Chương 169: Giáo viên mới của lớp Tiên tri

Chờ ba đứa bạn đọc xong, Harry lật sang các trang báo tiếp theo để tìm xem có tin tức gì khác không, đến trang cuối cùng, nó nghiến răng nói:

- Không có một lời xin lỗi nào! Khốn nạn thật sự! Bọn họ lôi chú Sirius vào mớ hổ lốn này rồi xem như không có chuyện gì xảy ra. Vậy mà cụ Dumbledore nói ổn, mình chẳng thấy ổn ở chỗ nào cả.

Catherine ếm bùa chống nghe lén và chống nhìn trộm lên không gian bao xung quanh bốn đứa. Làm xong nó lắc đầu đáp:

- Cụ Dumbledore nói vậy chỉ vì muốn bồ yên tâm mà thôi. Dựa theo nội dung bài báo, mình dám cá Bộ đang ấp ủ âm mưu khác tinh vi hơn rất nhiều.

Ron nhanh nhảu nói:

- Để mình đoán xem có đúng không nha. Trong bài báo có nhắc tới những kẻ đồng loã, không lẽ Bộ muốn mượn gió bẻ măng, lợi dụng chuyện này để quang minh chính đại làm khó cụ Dumbledore? Bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định khiến cụ Dumbledore bị mất uy tín.

Harry siết chặt ly nước đang cầm ở trong tay, giọng nói không giấu nổi sự căm phẫn:

- Chắc chắn là như vậy rồi. Cho dù cụ Dumbledore có chứng minh bản thân không liên quan tới vụ vượt ngục thì Bộ vẫn không có ý định buông tha cho cụ.

Ron thở dài, não nề nói:

- Đáng lẽ Bộ phải tỉnh ra sau vụ vượt ngục, vậy mà… Sao bọn họ lại ngu thế không biết?!

Catherine nhún vai đáp lại lời Ron:

- Chỉ có thể nói là do kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy quá cao tay, hành sự cẩn thận, không để lại dấu vết gì. Freddie Clutterbuck thật sự vô tội hay có dính líu tới vụ vượt ngục vẫn còn là một ẩn số. Bộ luôn phủ nhận sự tồn tại của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, chắc chắn họ sẽ đổ dồn mọi sự nghi ngờ lên người cụ Dumbledore. Trong khi đó, cụ Dumbledore lại không có bằng chứng trực tiếp nào chỉ rõ ra sự tồn tại của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Hơn nữa, Nhật báo Tiên tri, tờ báo được cho là uy tín nhất ở Anh, cũng đứng về phía Bộ Pháp thuật. Nói cách khác, để công chúng biết được sự thật không phải là chuyện dễ dàng gì.

Thấy bầu không khí chùng xuống, Catherine động viên:

- Mấy bồ đừng quá lo lắng. Luôn có cách để giải quyết vấn đề, chỉ là chúng ta chưa tìm ra thôi.

Catherine vừa dứt lời Hermione liền đặt tờ báo xuống bàn, nghiêm túc nói:

- Mình sẽ liên lạc với Rita Skeeter và yêu cầu cô ta đẩy nhanh tiến độ tìm hiểu thông tin. Mình có linh cảm không tốt về chuyện này.

Harry lo lắng hỏi:

- Ý bồ là sao?

Hermione thở ra một hơi thật dài, nghiêm nghị giải thích:

- Trong số những Tử thần Thực tử đã được biết tới, hoàn toàn không có cái tên Freddie Clutterbuck. Nếu ông ta là tay trong của kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, dù là tự nguyện hay bị ép buộc, điều này chứng tỏ không sớm thì muộn, Bộ Pháp thuật cũng sẽ nằm trong tay của hắn ta.

Ngược lại, nếu Clutterbuck vô tội, như vậy chứng tỏ Bộ đã vu khống ông ta, dùng ông ta làm bàn đạp để huỷ hoại thanh danh của cụ Dumbledore. Mình suy đoán ông Cornelius Fudge muốn nhân cơ hội này “thanh lọc” nhân sự trong Bộ theo đúng ý ông ta, loại bỏ hết thảy những người của Hội ra khỏi Bộ.

Dù là như thế nào đi chăng nữa, chúng ta cần phải tìm hiểu tường tận sự thật để lên kế hoạch đối phó với những tác động từ Bộ đến trường Hogwarts và học sinh tụi mình. Sẽ thật tệ nếu để chuyện này kéo dài.

