Chương 7: Ám Kim Khủng Trảo tả chưởng cốt

Sau khi quyết định tốt sự tình, thì Tiêu Dao nhanh chóng đi ra khỏi hang động.

Bên trong cũng chẳng còn cái gì đáng giá nữa.

Bởi tu vi của 2 vợ chồng gấu chỉ mới khoảng 5 ngàn năm mà thôi, cho nên đâu có thể đi cướp bóc được gì của ai.

Rất nhanh cả 2 đã đi ra khỏi cái hang động.

Bên ngoài giờ đây là 1 mảnh chiến trường cực kỳ lộn xộn.

Cây cối ngã gãy rất nhiều, hơn 50 mét vuông rừng đá xung quanh bị tàn phá nặng nề.

Vết móng vuốt sắc bén của vợ chồng nhà gấu, dấu bàn tay đầy lực lượng của Cự Viên, côn cây cổ thụ, núi đá nện nhau, vv… cho thấy độ ác liệt của cuộc chiến này mức nào rồi đấy.

Trên thân của Cự Viên giờ đã bị trúng mấy vết cào cực sâu.

Từ những vết thương đó chảy ra lượng lớn máu huyết khiến không khí nơi đây tanh nồng cả mùi máu.

Vết thương đặc biệt nghiêm trọng của Cự Viên là ở trên cánh tay phải của nó.

Dấu vết của Ám kim khủng trảo đánh xuyên qua lòng bàn tay. Khiến cho chiến lực của Cự Viên suy giảm đi không ít.

Thế nhưng vợ chồng nhà gấu cũng không tốt cho lắm.

Gấu đực bị gãy nát xương 1 cái chi trước. Toàn thân nó cũng bị đánh cho gãy xương nát thịt ở rất nhiều chỗ.

Gấu cái thì đỡ hơn 1 chút. Chắc là do con gấu đực che chở nên nó chỉ bị thương ở chân mà thôi.

“Grà…o”.

Gấu cái nộ hống.

Nó muốn lao lên để liều mạng nhưng do chân bị thương nên đã ảnh hướng khá nhiều đến chiến lực bản thân nó.

Bộ lông nhiễm máu của gấu đực đã ảm đạm đi rất nhiều rồi.

Giờ nó đang cố gắn chống gượng nhằm bảo vệ cho gấu cái được an toàn.

Lực lượng của nó lại được tụ vào cái chi còn lại. Mục đích chắc là tạo ra 1 cái bộ vuốt ám kim khủng trảo sáng rực để liều mạng lần cuối.

Tiêu Dao thấy thế liền nói với Ngân Lang.

“Chúng ta giúp bọn nó 1 chút đi”.

“Dù sao chúng ta cũng đã cướp của vợ chồng nó rồi. Giúp nó chút xem như để bớt ái náy trong lòng”.

Ngân Lang nào suy nghĩ nhiều như thế. Nói đánh thì là đánh mà thôi.

Lúc gấu đực phát động liều mạng công kích lần cuối. Thì nó cố mà lấy đà ở xa rồi chạy thật nhanh đến chỗ Cự Viên.

Đại Lực Cự Viên cũng nào đứng im chờ chết. Nó nắm lấy 1 gốc cổ thụ gần đó làm vũ khí, nhắm thẳng vào đầu gấu đực đập xuống.

Trong tình thế gốc cây đó sắp đánh trúng đầu gấu đực. Thì có con chó nhỏ với đôi cánh dơi bám vào lưng con gấu đực.

Xoẹt…

Gấu đực biến mất tại chỗ.

Rầm…

Gốc cây to lớn nện xuống nền đất đá khiến cả vùng xung quanh rung chuyển nhẹ.

Phốc…

Ngay sau đó là tiếng xuyên thấu da thịt cùng máu tươi nóng hổi bắn ra như vòi thuỷ áp.

“É… é…”.

