Chương 3: Thế Giới dị năng

''Phong bế?'' Trần Phong kinh ngạc. ''Không nói giỡn đó chứ, đang yên đang lành sao Thiên Giới lại bị phong bế?''

''Chính tôi ở đây cũng không rõ a''. Tiểu Táo Quân nhún vai, ''Tôi vừa ở chỗ Lữ lão sư về, hỏi cái gì ông ấy cũng không nói, hỏi cái gì ổng cũng không trả lời, nghe nói tất cả các lão sư trên Thiên Đình đều bị triệu tập họp gấp, ngya cả ông nội tôi về chưa được bao lâu cũng bị Thiên Đế gọi đi. Tuy không rõ xảy ra chuyện gì, nhưng khẳng định với cậu đến 90% là chuyện không nhỏ đâu.''

Nghe xong, trong lòng Trần Phong lộp bộp một cái, vội vàng móc ra khối ngọc bội màu tím bên hông, lẩm bẩm pháp trú, cùng với đó rót vào một ít chân khí, ngọc bội nháy mắt liền sáng lên, nhưng lại nhanh chóng tắt ngúm.

Trong khoảnh khắc, đáy lòng Trần Phong lặng ngắt như tờ, cảm tưởng bị một chậu nước lạnh giội thẳng xuống đầu.

Ngọc bội này được học viện phát cho tên là Thiên Môn Dẫn, nó dùng để tạo đương dẫn kết lối với Thiên Đạo, bình thường có thể thông qua vật này truyền tống đến Thiên Môn.

Nhưng hiện tại, dù Trần Phong thử bao nhiêu lần, ngọc bội cũng không chút nào phản ứng lại, nó không xác định được tọa độ của Thiên Giới, nói cách khác, những điều vừa rồi tiểu Táo Quân nói đều là sự thật. Đường lên Thiên Giới bị đóng cửa rồi.

''Không cần tốn công, lúc tôi nhận được tin tức này cũng đã thử qua nhiều lần, Thiên Môn Dẫn không dùng được''.

Tiểu Táo lại tiếp tục hất nước lạnh vào mặt Trần Phong, ''May mà tôi thông minh, không rời đi Thiên Giới, bằng không chỉ sợ bây giờ đều chịu chung số phận đen đủi như cậu, chôn chân dưới trái đất...''

''CMN, vì cái gì a?''

Trần Phong trên mặt tràn ngập bất mãn, dựa vào cái gì mình hôm trước mới xuống trái đất, hôm sau Thiên Giới liền phát điên đóng cửa?

Chẳng lẽ bản thân lại xui xẻo đến vậy?

''Haiz, tôi cũng không biết nha, vẫn nên chờ trường học ra thông báo tiếp thôi, hiện tại khóa chúng ta cùng mấy khóa khác đều đã toạn tung tùng phèo.'' Tiểu Táo Quân nhìn hắn bàng ánh mắt đáng thương.

''Thôi, cứ vậy đi nhé, tôi trước mắt cứ ở trên đây nghe ngóng tin tức, Phong ca a...chúc cậu chuyến này thăm nhà nghỉ ngơi dưỡng thần thật tốt.''

Tiểu Táo Quân bên kia cười toét cả mắt, vui sướng khi người gặp họa, nhanh chóng tắt cửa sổ chat.

Trần phong bây giờ động cũng không muốn động, khóc không ra nước mắt, ông trời a, như thế này không phải bất công quá rồi.

Phải biết rằng, kế hoạch của hắn đã định rõ ràng, vốn lần này về thăm nhà nhiều nhất cũng chỉ 2 tháng, sau đó sẽ lập tức trở về học viện, bởi vì hắn còn muốn đột phá lên Trúc Cơ cảnh, chỉ khi đột phá thành công bản thân mới được coi là tu sĩ chân chính. Ôi ước mơ nhỏ nhoi của hắn.

Không về được, nơi nào có thể tìm được Trúc Cơ đan? Cái nơi linh khí nghèo nàn này, muốn mình tại đây đột phá ư, ngày nào tháng năm nào mới đột phá nổi?

Trong thời gian ngắn, Trần phong hoàn toàn không biết bản thân nên làm gì.

