Chương 168: Bài báo trên Nhật báo Tiên tri

Harry mở cửa bước vào lớp Lịch sử Pháp thuật đúng lúc thầy Binns đang say sưa giảng bài.

Nó rón rén đi tới ngồi xuống bên cạnh Ron mà không hề bị thầy Binns phát hiện, hoặc cũng có thể thầy đã thấy nhưng xem như không thấy vì không muốn cắt ngang bài giảng tâm huyết của mình.

Ron thấy Harry đã về thì vui lắm, kéo bạn ngồi sát bên mình rồi hỏi nhỏ:

- Bồ nói chuyện với cụ Dumbledore sao rồi? Có manh mối gì về chiếc nhẫn đó không?

Harry lắc đầu, chán nản đáp:

- Không có. Cụ Dumbledore nói cụ cần thời gian để tìm hiểu về nó.

Ánh mắt Ron thoáng hiện lên vẻ thất vọng, rồi như sực nhớ ra điều gì đó, nó vội hỏi:

- Còn vụ vượt ngục thì sao? Mọi người ở Hội ổn cả chứ?

Harry gật đầu, khẽ đáp:

- Cụ Dumbledore nói mọi chuyện đã được giải quyết, mọi người ở Hội đều ổn. Bồ cứ yên tâm.

Ron thở phào khi nghe thấy câu trả lời ấy của Harry. Vậy là ba má nó vẫn bình an.

Trong khi Harry và Ron đang thì thầm nói chuyện với nhau thì ở sát bên Catherine và Hermione lại đang nghe giảng hết sức chăm chú. Dường như không có chuyện gì có thể ngăn cản hai đứa nó tiếp thu kiến thức từ bài giảng lê thê và tẻ nhạt của thầy Binns.

Tuy không nghe hai thằng bạn nói gì nhưng chỉ cần nhìn vẻ mặt thất vọng của Ron và sự chán nản in trên khuôn mặt của Harry thì Catherine và Hermione đã phần nào đoán ra được câu trả lời của cụ Dumbledore về chiếc nhẫn. Hai đứa con gái đã chuẩn bị sẵn tinh thần nên không bộc lộ quá nhiều cảm xúc như tụi con trai.

Riêng Catherine, thay vì mong chờ cụ Dumbledore tìm hiểu ra sự thật về chiếc nhẫn, nó lại thấp thỏm bất an muốn biết cụ sẽ làm gì để ngăn chặn hành động tiếp theo của Voldemort. Nếu để hắn gom đủ những món đồ ấy về tay, cơ hội giết chết hắn sẽ bằng 0.

Tiết Lịch sử Pháp thuật chậm rãi trôi qua trong sự mệt mỏi của lũ học trò. Dần dà, ngay cả những đứa chăm chỉ nhất trong lớp cũng gục ngã, không ngừng ngáp ngắn ngáp dài. Dĩ nhiên là trừ hai học sinh gương mẫu là Hermione và Catherine.

Khi tiếng chuông báo hết tiết vang lên, Harry và Ron đồng loạt giật mình tỉnh ngủ, vội vã thu dọn tập vở nhét vào trong cặp táp. Ron quay sang nói với hai nhỏ bạn:

- Tụi này đi trước. Lát gặp.

Nói rồi Ron ôm cặp đuổi theo Harry, người đã chạy ra khỏi lớp từ khi chuông vừa reo.

Catherine và Hermione nhìn nhau khó hiểu. Hermione nói:

- Chưa bao giờ thấy hai bồ ấy gấp gáp đi tới lớp Độc dược như vậy. Không biết có chuyện gì nữa.

Catherine suy đoán:

- Chắc không phải hai bồ ấy nôn tới lớp Độc dược đâu. Mình nghĩ hai bồ ấy gấp đi vệ sinh thôi. Lúc ăn sáng mình thấy hai bồ ấy uống tới ba ly nước cam ép.

Hermione cảm thấy Catherine nói rất có lý nên không thắc mắc thêm gì nữa. Hai đứa vừa đi vừa thảo luận về nội dung bài giảng của thầy Binns, chẳng mấy chốc đã tới trước cửa lớp Độc dược.