Đại Lực Cự Viên hét lên đau đớn khiến tất cả phải rùng mình ớn lạnh.

Cái vuốt Ám kim khủng trảo của con gấu đực giờ đây đã đâm xuyên lồng ngực của Cự Viên.

Kết quả thực bất ngờ mà.

Trước đó Ngân Lang đã dùng chính hồn kỹ Không Dực, để mang gấu đực thuấn di tiến gần Cự Viên 1 bước.

Chỉ 1 chút đó thôi là đủ để thay đổi tình hình cuộc chiến này rồi.

Ai cũng biết vuốt của Ám Kim Khủng Trảo Hùng có độ xuyên thấu cực cao.

Cho nên lồng ngực cùng với trái tim của Đại Lực Cự Viên lúc này thực sự bị xuyên thủng hoàn toàn.

Tưởng đâu cuộc chiến đến đây là kết thúc rồi.

Ai mà ngờ Đại Lực Cự Viên lại hồi quang phản chiếu. Nó dùng toàn bộ lực lượng tung ra 1 đấm đồng quy vu tận trước khi chết.

Đùng…

Ầm…

Thân thể gấu đực y như cái giẻ rách bay nhanh rồi đập vào núi đá trước cửa hang động.

Nắm lấy cơ hội này, Tiêu Dao xuất hiện ngay trên cổ của Cự Viên. Cậu tung ra 1 đấm cực mạnh như hung thú hình người công kích ấy.

Rầm…

Cả thân thể Đại Lực Cự Viên nặng nề ngã xuống. Cái cổ của nó đã bị đánh gãy xương tan nát rồi.

Ngay sau đó là 1 cái hồn hoàn màu đen dần dần thành hình ở trên thân thể Cự Viên.

Bởi Tiêu Dao là người kết thúc sinh mệnh Cự Viên, cho nên cậu dễ dàng nuốt lấy cái hồn hoàn vào bụng.

Quay lại với vợ chồng nhà gấu thì lúc này con gấu đực đã hấp hối rồi.

Thương thế trước đó cộng với 1 kích cuối cùng của Cự Viên, đã chặt đứt hoàn toàn khả năng sống sót của nó.

Gấu cái chân bị thương nên bò rất chậm chạp sang chỗ gấu đực.

Ngân Lang câu thông cùng nó nhưng đáp lại là sự phẫn nộ cùng cảnh giác.

Thú hồn chưa đến vạn năm thì linh trí khá là hạn chế. Chúng không hiểu tiếng của con người.

“Ngân Lang thả ra 1 chút khí tức hung thú đi. Giải quyết nhanh để còn rời đi nữa”.

Tiêu Dao biết nếu không chuồn lẹ sẽ có rắc rối, cho nên quyết đoán yêu cầu.

Đúng là khí tức của hung thú cực kỳ đáng sợ.

Chỉ 1 chút thôi đã đủ để gấu cái ngất đi tức khắc. Còn Tiêu Dao thì nhanh như cất kết thúc tính mạng của con gấu đực.

Bỏ đi cái hồn hoàn cả ngàn năm cũng cực kỳ lãng phí, thế nên cậu nào có chút do dự đắn đo.

Ngay sau đó là cái hồn hoàn màu tím từ từ được ngưng tụ thành.

Hút…

Tiêu Dao nhanh chóng nuốt lấy cái hồn hoàn màu tím đó.

“Mang xác của 2 tên này cùng gấu cái vào trong không gian của chúng ta đi”.

“Thử xem bên trong đó có thể để vật sống được hay không!?”.

Ngân Lang tán thành nên rất nhanh cái võ hồn cánh cửa lại lần nữa hiện ra.

Sau khi phụ gia hồn hoàn 55 vạn năm của Ngân Lang vào. Thì kích thước của cánh cửa đã to như 1 cái của phòng bình thường rồi.

Chiều cao khoảng 1 mét 2, rộng tầm 600.

