''Ai ui!''
Màn đêm buông xuống, bên trong phòng ngủ, Trần Phong nằm bẹp trên giường, miệng kêu la thê thảm.
Sở Trân ngồi một bên, trong tay cầm chiếc tăm bông, không ngừng quệt thứ thuốc đen xì trong cái lọ thủy tinh ra bôi lên lưng hắn.
Trên lưng hắn lúc này, hằn lên một mảng lớn màu đỏ rực, rõ là dấu vết gậy đánh để lại.
''Mẹ, lão ba từ khi nào sức lực lại trở lên mạnh bạo như vậy?''
Sau khi lãnh giáo qua trận đòn roi vừa rồi, giờ phút này Trần Phong có chút hoài nghi chính mình, bản thân đã vượt qua cảnh giới Luyện Khí đại thành, thân thể sớm đã thiên đao bất nhập, cứng rắn như đá vôi, thế mà chỉ một cây gậy tầm thường của lão ba cũng đánh cho không chống đỡ nổi, quả thật không thể nào chấp nhận.
''Con còn nói nữa, biết rõ lão ấy tính khí cộc cằn, không đi thành thành thật thật nhận lỗi cho xong, cứ phải một hai chọc bằng được, ba con chính là Cửu Tinh tông sư hệ Lực Lượng đấy, nếu lúc nãy không cố kiềm chế sức lực, chỉ sợ một gậy kia thôi cũng sớm làm con một đi không trở lại rồi.'' Sở Trân vừa nói vừa đau lòng, ngữ khí còn mang theo trách móc.
Người nói vô tâm, nhưng nười nghe hữu ý, Trần Phong quay đầu nhìn về phía lão mẹ, biểu tình có chút mê mang, "Hệ Lực Lượng? Cửu Tinh tông sư? Mẹ, cái đó là gì?''
Sở Trân duỗi tay sờ lên trán Trần Phong, lại buông xuống lọ thuốc trên tay, thật sâu thở dài. "Phong nhi, lúc con còn nhỏ, mẹ và ba đem con bảo hộ chặt chẽ, một lòng chỉ muốn con trở lên thông minh giỏi giang, nhưng có lẽ vì hai chúng ta đã đặt quá nhiều hy vọng, cho nên hiên tại đã để con trở thành như thế này...''
''Người khác không nhắc đến, cả đời chỉ có vài ba cơ hội đột phá, mà con, ngay từ khi mới tám tuổi, năm nào cũng có, thẳng đến khi tốt nghiệp cao trung, cộng lại cũng được chín lần, hơn nữa còn có ba lần đại đột phá a, nhưng kể cả có như thế, con đều không thể đánh thức được dị năng tiềm ẩn trong người...''
''Phong nhi, mẹ biết con là đứa có lòng tự tôn rất cao, bởi vì chịu không nổi người khác xem thường cười nhạo, cho nên đã lựa chọn bỏ nhà trốn mất...''
''Mẹ, khoan đã, nãy giờ con nghe không hiểu mẹ nói cái gì a?'' Trần Phong càng nghe càng ù ù cạc cạc, nãy giờ lão mẹ hắn nói về cái gì cùng cái gì a.
Sở Trân nghe thế, bỗng dưng khóc ầm lên.
Phụ nữ cho dù mạnh mẽ ra sao vẫn cứ là phụ nữ, gặp việc khó khăn, nói khóc liền khóc ngay được.
''Thôi, mẹ không nhắc nữa, chuyện quá khứ cứ vậy mà bỏ qua đi.'' Bà lau đi giọt nước mắt, trên khuôn mặt lộ ra tươi cười. ''Phong nhi, con lần này trở về, có phải để hoàn thành đột phá? Lúc nãy khi con bị ngất đi, ba và mẹ đã kiểm tra qua, thể chất của con đích thị so với trước kia mạnh lên rất nhiều, nếu không nhầm có thể con thuộc năng lực hệ Phòng Ngự...''
Hệ Phòng Ngự?
Giờ phút này Trần Phong cảm tưởng như mình đang được lão sư giảng bài trên Thiên Giới, những kiến thức mới lạ không biết tên.
