Chương 5: Đi xem cảnh náo nhiệt

Nguyên một đám người Nhiếp Ly đứng dựa vào vách tường mà tán gẫu, mặc kệ cho Thẩm Tú ở phía xa xa đang thao thao bất tuyệt kể về thời kỳ hưng thịnh của nhân loại.

" Lát nữa tan học, chúng ta đi xem chút náo nhiệt của thành Quang Huy nha." Nhiếp Ly quay sang hỏi.

" Được đó, ta muốn xem ở đây có thứ gì thú vị không, Đỗ Trạch huynh đi cùng chứ." Lục Phiêu hào hứng bồi thêm.

" Ừm, vậy chúng ta cùng đi." Đỗ Trạch trầm ngâm nói.

Tiếng chuông ngân vang vọng toàn bộ Thánh Lan học viện, báo hiệu giờ học kết thúc.

Học viên từ bên trong học viện đi ra, qua tại cửa học viện, nhập vào sự phồn hoa trên đường phố, hòa lẫn tiếng rao của những người bán hàng rong.

" Thanh đồng chiến giáp mới toanh toe, đã khắc Phong Tuyết minh văn, chư vị quý tộc thiếu gia tiểu thư, các người không có hứng thú sao?"

Một người bán rong mặc đồ ngắn màu xám nhiệt tình kêu gọi, rất nhanh hấp dẫn sự chú ý của học viên, Thanh đồng chiến giáp, không phải là thứ 1 đệ tử bình thường có thể có được, bất quá Thánh Lan Học Viện có rất nhiều thế gia đệ tử tiền bạc rủng rỉnh, vận khí tốt thì vẫn có thể bán được.

" Nhìn xem, đó là Thanh đồng chiến giáp khắc Phong Tuyết minh văn!"

Các học viên hưng phấn mà nghị luận, đó là một đôi hộ thủ, toàn thân tản ra thanh quang nhàn nhạt, mặt ngoài khắc đầy đồ đằng thần bí, mơ hồ có băng sương hàn khí lộ ra.

" Cái này bao nhiêu tiền?"

Một đệ tử nhỏ giọng hỏi thăm.

" Sáu vạn Yêu Linh Tệ!"

Người bán hàng rong cười híp mắt nói.

" Ôi trời ơi, sao mắc như vậy!"

Gia đình bình thường thì phải hơn mười năm mới tích lũy được sáu vạn Yêu Linh Tệ.

" Đây chính là Thanh đồng chiến giáp đã khắc Phong Tuyết minh văn, Phong Tuyết Minh văn được vẽ bằng yêu huyết của Phong Tuyết Nữ Yêu, đầu Phong Tuyết Nữ Yêu này bị giết lúc vẫn còn thiếu niên, Phong Tuyết Nữ Yêu là Yêu thú không dễ dàng bị săn giết, máu huyết của nó khiến năng lực công kích của đôi hộ thủ này được tăng cấp nhiều lần! tuyệt đối là thích hợp võ giả hệ Phong Tuyết!"

Người bán hàng rong vừa nói vừa khoát tay, thần thái như hiểu rộng biết nhiều.

Rất nhiều đệ tử lưu luyến nhìn đôi hộ thủ, sau yên lặng rời đi, đồ mắc như vậy không phải là thứ bọn hắn có thể mua được đấy.

" Thanh đồng chiến giáp đã sáu vạn Yêu Linh Tệ, Bạch ngân chiến giáp, Hoàng kim chiến giáp là giá đắt không tưởng!"

Lục Phiêu lầm bầm rồi một tiếng, một tháng tiền tiêu vặt chỉ khoảng năm trăm Yêu Linh Tệ mà thôi. Gia tộc của Lục Phiêu có được rất nhiều sản nghiệp, cho nên Lục Phiêu coi như dư dả, kiếp trước Lục Phiêu thường xuyên tiếp tế Nhiếp Ly cùng Đỗ Trạch. Nhưng cho dù có chút tiền dư, Thanh đồng chiến giáp này, cũng không phải muốn mua có thể mua.

Nhiếp Ly, Lục Phiêu, Đỗ Trạch vừa đi vừa nhìn quanh, con đường này đầy các loại hàng hoá rực rỡ muôn màu, mặc kệ vật gì cũng đều có thể tìm được.

" Nhiếp Ly, ngươi đến cùng muốn làm gì?"

Lục Phiêu nghi ngờ nhìn chung quanh Nhiếp Ly.

Lúc bọn hắn đang nói chuyện phiếm, một thân ảnh đi tới người bán hàng rong lúc nãy.

" Nhìn xem, là Thẩm Việt!"

Lục Phiêu chép miệng:

" Còn có Diệp Tử Vân!"

Nhiếp Ly nhìn lại, liền thấy Diệp Tử Vân đang cùng mấy nữ hài vui vẻ trò chuyện, khuôn mặt khả ái, nụ cười ngọt ngào, tràn đầy ánh mặt trời, làm cho ai thấy cũng tim đập thình thịch. Tại đây, Diệp Tử Vân tuyệt đối là đáng chú ý nhất, khiến người khác nhìn thoáng qua liền khó rời mắt.

