Kiệt ca, dù bây giờ cậu đã là gen võ giả nhưng cũng mới thức tỉnh được 2 ngày, muốn tranh vị trí đứng đầu với hắn thì đúng là hơi vất vả đấy.”
Nhậm Kiệt sững sờ, người này cũng là một gen võ giả ư?
Thanh Ngõa nhếch miệng cười, thân người hơi chùng xuống, giây tiếp theo, bắp đùi to bành trướng, làn da hóa thành màu xanh sẫm, từng sợi gân xanh nổi lên.
“Bang”, mặt đất cũng chấn động theo âm thanh vừa phát ra, Thanh Ngõa tựa như một cây Thoán Thiên Hầu (tên một loại pháo hoa) nhảy vọt ra ngoài, trong tiếng hô hào của mọi người, hắn nhảy ra khỏi hố cát và tiếp đất một cách êm ái.
“Thanh Ngõa, thành tích đứng nghiêm nhảy xa là 18.88 mét! Tạm xếp thứ nhất.”
Đột nhiên có một luồng khí lạnh từ xung quanh truyền đến, chẳng lẽ tên này có gắn lò xo trên đùi à?
Thế này thì còn thi thố gì nữa?
Vẻ mặt Thanh Ngõa dương dương tự đắc, bước đến trước mặt Nhậm Kiệt, buông một câu:
“Không ai có thể chiếm lấy spotlight của tôi trong buổi đánh giá ngày hôm nay, kể cả cậu, Nhậm Kiệt à!”
Phóng viên phỏng vấn cậu mà không phỏng vấn tôi, trong lòng Thanh Ngõa không ghen tị mới lạ.
Nhậm Kiệt trừng mắt, giơ tay lên:
“Giám khảo, tôi muốn báo cáo tên đứng đầu bảng xếp hạng, hắn gian lận sử dụng siêu năng lực tự nhiên.”
Giám khảo thiết diện nói: “Không tính gian lận, đứng nghiêm, nhảy xa! Cậu hiểu không? Thức tỉnh năng lực cũng được coi là năng lực cá nhân.”
“Thế này không công bằng!”
“Thế giới này vốn không tồn tại sự công bằng mà, đúng không? Ở hiện trường ma tai, sẽ không ai nói chuyện công bằng với cậu.”
Chỉ một câu canh gà đã trực tiếp làm cho Nhậm Kiệt ỉu xìu.
“Được thôi, tôi hiểu rồi.”
Thanh Ngõa cười nhạo, nói:
“Thế nào? Nhìn không quen à? Nếu cậu có năng lực thì cứ thể hiện ra, tới đi!”
Nhậm Kiệt bĩu môi: “Tới thì tới, tôi mà sợ cậu à?”
Trong lúc nói chuyện, Nhậm Kiệt cởi giày ra, đi chân trần đứng trên vạch xuất phát trong ánh mắt ngạc nhiên của mọi người ở đây.
Thanh Ngõa giật khóe miệng: “Cậu làm trò gì vậy?”
Nhậm Kiệt tỏ vẻ nghiêm túc:
“Bởi vì người đi chân trần không sợ người đi giày, nhìn đi, tôi cởi giày rồi knock out cậu trong tích tắt nè!”
Thanh Ngõa: ...
Đù mé, mày đang sỉ nhục tao đấy à?
Câu này được dùng như thế ư?
Lúc này, Nhậm Kiệt hơi ngồi xổm người xuống, rồi bật nhảy lên, trong khoảnh khắc bật nhảy đó, chỉ nghe tiếng nổ “bùm”.
Phần Thiêu phụt thẳng dưới đôi bàn chân của Nhậm Kiệt, hỏa diễm hừng hực càn quét toàn sân thi đấu, khiến cho người đứng bên cạnh kêu la oai oái, chạy trốn tứ tán.
Phần Thiêu sinh ra lực đẩy mạnh mẽ đẩy Nhậm Kiệt bay lên tại chỗ, rồi nhảy một đường vòng cung hoàn mỹ dưới ánh mắt ngơ ngác của mọi người.
Cậu bay cao hơn 30 mét mới từ từ hạ người xuống.
Cả đám người nhìn muốn lòi mắt.
Thế cũng được luôn?
Nhưng vẫn chưa hết, giây tiếp theo, cằm của bọn họ liền đập xuống đất.
Khi Nhậm Kiệt sắp hạ xuống thì Phần Thiêu dưới chân lại lần nữa phun ra đuôi lửa giống như động cơ tên lửa.
Lực đẩy lại sinh ra, đẩy thân thể Nhậm Kiệt bay về phía trước hơn 30 mét!
Điền Vũ giơ hai tay ôm đầu:
“Vãi nồi! Lộn 2 vòng trên không? Kiệt ca chơi CSGO nhiều quá phải không? Cậu gọi đấy là đứng nghiêm nhảy xa à?”
Sự thật chứng minh, Nhậm Kiệt không chỉ có thể lộn 2 vòng mà kể cả lộn 6-7-8 vòng liên tục đều được, bởi vì con hàng này mãi không chịu hạ cánh, cứ điên cuồng lộn vòng trong không trung.
Chớp mắt đã nhảy đến rìa sân huấn luyện, sắp phi thẳng đến khán đài rồi. Trong lúc nhảy nhót giữa không trung, cậu quay đầu nhìn về phía giám khảo.
“Lượn sóng thế này thì sao? Đã phá kỷ lục chưa? Hay là tôi nhảy ra ngoài luôn hì?”
Khóe mắt giám khảo co giật, mẹ nó, nếu không nói ngừng thì chắc cậu bay vòng quanh Lam Tinh luôn quá?
“Nhậm Kiệt, thành tích đứng nghiêm nhảy xa +∞! Xếp hạng nhất... “
Thanh Ngõa nghệt mặt ra, cái... cái trò mèo này mà cũng tính là đứng nghiêm nhảy xa ư?
“Báo cáo giám khảo, cậu... cậu ta...
Không có gì ạ!”
Mặt hắn sắp nghẹn tái luôn rồi, bản thân vừa nói dùng năng lực thức tỉnh cũng được tính xong, giờ mà báo cáo Nhậm Kiệt gian lận, chẳng phải tự vả vào mặt mình ư?
Tôi không tin hạng mục nào cậu cũng có thể chơi trò này.
“Nhậm Kiệt! Hạng mục tiếp theo, chờ mà xem ông đây thể hiện!”
Đánh giá hạng mục chin-up (hít xà đơn).
Nhậm Kiệt treo mình trên xà ngang, đôi chân tiến hành bốc lửa vào những thời điểm khác nhau, dựa vào lực đẩy để nâng cơ thể lên một cách điên cuồng. Những động tác hít xà mà cậu thực hiện đều nằm trong phạm vi vừa đủ, đồng thời còn phải bám một chút vào ống thép để ngăn mình bay ra ngoài khi dùng lực quá trớn.
Vừa nghe tiếng đánh lửa “phừng phừng phừng”, Nhậm Kiệt bắt đầu thực hiện động tác không ngừng nghỉ. Có vẻ như cậu đã thấm mệt, cánh tay trái đưa lên tóm lấy xà đơn, lúc này cánh tay máy phát lực, một tay kéo xà, cả người cậu đều tạo ra tàn ảnh.
Tốc độ nhanh đến mức khiến người ta giận sôi!
Thanh Ngõa mệt đến mức mồ hôi đầm đìa.
“Chậc~ Hạng mục tiếp theo!”