''Phong nhi, tuy rằng hệ Phòng Ngự không có lực công kích cao, nhưng mà con cũng đừng nản chí, có ba mẹ ở đây, dù con có là người bình thường cũng không để ai bắt nạt xem thường con chỉ một chút.''
''Không phải từ nhỏ con luôn mong ước bước chân vào trường Đại Học Thục sao, hiện tại con đã là dị nhân, yên tâm, mẹ sẽ đi an bài, cho dù có là Thục đại long ban cũng là việc nhỏ.''
…
Nghe lão mẹ lải nhải một thôi một hổi, Trần Phong thật sự là một cái cũng không hiểu, gì mà dị nhân, gì mà long ban, này đều là cái gì cùng cái gì a?
Chẳng lẽ mình lên Thiên Giới du học một năm, trở về một cái trái đất liền thay đổi?
Thật vất vả mới tiễn được lão mẹ rời đi, sắc trời cũng dần tối, gió mùa hè oi bức làm người có điểm dính dấp, côn trùng ngoài cửa sổ cứ kêu vang không ngừng.
Trần Phong đứng trước bệ cửa, tâm trạng có chút không yên, ngẩng đầu nhìn bầu trời sao lấp lánh trên cáo, thầm khẳng định lại lần nữa, đây đúng là trái đất không sai a, vẫn là Trần Gia ở Thanh Sơn huyện a, lão ba lão mẹ không phải giả a, nhưng mà, vì cái gì lão ba từ ông nông dân trung thực trong trí nhớ đột nhiên biến thành cái gì Cửu Tinh tông sư?
Chẳng lẽ ký ức của mình bị bóp méo? Hay chính thế giới này bị bóp méo a? Thật khó nghĩ.
Không hiểu lão mẹ đã bôi cho hắn cái thứ thuốc gì, trên lưng cảm giác đay rát vô cùng rõ ràng, chứng tỏ đây cũng không phải nằm mơ.
Thôi, dù sao lần này trở về vấn đề chính vẫn là để thăm ba mẹ, rồi còn phải trở về Thiên Giới tiếp tục học tập, Đại Học Thục cái gì, đẳng cấp nào mà đem so với Thiên Giới Thông Thiên Thư Viện? Lấy cái gì mà so?
Chính kình cũng sớm lập ra kế hoạch hoàn hảo, sau khi trở về Thiên Giới, lập tức phải đi lãnh một viên đan dược Trúc Cơ, không có gì thay đổi thì hai năm tới mình liền có thể tiến vào Kim Đan cảnh.
Tương lai tính toán một cách hoàn hảo, Trần Phong vạch ra đường đi rõ ràng, mục đích lần này hắn về đây là báo tin cho ba mẹ, dù sao học trên Thiên Giới 5 năm mới được về thăm nhà một lần, không thể lãng phí...
Hắn hít sâu một hơi, không khí tuy rằng có chút dính dấp, nhưng bù lại trong núi vì có nhiều cây nên rất trong lành, nhưng...xung quanh đừng nói đến tiến khí, ngay cả linh khí cũng ít đến mức đáng thương.
''Keng keng keng...''
Đang mải mê đắm chìm trong suy nghĩ, đột nhiên trong đầu vang lên tiếng chuông trong trẻo.
Trần phong lập tức trở lại trên giường, ngồi xếp bằng xuống, tập trung tinh thần chìm vào tiềm thức, một luồng ánh sáng hình tròn chợt lóe lên ở giữa mi tâm.
Đây là hệ thống đặc biệt dùng để hỗ trợ học tập của Thiên Giới Thông Thiên Thư Viện, mỗi một học sinh sau khi gia nhập đều bắt buộc phải có.
Thứ này có thể lý giải là do tính đặc thù của Tiên khí trên Thiên Giới, truyền thuyết kể rằng, ngày xưa Thông Thiên Thư Viện do các vị viễn cổ trưởng lão xâu dựng, mạng mục đích phụ trợ dạy học, có thể thông qua đó để vào không gian thư viện dễ dàng.