Harry và Ron đang ngồi nói chuyện thì thấy Catherine với Hermione bước vào lớp, vội vẫy tay kêu:

- Tụi mình ở đây.

Hermione ngạc nhiên khi thấy hai thằng bạn xung phong lên bàn đầu tiên ngồi, tò mò hỏi:

- Sao bữa nay hai bồ gan quá vậy, dám ngồi ở đây? Harry, bồ không sợ thầy Snape nữa hả?

Chẳng biết từ khi nào, ở trong lớp Độc dược, bàn đầu của nhà Gryffindor luôn không có ai ngồi.

Harry xụ mặt đáp:

- Mình sợ thầy Snape hồi nào? Dù sao thì bây giờ mình đã tiến bộ rất nhiều trong môn Độc dược, mình không ngán thầy nữa đâu.

Hermione nhìn Harry bằng ánh mắt ngờ vực, chưa kịp nói thêm câu nào thì Ron đã lên tiếng, giọng khẩn trương:

- Thầy Snape sắp tới rồi. Hai bồ ngồi ở trong đi, mình với Harry ngồi ở ngoài cùng.

Mặc dù Catherine cũng lấy làm lạ trước hành động này của hai thằng con trai nhưng nó không suy nghĩ gì nhiều. Nó toan ngồi vào bàn thì đột nhiên có cảm giác bị ai đó nhìn chằm chặp từ phía sau. Nó quay phắt lại thì bắt gặp ánh mắt sắc bén của Mordred Lazarus.

Bốn mắt chạm nhau, Mordred mỉm cười với Catherine. Nụ cười đầy ẩn ý của cậu ta khiến Catherine vô cớ cảm thấy chột dạ. Suy nghĩ giây lát, nó nói:

- Mấy bồ ngồi ở đây nha, mình xuống bàn cuối ngồi. Mình muốn hỏi Mordred về công thức món thuốc mình đang điều chế.

Nói rồi Catherine cười cười vẫy tay chào các bạn, ôm cặp đi xuống bàn cuối, nơi chỉ có Mordred và Neville đang ngồi.

Harry thấy vậy cũng chạy theo Catherine nhưng nửa đường phải vòng về vì quên cặp, đúng lúc đó thầy Snape bước vô lớp. Thấy Harry vẫn còn đang đứng xớ rớ ở dãy bàn đầu, trên tay còn xách theo cặp táp, thầy Snape cất giọng mỉa mai:

- Chà, xem chúng ta có gì nè. Trò Potter, trò cảm thấy không có chỗ nào trong lớp này xứng đáng để cho trò ngồi phải không? Vậy thì Potter à, thấy cái bàn ở trong góc kia không? Đúng rồi, chính là chiếc bàn không có ghế ấy. Đó sẽ là chỗ của trò cho tới hết tiết học.

Mặt mày Harry đỏ lên vì tức giận. Nó định cãi tay đôi với thầy Snape nhưng thầy đã nhanh hơn một bước, nói:

- Suýt thì ta quên mất. Trừ nhà Gryffindor hai mươi điểm vì sự chậm trễ trong việc ổn định chỗ ngồi của trò. Còn không mau về chỗ!

Bàn tay đang xách cặp của Harry càng thêm siết chặt. Trong một khoảnh khắc, nó nghĩ mình sẽ ném cặp táp về phía thầy Snape để trút đi cơn giận đang dâng lên cuồn cuộn. Cũng may nó kìm lại được.

Thấy Harry vẫn còn đứng bất động, Ron khẽ gọi:

- Harry!

Nghe thấy tiếng Ron, Harry hít sâu một hơi, cố gắng đè xuống cảm xúc bất mãn ở trong lòng, chậm rãi xách cặp đi về chỗ ngồi thầy Snape đã chỉ.