Rất vừa vặn để khiêng, nhét mấy tên to con này vào trong đó.

Sau khi làm xong tất cả thì Tiêu Dao nhanh chóng chạy đi.

Bởi sau khi uy áp của hung thú Ngân Lang tản đi, thì đám thú hồn ăn thịt ở xung quanh đây sẽ ngay tức khắc chạy đến mà thôi.

Cách hang động của vợ chồng nhà gấu hơn 20 kilômét ở vòng bên ngoài.

Tiêu Dao cùng Ngân Lang đã mang con gấu cái thả ra.

Sau khi băng bó vết thương lại cho nó xong thì cậu cho nó tự do rời đi.

“Mày đi đi. Dù chúng ta từng đánh nhau, nhưng hiện tại ngươi đã mất cả gia đình của mình rồi”.

“Thế nên ta cũng không thể nào ra tay với mày nữa”.

“Bảo trọng lấy thân thể mà nuôi dưỡng đứa con trong bụng của vợ chồng mày”.

Cũng bởi vì gấu mẹ đã có mang, cho nên gấu đực mới liều mạng đến vậy.

Đúng là tình cảm phụ tử cao thượng thật mà.

Gấu mẹ cũng không còn dám tấn công Tiêu Dao nữa. Nó buồn bã mà rời đi.

Dù vẫn còn trong phạm vi thú hồn ngàn năm. Nhưng với thực lực của Ám Kim Khủng Trảo Hùng thì khó mà có con nào làm hại được nó nữa.

Quy luật sinh tồn cá lớn nuốt cá bé trong thế giới rừng rậm này thực sự rất tàn khốc.

Hôm qua là cả 1 gia đình đầy đủ. Thế nhưng chớp mắt 1 cái đã là âm dương cách biệt.

Con cái bỏ đi còn con đực thì vào nồi.

Bên cạnh 1 dòng suối nhỏ.

Tiêu Dao đang nấu 1 nồi tay gấu hầm Huyết Linh Chi thơm nứt mũi.

“Tiêu Dao, ta phát hiện lực lượng trong thân xác của Đại Lực Cự Viên và Ám Kim Khủng Trảo Hùng đang từ từ thoát ra ở bên trong không gian đó”.

Tiêu Dao vừa ăn vừa gật đầu đáp.

“Ta cũng cảm nhận được như thế”.

“Dù chết đi thì lực lượng của hồn thú vẫn còn tồn tại trong thể xác của chúng 1 thời gian sau đó”.

“Nếu hồn sư dùng máu thịt chúng để làm thức ăn, thì lực lượng bên trong sẽ được chuyển vào thân thể hồn sư dưới dạng tiêu hoá”.

“Ngược lại nếu để thể xác tự phân rã bình thường thì lực lượng bên trong đó sẽ trở về với tự nhiên”.

Ngân Lang đồng ý với những điều đó.

“Đám Huyết Linh Chi kia lại hấp thu lực lượng bên trong không gian để mà sinh trưởng”.

“Giờ đây chúng ta có thể khẳng định”.

“Bất cứ sinh vật sống nào nếu đặt vào bên trong đó, sẽ khiến hồn lực của chúng ta bị tiêu hao dần nhằm nuôi dưỡng cho chúng”.

Tiêu Dao gật đầu tán thành.

Cái mộng tưởng thành lập kho lương thực tươi sống bên trong cái không gian võ hồn của cậu giờ đã vỡ tan rồi.

“Ý nha”.

Bỗng dưng Tiêu Dao bắt được cái gì đó ở bên trong bàn tay trái của gấu đực.

Bàn tay phải đã vào nồi rồi, bàn tay trái đang được xử lý cho bữa ăn sau đấy.

Đó là 1 bộ móng màu ám kim trông cực kỳ sắc bén.

Nó có màu vàng lợt lại tản ra dao động hồn lực khá nồng đậm.

