Khương Cửu Lê nhìn thấy Nhậm Kiệt hoạt bát, cũng không thiếu cánh tay cẳng chân nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, mấy ngày nay cô luôn có cảm giác tự trách mãi không giảm bớt, có cảm giác như thiếu nợ cậu vậy.
Xem ra chị Nặc Nhan thật sự đã giúp mình.
Chỉ là không biết tại sao Viện Phương (院方) lại coi trọng Nhậm Kiệt đến vậy, thậm chí còn nguyện ý đặc cách thu nhận, dù là cấp bậc hay kinh nghiệm chiến đấu, Nhậm Kiệt đều kém hơn học viên cùng đợt này quá xa.
Dù là năng lực thức tỉnh cũng không hiếm thấy, tiến vào học viện Liệp Ma chắc chắn sẽ tụt lại ở phía sau.
Đến lúc đó cô quan tâm cậu là được, coi như trả hết món nợ trước đó.
Đúng lúc này, một tiếng ù ù chói tai phát ra từ micro, đội trưởng của đại đội số 7 Sở Ti Diệu mở miệng nói: "Sát hạch lần này thu nhận tổng cộng 100 nhân viên Sở Ti Diệu, tuyển chọn dựa vào thành tích tổng hợp, người trúng tuyển có thể đạt được một cơ hội được tiêm Thuốc Khải Linh Cơ, nhập quân tịch, hưởng thụ chính sách phúc lợi của nhân viên Sở Ti Diệu.
Ngoài ra, người đứng đầu tổng thành tích thu được của sát hạch lần này sẽ được khen thưởng thêm 30 nghìn tệ tiền thưởng.
Hy vọng mọi người tuân thủ nghiêm chỉnh quy tắc sát hạch, thuận lợi trở thành nhân viên Sở Ti Diệu.
Sở Ti Diệu dấy lửa, bảo vệ ánh sáng mọi nhà!"
Âm thanh vang vang truyền khắp toàn trường, giữa sân nhất thời vang lên từng tiếng nghị luận.
Sắc mặt của Lâm Hoài Nhân bọn họ trắng bệch, số đội viên thực tập tham gia sát hạch cuối cùng vượt qua nghìn người, mười chọn một, nắm chắc không lớn rồi!
Mọi người đang lo lắng thì cảm giác có một luồng sóng nhiệt kéo đến từ phía sau.
Bọn họ quay đầu nhìn, chỉ thấy làn da Nhậm Kiệt đỏ bừng, quanh thân tản ra nhiệt lượng khiếp người, không khí cũng vặn vẹo theo, thậm chí trên thân còn tỏa ra hỏa tinh, trong mắt tràn đầy hưng phấn!
Lâm Hoài Nhân bọn họ che mặt.
Đù!
Người này đã đốt lên rồi, không lẽ anh Kiệt thật sự muốn chạy đến hạng nhất!
Trong đội thanh huấn có đủ loại người, không dễ dàng như vậy đâu!
Nhưng Nhậm Kiệt không còn nghe thấy gì cả, bên tai cậu cứ vang vang, toàn là 30 nghìn tệ tiền thưởng.
Ông đây sẽ đạt được vị trí thứ nhất.
Ai cản mình thì phải chết!
"Tôi tuyên bố sát hạch đội thanh huấn đại đội số 7 chính thức bắt đầu!"
"Hạng mục đầu tiên, tổng hợp trắc nghiệm thân thể."
Chỉ là đánh chết mọi người đều không ngờ hạng mục sát hạch đầu tiên lại là đứng nghiêm nhảy xa.
Đừng thấy hạng mục này đơn giản, thật ra nó khảo nghiệm sức bật và tính cân đối của thân thể.
Nhảy thì dễ, nhưng muốn xa lại khó.
Mấy đội viên đều tiến lên kiểm tra, người tốt thì có thể nhảy được 4-5m, người có thể lực mạnh cũng có thể nhảy được 8-9m.
Phải biết rằng, lúc 15 tuổi mọi người đều được tiêm Thuốc Khải Linh Cơ một lần nên thể lực mạnh hơn người thường nhiều.
Tuy mọi người đều chưa thức tỉnh được năng lực gì, nhưng chỉ cần tăng cường rèn luyện vào ngày thường, thể lực có thể tăng lên vững vàng.
Nếu tiếp tục tiêm thuốc biến đổi gen, thậm chí thể lực sẽ tăng thêm một bước.
Người không có năng lực đặc thù, chỉ dựa vào thuốc biến đổi gen cùng với tập luyện nhiều để tăng thể lực được gọi là võ sư.
Thậm chí có mấy võ sư rèn luyện bản thân đến mức biến thái, có thể so đấu với gen võ giả cấp 2, thậm chí là cấp 3, không rơi vào thế hạ phong, thông qua kỹ xảo chiến đấu, sắp xếp chiến thuật, cũng không phải là không có phần thắng.
Chỉ là võ sư cũng giới hạn tại đây, con đường của bọn họ quá ngắn, không thức tỉnh được năng lực cho nên mất vé vào cửa lên đến đỉnh.
Con đường này đối với nhân loại, không thông qua được.
Cũng có lẽ… con đường võ sư là sự giãy giụa của nhóm người yếu nhớt phản kháng lại vận mệnh.
Ví dụ Vệ Bình Sinh là võ sư không có bất kỳ năng lực nào cả, mà bên trong Sở Ti Diệu phần lớn nhân viên Sở Ti Diệu đều là võ sư, một nhóm người bị thần vận mệnh trêu đùa.
Bên trong Sở Ti Diệu không phải là không có gen võ giả, nhưng rất ít, dù sao cũng có rất ít gen võ giả nguyện ý đến làm nhân viên Sở Ti Diệu.
Trước vạch xuất phát, một thanh niên với đầu tóc húi cua, dáng người hơi cường tráng đang đứng đó, nghiêng đầu lườm Nhậm Kiệt.
Vẻ khiêu khích tràn đầy trong ánh mắt.
Nhậm Kiệt nhíu mày: “Khứa nào đây? Sao cái mặt lại gợi đòn như thế?”
Điền Vũ tặc lưỡi: “Đấy là Thanh Ngõa của tổ 6, ông già nó là đội trưởng của đại đội 7. Nhà mặt phố bố làm to hàng real đấy. Tuy chẳng có thiên phú mẹ gì nhưng nhà lắm tiền nhiều của, tiêm cả đống thuốc biến đổi gen thì vẫn có tác dụng!
Nửa tháng trước đúng là đã thức tỉnh năng lực. Nghe nói là Vân Oa của hệ nhân ngoại, ngoài việc tố chất cơ thể mạnh ra thì còn có năng lực đặc thù. Lần khảo hạch này, người ta đã chắc cốp vị trí no1 rồi. Đến đại đội 7 chúng ta để mạ vàng cho quân tịch đấy mà.