Draco quan sát một màn này từ đầu tới cuối, nhưng khác với mọi lần, bữa nay nó chẳng có tâm trạng để cười cợt Harry Potter. Nó biết tại sao Potter bị thầy Snape mắng, và nó ước gì khi nãy nó có đủ dũng khí để đứng lên đuổi theo con nhỏ ấy như cái cách Potter đã làm, nhưng nó không dám. Có nhiều sự trở ngại và quá nhiều mối bận tâm khiến nó không thể hành động theo ý mình. Cảm giác này thật tệ.

Không có tâm trạng nghe giảng, chốc chốc Draco lại ngoái đầu nhìn về phía cuối lớp, trong lòng tràn đầy nghi vấn.

Tại sao con nhỏ lại chọn ngồi kế thằng đó mà không phải đám bạn của nhỏ? Rốt cuộc giữa hai người có bí mật gì?

Từ lúc xuống dưới cuối lớp ngồi kế Mordred Lazarus, Catherine không hề thốt ra một câu nào, đợi cho đối phương lên tiếng trước.

Được một lúc, đang ngồi chăm chú ghi chép công thức độc dược thì bất chợt Catherine nghe thấy giọng nói của Mordred Lazarus vang lên bên tai:

- Draco Malfoy cứ liếc nhìn xuống đây hoài, xem ra cậu ta rất thích bạn.

Catherine ngẩng đầu lên, hai mắt mở to, tự tin đáp trả:

- Bạn nói chơi hoài, ở đây có tới tận ba người, sao bạn không nghĩ là Malfoy đang để ý tới Neville, hoặc là bạn, mà lại cho rằng đó là tôi? Như vậy thật không công bằng.

Mordred Lazarus không hề tỏ ra bối rối trước câu hỏi của Catherine, chỉ lắc đầu cười.

Một lúc sau, khi buổi thực hành bắt đầu, vì là bài thực hành cá nhân nên mạnh ai nấy làm, Catherine và Mordred không nói thêm câu nào với nhau nữa.

Đợi đến khi Catherine hoàn thành món thuốc của ngày hôm nay, Mordred mới chỉ về phía Draco, người đang loay hoay cứu vãn vạc thuốc đang sôi sùng sục một cách bất bình thường của mình, lắc đầu nói:

- Cái giá phải trả cho việc lo ra trong giờ học.

Catherine vừa thu dọn nguyên liệu còn thừa vừa đáp lại với vẻ thản nhiên:

- Kệ người ta đi. Hoặc bạn cũng có thể sang ngồi kế Malfoy để hướng dẫn cậu ta trong tiết Độc dược, dù sao hai người cũng là bạn cùng Nhà mà, giúp đỡ lẫn nhau trong học tập là điều nên làm.

Không đợi Mordred phản ứng, Catherine cất giọng cổ vũ:

- Cố lên! Tôi tin là bạn làm được.

Mordred Lazarus nghe vậy thì nhếch miệng cười, cúi đầu xuống sát bên tai Catherine mà thì thầm:

- Bạn đừng đánh trống lảng. Trong lòng bạn hiểu rõ hơn ai hết. Tôi nói ra những lời đó là vì tôi đang ghen đấy. Bạn cũng biết mà, không phải sao?

Catherine nhíu mày, không tiếp tục dọn dẹp nữa mà liếc nhìn sang bên cạnh. Nụ cười trên môi của Mordred Lazarus càng đậm hơn, cậu ta thong thả nói:

- Tôi mà ghen lên thì rất đáng sợ đấy. Không có tôi, bạn sẽ ra sao nhỉ? Máu của phượng hoàng, nước mắt của tiên nữ…

Nói tới đây cậu ta dừng lại giây lát rồi đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay Catherine, sau đó nhấn nhá từng chữ một cách chậm rãi như muốn con nhỏ phải khắc ghi những lời này vào tim:

- Bạn không thể sống nếu thiếu tôi. Vậy nên… đừng làm tôi nổi giận!

Catherine muốn giằng tay mình ra khỏi tay Mordred Lazarus nhưng không được. Bàn tay của cậu ta to gấp đôi tay nó, lạnh lẽo và xương xẩu. Hơi thở nóng hổi của cậu ta phả lên mặt Catherine, ngay tức thì có một dòng điện không biết từ đâu xuất hiện, chạy dọc sống lưng nó, khiến nó nhất thời cứng đờ cả người.