Thẩm Việt thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt liếc mắt qua.

" Ta vừa vặn thiếu một đôi Thanh đồng hộ thủ, giúp ta gói lại!"

Thẩm Việt nhàn nhạt nói với người bán hàng rong.

" Được thôi, thiếu gia!"

Người bán hàng rong nghe xong, lập tức mặt mày hớn hở, động tác nhanh nhẹn đóng gói cặp hộ thủ.

" Đây là sáu vạn Yêu Linh Tệ!"

Thẩm Việt tiện tay từ Không Gian Giới Chỉ xách ra sáu cái Yêu Tinh tạp, một Yêu Tinh tạp đại biểu một vạn Yêu Linh Tệ.

Ném ra sáu vạn Yêu Linh Tệ, thần sắc Thẩm Việt vẫn là mây trôi nước chảy, không thèm để ý, đem đôi hộ thủ thu vào Không Gian Giới chỉ.

" Thật là kẻ có tiền mà." Lục Phiêu thở dài nói."

" Đi thôi, ta muốn bắt đầu kế hoạch của ta rồi!"

Nhiếp Ly hướng sang Lục Phiêu và Đỗ Trạch nói.

Lục Phiêu cùng Đỗ Trạch nghiêm sắc mặt, nhẹ gật đầu.

" Lục Phiêu, ngươi đi mua hai cái nỏ nhẹ, vài hộp mũi tên, nỏ 1 cái 160 Yêu Linh Tệ, tên nỏ 1 hộp 30 Yêu Linh Tệ, đừng để bị cắt cổ đấy!"

Mua xong đến cửa vào thí luyện chi địa mà tập hợp.

" Được thôi!"

Lục Phiêu gật đầu nói, trong nội tâm có chút hiếu kỳ, Nhiếp Ly trước kia đã mua qua nỏ nhẹ cùng tên nỏ ư, giá bao nhiêu tiền cũng biết.

Nhiếp Ly một tháng tiền tiêu vặt cũng chỉ 50 Yêu Linh Tệ mà thôi, mỗi tháng cũng không đủ tiêu xài, bình thường tự nhiên sẽ không thể nào mua đồ mắc như vậy.

" Đỗ Trạch, chúng ta cùng đi mua cỏ Hắc Trạch!"

Nhiếp Ly nói, cỏ Hắc Trạch có hiệu quả gây tê liệt nhất định.

Đỗ Trạch có gia cảnh so với Nhiếp Ly còn khó khăn hơn, Nhiếp Ly đương nhiên sẽ không để cho Đỗ Trạch dùng tiền, cho nên mua đồ đều là Nhiếp Ly trả tiền.

Một hồi sau đó, bọn Nhiếp Ly tụ tập ở trước cửa vào thí luyện chi địa.

Thánh Lan Học Viện thí luyện chi địa là do Truyền kỳ Yêu Linh Sư Diệp Mặc đại nhân cùng Thánh Lan Học Viện Viện trưởng Hắc kim Yêu Linh Sư tạo nên, tường cao ngất vây quanh, mỗi năm cường giả của Quang Huy Chi Thành bắt một ít Yêu thú cấp thấp bỏ vào thí luyện chi địa. Phàm là Thánh Lan đệ tử đạt Bạch ngân cấp trở xuống liền có thể tiến vào, các học viên có thể ở bên trong săn giết Yêu thú, lấy da, lông, Yêu Tinh, Yêu Linh cùng các loại đồ vật khác, sau đó tự xử lý với nhau, hoặc bán, hoặc làm đồ dùng, một ít đệ tử nhà nghèo có thể tại thí luyện chi địa này mà kiếm chút phí dụng hằng ngày.

" Đồ đã mua đủ rồi đây." Lục Phiêu lấy từ không gian giới chỉ ra một bọc lớn rồi ném xuống đất.

" Tốt lắm, đêm mai chúng ta sẽ bắt đầu kế hoạch kiếm Yêu Linh tệ, còn giờ chúng ta giải tán, ta còn phải điều chế ít thuốc mê cho chuyến đi săn ngày mai.". Nhiếp Ly nói.

" Đi săn... Được, vậy mai gặp." Bọn Lục Phiêu, Đỗ Trạch đồng thanh nói, sau đó quay người rời khỏi.

Nhiếp Ly đứng lại, nhìn về phía cánh cửa cao ngất của thí luyện chi địa ngẫm nghĩ.

" Kiếp trước ta gặp Ngưng Nhi tại nơi này, kiếp này có lẽ nàng vẫn ở đây mà tu luyện, nhưng cũng không dám chắc, đêm nay ta phải thăm dò xem sao."

Nhiếp Ly nghĩ chốc lát rồi quay đầu rời đi.