Bên trong hệ thống này có được những tri thức khổng lồ từ thời sơ khai cho tới nay, là một diễn đàn giao lưu, cá nhân trao đổi với các ban ngành, nơi đây thường xuyên sẽ diễn ra diễn đàn phát biểu tu luyện tâm đắc, tu luyện video, kỳ văn dị sự, trong đó có không ít những kinh nghiệm các siêu cấp đại thần đã tốt nghiệp lĩnh giáo được từ bên ngoài.
Ở Thiên Giới, Thông Thiên Thư Viện được xưng là đệ nhất học phủ, không biết đã bồi dưỡng ra biết bao nhiêu siêu cấp đại năng, ngay cả Thiên Đế đương thời, đều là từ Thông Thiên Thư Viện mà ra, hoàn toàn có thể hiểu được hệ thống diễn đàn này có bao nhiêu giá trị.
Không biết bao người hao tổn tâm trí để có thể có được một tài khoản diễn đàn vậy mà cũng không thành công, bởi vì hệ thống này chỉ có học sinh của Thông Thiên Thư Viện mới có quyền sử dụng.
Còn ở khi giao lưu cá nhân, cũng chính là nơi trao đổi của các học sinh, ví dụ như khóa Trần Phong, tổng cộng có 25 người, trừ nhóm đứng đầu, hắn đều có quan hệ khá tốt với một ít bạn học, tự mình lập lên một nhóm riêng, tính sơ xơ thôi hắn cũng có đến bốn năm nhóm rồi.
Thanh âm vừa vang lên, đây là dấu hiệu hệ thống nhắc nhở có người đang tìm hắn.
Vừa bật tài khoản lên, bên phải phía dưới màn hình có một ô cửa sổ đang lập lòe, để hình đại diện khẩu pháo cối to màu đen, không cần nhấn vào, Trần Phong cũng biết đấy là ai.
''Nha, tiểu Táo Quân, có chuyện gì tốt sao mà tự dưng tìm tôi thế?''
Mới chạm vào ảnh đại diện, một bóng người vút cái liền xuất hiện trên màn hình, mặc một chiếc trường ào màu đỏ, má phúng pha phúng phính, nhìn qua phi thường mập mạp.
Tiểu Táo Quân tên thật Trương Mễ, là bạn học cùng lớp Trần Phong, cũng chính là cháu đích tôn của Ngự trù Vương phủ Cửu Thiên Đông, nếu bạn không biết Cửu Thiên Đông là ai, đơn giản đó cũng chính là Táo Vương Gia.
Táo Vương Gia đảm nhận chức vụ thần chức trên Thiên Đình, Ngự trù Thiên cung, có thể nói là cận thần bên cạnh Thiên Đế, cho nên, Trương Mễ dù chỉ là cháu trai nhưng vẫn có chút địa vị.
Hồi đầu khi Trần Phong mới gia nhập học ở thiên giới, tuy rằng thời điểm so với mọi người có chậm hơn 1 chút, năng lực cũng không bằng, những sau lưng có tấm bia cực lớn là cha nuôi, liên thuận lợi kết giao không ít bằng hữu địa vị phi phàm. Cho nên nói có quan hệ là rất tốt.
Trương Mễ, tính cách hiền hòa, gặp ai cũng cười tươi roi rói. Bản thân Trần Phong chính là thích điểm này nên mới kết giao, những hôm nay hắn gặp mình lại không cười, hình như có chuyện gì thì phải. "Chuyện tốt cái gì, Trần Phong xảy ra chuyện lớn rồi kia kìa, cậu mau mở diễn đàn lên đi."
"Hửm? Diễn đàn?''
Trần Phong xửng xốt 1 chút, cũng không còn thái độ đùa cợt nữa, nhìn dáng vẻ của Trương Mễ không giống như đang nói đùa, lập tức click mở diễn đàn.
Mỗi ngày dạo một vòng Thông thiên diễn đàn, trên cơ bản đã thành thói quen của mỗi học sinh, hiển nhiên Trần Phong cũng không ngoại lệ. Chẳng qua, trên trang diễn đàn cũng có rất nhiều nơi phải cấp quyền hạn mới được vào, ví dụ như trang của các đại thần, căn bản muốn nhìn một cái cũng không đủ khả năng.