Ron cầm tờ báo lên đọc lướt qua mục truy nã, sau đó nhẹ nhõm nói:

- Điểm sáng duy nhất của vụ vượt ngục này là cho tới bây giờ ông Podmore vẫn chưa bị bắt. Mong là ông ta trốn kỹ một chút. Giờ ông ta mà bị bắt thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Harry thở dài, gật đầu đáp lời bạn:

- Mình cũng mong như vậy. Ông Podmore đã chịu khổ ở trong đó quá đủ rồi. Hy vọng ông ấy sớm được minh oan để lấy lại danh dự và tiếp tục sống một cách đường hoàng, thay vì trốn chui trốn nhủi như bây giờ.

Dừng lại giây lát, như sực nhớ ra chuyện gì, Harry vội hỏi các bạn:

- Mấy bồ nói xem đến thời điểm này có bao nhiêu người làm việc dưới trướng của ông Fudge thật sự cho rằng Vol-...

- Harry!

Nghe thấy tiếng nhắc nhở của Ron, Harry vội sửa lại:

- … kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy không có liên quan tới vụ vượt ngục?

Hermione phiền muộn đáp:

- Mình nghĩ không ít đâu, nhất là khi ông Freddie Clutterbuck bị bắt và có bằng chứng chứng minh ông ta có liên quan tới vụ này.

Ron gãi đầu hỏi:

- Vậy chúng ta nên làm gì tiếp theo? Bây giờ mà phát hành bài báo về mụ Umbridge xem ra không phải ý hay nhỉ?

Harry khó hiểu hỏi:

- Tại sao? Hay là bồ sợ mọi người sẽ không tin bài viết của tụi mình?

Ron lắc lắc đầu, trả lời với vẻ hoang mang hiện rõ trên gương mặt:

- Mình không biết phải diễn tả như thế nào, chỉ là mình cảm thấy thời điểm này không thích hợp thôi, còn không thích hợp ở đâu thì mình lại không chỉ ra được.

Thấy Harry cau mày suy nghĩ, Catherine bèn gợi ý bằng một câu hỏi:

- Sẽ ra sao nếu ông Fudge và mụ Umbridge cho rằng cụ Dumbledore mới là người thực sự đứng đằng sau bài báo của chúng ta?

Harry nghe xong lập tức vỡ lẽ:

- Đừng nói là...

Hermione gật đầu:

- Đúng vậy. Cái mà ông Fudge đang thiếu chính là một lý do chính đáng và đủ sức thuyết phục để hạ bệ cụ Dumbledore. Khi tụi mình tung bài báo đó ra, dù nội dung là sự thật, mụ Umbridge vẫn sẽ có cách để phủ nhận. Sau đó, chẳng cần biết là ai làm, nhất định Bộ sẽ đổ tội lên người cụ Dumbledore. Cho dù tụi mình nói ra sự thật thì sao chứ? Dưới sự dẫn dắt dư luận của Bộ, ai sẽ tin tụi mình?

Harry vò đầu, bực bội hỏi:

- Vậy bây giờ tụi mình nên làm gì? Chẳng lẽ cả tuần vừa qua tụi mình vắt óc suy nghĩ để viết bài về mụ Umbridge đều là công cốc hay sao?

Hermione rót đầy ly nước của mình, chậm rãi nói:

- Không phí công vô ích đâu. Bồ cứ yên tâm, mình với Catherine đã có kế hoạch B.

Ron háo hức hỏi:

- Kế hoạch B của mấy bồ là làm gì?

Hermione ra chiều thần bí đáp:

- Tạm thời tụi này chưa thể tiết lộ được.

Không thể khai thác thêm được gì từ Hermione và Catherine, Harry và Ron tiếp tục bữa trưa đang dang dở của tụi nó, vừa ăn vừa thảo luận về tiết Tiên tri học chiều nay.

Không chỉ Harry và Ron, cả nhà Gryffindor đều nôn nóng muốn biết ai sẽ thay thế cô Trelawney giảng dạy môn Tiên tri.

Hermione, người luôn đánh giá thấp bộ môn này, cũng tỏ ra tò mò về giáo viên mới. Sau khi nghe các bạn thảo luận, thấy Ron lo sợ người của Bộ sẽ trám vào vị trí của cô Trelawney, Hermione nói chắc nịch:

- Cụ Dumbledore đã về, cụ sẽ không để cho Bộ cài cắm nhân sự vào trường Hogwarts đâu. Môn Tiên tri không khó tìm giáo viên như môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, mấy bồ cứ yên tâm.

- Được vậy thì tốt. Bữa hổm thấy mụ Umbridge nói với vẻ rất chắc chắn, mình chỉ sợ lần này ngay cả cụ Dumbledore cũng không làm gì được mụ. - Harry chán nản nói.