Không hết hy vọng, hắn liên tục reset lại diễn đàn, những tưởng có thể biết thêm thông tin gì mới, nhưng sự thật lại và bôm bộp vào mặt hắn, tiểu Táo nói không sai, mọi thứ đều bị phong tỏa, diễn đàn tạm thời bị cấm phát thông báo.

Tích tích tích...

Không ngoại lệ, các hội nhóm cũng như đàn ong vỡ tổ sắp nổ tung.

Trần Phong vội vàng click mở nhóm lớp, mong rằng moi được thông tin gì đó hữu ích từ mọi người, nếu như không thể quay về Thiên Giới, sự thật này hắn tiếp thu không nổi.

Hà Bá tiểu công tử: Các ca ca tỷ tỷ, xin cho tại hạ biết, những gì diễn đàn nói đều là sự thật sao?

Tiểu Thổ Địa đáng yêu: Cùng câu hỏi với lầu trên.

Ta là tiểu Thai Thần: Ai có thể cho tại hạ biết xảy ra chuyện gì không, lớp trưởng đâu rồi?@Đông Hải Long Vương tiểu khuê nữ.

Đông Hải Long Vương tiểu khuê nữ: …

Ta là tiểu Thai Thần: ???

Đông Hải Long Vương tiểu khuê nữ: Tôi cũng không biết a, vị huynh đài, chờ Lữ lão sư thông báo đã!

Đinh...Lữ Phượng Tiên đã rời khỏi nhóm.

Đang bàn luận hăng say, đột nhiên một thông báo nhắc nhở hiện lên đầu nhóm chat, ngay sau đó avatar chủ nhiệm khoa bay màu.

….

Ta là tiểu Thai Thần: ???

Tiểu Thổ Địa đáng yêu:???

Ngu Công đời đời con cháu:???

Chủ nhiệm rời nhóm?

Một màn này như ngòi nổ, trực tiếp lích thích cả nhóm nổ tung. Trần Phong trong lòng càng hoảng loạn, trái tim đập hẫng một nhịp.

Lữ Phượng Tiên chính là hậu nhân của Thuần Dương Chân Nhân Lữ Đồng Tân, đã đạt đến cảnh giới Thiên Tiên, là lão sư kiêm chủ nhiệm khoa.

Chủ nhiệm khoa đột nhiên rời nhóm không hề thông báo tiếng nào, hơn nữa trên diễn đàn ngày càng ồn ào huyên náo, không khí hình như có chút quỷ dị lẫn khẩn trương.

Toàn bộ học sinh trong đó có Trần Phong lập tức gấp gáp gửi tin nhắn đến Lữ Phượng Tiên, nhưng đều bị chặn, không chỉ thế, ngay cả các giảng viên khác cũng chặn chặn chặn...

Điều này làm cho hội nhóm càng trở lên khủng hoảng, tất cả mọi người đều hỏi đã xảy ra chuyện gì, nhưng căn bản không có ai có khả năng trả lời.

Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia: Đừng làm loạn nữa, mấy tên tiểu tử các ngươi, có để người khác ngủ không?

Tiểu thành Hoàng Phương Minh: @ Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia, đại thần a, rốt cuộc ngài xuất hiện rồi, ngươi hẳn là biết phát sinh chuyện gì đi?

Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia: Đừng nói nữa, ông đây hiện tại đang không có biện pháp rời khỏi Địa Phủ đây này, buồn bực gì đâu...

Thạch Hạo: Ha Ha, qua tốt rồi, không bằng ngươi nhận cơ hội này lưu lại Địa phủ kế thừa gia nghiệp, tại hạ thành tâm chúc mừng Khôn huynh!

Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia: Thạch Hạo, ngươi đừng vênh váo đắc ý sớm, sự việc lần này chỉ sợ không nhỏ, nghe cha ta nói, Địa Tạng Vương đã rời khỏi Địa phủ tới Linh Sơn tham gia Phật Giáo...

Ta là tiểu Thai Thần: Nha, Địa Tạng Vương không phải ở đại ngục Không Không sao, chẳng phải hắn đã thề không rời khỏi nơi đó?

Nhất thời nội bộ hoảng loạn thêm.

Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia: @all, mọi người có hay không đều giống tôi, bị cách ly dưới hạ giới?

Ta là Tiểu Thai Thần: ha ha ha không có, không có.

Tiểu thành Hoàng Phương Minh: Ha ha ha, ta cũng không có!

Yêu nấu cơm Trương Mễ: @ Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia, @Trấn Nguyên Đại tiên ngoan ngoãn tiểu huyền tôn Trần Phong. Khôn huynh, có Trần Phong cũng bị cách ly dưới hạ giới.

….

Cái tên này, làm người nhìn đều bị dọa đến hoảng, nhưng Thiên Giới chính là như vậy, mặc kệ đi đến chỗ nào, thân phận là thứ được chú ý đầu tiên. Cho dù ngươi có là Tam đại tiên, hay nhị đại tiên gì đó thì cũng đều thích so đấu bối cảnh. Một cái tên nói lên tất cả a.

Bối cảnh càng mạnh, chỗ dựa càng lớn, nhân tài sản sinh càng nhiều. Cho nên cả đám trong đây, tên người nào người nấy đều đem thân phận mình thể hiện hết lên tên.

Ngay cả Trần Phong lúc đặt tên, mặt cũng không thèm đỏ một cái mạnh dạn viết ra, dù chỉ là huyền tôn, nhưng cũng là huyền tôn của cái cây lớn, hàng thật số lượng chỉ có một không sai.

Trấn Nguyên Đại Tiên ở Thiên Giới chính là siêu cấp lão tổ không màng thế sự, nhưng lại cực kỳ có địa vị. Không cần nói cũng biết, thân phận huyền tôn này của Trần Phong có bao nhiêu lợi hại.

Còn tên Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia, tên thật Minh Vân Khôn, nhìn danh hiệu hắn là biết, nhà khẳng định rất nhiều tiền, cực kỳ nhiều tiền.

Thiên Địa ngân hàng là nơi tập trung kim tệ dứng đầu của cả Thiên Giới lẫn Địa Giới. Sau lưng có các thế lực to lớn chống đỡ, ngân hàng ở Địa Phủ kia chỉ là một nhánh nhỏ nhà hắn mà thôi.

Phụ thân Minh Vân Khôn chính là Minh Hổ, gia chủ đời kế tiếp tiếp quản toàn bộ chi nhánh ngân hàng dưới đó.

Có thể nói, Minh Vân Khôn bối cảnh hàng thật gái thật cực mạnh, năm nay hắn vừa tròn 19 tuổi, trông vậy chứ thật ra là thiên tài. Hắn bước chân vào học viện hai năm đã lên đến cảnh giới Nguyên Anh. Đại thần trong khóa a.

Trời sinh hắn bản tính cao ngạo, thích thách đấu các cường giả mạnh hơn mình, vậy nên trong lớp ít có người có thể cùng hắn giao du.

Nhưng mà cái gọi là ngoại lệ chính là có Trần Phong.

Dù nói như nào, thì Trần Phong cũng có chỗ dựa không phải nhỏ, Ngũ Trang Quan cũng là ngân hàng thuộc dạng top. Đem so sánh không biết ai hơn ai a.

Thấy tiểu Táo tag tên mình, Trần Phong trợn trắng mắt, đang muốn phản bác lại, Minh Vân Khôn đã nhanh hơn hắn một bước.

Thiên Địa ngân hàng Thiếu Đông Gia: @Trấn Nguyên Đại tiên ngoan ngoãn tiểu huyền tôn Trần Phong. Phong thiếu, ngươi cũng bị cách ly dưới đó sao? Có thời gian rảnh không, tới nhà ta chơi một chuyến, ta đảm bảo sẽ mang ngươi đi thăm thú 18 tầng địa ngục chỗ ta a, đảm bảo không vui không lấy tiền...

Trận phong một trận buồn bực: Thôi đi, ta còn muốn sống thọ thêm mấy năm đấy, không dại theo ngươi đâu.

Tám nhảm không kể thời gian, chẳng mấy chốc đã tới nửa đêm, cả đám rút ra kết luận không thu hoạch được gì.