Phía trước của bộ vuốt xuất hiện 5 cái lưỡi dao sắc bén dài hẹp màu ám kim gợn sóng.

“Ngoại phụ hồn cốt bàn tay trái”.

“Ám Kim Khủng Trảo tả chưởng cốt”.

Một kinh hỉ bất ngờ thực sự mà.

Với chủng loại tinh thông cả về công kích lẫn phòng thủ như Ám Kim Khủng Trảo Hùng. Thì hồn cốt thường xuất hiện dưới dạng ngoại phụ hồn cốt thế này.

Đây cũng là chuyện cực hiếm, cực kỳ quý giá.

Xác suất của nó cũng không đến 1% đâu à nha.

Tiêu Dao trước giờ chưa có món vũ khí nào vừa tay.

Thế nhưng nếu cậu hấp thu khối ngoại phụ hồn cốt này. Thì từ nay năng lực chiến đấu của cậu sẽ đại tăng cho mà xem.

“Tiêu Dao ngươi hấp thu nó đi. Tuy rằng niên hạn khá thấp nhưng cứ tạm thời xài đỡ trước đi”.

Ngân Lang biết cậu chẳng hiểu gì về tu luyện nên ra sức chỉ dạy.

Tiêu Dao cũng là tên gà mờ. Cho nên Ngân Lang nói gì nghe hợp lý chút là cậu đồng ý ngay.

Đặt khúc xương có hình dáng bộ móng vuốt lên bàn tay trái.

Ám Kim Khủng Trảo tả chưởng cốt hoá thành chất lỏng chảy vào mu bàn tay cậu.

Lúc đầu cậu cảm thấy nó khá thoải mái. Tuy lực lượng nó tương đối ít nhưng lại khá cuồng bạo.

Lực lượng dần dần bao trọn lấy bàn tay của cậu khiến cho hồn lực vận chuyển ngày càng nhanh.

Đây không phải lần đầu cậu hấp thu hồn cốt. Thế nhưng trước đó là do Ngân Lang tự nguyện nên không bị phản phệ như thế này.

Căn bản thì giờ đây hồn lực của Tiêu Dao không thể tham gia vào quá trình dung hợp ở bàn tay trái này.

Cảm giác xé rách cùng chảy bỏng khiến cậu không hài lòng chút nào.

Tinh thần lực tuôn ra, cậu đánh thẳng vào cái đám hồn lực cuồng bạo đó.

Cậu thấy bên trong đám hồn lực đó có 1 con gấu lớn đang tức giận mà gầm rống, nó không cam lòng.

Tinh thần lực Tiêu Dao mạnh đến cỡ nào cơ chứ.

Rất nhanh cậu đã trấn áp nó hoàn toàn. Rồi cậu khống chế quá trình dung hợp cùng với xương bàn tay.

Linh trí của gấu lớn bên trong cái ngoại phụ hồn cốt này còn quá nhỏ yếu.

Cho nên cậu chỉ có thể tạm thời tách nó ra mà lưu giữ lại.

Muốn biến nó thành hồn linh thì thật là không đủ tinh thần căn nguyên để làm.

Sau khi hấp thu xong thì Tiêu Dao cảm thấy tò mò.

Lật qua lật lại bàn tay trái của mình, Tiêu Dao hoàn toàn không thấy có gì thay đổi cả.

Hồn lực vận chuyển vào bàn tay trái.

Cả bàn tay như được mang vào 1 cái bao tay gấu. Với 5 lưỡi dao sắc bén màu ám kim dài gần cả mét tạo cho cậu cảm giác cắt được tất cả mọi thứ.

Thật là thú vị cho nên Tiêu Dao vung tay thật mạnh mà chém vào 1 tảng đá.

Rầm…

Rất ngọt lịm. Cả tảng đá bị chia làm 5 bởi những đường cắt thẳng tấp mà lại trơn nhẵn.

“Hả? Lợi hại thật”.