Mấy giây đó vô cùng ngắn ngủi nhưng lại như kéo dài vô tận, đến khi hoàn hồn thì Catherine đã được trả tự do, còn Mordred Lazarus thì đang đứng cách nó độ vài bước chân.

Catherine đưa mắt nhìn quanh lớp học, mọi người vẫn đang bận rộn với vạc thuốc của mình, ngay cả thầy Snape cũng đang say sưa săm soi bắt bẻ món thuốc của mấy đứa bên nhà Gryffindor. Dường như không có ai để ý tới sự việc vừa xảy ra giữa nó và Mordred Lazarus.

Là pháp thuật che mắt sao?

Catherine nhịn không được ngẩng đầu nhìn lên nóc hầm nhưng chưa kịp làm gì thì đôi bàn tay to lớn của Mordred đã đặt lên hai bên gò má của nó. Cậu ta kéo nó về đứng đối diện với cậu ta, ngón tay cái khẽ đè xuống môi nó, cả người cậu ta áp sát vào nó, đầu cúi thấp, giọng đe dọa:

- Đừng nói gì hết. Đừng làm tôi nổi giận. Khi nổi giận tôi rất đáng sợ đấy.

Nói rồi Mordred thả Catherine ra, mỉm cười nhìn nó giây lát rồi đột nhiên nắm lấy tay nó và đặt lên đó một lọ chất lỏng màu trắng bạc sóng sánh đầy mê hoặc.

- Phần thưởng dành cho người biết vâng lời.

Đầu óc Catherine rối bời. Nó nuốt nước miếng đánh ực, nhìn chằm chằm lọ chất lỏng bằng cặp mắt sáng rực, tuy nhiên nó vẫn lựa chọn từ chối nhận lấy thứ quý giá ấy, bày ra vẻ mặt giận dữ mà nói:

- Bạn xem thường tôi quá rồi đấy.

Mordred Lazarus thấy vậy chỉ mỉm cười, nóng lòng muốn biết tiếp theo con bé này sẽ lựa chọn như thế nào. Nếu nó quỵ lụy mình để được nhận độc dược kéo dài sinh mệnh, vậy thì khi xong việc cậu ta sẽ tiễn nó lên đường luôn. Không biết mùi vị của con bé này ra sao nhỉ, hy vọng không quá tệ.

Bất chấp pháp thuật che mắt, một màn vừa rồi đã bị kẻ thứ ba nhìn thấu. Khoé môi kẻ đó cong lên thành một nụ cười khinh bỉ, sau đó nhịn không được cười lên thành tiếng:

- Tưởng thế nào, hoá ra cũng chỉ là lũ tầm thường bị tình yêu làm cho mờ mắt.

Nói rồi người đó lấy ra một tấm ảnh đã hoen ố màu của thời gian, cất giọng nỉ non:

- Ông ơi, cháu ngoan của ông sắp hoàn thành tâm nguyện của ông rồi.

Ở bên này, Catherine vừa nói lời từ chối Mordred thì chuông báo hết tiết vang lên. Nó suy nghĩ gì đấy, sau đó mở cặp lấy ra lọ độc dược mà Mordred đã đưa cho nó khi trước, bình thản nói:

- Trả bạn. Tôi chỉ mới dùng một giọt. Tôi sẽ quy đổi ra tiền hoặc vật phẩm có giá trị tương đương để trả lại cho bạn sau. Cảm ơn.

Thật nực cười! Con nhỏ này nghĩ là có thể kiếm ra thứ tương đương để đổi lại à? Mordred Lazarus âm thầm chế nhạo ở trong lòng nhưng ngoài mặt lại chẳng có chút cảm xúc nào. Cậu ta cầm lọ độc dược trả lại cho Catherine, thong dong nói:

- Tôi không có thói quen lấy lại đồ đã tặng. Bạn có thể dùng hoặc vứt đi.

Muốn sòng phẳng sao? Đúng là ngây thơ.

