận. Việc này không phải giải quyết ngay được, chúng ta cần có 1 kế sách vẹn toàn, thậm chí bắt tay với đồng minh khác, dù không chiếm được các mảnh Long Đồ Chí khác cũng không thể để cho bất cứ tổ chức nào thu thập được quá nhiều. Xét theo tất cả những thông tin có được, Bạch Long Cửu Diện giáo không hề đơn giản, bọn chúng có sự hiểu biết rõ ràng nhất và quan tâm nhiều nhất tới Long Đồ Chí. Nếu không có hành động cụ thể, để chúng tự do thu thập rồi bán cho nước láng giềng như Hoa Hạ thì hậu quả thế nào ông tự hiểu.
– Tôi hiểu rồi! Kết quả cuộc họp thế nào tôi sẽ liên lạc!
– Được! Đi thôi Lang Tà.
Lang Tà theo sau Lang Chủ ra khỏi văn phòng, chờ máy bay cất cánh, Cảm sở trưởng mới định thần, nhấc 1 điện thoại riêng trong phòng gọi cho 1 số người để tổ chức cuộc họp. Sau cùng ấn định vào 6h chiều vì còn nhiều người ở nước ngoài phải bay về.
Cuối cùng, hắn rút chiếc di động của mình ra, gọi lại cho 1 số máy đã gọi nhỡ hắn 3 cuộc trong lúc hắn trao đổi thông tin với Lang Chủ:
– Em yêu đấy à? Sao không ngủ thế? Muốn anh đến sao?
Bên kia một giọng một cô gái trẻ vang lên trong trẻo:
– Hic, người ta muốn! Mấy ngày rồi bố không quan tâm đến con gái gì cả!
…
Chiếc LX570 chống đạn lướt đi xuyên màn đêm, theo sát phía sau là chiếc NX300, người ngồi lái chiếc xe phía sau là một trong 4 người đã đụng độ với Lang Tà và hứng cú đá móc trực tiếp loại cả anh và đồng đội khỏi vòng chiến đấu cùng một lúc. Cùng ngồi với anh là 3 vệ sĩ còn lại thi thoảng lại suýt xoa vì đau, bình thường 4 người này thường xuyên nói chuyện phiếm hay trao đổi bằng miệng về chiến đấu. Nhưng hôm nay, sau màn áp đảo của đối thủ trên trời rơi xuống kia, các anh mất hết sự tự tin, cả chặng đường chìm trong im lặng.
Tiếng loa được kết nối tự động rung lên:
– Các anh không cần theo sát nữa, về nhà trước nghỉ ngơi và dưỡng thương đi, cố gắng hồi phục sớm. Ta đi có việc riêng, không sao đâu.
– Dạ, sở trưởng, chúng tôi rất lấy làm tiếc…
– Đừng áy náy về chuyện ban nãy, Sói Đêm là lực lượng tinh nhuệ nhất Đại Việt bây giờ, mà Lang Tà khi nãy giao thủ với các ngươi lại là hàng tinh nhuệ nhất trong Sói Đêm nên thua là chuyện bình thường. Bọn chúng càng lúc càng gần với quái vật hơn là người.
– Dạ! Cảm ơn sở trưởng.
– Ừ! Đi trước đi.
Chiếc xe hộ tống phóng chạy lên phía trước và quay đầu đi về hướng trung tâm. Mở một chiến hộp cạnh xe lấy ra 2 viên thuốc cho vào miệng nuốt, hắn ra dấu cho lái xe. Hiểu ý, lái xe của Nguyễn Viết Cảm vượt qua cầu sông Hồng, tiến về bên kia sông. Rẽ một loạt đường nhỏ, chiếc xe tiến vào khu đô thị cao cấp tại Long Biên, sau khi được chứng thực bằng thẻ tại trạm bảo vệ. Tiến tiếp vào bên trong và dừng lại trước cửa một căn biệt thự hạng sang, nằm trong góc khuất của dãy Mars (1*).
– Ngài lại thăm tiểu thư ạ?