Hermione không lo lắng như Harry nhưng nó vẫn an ủi bạn:

- Bồ đừng quá lo lắng, dù sao đó cũng là môn học không quan trọng, giáo viên nào dạy cũng như nhau thôi.

Lời an ủi của Hermione nghe rất có lý nhưng vẫn không thể khiến Harry với Ron vui lên được.

Catherine im lặng ngồi nghe các bạn thảo luận, cả buổi không nói câu nào.

Từ tin tức nó nhận được, Bộ Pháp thuật đã bổ nhiệm một quan chức dưới trướng mụ Umbridge làm giáo sư môn Tiên tri học. Người này là tay sai của mụ ta, chuyên thay mụ làm những chuyện mà mụ không tiện tự mình ra tay. Nếu ông ta đến trường Hogwarts, mụ Umbridge chẳng khác nào như hổ mọc thêm cánh.

Catherine không nói chuyện này với các bạn, bởi vì dù có nói ra thì cũng chẳng giải quyết được gì, lại còn gây hoang mang thêm. Nó hy vọng cụ Dumbledore có thể dàn xếp được vụ này. Nếu cụ không làm được, tới lúc đó nó sẽ ra tay.

Trước khi bữa ăn kết thúc, Hermione và Ron bất ngờ nhận được thông báo từ cô McGonagall, rằng phòng học môn Tiên tri đã thay đổi địa điểm.

Ron nhún vai nói với các bạn:

- Ít nhất tụi mình cũng không cần phải đi tới Tháp Bắc và trèo lên cái thang dây đó nữa. Hy vọng giáo viên mới không có sở thích đốt cỏ cây trong lớp học như cô Trelawney, mình chúa ghét mấy mùi đó.

Harry nghe vậy thì phì cười, nó cũng tán thành với suy nghĩ của thằng bạn. Nó chán ngấy lớp học bít bùng lúc nào cũng nồng nặc mùi tinh dầu và mùi thảo mộc bị đốt cháy của cô Trelawney lắm rồi. Mặc dù thương cô bị mụ Umbridge đuổi việc, Harry vẫn không tài nào thích nổi cái cách cô luôn mở to đôi mắt nhìn trân trối vào nó và run giọng thốt ra những lời xúi quẩy để tiên đoán về tương lai của nó.

Sau khi thông báo với toàn thể học sinh nhà Gryffindor về việc thay đổi phòng học, Ron và Hermione nhập bọn với Harry và Catherine, cả bốn cùng đi tới thư viện, tranh thủ thời gian nghỉ trưa để làm bài tập môn Lịch sử Pháp thuật. Môn học này dễ, có thể giải quyết nhanh chóng chỉ trong thời gian ngắn.

Một tiếng trôi qua rất nhanh, trước khi chia tay với các bạn để đi tới lớp Số học, Hermione nói:

- Chúc mấy bồ may mắn nha. Hẹn gặp lại ở lớp Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám.

Lớp Tiên tri chuyển xuống phòng học số 11 ở tầng trệt, chẳng mấy chốc Harry, Ron và Catherine đã tới nơi.

Bước vào bên trong, nhìn thấy thảm thực vật tươi tốt, tràn ngập sức sống và hơi thở của rừng xanh, Catherine liền thở phào nhẹ nhõm. Vậy là cụ Dumbledore đã thành công ngăn cản Bộ tiếp tục cài người vào bên trong trường Hogwarts. Không biết cụ đã làm điều đó như thế nào? Chưa hết, thuyết phục một Nhân mã chịu rời khỏi đàn để đến làm việc cho con người không phải chuyện đơn giản, có thể xong trong ngày một ngày hai. Cụ Dumbledore đã làm tất cả những điều này như thế nào mà hay vậy?

Câu hỏi hóc búa ấy khiến Catherine bứt rứt một hồi, nhưng nghĩ mãi vẫn không tìm ra được đáp án, nó quyết định tạm thời không nghĩ tới nữa.

Giáo viên mới không ai xa lạ mà chính là Nhân mã Firenze, người đã bất chấp sự ngăn cản của bầy đàn để cứu Harry thoát khỏi sự tấn công của Voldemort vào năm Nhất, lúc Harry bị phạt cấm túc ở bên trong Rừng Cấm.

Những học sinh khác của nhà Gryffindor tỏ ra rất thích thú với khung cảnh thiên nhiên diệu kỳ bên trong lớp học.