Mordred Lazarus nói rồi xách cặp bỏ đi.

Catherine không màng tới các bạn đang í ới gọi mình, vội vã đuổi theo Mordred.

Bắt kịp cậu ta, nó không nói không rằng dùng pháp thuật phá huỷ lọ độc dược trước mặt cậu ta, khiến cho cả lọ lẫn chất lỏng bên trong biến thành bột phấn. Làm xong nó lạnh lùng nói:

- Đừng để tôi nắm được thóp của bạn.

Mordred Lazarus mỉm cười đáp:

- Thật dễ thương. Hoan nghênh ghé thăm.

Catherine tức mà không làm được gì, chỉ biết đứng đó nhìn Mordred quay lưng bỏ đi.

Ở một nơi khác, kẻ theo dõi cả hai đang rất hài lòng với diễn biến này. Tình yêu, lòng đố kỵ, sự ghen ghét, hắn muốn nhìn những thứ đó từng chút, từng chút một huỷ hoại kẻ thù của mình.

Khi gặp lại các bạn ở Đại Sảnh Đường, dưới sự truy hỏi quyết liệt của Harry và Ron, Catherine đành bịa chuyện để qua mặt hai thằng bạn. Những thứ chưa được kiểm chứng, nó không muốn nói bừa. Thế nhưng… lúc nãy… nó đã thật sự trông thấy có thứ gì đó ở trên nóc của căn hầm.

Catherine đảo mắt nhìn khắp Đại Sảnh Đường một lượt, bỗng dưng nó thấy ai cũng có vẻ khả nghi. Xem ra từ bây giờ nó phải hành động kín kẽ hơn và nhất định không thể lơ là luyện tập phòng thủ tâm trí bằng Bế quan Bí thuật.

Về phần Harry, bị thầy Snape xài xể trong tiết Độc dược cũng không khó chịu bằng nhìn thấy bạn của mình thân thiết với đứa mình ghét. Nó nhấn mạnh:

- Tốt nhất là bồ nên tránh xa thằng đó ra. Mình thấy nó rất đáng ngờ. Mặc kệ nó tới đây vì mục đích gì, mình chắc chắn nó không phải là người tốt.

Catherine giơ tay lên thề thốt:

- Mình xin hứa, từ rày về sau mình sẽ tránh xa Mordred Lazarus, không bao giờ ngồi gần cậu ta nữa.

- Phải vậy mới được chứ.

Có lời cam đoan này của Catherine, Harry đã yên tâm mà bắt đầu bữa trưa của mình.

Hermione nhíu mày nhìn cảnh này, sau đó lắc đầu nói nhỏ vào tai Catherine:

- Không hiểu tại sao Harry lại ghét Mordred như vậy. Mình thấy cậu ta không có ý xấu với chúng ta, ít nhất là vào lúc này.

Catherine lựa chọn không kể ra chuyện vừa nãy cho Hermione, chỉ nghiêm túc nhắc nhở:

- Bồ đừng mất cảnh giác. Chúng ta vẫn chưa biết mục đích thật sự của cậu ta khi tới Hogwarts, kể cả Lucas Bernard cũng vậy, hai người này đều đáng nghi. Mà nè, bồ gửi thư cho anh Krum cũng được một thời gian rồi, sao vẫn chưa thấy hồi âm nhỉ?

Hermione nghe vậy thì bĩu môi đáp:

- Mới có một tuần lễ thôi mà bồ nói nghe thấy lâu dữ. Có lẽ anh ấy cần thêm thời gian để tìm kiếm thông tin. Mình đoán cuối tháng này hoặc lâu hơn mới có kết quả.

Catherine gật đầu, toan nói gì đó nhưng bị tiếng vỗ cánh của bầy cú giao báo thu hút sự chú ý. Một con cú bay sà xuống trước mặt bốn đứa, Hermione vội gỡ tờ báo ra khỏi chân nó đưa cho Catherine, thưởng một viên kẹo cú để nó bay đi rồi quay sang giục:

- Mấy bồ mau xem có tin tức gì mới không?