– Ừ, nó nhắn tin lúc tối bị sốt nên ta hơi lo. Mà lại phải họp với Lang Chủ, chiều mai lại họp quan trọng nên tranh thủ qua thăm nó, ta sẽ ở đây tới quá trưa mai, ngươi cũng về đi. Trưa mai sang đợi ta ở đây.
– Dạ! Sở trưởng thật thương con gái, mà sao không bảo cô ở cùng nhà cho dễ chăm sóc và bảo vệ ạ.
– Ôi dào! Từ hồi mẹ nó mất, nó cũng thay đổi tính cách, muốn sống tự do, tránh xa ông già này. Nên thôi kệ nó, cũng không gượng ép làm gì.
– Vâng! Ngài đúng là một ông bố tốt, thôi ngài vào nhà, tôi xin phép!
Lái xe của Nguyễn Viết Cảm là người ít nói, thực chiến của hắn còn mạnh hơn 4 tên vệ sĩ kia. Từng phạm tội lợi dụng lòng tin và lơ đễnh của cấp trên để tuồn vũ khí trong quân doanh bán ra ngoài. Lẽ ra hắn lãnh án ít nhất 20 năm, nhưng thấy hắn là người có năng lực xuất xắc về chiến đấu, đầu óc nhanh nhẹn, lại từng là 1 hảo thủ khi cầm vô lăng.
Cảm sở trưởng đã thông qua quan hệ đứng ra đảm bảo, đưa hắn về làm lái xe riêng cho mình, đồng thời nắm thóp hắn với cái án treo trên đầu nên có thể tin tưởng hắn nhất định. Bản thân tên lái xe thì nhận thấy mình được cứu khỏi cảnh tù tội lại có lương trả hậu hĩnh, hắn cực kỳ trung thành với chủ, không bao giờ bép xép chuyện gì ra ngoài, luôn mắt mù tai điếc.
Còn chuyện thủ trưởng của hắn thường xuyên tới thăm con gái hắn chỉ cho, thậm chí ấn tượng sự quan tâm và yêu thương của người cha tốt dành cho con. Nghe đâu từ khi mẹ mất, cô gái sống khá khép kín nên ít thông tin, gần đây có cô em họ hay sang ở cùng, anh cũng vài lần đưa đón khi cô đi nhờ cùng thủ trưởng.
Đợi chiếc xe đi khỏi, lão bụng phệ vươn mình, chỉnh đốn lại trang phục và sắc mặt khỏe mạnh, tươi tắn, tiến lên bấm chuông cửa.
Chưa đầy 1 phút sau, đèn hiên cửa bật sáng, mở cửa bước ra là một cô gái rất xinh đẹp, mặt tròn trịa, lông mày cao vút, làn da hồng hào chừng hơn 20 tuổi, mái tóc dài màu hạt dẻ, trên người cô mặc một bộ voan mỏng tới mức thực ra có hay không có nó cũng chẳng khác gì. Và rõ ràng bên trong là một bộ đồ lọt khe nhìn rõ đôi vú to với đầu vú nhọn hoắt đâm về phía trước có xăm hình hoa lá kéo dài cả 2 bên vú, phía dưới, phần hạ bộ được tỉa tót thành một trái tim màu đen.
Chiếc cửa sắt tự động từ từ mở ra, Nguyễn Viết Cảm đi vào trong, ngay sau khi cánh cửa đóng lại kín mít, cô gái lao tới, choàng tay, kiễng chân đặt lên cái môi bè bè của hắn 1 nụ hôn ngọt ngào:
– Sao giờ bố mới tới?
– Bố nay phải họp đêm việc quan trọng. Mà sao lại gọi đêm như vậy? Đã hẹn vài hôm nữa rồi cơ mà?
– Híc, thì hôm nay con và Hoa trêu đùa hơi quá, nên quyết định “khai hoa” sớm. Tưởng bố phải mừng lắm chứ sao còn trách móc thế. Thế thôi, khỏi tham gia nhé?
– Ấy ấy! – Hắn nhe răng cười – Bố chỉ thắc mắc vậy thôi, chứ lúc nào chả sẵn sàng phục vụ hai người đẹp.
Hắn choàng qua người cô gái đi vào nhà, tiện thể đưa cánh tay to bè vươn qua nách bóp nhẹ nhũ hoa nhọn hoắt của cô ta.