Catherine ngồi xuống thảm rêu xanh mướt mềm mại như nhung, nói với các bạn:

- Cũng không tệ, nhỉ?

Vừa nói nó vừa đưa tay chạm vào một nụ hoa chúm chím ở trước mặt, tức thì nụ hoa hé mở, nhanh chóng nở rộ thành một đoá hoa vàng xinh đẹp rung rinh trong gió.

- Tiếng chim hót thật vui tai. Mùi thơm của cỏ cây cũng rất dễ chịu. - Harry gật gù nói.

Khi thầy Firenze bước vào, vài đứa con gái đã phấn khích tới độ ôm nhau kêu ré lên:

- Đẹp quá!

Catherine không hề cảm thấy một Nhân mã thì có gì đẹp, chắc do nó không thích ngựa, dù đó có là một con ngựa oai phong và dũng mãnh.

Xuỳ xuỳ. Nếu để cho người khác biết, chắc chắn nó sẽ bị đánh cho bờm đầu.

Catherine lắc lắc đầu để đánh bay suy nghĩ không đúng đắn đó ra khỏi tâm trí.

Firenze bước tới giữa lớp, ánh mắt dừng lại ở chỗ Harry đang đứng.

- Chào thầy. - Harry chủ động lên tiếng, lễ phép chào thầy giáo mới.

- Harry Potter. - Firenze từ tốn đáp lại, thái độ lãnh đạm xa cách. - Tôi đã nhìn thấy chúng ta sẽ gặp lại nhau.

Nói tới đây ánh mắt của thầy Firenze liếc sang Catherine đang đứng ở kế bên Harry. Trong một khoảnh khắc, nó tưởng chừng như thầy sẽ nói ra điều gì đó gây sốc, nhưng thầy lại chẳng làm gì cả mà bắt đầu buổi học bằng việc giới thiệu về bản thân.

Thành thực mà nói, Catherine không thích người thầy mới này cho lắm, vì thầy luôn nhìn nó bằng ánh mắt thấu hiểu tất cả.

Suốt buổi học Catherine không hề ngẩng đầu lên lấy một lần, nó hy vọng suy nghĩ của bản thân là sai. Nhưng sao nó cứ có cảm giác thầy Firenze nhìn nó như thể đang nhìn một thứ gì đó không thuộc về nơi này. Rõ ràng là thầy cao tay hơn cô Trelawney nhiều và Catherine thì không thích điều này chút nào.

Tiết học diễn ra suôn sẻ, ít nhất thì Catherine không thấy ai, kể cả hai học trò cưng của cô Trelawney là Lavender và Parvati phàn nàn về việc thầy Firenze tiếp tục các bài giảng về Chiêm tinh học với một khái niệm và phong cách hoàn toàn khác cô Trelawney.

Rời khỏi lớp Tiên tri, Ron hồ hởi nói:

- Xem ra việc cô Trelawney bị sa thải cũng không phải điều gì quá tệ. Ít nhất thì thầy Firenze giảng bài cũng dễ hiểu hơn và sinh động hơn cô Trelawney. Không biết thầy tạo ra các thiên thể ấy như thế nào, trông chúng y như thật. Mình không biết chúng chính xác đến cỡ nào, ít nhất thì mình không thấy buồn ngủ.

Catherine nhún vai đáp:

- Nhưng thầy bảo cần thời gian rất dài để đưa ra kết luận chính xác về một hiện tượng hay sự kiện lớn nào đó. Tụi mình đâu thể cứ mãi nhìn lên bầu trời để theo dõi sự thay đổi vị trí của các hành tinh.

Ron cười ranh mãnh:

- Bồ nói đúng. Vậy nên mình quyết định chém gió toàn bộ sự chuyển động của các hành tinh thay vì quan sát sự thay đổi của chúng như thầy Firenze đã hướng dẫn.

Về phần Harry, nó không mấy quan tâm tới chuyện này, nó chỉ nghĩ tới mụ Umbridge và háo hức muốn nhìn thấy vẻ mặt thất vọng vì kế hoạch không thành công như mong muốn của mụ.

--------------------

Nguyệt: Mình xin kính chúc tất cả các bạn theo dõi truyện của mình một năm mới Ất Tỵ 2025 tràn ngập niềm vui và may mắn. Chúc mọi người có một năm học tập và làm việc thuận buồm xuôi gió, mọi sự hanh thông, sức khoẻ dồi dào, gia đình êm ấm yên vui. Chân thành cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng mình trong thời gian qua.

(29/01/2025, mùng 1 Tết Nguyên đán Ất Tỵ 2025)