Kinh ngạc thực sự với khả năng xuyên phá của Ám Kim Khủng Trảo.

Nhìn vết cắt trên mấy tảng đá y như là người ta dùng con dao sắc bén cắt tàu hủ non vậy.

Cực kỳ hài lòng với cơ duyên vừa thả vợ vừa nấu lẩu chồng. Tiêu Dao cười cười vui sướng.

Suốt mấy ngày sau đó Tiêu Dao hướng về phía bắc ngoại vi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm mà đi.

Thịt của đám thú hồn cậu săn giết được sẽ làm thức ăn 1 phần. Phần còn lại sẽ bị ném vào không gian bên trong võ hồn.

Đợi khi toàn bộ lực lượng thoát ra hết thì cậu lại quăng ra ngoài, tránh bị thúi cái không gian bên trong.

Đám Huyết Linh Chi cũng được chăm sóc đúng kỹ thuật nên lớn lên dần dần.

Tốn cả 1 tuần sau đấy thì Tiêu Dao mới đi đến gần khu vực thú hồn ngàn năm. Khu vực này ở cạnh Thiên Đấu đế quốc lắm rồi.

Hồn lực của cậu giờ đây đã đạt cấp 19 gần lên đến cấp 20 rồi.

Bởi khả năng ăn hồn hoàn của thú hồn săn giết được. Mà hồn lực của Tiêu Dao chẳng khác nào ngồi tên lửa bay lên.

Ngày hôm nay cậu bỗng nghe được tiếng đánh nhau từ rất xa.

“Hình như là đội hồn sư đang săn giết thú hồn đó”.

Ngân Lang đưa ra phán đoán.

“Đi thôi. Đến đó xem thử nào”.

Hồn hoàn thứ nhất sáng lên, Tiêu Dao biến mất tại chỗ.

Ở phía trước cách đó khá xa đã xuất hiện 1 đội gồm 10 người hồn sư. Họ đang vây công 1 đầu thú hồn thuộc chủng loại rắn có niên hạn tầm 830 năm.

Nói là vây công chứ chỉ có 7 người trẻ tuổi là ra sức chiến đấu mà thôi. Còn 3 người kia thì giống như chỉ ở ngoài để quan sát.

Bọn họ là tổ hợp gồm 1 thiếu niên có vũ hồn con rồng màu xanh chứa tia lôi điện nhỏ xíu.

Một thiếu nữ là rắn độc, 2 tên rùa, 1 tên chim, 1 tên báo đen và cuối cùng là 1 cô gái cầm cái quyền trượng.

Khả năng phối hợp của bọn họ là cực kỳ ăn ý với nhau.

Chỉ thấy 2 tên thiếu niên có võ hồn rùa sở hữu đồng thời 2 cái hồn hoàn màu vàng. Cả 2 đang từng bước thu hẹp phạm vi hoạt động của con rắn lại.

Cô gái có võ hồn rắn cũng sở hữu 1 hồn hoàn màu vàng. Cô này đang thả độc ra cũng như đồng hoá độc từ con rắn nhả ra.

Bên dưới mặt đất thì có tên thiếu niên võ hồn báo đen với 2 hồn hoàn màu vàng đang cố quấy phá.

Bên trên bầu trời lại có 1 tên thiếu niên võ hồn chim điểu, hắn cũng 2 hồn hoàn màu vàng. Hắn đang công kích nhắm vào mắt rắn.

Nhưng chính thức nguy hiểm nhất lại là tên thiếu niên rồng xanh kia.

Hắn cũng sở hữu 2 cái hồn hoàn màu vàng. Thế nhưng mà hắn lại đang tụ lực để tuỳ thời có thể xuất ra 1 đòn nhất kích tất sát.

Đây là 1 chiến đội biết cách phối hợp 1 cách đáng sợ.

Cám ơn các bạn đã lắng nghe.

Còn tiếp…

Nhớ đăng ký kênh hộ mình nha!.