Catherine dời đĩa đựng thức ăn sang một bên, trải phẳng tờ báo xuống bàn để cả bọn cùng đọc.

Đập vào mắt tụi nó là dòng chữ to đùng trên trang nhất của tờ Nhật báo Tiên tri:

CHẤN ĐỘNG: KẺ ĐỨNG SAU VỤ VƯỢT NGỤC AZKABAN LÀ MỘT NHÂN VIÊN CẤP CAO TRONG BỘ PHÁP THUẬT!

Nội dung bài viết như sau:

“Đã tìm ra kẻ thật sự đứng phía sau vụ vượt ngục ở nhà tù Azkaban. Freddie Clutterbuck bị bắt!

Trong một diễn biến gây chấn động cộng đồng phù thủy tại Anh, Bộ Pháp thuật vừa công bố thông tin về việc đã bắt giữ thành công kẻ chủ mưu đứng sau vụ vượt ngục lịch sử tại nhà tù Azkaban. Theo đó, Freddie Clutterbuck, một nhân viên cấp cao thuộc Sở Quản lý và Kiểm soát Sinh vật Huyền bí, đã được xác định là kẻ đứng sau vụ đào tẩu táo bạo này.

Vào lúc 3 giờ sáng ngày 14 tháng 1, một đội Thần sáng đã bất ngờ đột kích vào tư gia của Freddie Clutterbuck và thu thập được vô số bằng chứng xác thực. Các tài liệu mật, thư từ và các bằng chứng liên quan khác cũng được tìm thấy tại văn phòng của Clutterbuck, cho thấy ông ta đã lợi dụng chức vụ và quyền hạn của mình, cùng với sự tín nhiệm của cấp trên để qua mặt giám ngục, thông đồng với các tù nhân, tạo điều kiện cho chúng trốn thoát khỏi nhà tù Azkaban.

Theo một nguồn tin đáng tin cậy, bước đầu điều tra đã xác định động cơ của Clutterbuck có liên quan tới Sturgis Podmore, người đã bị bắt giam vào nhà ngục Azkaban với hai tội danh “Đột nhập bất thành vào văn phòng ngài Bộ trưởng” và “Âm mưu chống phá Bộ Pháp thuật”. Trong đó, tội danh “Âm mưu chống phá Bộ Pháp thuật” vẫn đang được điều tra.

Được biết, Clutterbuck và Podmore có mối quan hệ thâm giao hơn hai mươi năm.

Việc một nhân viên cấp cao của Bộ Pháp thuật lại trở thành kẻ phản bội đã gây tranh cãi lớn trong cộng đồng phù thủy. Nhiều người không khỏi đặt ra những câu hỏi về lỗ hổng an ninh trong hệ thống giám sát của nhà ngục Azkaban. Làm thế nào mà một âm mưu tinh vi như vậy lại có thể được lên kế hoạch và thực hiện trót lọt mà không vấp phải bất kỳ trở ngại nào?

Trả lời phỏng vấn của Nhật báo Tiên tri, Percy Weasley, phát ngôn viên của ông Cornelius Fudge - Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, đã lên tiếng cam kết Bộ sẽ tiến hành một cuộc điều tra toàn diện để làm rõ mọi vấn đề liên quan tới vụ vượt ngục này và đảm bảo rằng không bỏ lọt tội phạm. Weasley tuyên bố không sớm thì muộn, những kẻ đồng lõa khác sẽ bị đưa ra ánh sáng. Đồng thời, Bộ cũng sẽ tiến hành rà soát lại toàn bộ hệ thống an ninh của Azkaban để ngăn chặn những sự cố tương tự xảy ra trong tương lai.

Hiện tại Clutterbuck đã bị bắt giữ để phục vụ cho quá trình điều tra. Chúng tôi sẽ theo dõi và cập nhật tin tức tới quý vị độc giả trong thời gian sớm nhất có thể.

------------

Chúc mừng năm mới 2025. Chúc mọi người năm mới nhiều niềm vui và sức khoẻ. (✯ᴗ✯) ✧◝(⁰▿⁰)◜✧