Trần Phong rời khỏi diễn đàn, ngoài phòng gió từng cơn từng cơn nổi lên, giống như tâm trạng hắn bây giờ, rối tinh rối mù cả lên.

Nếu thật sự không trở về được, vậy hắn nên làm sao bây giờ?

Học viện sẽ không tự nhiên vô duyên vô cớ ném bọn hắn xuống đây rồi cứ thế mặc kệ chứ?

Lại thở dài thườn thượt một hơi, mạng theo tâm trạng lo lắng, mãi sau hắn cũng ép mình nhắm mắt. Hy vọng ngày mai khi thức dậy mọi thứ chỉ là giấc mơ.

Ngày hôm sau,

Gia Châu đi báo danh Đại học Thục, Trần Phong trong tay cầm một xấp vé xe, cố gắng lựa chỗ ngồi. Nếu tạm thời đã không thể trở về, ở nhà lại bị lão ba lão mẹ lảm nhảm đến điên đầu, còn không bằng hắn lén trốn để hai người có thời gian riêng tư. Biết đâu khi trở về, mình lại có một thằng em mập mạp.

Hạ giới, nơi này làm Trần Phong vừa quen vừa lạ, quen bởi vì vẫn là Trái đất của hắn, lạ vì chỉ mới rời đi có một năm, thế giới quan của hắn dường như đã bị thay đổi cực lớn a.

Không nhớ đến thì thôi, nhớ đến hắn lại nhớ như in một từ ba mẹ hắn ngày ngày gắn ở cửa miệng - Dị Năng.

Hiện tại ở Trái đất, nơi nơi đều là những siêu năng lực giả, dị năng tu luyện,...mà họ còn được giáo dục phổ cập từ rất sớm. Chỉ cần nhìn qua một cái trên đường cũng có thể thấy các tờ rơi, biển quảng cáo huấn luyện dị năng. Tin túc TV ngày ngày đều nhắc đến nào là tu luyện giả, nào là năng lực gia...

Hai ngày nay, Trần Phong nghe giống như bị đóng kén, não cũng bổ sung ít nhiều thông tin. Đại khái, Trái đất tồn tại dưới dạng hệ thống dị năng, tuy hắn không hiểu vì sao mới ngắn ngủi từng ấy thời gian mà toàn bộ thế giới quan đều bị thay đổi, nhưng khẳng định Trái đất bây giời và trước kia hoàn toàn khác nhau. Tóm cái quần lại, chuyện đó bây giờ không quan trọng, dù sao hắn cũng phải sống ở đây một thời gian dài nữa, không còn cách nào thì phải thích ứng a.

Trái đất, Dị nhân cường giả nhan nhản, mấy cái như rời non lấp biển hay bấm tay đoán mệnh gì đó không có gì lạ lẫm, đêm qua hắn còn xem một clip ngắn của Cá Lặc, xem xét một hồi dường như tên này có khá nhiều mối quan hệ vwois các cường giả đại nhân.

Trong các video mà Trần Phong lướt xem, thấy xuất hiện một tên rất thú vị, Lực Lượng siêu cấp cường giả, chỉ cần một đấm liền đem cả tòa núi bốc hơi.

Nặng lực kia có thể đem so sánh với Kim Đan cảnh, xuấ hiện trên người thường quả thật không tưởng tượng nổi mà.

Trần Phong vốn còn cảm thấy cập bậc Luyện Khí đại thành của bản thân có thể nghênh ngang xưng bá địa cầu, nhưng hiện giờ hắn nhận ra suy nghĩ của mình quá đơn giản rồi, trái đất giờ đâu còn giống như xưa, có chút cảm giác không an toàn a.

Chẳng nói đây xa xôi, ví dụ rành rành ngay cạnh hắn, lão ba trước kia thành thành thật thật, mới hôm trước cầm cây gậy gỗ thiếu điều đưa tiễn hắn lên Thiên Đình.

Mẹ nói lão ba là Cửu tinh tông sư hệ Lực Lượng, Trần Phong ngẫm nghĩ một lúc, hẳn là cùng cấp bậc với Trúc Cơ.

Một ông nông dân quê mùa trên núi mà đã có cái năng lực kinh người như thế, thửu hỏi thế giới hiện tại có bao nhiêu điên cuồng đây.