Nói đi phải nói lại với trình độ của hắn hiện tại, cảnh giới thấp, mới đạt luyện khí đại thành, ngay cả Trúc Cơ cũng không được, chân chính mà nhận định thì mới là nửa tu tiên thôi. Đối với những thông tin cao cấp trên diễn đàn, chủ yếu dành cho các đại thần cũng giảng viên, kể cả hắn có nhìn đứng nói là không hiểu, biết đâu còn tẩu hỏa nhập ma vì vượt quá quyền hạn.
Học viện cũng từng suy xét đến trường hợp này, nên các thông tin thông báo đều tự động định dạng lọc, trừ khi bạn đạt đến quyền hạn không thì chỉ có trả phí mới có thể xem qua.
Với những tu sĩ cấp thấp như Trần Phong, những thông tin này muốn đọc còn quá sớm, ngày thường hắn dạo diễn đàn, chủ yếu là xem tin tức lá cải hóng drama thường nhật mà thôi.
''Tin hot, ngàn năm trước, thầy trò Đường Tăng trên đường đi thỉnh kinh đã đi qua Nữ Nhi Quốc xảy ra biến sự....!!!!''
''Nhị Lang Thần bên ngoài đánh nhau, Quán Giang Khẩu tổn thất bao nhiêu tiên của.''
''Con trai của Hỏa Đức Chân Quân lấy vơ, hàng ngàn đạo hữu mang quà đến chúc mừng.!!!''
''Ái nữ của Tây Hải Long Vương độ kiếp thành công, lộ video cảnh hiện trường dung lượng 14GB....!''
…
Toàn tin tức lá cải.
Diễn đàn vừa mở ra, 1 đám thông báo kêu ing ỏi, chi chít chằng chịt chạy liên tục, 1 số cái cần có quyền hạn hoặc trả phí mới có thể xem. Trả phí hiểu đơn giản chính là sử dụng kim tệ của diễn đàn, muốn kiếm kim tệ của diễn đàn có vài cách.
Cách đầu tiên, hoàn thành nhiệm vụ mỗi ngày trường học cho thì được thưởng 1 số kim tệ nhất định.
Cách thứ hai, cống hiến gì đó cho nhà trường, hoặc tại khảo sát mỗi năm đạt được thành tích lớn, học viện cũng sẽ phát kim tệ khen thưởng.
Cách thứ ba, phát tờ rơi, rải thông báo, nếu có thể đêm người khác hút về, trả cho ngươi kim tệ cũng sẽ được tính.
Cách thứ 4, đây được coi là biện pháp đơn giản nhất, thô bạo nhất, trực tiếp nhất, chính là vung tiền.
Trên diễn đàn có một mục chuyên giám định từ pháp bảo đến tiên khí, linh thạch hay bất cứ thứ gì có thể lấy ra thì hãy đem đến đó. Chỉ cần hệ thống giám định có giá trị, thì sẽ có người mua về những bảo vật ấy rồi đem trao đổi giá trị tương đương.
…...
Thông Thiên diễn đàn là nơi học sinh giao lưu lẫn nhau, tin tức chung, nơi mang đến vô số kinh nghiệm, thiên giới phát triển cho đến hôm nay, cũng sớm dùng đến công nghệ hóa thời đại.
''Cậu muốn tôi xem cái gì???''
Trần Phong nhìn nửa ngày, diễn đàn vẫn như mọi ngày không có gì khác biệt, không hiểu hắn muốn làm gì.
''Không có gì a."
Tiểu Táo Quân sửng sốt, nhìn vẻ mặt Trần Phong, xác thực cũng đang ở trên diễn đàn. ''Ôi thôi, chắc bị xóa rồi, cậu không biết vừa rồi trên đây náo loạn kinh thiên động địa, có vị đại thần đã thông báo thiên giới đã bị phong bế các đường lưu thông với các thế giới khác rồi...''